Tôi Muốn Đi Sờ Cá Ở Cục Yêu Quái

Chương 44
Ở một thành phố cách không xa Ngân Hải, trong căn phòng vô cùng lộn xộn, có một bóng người nằm dài trên giường.

Đỗ Nhược Hương nằm trên giường, trên tay cầm máy chơi game, nhàm chán mà điên cuồng bấm phím, tiếp tục cuộc sống ngồi xổm ở nhà của mình. Sau khi theo đuổi thần tượng thất bại, cô ta không muốn học tập cũng không muốn làm việc, làm chuyện gì cũng không có hứng thú, thậm chí chơi game cũng không có tinh thần.

"Hộp đồ nghề của Đỗ Hương Hương" vốn dĩ đang hoạt động rất tốt, sau này vì mãi theo đuổi thần tượng mà cô ta đã bỏ bê việc chăm sóc nó, gần đây còn không có nổi tâm trạng để lên mạng. Cô ta biết tiếp tục suy sút như vầy là không đúng, nhưng cô ta không có cách nào gượng dậy được, thậm chí còn nảy sinh ý nghĩ “nếu không thì cứ nằm dài một trăm năm cho qua thời gian”.

Cuộc sống tẻ nhạt bao giờ cũng vậy, đến cả những màn chơi game cũng thấy nhàm chán, nhưng cuộc sống cần có sự đối lập, chỉ khi mất đi mới hiểu được trân trọng.

Đỗ Nhược Hương nằm ở nhà, cô ta vốn đang vô cùng lười biếng, đột nhiên bị nhắc tên!

[Đỗ Nhược Hương. ]

Giọng nói trống rỗng không thể phân biệt nam nữ, cũng có thể là do thiên địa vốn dĩ không có giới tính, giọng nói mờ ảo truyền đến khiến cho sắc mặt của Đỗ Nhược Hương tái đi vì sợ hãi.

Ai cũng đã biết, tên của yêu quái có chứa sức mạnh, nếu kêu tên của yêu quái nào đó sẽ có thể nghe thấy, nhưng tiền đề là đối phương có đang nghiêm túc lắng nghe hay không. Điều này cũng giống như gọi điện thoại, có thể từ chối cuộc gọi, nhưng muốn nói chuyện thì cần phải kết nối. Không ít yêu quái có việc bận bịu, không thể nào mỗi ngày đều nghe tên của bản thân, cho nên hiện tại vẫn quen dùng điện thoại di động.

Tuy nhiên vẫn có một ngoại lệ, đó là khi trực tiếp gặp mặt gọi tên, yêu quái bị gọi tên chắc chắn có thể nghe thấy. Điều này thường xảy ra khi Cục quan sát phát lệnh truy nã sau khi biết tên của yêu quái. Bước đầu tiên để một con yêu quái vào tù trong cục chính là bị tịch thu tên họ.

Cho nên Đỗ Nhược Hương bị gọi tên mới trở nên hoảng sợ, không lẽ là vì Cục quan sát muốn tính sổ cô ta sau khi theo đuổi thần tượng à? Nhưng mà cung phản xạ này cũng quá dài đi?

Chắc là do cô ta ở nhà uể oải quá lâu, yêu giới không ủng hộ văn hóa nằm im một chỗ, cho nên mới gọi tên cô ta để cảnh báo hay sao?

[Đỗ Nhược Hương. ]

Đỗ Nhược Hương lại bị gọi tên, cô ta hoảng sợ đến mức vứt máy chơi game đi, cũng không thể tiếp tục nằm im.

Tuy nhiên, giọng nói ở phía xa đột nhiên thay đổi, như thể có một người khác đang chen vào cuộc trò chuyện.

