Thèm Nhỏ Dãi

Chương 16
Edit: Hương

Điểm thi đại học của Tiểu Vũ rất nhanh mọi người đều biết, thân thích quen thuộc đến nhà chúng tôi chúc mừng, ba tôi ở phòng khách vui vẻ rạng rỡ, tôi bị Trần Vũ làm ngay bên cửa phòng ngủ, em ấy trần nửa người trên, mồ hôi trên trán theo khuôn mặt anh tuấn nhỏ xuống, vai phải còn có dấu răng tôi cắn.

Bàn tay to của em ấy ôm lấy tôi, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào tôi, giọng khàn khàn liếm tai tôi: "Bọn họ đang nói gì vậy? ”

Dương vật trong cơ thể không ngừng chạm đến điểm mẫn cảm, cả người tôi phát run, cảm giác mình mềm nhũn thành một vũng nước, há miệng không nói nên lời, tất cả đều là rên rỉ không khống chế được.

Tên khốn kiếp này, rõ ràng biết tôi không thể tập trung chú ý, còn hỏi tôi như vậy.

Em ấy làm quá mãnh liệt, tiếng thân thể va chạm bạch bạch, còn mang theo tiếng nước không thể diễn tả, em ấy nói đây là nước của tôi, tôi che tai không muốn nghe, em ấy cười hôn môi tôi, tôi ở trong mắt em ấy sắc mặt ửng hồng, thần vẻ mặt mơ hồ, dâm loạn không thể tả được, quá xấu hổ đến nỗi tôi che mắt mình lại, em ấy nghiến đầu ngón tay tôi, miệng lưỡi không rõ nói: "Vụ Vụ đẹp chết đi được. ”

Tôi muốn giả bộ tức giận trừng mắt nhìn em ấy, lại bị em ấy hiểu nhầm như quyến rũ và từ chối. Lông mi em ấy vừa dày vừa dày chớp chớp, cười khẽ, giữ chặt cổ tay tôi, đè tôi ra, đem tinh bắn vào nơi mềm mại mẫn cảm nhất trong cơ thể tôi, khoái cảm dồn dập làm cho tôi không kìm được run lên, không thể không ôm cổ em ấy, em ấy nâng tôi lên trên, theo khóe môi hôn xuống dưới, yết hầu, xương quai xanh, lại đến núm vú.

Răng nanh nhỏ của em ấy rất sắc bén, khi tâm trạng vui sẽ lộ ra, nhìn vừa tà ác vừa đẹp trai.

Tôi ngửa đầu thở dốc, tùy ý mồ hôi chảy vào trong mắt, em ấy vùi ở ngực tôi, nhẹ nhàng liếm cắn, lại mút, đầu lưỡi nóng ẩm lướt qua, thoải mái lại kích thích, em ấy xoa mông tôi, ôm tôi lên giường, để hai chân tôi đặt trên vai em ấy, cúi đầu xoa hai cái tính khí nhô ra, một lần nữa cắm vào.

Tôi cắn răng nghiêng đầu, hai chân bị dang rộng ra, em ấy nắm cằm tôi, ép buộc tôi nhìn em ấy, cười nói: "Làm nhiều lần như vậy, sao anh vẫn thẹn thùng như vậy? ”

Tôi nhìn em ấy giận dữ: "Em là ... Thằng khốn!!! ”

Tiểu Vũ trưởng thành, dáng vẻ đáng yêu trước kia cũng một đi không trở lại, có lẽ là bởi vì không cần che dấu, ngụy trang, bản chất xấu của em ấy bại lộ không sót một chút nào, sẽ đổi cách khi dễ tôi.

Em ấy cúi đầu cười, nghiêm túc nói: "Phía dưới của anh trai chặt như vậy, bên trong thoải mái như vậy, có phải có thể sinh con không? ”

Tôi cắn môi dưới không để ý tới em ấy, từng đợt khoái cảm khoái cảm làm tôi muốn phát điên.

"Anh sao lại không nói lời nào? "Em ấy cúi đầu ngửi tôi, tay kia nắm lấy phía trước của tôi, làm cho tôi thiếu chút nữa rên thành tiếng.

Giọng điệu của em ấy ôn nhu, mặt mày lại hung ác, mỗi một lần đều hung hăng chạm đến điểm mẫn cảm, làm cho đùi tôi phát run: "Chậm, chậm một chút..."

