Tôi Cứ Làm Trò Con Bò Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Thí Mạng
CHƯƠNG 12: VẢ MẶT LẦN 12
- Phụt! - Không biết là ai ở giữa nhóm
người tụ lại hóng chuyện nhịn không được mà phụt cười. Tiếng cười giống như phát súng mở đầu,
mà xung quanh đây toàn là cậu ấm cô chiêu cho nên cũng không kiêng dè gì cả mà
liên tiếp bật cười thành tiếng. Ai cũng chăm chú nhìn vào giữa sân chẳng khác
nào đang xem vở hài kịch. Chu Minh Hãn ngập trong một mảnh tiếng
cười, anh ta nghiến răng nghiến lợi hét: - LỤC QUỲNH! Cho dù ngày thường anh ta có cà chớn đến
đâu thì cũng cần giữ thể diện, tuyệt đối không thể đánh con gái trong tình huống
đám đông đang nhìn chằm chằm mình thế này. Vì vậy kể cả anh ta ước gì có thể giết
chết cô gái năm lần bảy lượt vuốt râu hùm trước mặt, anh ta vẫn không thể không
nhịn xuống cơn tức. Chu Minh Hãn liếc Lục Quỳnh một cái sắc lẻm,
cười lạnh: - Lục Quỳnh, một ngày nào đó cái miệng
này của cô sẽ không thể há ra nói chuyện được nữa. Lục Quỳnh không sợ anh ta uy hiếp. Hôm
nay sinh sự bao nhiêu cũng gần đủ rồi. Cô kéo Trần Niệm An lại, định đi tới
chào tạm biệt Chu Lệ Na rồi hạ màn. Chu Lệ Na đã nhìn ra ý định của cô, bèn
nói: - Quỳnh Quỳnh, anh Minh Hãn, hai người
đừng cãi nhau nữa. Hôm nay là sinh nhật em, hai người là những người bạn thân
thiết nhất của em không thể không nể mặt em. Nói xong cô ta nũng nịu đẩy nhẹ Chu
Minh Hãn, nói: - Anh Minh Hãn ơi, anh đi qua phòng nghỉ
bên kia một lúc trước đi. Rồi lại quay đầu nói với Lục Quỳnh: - Quỳnh Quỳnh, chẳng phải trước kia cậu
không có nhiều tiền cho nên chưa bao giờ được ăn bánh kem Black Forest sao? Hôm
nay cậu nhớ ăn nhiều nhiều nha. Lục Quỳnh cười nhạt nhìn Chu Lệ Na giống
như chỉ đang vô tình phơi bày xuất thân nhà nghèo của cô ở trước mặt mọi người
thôi. Cô tỏ vẻ không quan tâm lắm, gật đầu rồi kéo Trần Niệm An sang một bên. Chu Lệ Na mời Lục Quỳnh tới cốt yếu là
muốn giẫm đạp cô đến cùng, tất nhiên sẽ không để cho Lục Quỳnh gây rối một chút
rồi đi. Tuy nhiên Lục Quỳnh lại hơi khó hiểu, cô và Chu Minh Hãn ra nông nỗi
này, người có đầu óc nhìn vào là biết hai người bọn họ ngoại trừ cạch mặt đánh
nhau có lẽ sẽ không thể nào phát triển được mối quan hệ khác. Sao cô bé này còn
cắn chặt cô không nhả thế nhỉ? Xuất phát từ trí tò mò, hệ thống đã do
thám suy nghĩ của Chu Lệ Na. Nó trầm mặc một lúc rồi mới khó khăn nói ra: - Cô ta cảm thấy hồi nãy chị cãi nhau với
Chu Minh Hãn là vì chị muốn khiến Chu Minh Hãn chú ý đến chị. Mà những lời chị
nói đã làm cho Chu Minh Hãn mất hết mặt mũi, nữ hai đau lòng muốn xỉu cho nên
càng có ý muốn giẫm đạp chị hơn. Lục Quỳnh: “...” Mạch não của giới trẻ bây giờ toàn như vậy
sao? Có ai bình thường trong bộ truyện này không? - Tại sao trước đây chị lại thích Chu
Minh Hãn vậy? - Trần Niệm An bên cạnh bỗng nhiên hỏi cô, trên mặt mang theo vẻ
khó hiểu rất rõ ràng. Lục Quỳnh ngẩn ra, cô không thể giải
thích rõ cho Trần Niệm An vì sao trước kia Lục Quỳnh lại thích Chu Minh Hãn,