[Tôi nói như thế này, cô ấy có thể nghe thấy tôi không? Nhưng không có phản hồi. ]

[Cô ta nghe thấy nhưng không trả lời. ]

[Xin chào, cô có thể nghe thấy tôi không? Tôi là Sở Trĩ Thủy đến từ Cục quan sát Hoài Giang, lần trước chúng ta đã gặp nhau một lần trong cục. Gần đây tôi nghe được rằng cô đang điều hành một kênh truyền thông, có vẻ như liên quan đến sắc đẹp. Cô có hứng thú giúp chúng tôi đề ra một số gợi ý có giá trị không? Nếu được cô có thể để lại địa chỉ để tôi gửi một vài sản phẩm cho cô nhé.]

Tuyên bố điểm danh rất linh hoạt kỳ ảo và cơ mật, nhưng Đỗ Nhược Lan dựa vào lời nói có thể phân biệt được đây là một người một yêu, nói chuyện ngắn gọn lại lạnh lùng chính là Thần Quân, nói chuyện dài và lịch sự chính là chị gái đã tiễn cô ta. Cô ta run run nói: "Trong cục, trong cục quan sát còn có việc làm như vậy sao?"

[Vâng, tôi nghĩ lần trước cô trò chuyện với Kim Du đã nghe nói về công việc của chúng tôi. ]

"Được rồi, vậy chúng ta thêm WeChat đi, chúng ta dùng cái đó để trò chuyện, còn cái này hãy cúp máy trước ..."

Đỗ Nhược Hương dùng phương thức này trò chuyện liền nghi ngờ rằng cô ta sẽ bị bỏ tù ngay lập tức, hoặc cái mạng nhỏ này sẽ toi bất cứ lúc nào: "Để tôi đọc số WeChat."

[Được rồi, tôi đã thêm cô.]

Hai bên chuyển sang phương thức giao tiếp của con người, bầu không khí lập tức trở nên hài hòa không ít, ít nhất không có cảm giác tra khảo tù nhân.

Sở Trĩ Thủy giới thiệu cho Đỗ Nhược Hương về các sản phẩm của Quan cục, sau đó giải thích lý do thu thập đánh giá khắp nơi, cuối cùng còn giải thích: "Cô không cần phải cố tình khen ngợi, chỉ cần thực tế và nhận xét là được rồi. Chúng tôi gần đây đã hợp tác với nền tảng này, bọn họ muốn đẩy mạnh một số đánh giá thực tế, tốt nhất là một blogger KOL lớn hoặc gì đó, sau đó tôi lướt thấy cô trên Internet, nhận ra các video trước đó của cô rất hay, cho nên tôi muốn nghe ý kiến của cô sau khi sử dụng nó. Nếu có khuyết điểm gì cứ thẳng thắn nói ra."

“Được rồi, sau khi nhận được sản phẩm tôi nhất định sẽ đánh giá thật kỹ càng, cố gắng phát hành video càng sớm càng tốt.”

Đỗ Nhược Hương thành thành thật thật trả lời, sợ rằng hiệu quả không tốt sẽ lại bị gọi tên. Cô ta đã không muốn làm việc một thời gian dài, cuối cùng bị Thần Quân gọi tên mà bừng tỉnh, sợ tới mức lập tức từ trên giường đứng dậy đi làm.

"Vậy thì tốt quá, bản chất của đơn vị chúng tôi khá đặc biệt, cũng không có cách nào để báo đáp một cách thực tế..."

Sở Trĩ Thủy bối rối nói: "Tôi sẽ gửi cho cô một số quà tặng trong dịp Tết Nguyên đán, lúc đó vẫn gửi đến địa chỉ này chứ?"

“Được, được.”

Đỗ Nhược Hương nghe thấy giọng nói ôn nhu của cô, không còn căng thẳng như trước nữa, nhỏ giọng nói: “Nếu không thì bây giờ tôi đi máy bay đến Hoài Giang để đánh giá luôn?”

Dù sao thì video của cô ta có thể được quay ở bất cứ đâu, cũng không mất gì khi bị nền tảng đẩy đến vị trí giao thông, không bằng cứ chạy đến Cục quan sát Hoài Giang một chuyến.

