Tìm Lại Tình Yêu

Chương 5: Biến chất
“Mày hỏi tao là ai? Tao là chồng cô ấy, mày lấy tư cách gì đánh tao? Tao theo đuổi vợ tao là sai à? Ngược lại là mày, từ đâu chui ra giành cô ấy với tao!”
David có chút khựng lại, hắn ta là chồng của cô? Anh không tin, không thể như thế được!
“Mày nói dối, tao không tin!”
“Tin hay không tùy mày, có điều vợ tao mày dám đụng vào thì đừng hỏi vì sao Hàng Cẩn này lại tàn nhẫn.”
Hàng Cẩn giật phắt áo, rời đi, để lại David ngẩn ngơ đứng đó. Anh không thể ngờ được sự việc lại như vậy.
Không thể, nếu hắn là chồng cô,sao còn để cô đau khổ tới mức nhảy cầu tự vẫn. Chẳng lẽ, hai người trước đây có uẩn khúc gì? Không được, anh phải điều tra rõ ràng mọi chuyện, dù sao thì bây giờ cô cũng quên hết mọi thứ, hắn là chồng cô thì có sao? Anh sẽ cướp cô từ tay hắn.
Từ ngoài sảnh, một người phụ nữ mặc váy ngắn, đi đôi cao gót màu đen, mái tóc xoăn vàng óng thả dài đến thắt lưng .
“Ba, tình hình công ty bây giờ như nào ba cũng rõ rồi, con không thể lừa anh ta được nữa, chỉ còn một cách duy nhất là tìm ra cô ta thôi!”
Đầu dây bên kia lặng thing, phải mất một lúc mới tiếp tục vang lên tiếng của một người đàn ông: “Con mau cho người đi tìm đi, cả công ty dựa hết vào con!”
“Ba! Dựa vào con được tích sự gì, anh ta căn bản đều biết hết mọi chuyện rồi, cô ta mới là mấu chốt của vấn đề, chỉ cần tìm được cô ta,chúng ta sẽ nắm được điểm yếu của hắn, còn nếu không thì kết cục của chúng ta ra sao ba cũng đoán được rồi đấy!”
Nói xong, cô ta cúp máy, chỉnh lại gương mặt cau có của mình rồi từ từ bước vào bữa tiệc.
Trong căn hộ rộng lớn, một đám công tử ăn chơi chác táng, mở tiệc thác loạn. Cố Nhân Tích tất nhiên cũng phải tới tìm miếng mồi béo bở cho bản thân.
Mục tiêu cô ta đã ngắm sẵn, chỉ có điều thành hay bại đều nhờ vào ly rượu này.
Cô ta nhấc một ly rượu tiến về phía của một người đàn ông mặc vest kẻ màu sẫm cách đó không xa.
David chính là người đàn ông được cô ta nhắm, chỉ có điều cô ta không biết rằng David vốn không dễ chơi như vậy.
“Anh đẹp trai, có thể mời một ly không?”
Cả một đám con trai ồ lên, cô ta thế mà lại ngang nhiên chào mời.
Tay cô ta đặt lên vai của David, nhẹ nhàng xoa, bộ ngực lớn trắng nõn nà thoắt ẩn thoắt hiện sau chiếc váy đen cổ trễ, khẽ đụng vào lưng anh.
Cô ta bày ra bộ dạng quyến rũ chết người mời gọi người khác. Chỉ tiếc là dù cô ta quyến rũ đến mấy con mắt của David cũng chẳng thèm để mắt tới.
Anh ngó lơ cô, mặc kệ lũ con trai ăn chơi chác táng bên cạnh khích nhẹ.
Giọng nói say bèm này không ai khác chính là Robert, gã người anh lai trung. Là một tên điển hình trong các gã tra nam. Tuy ham mê tửu sắc nhưng gã lại có nghĩa khí, trọng tình bạn. Nếu không phải hắn rủ rê David cũng không ngồi ở đây.
Những người khác cũng phụ họa:
“Đúng vậy, đúng vậy…”
Anh đứng dậy, lau tay cất giọng chào mọi người:
“Tôi có việc cần phải giải quyết, tôi đi trước.”
Không để mọi người nói gì thêm, anh bước thẳng ra khỏi bàn, cởi áo véc vứt vào thùng rác cách đó không xa, rồi biến mất.
Sắc mặt của Cố Nhân Tích rất khó coi, tay cô ta nắm chặt, ly rượu trong tay có chút run rẩy.
Một bàn tay khác khoác lên cổ cô ta, thì thầm: “Anh ta không dễ chơi đâu, đêm nay đi với anh!”
Rất nhanh, cô đã nhận ra người đàn ông kia.
“Được thôi, anh Tứ!”
Miệng người đàn ông có chút nhếch lên vẻ khinh thường, phụ nữ rốt cuộc thì cũng chỉ là một thứ đồ chơi thỏa mãn sinh lý, điển hình là loại phụ nữ này, ngoài tiền ra cô ta cHàng Cẩn thứ gì.