"Anh nói làm đến đâu rồi? "em ấy nhìn chằm chằm vào tôi, nắm lấy tay tôi và chạm vào bụng tôi, mỉm cười và nói, " Anh nói đã làm điều đó ở đâu. ”

Tôi bị em ấy trêu chọc mặt đỏ tai hồng, ấp úng không nói nên lời, tôi muốn bắn, nhưng em ấy lại xấu xa chặn lại, làm tôi hai mắt đều là nước mắt, thống khổ cùng vui vẻ không ngừng tra tấn điểm mãn cảm của tôi, tôi giơ tay đầu hàng: "Đừng, đừng bắt nạt anh..."

Em ấy liếm môi của mình, cắn tai của tôi: "Bảo bối, anh biết em thích nghe gì. ”

Tôi nháy mắt, nước mắt chảy xuống, luống cuống ôm cổ em ấy: "Anh, anh, chồng, thao, thao anh, a..."

Ngón tay cái của em ấy xoay tròn, giọng nói khàn khàn, tính khí dường như đã to hơn một vòng: "Còn gì nữa. ”

Tôi cảm thấy da đầu tê dại, nghẹn khóc: "Vụ Vụ, Vụ Vụ yêu em, a~ -"

Em ấy buông tay đồng thời tăng tốc độ, mạnh mẽ làm tôi, tôi theo bản năng che miệng mình lại, sợ người bên ngoài nghe được, nghe được tôi cùng em trai của mình loạn luân, vụng trộm.

Chờ em ấy bắn lần thứ hai, tôi nằm ở trên giường thở dốc, em ấy hoạt động cổ, mở hai chân tôi ra, ý đồ đem tinh dịch đào ra, tôi mệt mỏi không nhúc nhích, trước mắt một mảnh mê man, mồ hôi và nước mắt lẫn vào nhau, vừa mặn vừa chát.

Mà bên ngoài cũng sớm không có động tĩnh.

Chờ em ấy đứng lên, tôi mới bình tĩnh lại chút, từ trên giường đứng lên mò mẫm tìm quần áo. Em ấy được một tấc tiến một thước từ phía sau ôm lấy tôi, hôn lên lưng tôi, muốn làm một lần nữa.

Tôi hoảng sợ cứng người lại: "Không, không, không, không." ”

"Sợ cái gì. ”

Âm thanh của em ấy rất khàn, khiến da đầu tôi tê dại.

Em ấy chạm vào xương sườn của tôi và cọ xát vào vai tôi: "Đói không, anh muốn ăn gì?" ”

Tôi thở dài: " Gì cũng được." ”

Em ấy nằm sấp trên người tôi ngây người một lát, lười biếng ừ một tiếng, xoay người xuống giường, tùy tiện cầm áo thun lên, nhìn tôi mặc quần áo xong, mở cửa đi ra ngoài.

Tôi nhìn về phía cửa ra vào, lại nhìn ga giường lộn xộn dưới thân, nặng nề thở dài, mở tủ quần áo lấy ra cái áo mới.

Tôi không quản được Tiểu Vũ, lúc trước và bây giờ cũng vậy, từ khi ở cùng một chỗ, lá gan của em ấy càng lúc càng lớn, thi đại học xong lại cho tôi một loại cảm giác em ấy sẽ nói với ba tôi bất cứ lúc nào.

Lần đầu tiên làm trong phòng ngủ, ba tôi nấu ăn trong nhà bếp, sau khi ăn tối chúng tôi sẽ đi ra ngoài, vì vậy tất cả đều ăn mặc chỉnh tề. Em ấy không biết xuất phát từ tâm lý kỳ lạ gì mà vồ lấy tôi như một con chó, vừa mạnh mẽ vừa khúm núm, làm cho tôi không hề có lực chống đỡ, nhân cơ hội ấn tôi lên bàn học, quay lưng về phía em ấy, lột quần của tôi.

Tôi vừa xấu hổ vừa giận, tức giận cả người phát run, nói không nên lời, em ấy lấy lòng hôn sườn mặt tôi, một chút cũng không nhượng bộ chen vào, tách mông tôi, dặn tôi không được kêu ra tiếng, phòng ngủ không có cách âm.

Lý trí duy nhất của em ấy chính là biết không thể bắn vào trong, cho nên thời điểm bắn nhanh rút ra. Hai chân tôi nhũn ra, quỳ trên mặt đất, em ấy từ trên cao nhìn xuống tôi, khom lưng lau đi nước mắt khóe mắt tôi, nắm cằm tôi bắt tôi há miệng ngậm tính khí của em ấy, sau đó bắn lên mặt tôi, lại lau sạch sẽ cho tôi.