“Đến làm gì?”

Tân Vân Mậu từ sau lưng Sở Trĩ Thủy đi ra, trên màn hình hiện lên gương mặt lạnh lùng của anh, ánh mắt lạnh như lưỡi đao sắc bén, anh cảnh cáo: “Quên những gì tôi đã nói rồi?”

Đỗ Nhược Hương: "..."

Cuối cùng, Đỗ Nhược Hương buồn bã tắt video, cô ta quên mất bản thân bị cấm xuất hiện ở Hoài Giang, nếu không sẽ bị lửa quỷ thiêu thành phân bón.

Sự đe dọa của Thần Quân chính là lực lượng sản xuất chính, Đỗ Nhược Hương đã nhận được sản phẩm của công ty Quan Cục, lập tức không ngừng nghỉ quay video đánh giá.

Sở Trĩ Thủy từ chỗ Đỗ Nhược Hương nhận được ý tưởng mở rộng, cô không chỉ đến làm phiền Hoa Yêu để tìm một số blogger quen thuộc, mà còn liên hệ với những con yêu quái khác phù hợp với thuộc tính của sản phẩm.

Không lâu sau các bài đánh giá sản phẩm xuất hiện trên các nền tảng lớn. Sở Trĩ Thủy sàng lọc một phen, chọn một vài cái đưa cho Vương Di Văn, để cô ấy đẩy lượng truy cập tùy theo tình hình.

Tài khoản "Hộp đồ nghề của Đỗ Hương Hương" chủ yếu là về làm đẹp và chăm sóc da. Gần đây, Đỗ Nhược Hương đã tích lũy được rất nhiều sản phẩm nên chỉ đơn giản làm một video về chăm sóc tóc để giới thiệu chúng với nhiều mức giá khác nhau.

Hàng của Quan Cục từ trước đến nay đều rẻ và to, kem dưỡng da đầu cũng là một hủ lớn mấy chục nguyên, bao bì bên ngoài không cầu kỳ, cầm trên tay còn có chút nặng.

Trong video, mái tóc của Đỗ Nhược Hương ướt đẫm, đang chăm chỉ bôi kem dưỡng, vừa dùng thử vừa giới thiệu: "Các chị em, vừa nãy tôi cũng có nói qua, thứ này là để tiết kiệm và thanh đạm, các chị em giàu có có thể lựa chọn những sản phẩm tên tuổi kể trên, nhưng tôi cũng sẽ đánh giá một vài sản phẩm hợp túi tiền, kể lại quá trình sử dụng cho mọi người ... "

"Kem dưỡng da đầu này vẫn tốt. Giá rẻ, thành phần an toàn, nếu mọi người dị ứng với gừng thì không nên dùng bởi vì trong thành phần có chứa gừng. Sau khi bôi lên da đầu sẽ hơi nóng, nhưng không phải là loại cảm giác đau rát, khá là nhẹ nhàng và có mùi ổn."

Đỗ Nhược Hương vừa nói vừa lau, cô ta đột nhiên bỏ tay xuống, phần tóc bên trên vẫn ướt đẫm, buồn bực tìm dụng cụ: "Nhược điểm duy nhất là tóc dài bôi cái này rất mệt, để tôi xem thử có cái cọ nào có thể làm nhanh hơn không. Sản phẩm này lúc gửi đến chỉ có mỗi hủ kem, không hề tặng thêm cọ hay dụng cụ nào cả, đương nhiên cũng là do giá cả, không có thì không có vậy, tự mua một cái online, một cái cọ nhỏ cũng không đắt.”

"Được rồi, bây giờ đợi thêm một lúc nữa, sau khi gội sạch tóc thì xem hiệu quả nhé. Gội xong sẽ không còn mùi gừng nữa, cảm giác sảng khoái và da đầu rất nhẹ nhàng. Tương tự như đắp mặt nạ cho da đầu?"