Cảnh sau có H nhẹ nha mọi người ^^
-----------------
Trong khách sạn là tiếng rên rỉ của người phụ nữ dưới thân một người đàn ông.
“A…a…a nhẹ thôi anh Tứ!”
Tiếng rên phóng đãng cùng thân hình lõa lồ của Cố Nhân Tích được ghi hình trong một máy quay gần đó.
Kết thúc cuộc hoan ái chán ngắt, Tứ Lộ ném một xấp tiền lên giường. Thói quen xưa nay của Tứ Lộ là khi chơi xong thường ném tiền thể hiện sự khinh bỉ đối với đàn bà.
Cố Nhân Tích biết rõ con người này, hắn chính là loại động vật ăn tạp, chỉ trừ một loại, phụ nữ còn trinh hắn không bao giờ động vào. Chẳng biết lý do tại sao, chỉ nghe lời đồn như vậy.
Xong việc hắn rời đi, chỉ còn Cố Nhân Tích vẫn an nhàn ngủ ngon trước khi cơn bão ập tới.
------------------
“Thế nào? Tôi biểu diễn tốt chứ?”
“Chuyện anh Tứ làm lúc nào tôi cũng yên tâm!”
“Cậu không thương tiếc cô ta chút nào sao?”
“Đối với tôi, cô ta chỉ là con đ*** đã phá hoại chuyện của vợ chồng tôi!”
“Cậu thật nhẫn tâm!”
“Tôi vốn dĩ đã như vậy, chỉ là anh chưa từng để ý.”
“Thôi được rồi, làm vài ly chứ ?”
“Được !”
Hai người đàn ông uống rượu trong bóng tối kia một là Hàng Cẩn , một là Tứ Lộ. Hai người họ là anh em từ nhỏ, quan hệ không thể nào nói được.
Tứ Lộ là con riêng nhà họ Tứ nổi tiếng trên lĩnh vực gốm sứ. Mẹ Tứ Lộ vốn là người hầu bị Tứ Hải cưỡng bức. Suốt bao năm qua bị nhà họ Tứ khinh thường anh đã nín nhịn để trở thành con người như bây giờ.
Lý do hắn không bao giờ đụng vào phụ nữ còn trinh là bởi vì mẹ hắn, hắn hận cha hắn đã xúc phạm, sỉ nhục hai mẹ con họ mặc dù họ chẳng có lỗi gì. Tất cả lỗi đều do Tứ Hải, chính vì vậy hắn phải cho nhà họ Tứ thấy vẻ ăn chơi chác táng, bỉ ổi vô liêm sỉ của cha hắn khi xưa. Bộ dạng hám sắc bây giờ hắn tạo ra để cho nhà họ Tứ cảm thấy hổ thẹn.
“Anh Tứ, đã bao giờ anh thích một người phụ nữ chưa?”
“Đã từng, nhưng tôi đã cho cô ấy một cuộc đời khác, cô ấy xứng đáng được hưởng điều đó hơn thay vì yêu một thằng tồi tệ như tôi!”
Trời vừa sáng, tin tức nóng hổi trên trang nhất đã thu hút mọi người. Cổ phiếu Cố thị tụt không phanh.
Trên màn hình quảng cáo lớn tiếng rên của một người phụ nữ khiến người qua đường đỏ mặt.
Lúc này đây Cố Nhân Tích vẫn đang ngủ ngon trên chiếc giường lớn của khách sạn Thành Đô.
“Reng…Reng…”
Tiếng chuông điện thoại liên tục reo khiến cô ta phải mở mắt. Cô đưa điện thoại lên nghe, mắt vẫn lim dim nhưng tiếng quát mắng từ trong điện thoại làm cô bừng tỉnh.
“Mày đang ở chỗ nào? Công ty loạn hết cả lên rồi, mày có về ngay cho tao không?”
Trong đầu Cố Nhân Tích lúc này vẫn chưa hiểu tại sao ba cô ta lại mắng cô ta như vậy.
“Ba à, có chuyện gì sao?”
“Mày còn hỏi tao nữa à? Bây giờ chuyện của mày trang nào chả có, nhà họ Cố sao lại có loại phụ nữ lẳng lơ đê tiện như mày.”
“Ba, chuyện gì của con, con vẫn chưa hiểu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Tút! Tút!”
Đầu dây bên kia dập máy một cách không thương tiếc, Cố Nhân Tích tức giận ném điện thoại xuống đất. Tại sao lại như vậy? Chỉ với một đêm cô còn chưa rõ ra sao, thật khó hiểu. Cô ta muốn xem xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Vừa thay đồ xuống thang máy, vài người nhìn thấy cô bắt đầu chỉ trỏ, có người còn lôi điện thoại ra chụp. Không chỉ dừng lại ở đó, ngoài khách sạn phóng viên đã vây kín. Cô vừa ra khỏi là họ lao vào như lũ kiến nhìn thấy bọc đường.
Chương kế tiếp