Từ đó về sau, em ấy giống như mở ra một thế giới mới, không chỉ thích làm ở phòng ngủ, còn thích làm dưới tình huống tùy thời có thể bị phát hiện, tôi phản kháng không lại em ấy, mỗi lần đều bị em ấy khi dễ, có đôi khi thật sự tức giận không để ý tới em ấy, em ấy lại biến ảo thuật tặng tôi hoa hồng cùng đồ ăn ngon, liên tục cam đoan sẽ không có lần sau.

Kết quả là vẫn vậy.

Một lát sau, em ấy trở về, bưng một chén mì gà sợi gà, còn đánh một quả trứng gà, tôi gửi mùi lập tức muốn ăn.

Em ấy buồn cười nhìn tôi, nhướng mày, đặt cái bàn nhỏ lên giường, dựa vào đầu giường sờ lưng tôi, giống như sờ chó, tôi bất mãn trốn một chút, tay em ấy liền vươn vào trong quần áo của tôi bóp eo tôi, tôi không có biện pháp, cầu xin tha thứ nhìn em ấy, em ấy cười một tiếng bóp cổ tôi, lười biếng nhìn điện thoại di động.

"Ba đâu?” Tôi hỏi em ấy một cách không rõ ràng.

Em ấy lắc đầu và trả lời một cuộc gọi.

Tôi mơ hồ nghe thấy giọng nói của người đàn ông ở đầu dây bên kia rất dễ nghe, nhưng tôi không nghe được rõ.

Tôi quay đầu nhìn em ấy, bàn tay của em ấy không thành thật bóp núm vú của tôi, cúp máy, hỏi tôi: "Một người bạn có quan hệ rất tốt, sau khi thi đại học muốn tụ tập, đi không?" ”

Tôi gập đầu: "Đi đi, nhớ về sớm, uống ít rượu thôi." ”

Em ấy ôm vai tôi: "Đi cùng em." ”

Tôi vội vàng lắc đầu: "Đừng đừng, bạn của em, bạn trẻ của em tụ tập với nhau là tốt, anh sẽ không tham gia." ”

Em ấy khẽ nhíu mày: "Vậy thì em cũng không đi. ”

"Đừng. "Tôi véo mặt em ấy: "Anh ở nhà chờ em. ”

Em ấy lắc đầu: "Không, nếu anh làm chuyện xấu gì sau lưng em thì sao." ”

Tôi dở khóc dở cười: "Anh có thể làm chuyện xấu gì?" ”

Em ấy quản tôi nghiêm hơn bất cứ thứ gì khác, định vị điện thoại di động cũng không tắt, tôi có thể làm gì.

"Ví dụ..." em ấy nhìn tôi cười, tay chạm vào áo khoác của tôi, nói chuyện gần tai tôi: "Tự chơi mình sau lưng em. ”

Mặt tôi đỏ lên, đấm em ấy tôi một cú: "đi. ”

Em ấy cười một tiếng, lại gọi điện thoại qua để loa ngoài.

"Đoàn lão cẩu. "em ấy nắm cằm tôi hôn lên miệng tôi: "Buổi tối tôi đưa đối tượng của tôi đi. ”

Mở loa ngoài, giọng của nam sinh gọi Đoàn lão cẩu truyền đến rõ ràng hơn, âm thanh có chút lạnh lùng, còn có một cỗ phản nghịch phóng đãng không kiềm chế được, lười biếng nói: "Cậu đặc biệt nói với tôi một cái lông, nói với Tần Cẩu đi. ”

Trần Vũ cười: " Tôi lười nói với hắn, cậu nói với hắn đi. ”

"Biết rồi. "Nam sinh ngáp một cái, dứt khoát lưu loát cúp điện thoại.

Tôi tò mò hỏi: " Đoàn lão cẩu, tên đầy đủ của hắn là gì?Còn có Tần Cẩu kia, đều là bạn của em sao? ”

Trần Vũ nhéo nhéo mũi tôi: "Đoàn Dụ, Đoàn lão cẩu, Tần Cẩu, Tần Trạm, đêm nay anh gặp bọn họ là biết, rất dễ nhận ra. ”

Tôi gật đầu; "Vậy biệt danh của em là gì?" ”

Yết hầu Trần Vũ lăn qua, ý vị thâm trường nhìn tôi.

Sau đó tôi mới đọc được ánh mắt của em ấy, đó là một loại lúng túng khó có thể mở miệng.

Bởi vì em ấy gọi ——

Trần lão đầu.
Chương kế tiếp