Đỗ Nhược Hương nói: "Đây không phải là dầu xả, nó được bôi lên da đầu, vì vậy hãy gội đầu bằng dầu gội và dầu xả như bình thường."

[Cuối cùng cũng thấy có blogger đẩy sản phẩm quý giá của tôi! Tôi đã sử dụng sản phẩm này trong một thời gian dài, đã mọc những sợi lông tơ nhỏ, nhưng không hiểu sao trên mạng không có ai đề cử sản phẩm này cả! ! ]

[Đúng vậy, lúc tôi đề cập đến thương hiệu này, những người khác đều nghĩ đến kẹo gừng, không hiểu tại sao kẹo gừng của họ lại bán chạy nhất.]

[Không có người phát ngôn, không có quảng cáo, xem ra là kinh doanh phụ của công ty nào đó, tương tự như trường đại học nông nghiệp làm đồ ăn vặt, dù sao ngành nghề chính cũng không phải là cái này.]

[Tôi còn nghĩ tại sao cửa hàng trực tuyến này lại quá tồi tàn, chỉ có ba sản phẩm, hơn nữa chúng còn không cùng một loại, mỗi thứ đều bán một ít.]

[Không ai biết cũng được, không có quảng cáo cũng được, bao bì đơn giản cũng được, điều đó chứng tỏ tiền được sử dụng đúng chỗ, chỉ xin đừng tăng giá khi nổi tiếng thôi.]

[Cái này thực sự dùng rất tốt, các thương hiệu lớn đều cao cấp, hiệu quả cũng tương tự nhau, tiền đề là người dùng phải nhớ đến nó khi muốn dùng.]

[Nhớ đến khi cần dùng thì quá thực tế, mua về dùng một lần thấy mệt nên dẹp sang một bên, không phải chuyện của sản phẩm mà chỉ là tại mình lười quá thôi.]

[Vốn dĩ tôi muốn mua sản phẩm tên tuổi, nhưng tôi lại chần chờ khi nghe mấy cái này. Trước hết cứ mua một sản phẩm giá cả ổn định để dùng đã, lỡ như có quên dùng mà hết hạn cũng không quá đau lòng.]

Mặt khác, "Ngọc Kinh Tử nói chuyện nhân sâm" cũng đã phát hành một video, đây là tài khoản trực tuyến của một cửa hàng nhân sâm lâu đời, còn có một cửa hàng ngoài đời ở Đan Sơn, xem như là một cửa hàng nhân sâm đáng tin cậy, từ trước đến nay đều làm sản phầm về nhân sâm.

Trong video, Ngọc Kinh Tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, nhìn qua rất xuất trần, nhạc nền cũng là một giai điệu cổ. Anh ta ngồi trước một chiếc bàn gỗ dài, trên bàn còn đặt nhân sâm quý hiếm, hùng hồn nói: "Có rất nhiều bạn bè thường nói với tôi rằng: 'Này, Ngọc Kinh Tử, tôi thấy nhân sâm cũng đâu có hiếm, sao nó lại có giá lên đến mấy ngàn vạn chứ', hôm nay tôi sẽ giới thiệu sơ lược một chút, gia đình của tôi chủ yếu bán sâm làm dược liệu, những nhân sâm bán giá cao đều là nhân sâm rừng và nhân sâm hoang dã, các loại sản phẩm khác cũng là dùng nhân sâm vườn... "

"Nếu mọi người nói muốn hầm canh, nấu rượu thì cứ mua nhân sâm vườn là đã làm được, không cần phải mua nhân sâm quý hiếm. Có người hỏi tôi thực phẩm chức năng nhân sâm và bột ngâm chân nhân sâm có công dụng gì không, tôi chỉ có thể trả lời như vầy, nguyên liệu thật thì sẽ hữu dụng. Nếu mọi người thực sự muốn phải hữu dụng, hãy tự mua một ít nhân sâm vườn, kiểm tra công thức một chút, hiệu quả cũng giống nhau thôi.”