cũng không thể cảm nhận được tâm trạng yêu thích Chu Minh Hãn. Bởi vì chừng ấy
thời gian cho tới bây giờ, đến cả Âu Dương Dục mà thi thoảng cô còn có thể tìm
ra được mấy điểm đáng yêu, nhưng nam chính Chu Minh Hãn thì cô thật sự không thể
chấp nhận. - Chắc là lúc đó đầu óc tôi không được
bình thường? - Lục Quỳnh nhún vai. - Chị này, Chu Minh Hãn không xứng với
chị. - Hiếm khi thấy Trần Niệm An xụ mặt. Từ bé đến lớn cậu luôn được dạy phải
yêu quý và tôn trọng phái nữ, thật sự không thể tiếp thu được chuyện Lục Quỳnh
xinh đẹp phóng khoáng lại đi thích một người đàn ông không hề tôn trọng phụ nữ,
luôn dùng thái độ trịch thượng nhìn người khác và có thể nói ra những lời khinh
miệt cũng như uy hiếp người khác bất cứ lúc nào. Vậy mà còn có thể yêu thích thật
lâu chưa buông xuống được. Đây cũng là lý do vì sao đêm nay cậu cướp lời tận
hai lần, rồi lên tiếng trào phúng một người. Lục Quỳnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trần
Niệm An thì hơi mắc cười, cô vuốt tóc trêu chọc cậu: - Tôi cũng nghĩ vậy. Hôm đó trong lúc
tôi lén soi gương cảm thấy người đẹp và ưu tú như tôi sao lại có thể đi thích
Chu Minh Hãn nhỉ? Nói không chừng tôi bị anh ta chơi ngải rồi! - Có điều sau này tôi bị nhan sắc của
mình làm cho thức tỉnh, quyết định thấy anh ta lần nào sẽ mắng anh ta làn đó để
trút bớt cơn giận trong lòng. - Ha ha! - Trần Niệm An nhìn Lục Quỳnh,
cuối cùng không giữ nổi khuôn mặt nghiêm túc nữa. Cậu đưa ly rượu sâm-panh cho
Lục Quỳnh rồi ra hiệu cụng ly với cô, cười nói: - Sau này khi nào có dịp phải gặp
anh ta, đàn chị nhớ gọi em theo. Em mắng anh ta với chị. - Dù sao hồi nãy hợp tác với đàn chị thật
sự rất thú vị. Lục Quỳnh nghe vậy thì cười rộ lên. Cô
đang định duỗi tay nhận lấy ly rượu, bỗng nhiên một người phục vụ đi sượt ngang
người cô. Bánh kem trên tay cầm không chắc chắn, bánh kem rớt trúng Lục Quỳnh. Lục Quỳnh: “...” – Bạn đang đọc truyện “Tôi cứ làm trò
con bò sau khi xuyên thành nữ phụ thí mạng” được edit và đăng tải miễn phí trên
ứng dụng T Y T. Đọc truyện tại T Y T để ủng hộ các nhóm dịch phát triển. – Lục Quỳnh nhìn bộ váy cao cấp được lựa
chọn kỹ lưỡng trên người, nụ cười tắt ngấm. Cô không khỏi sa sầm mặt. Người phục vụ vội vàng xin lỗi: - Xin lỗi, thành thật xin lỗi! Cô ơi,
tôi đưa cô tới căn phòng phía trước rửa nha! Lục Quỳnh quan sát xung quanh, thấy Chu
Lệ Na - Chu Minh Hãn - Quý Xảo Xảo đều không có mặt. Cô nhỏ giọng hỏi hệ thống: - Chuyện này là Chu Lệ Na bày ra hay do
buff xui xẻo Trần Niệm An phát huy tác dụng vậy? - Thông qua kiểm tra, danh hiệu “Cuồng
Ma" của ký chủ vẫn đang phát huy tác dụng bình thường. Hào quang của thần
xui xẻo chưa từng có tác dụng với ký chủ. Không phải Trần Niệm An ảnh hưởng, vậy thì nghĩa là Chu Lệ Na đã bắt
đầu hành động rồi ư? Lục Quỳnh cười khẩy, cất bước đi theo
người phục vụ. Trần Niệm An phía sau giữ chặt cô lại, hỏi với vẻ hơi lo lắng: - Có muốn em đi chung với chị không? Lục Quỳnh khẽ lắc đầu, nói:- Lát nữa có thể sẽ xảy
ra cảnh tượng rất bạo lực, cậu không nên nhìn.