[Không phải là không mua được sao, tự mình pha chế rất phiền phức, lại không biết công thức là gì. ]

[Chủ tiệm có cửa hàng trực tuyến không? Anh có mấy thứ này không? ]

"Nhà tôi không có mấy cái này, đều là nhân sâm đắt tiền. Công thức đều là cho thêm hoàng kỳ(*), gừng tươi, ... Không có nguyên liệu nào mới mẻ. Nếu không muốn phiền phức thì cứ đến nơi đáng tin để mua."

Ngọc Kinh Tử nói: "Để tôi giới thiệu một vài nơi cho mọi người, mọi người tự mình xem và chọn nhé, lựa chọn ở ngoài mới là an tâm nhất, hoan nghênh mọi người đến thăm cửa hàng Đan Sơn của chúng tôi."

Trong số các sản phẩm được Ngọc Kinh Tử giới thiệt là bột ngâm chân nhân sâm của Quan Cục, cư dân mạng đã tìm kiếm nhân sâm của công ty và giành được ngôi vị "Vua nhân sâm" trong cuộc đấu giá nhân sâm Đan Sơn lần thứ 3, cũng khó trách khi nó được thương hiệu nhân sâm Đan Sơn giới thiệu. Mặc dù công ty đoạt giải “vua nhân sâm” là nhân sâm hoang dã, nhưng ít nhất điều đó cũng chứng minh rằng thực sự có một công viên nhân sâm, có lẽ chất lượng nhân sâm viên sẽ khá tốt, nguyên liệu thật xác suất rất lớn.

Ngay sau khi bài đánh giá các sản phẩm khác nhau được đưa ra, chúng đã được thúc đẩy bởi công ty Tân Thấu, thậm chí doanh số bán hàng của cửa hàng trực tuyến Quan Cục cũng tăng lên.

Nhưng đây chỉ là giai đoạn đầu trước khi tăng nhiệt, gần đây bộ phận Phát triển kinh tế cũng không dám thả lỏng, ngay cả Trần Châu Tuệ ngoài biên chế cũng thường xuyên kết nối từ xa, cô ấy vẫn luôn muốn giải quyết xong việc đẩy mạnh tiêu thụ của công ty Tân Thấu mới có thể nghỉ ngơi.

Đẩy mạnh tiêu thụ là sự kiện lớn đầu tiên kể từ khi ra mắt công ty Tân Thấu. Bọn họ muốn chứng minh khả năng của mình bằng cách quảng bá thương hiệu và doanh số bán hàng. Dữ liệu APP vào ngày này phải đẹp, nói không chừng tiếp theo đó sẽ ra mắt poster quảng bá. Vì để đạt được mục tiêu, đám người Tề Sướng và Vương Di Văn sẽ dùng thương hiệu khuyến mãi cho khách hàng, thậm chí nhiều dịch vụ hậu cần khác nhau sẽ tiến hành bàn bạc hợp tác.

Đương nhiên, những thứ này không phải thứ mà bộ phận phát triển kinh tế nhắm tới, bọn họ chỉ cần bán hàng vào ngày đó là được.

Sở Trĩ Thủy cũng xem bài đánh giá từ video của Đỗ Nhược Hương, liên hệ với một nhà sản xuất cọ nhỏ ở Hoài Giang, để trang bị cho kem dưỡng da đầu dụng cụ chải tóc.

Cùng ngày, công ty Tân Thấu đẩy mạnh tiêu thụ, ba sản phẩm của Quan Cục đã được giới thiệu, đó là kẹo gừng Phong Vị, kem dưỡng da đầu và bột ngâm chân nhân sâm. Mọi người hồi hộp chờ đợi sự kiện bắt đầu, cuối cùng mở ra màn đếm ngược chỉ trong vài giây.

Vừa đến thời gian, Kim Du đã đứng ngồi không yên, cô ấy nôn nóng quét qua hậu trường: "Để tôi xem doanh thu thế nào!"

"Như thế nào rồi?"

"Cái gì cũng không có."

“Hả?”

Sở Trĩ Thủy ngồi dậy, vẻ mặt kinh ngạc: “Không thể nào, dù sao cũng là một sự kiện, doanh số ít nhất cũng phải một vạn hoặc hai vạn chứ.”

Không phải là cô chưa từng thấy loại hoạt động này ở Long Tri video, công ty trong cục không thể không bán ra được chứ.

Kim Du nhìn vào trang web trên máy tính, cô ấy liên tục nhấp chuột, hoang mang nói: "Không phải, ý tôi là không có gì trong màn hình cả. Bây giờ trang web đang trống rỗng, không thể làm mới được."

"... Rất tốt, nếu trang web bị sập, điều đó có nghĩa là chúng ta vẫn ổn."

Một lát sau, dữ liệu cuối cùng cũng được cập nhật, chỉ trong 1 giây ngay khi hoạt động bắt đầu, cả ba sản phẩm đều bán được với doanh số cao, vượt xa tưởng tượng của bộ phận phát triển kinh tế!

Lưu lượng truy cập của công ty Tân Thấu thực sự đáng kinh ngạc. Doanh số bán của kẹo gừng Phong vị là 9W, doanh số bán kem dưỡng da đầu là 15W và doanh số bán bột chân nhân sâm là 9W. Có vẻ như vấn đề gây đau đầu cho con người vẫn là tóc.

Kim du ngây người nhìn dữ liệu, cô ấy bắt đầu đếm đầu ngón tay, bấm đốt ngón tay, lẩm bẩm nói: "Lần trước, doanh số bán kẹo gừng là hơn 3 vạn, chúng ta đã kiếm được gần 30 vạn ..."

Sở Trĩ Thủy đứng bên cạnh Kim Du, vịn vào lưng ghế của đối phương, ngả người ra sau, nhanh chóng trả lời: "Sau sự kiện lần này, tất cả các sản phẩm sẽ thu về được gần 600 vạn."

Hơn nữa ngày hôm nay vẫn chưa kết thúc, tiếp theo có thể sẽ có gia tăng nhỏ.

“Anh Ngưu! Anh Ngưu!”

Kim Du nghe xong số liệu, liền đột nhiên bật dậy khỏi ghế, nhanh như chớp chạy đến bộ phận hậu cần bên cạnh, cao hứng nói: “Anh còn có thể thay đổi bản vẽ được không? Em muốn xây một biệt thự thủy cung!"

Sở Trĩ Thủy: "?"

Cô không ngờ Kim Du lại có nguyện vọng như vậy, chẳng lẽ tất cả các loài động vật dưới nước đều có chấp niệm với nước, không phải là biển rộng thì cũng là thủy cung, dù sao thì cũng không muốn xa rời quê hương của mình.

Lễ hội khuyến mãi của Tân Thấu kết thúc, kem dưỡng da đầu của công ty Quan Cục cũng lọt vào danh sách ngôi sao bán chạy nhất trong ngày, cho dù thứ hạng không cao nhưng kết quả đã là rất xuất sắc. Dù sao thì những thứ hạng đầu toàn là những sản phẩm của thương hiệu nổi tiếng, không dễ để một công ty nhỏ có sản phẩm lọt vào danh sách.

Sau khi hoạt động quảng bá rầm rộ diễn ra, bộ phận phát triển kinh tế cũng vô cùng mệt mỏi, đã lâu Sở Trĩ Thủy không trải qua cuộc sống hỗn loạn như vậy, từ khi cô vào cục đã bắt đầu nghỉ ngơi, cuối cùng lại bị Vương Di Văn kích thích một phen, trong khoảng thời gian này, cô đã không được nghỉ ngơi tốt.

Nửa đêm, Vương Di Văn còn thường xuyên gọi điện thoại cho Sở Trĩ Thủy, hoàn toàn là tiết tấu cường độ cao của động vật xã hội đô thị, hồn nhiên quên mất bạn thân của mình đã sống ở tuyến mười tám, đã sớm tách rời cuộc sống đột tử.

Cũng may là mọi chuyện đã kết thúc, tiếp theo chính là từng bước giao hàng, không cần phải thức đêm bàn chuyện công việc, trở về những ngày bình đạm nhàn nhã.

Trong văn phòng, Kim Du nhìn lướt qua tờ lịch ở góc dưới bên trái và ngạc nhiên nói: "Tại sao đã là tháng 11 rồi? Ngày trôi qua nhanh quá."

Kim Du nghi ngờ bản thân bị mất trí nhớ, từ lúc đẩy mạnh tiêu thụ đến giờ, ký ức ở giữa đã biến mất, không chừng là do giao hàng quá bận rộn nên quên mất.

Vẻ mặt Sở Trĩ Thủy rất bình tĩnh: "Đúng vậy, may mà cuối năm có phát thưởng."

“Không phải là ý đó, sắp đến sinh nhật của cô rồi!”

Kim Du vui vẻ nói: “Cô định sẽ trải qua như thế nào?”

Vào ngày sinh nhật của Kim Du, Sở Trĩ Thủy đã mua một chiếc bánh kem mang vào cục, đám yêu quái chia nhau chiếc bánh, hiếm khi vui vẻ một phen.

“Trải qua như thế nào sao?”

Sở Trĩ Thủy nhướng mày: “Nhảy qua.”

"???"

Kim Du vội vàng nói: "Làm sao có thể như vậy được? Cô không có việc gì muốn làm sao?"

“Không, tôi không có thời gian làm.”

Sở Trĩ Thủy thở dài: “Hôm đó là ngày làm việc, cái gì cũng làm không được, cũng không phải là ngày nghỉ cuối tuần.”

Sinh nhật của người trưởng thành đều bình đạm và không có gì lạ, vẫn phải thành thành thật thật đi làm, cô đã không còn theo đuổi bất cứ nghi thức nào từ lâu.

Tân Vân mậu ngồi ở phía sau cô, nghe được điều này liền chớp chớp mắt, anh đem tầm mắt dời qua bầu trời bên ngoài cửa sổ, không biết đang suy tư điều gì.

Kim Du hoan hô đề nghị: "Vậy thì tôi sẽ nhờ anh Ngưu mua bánh kem mang đến đây. Đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau ăn và đơn giản chúc mừng."

"Cũng được, không cần vội, đó là chuyện của tuần sau."

Một đêm trước khi lập đông, Sở Trĩ Thủy cùng cha mẹ ăn cơm tối, ngồi trong phòng khách tán gẫu một lát. Hiện tại nhiệt độ vẫn chưa hoàn toàn hạ xuống, trong nhà cũng chưa bật lò sưởi, là ngày đầu mùa đông đến.

“Ngày mai là sinh nhật của bảo bối rồi.”

Tạ Nghiên cười nói: “Con muốn ăn gì? Tối nay để ba con nấu.”

Sở Trĩ Thủy thản nhiên nói: "Gì cũng được ạ, không cần phải phức tạp đâu, nếu không lúc ba đi làm về sẽ rất bận rộn."

Sở Tiêu Hạ ngồi ở bên cạnh đang lướt điện thoại di động, đột nhiên nhận được thông báo: "Đơn vị của tôi nói ngày mai nghỉ lễ."

"?"

"Đài quan sát khí tượng tỉnh dự báo rằng sẽ có bão tuyết và mưa đá vào ngày mai, thành phố Hoài Giang sẽ buộc phải nghỉ một ngày."

Sở Trĩ Thủy đang mặc bộ đồ ngủ mỏng ở nhà, cô hoàn toàn không cảm nhận được sự ấm áp của mùa đông: "???"

Chương kế tiếp