Trộm Phu

Chương 14: Hí kịch hương diễm (H)
Từ lần bọn họ thân thiết qua một hồi,Quý Nam tính tình chậm rãi tốt lên,cũng không suốt ngày một người một mình ở trong phòng,Phùng Viễn thoáng nhẹ nhàng thở ra nhưng vẫn là cả ngày lo lắng đề phòng chiếu cố tiểu tổ tông này,sợ y lại để tâm mấy chuyện vụn vặt

Kỳ thật trong lòng Quý Nam cũng rõ ràng được mọi chuyện,chỉ là sự tình cuối cùng vẫn lưu lại cho y một vết sẹo không thể phai mờ. Nếu như không có anh rể,sợ là một ngày cũng không chịu đựng được,càng ngày càng ỷ lại ở Phùng Viễn,một tấc cũng không muốn rời,cũng không nói gì,chỉ yên lặng ngồi ở trong lòng Phùng Viễn

Lúc này thời tiết đã chuyển ấm,Quý Nam bụng cũng lớn dần lên,Phùng Viễn cảm thấy không thể khiến y luôn luôn ở nhà,liền muốn mang y ra ngoài đi một chút,chỉ là vẫn bận tâm tin đồn ở bên ngoài.

Quý Nam thông minh,nhìn Phùng Viễn do dự liền đoán được lý do bảy tám phần. Y làm sao không biết người khác ở sau lưng bàn tán như thế nào? Mắng y câu dẫn anh rể,mắng y không biết liêm sỉ,lời này từ lúc Phùng Viễn đến trường đón y liền truyền ra,không muốn phản ánh với trường học là do cố kị Phùng gia mà thôi. Hiện tại Quý Nam bụng lớn chứng thực lời đồn y loạn luân,Phùng Viễn sợ y nghe sẽ khổ sở,tự nhiên lo lắng thêm mấy phần

"Mang em đi nghe hí một chút đi" Quý Nam ngồi ở trên đùi Phùng Viễn cùng hắn thì thầm "Đã lâu rồi không có đi qua"

Phùng Viễn vội vàng phân phó người đi lái xe,ôm Quý Nam không nói hai lời liền hướng về phía tửu lâu. Muốn tìm chỗ nghe hí có danh giác thật sự không thiếu chỗ,chỉ là Phùng Viễn không yêu thích cái này,cũng không biết ai xướng hay,liền chọn chỗ không quá náo nhiệt đưa y qua. Quý Nam từ lúc lên xe liền chống cằm không nói lời nào,lần gần đây nhất y đi nghe hí là cùng với chị gái,hiện nay nhìn cái gì cũng chưa thay đổi nhưng thật ra cái gì cũng đã thay đổi

Sau khi xe dừng lại Phùng Viễn đem Quý Nam ôm ngang đi ra ngoài,cũng không quản ánh mắt người khác sải bước vào tửu lâu,chọn một nhã gian xong liền vội vàng nhìn lướt qua,thấy trong phòng có bàn có giường thì rất hài lòng,ôm Quý Nam đặt xuống ghế bên cạnh bàn,hỏi y: "Nơi này được không?"

Quý Nam đỡ bụng gật đầu,nhãn châu chuyển động: "Anh chưa từng tới qua?"

Phùng Viễn cúi đầu cắn cắn lỗ tai y: "Anh rể không thích nghe hí."

Quý Nam vui vẻ việc Phùng Viễn chưa từng tới địa phương này,gợi lên khóe miệng lại gần cùng anh rể hôn môi,bụng đặt ở trước người Phùng Viễn,doạ cho hắn không dám dùng lực ôm người. Bọn họ đến vừa đúng lúc,dưới lầu kinh đường mộc gõ một cái,ngay sau đó truyền đến tiếng vỗ tay thưa thớt,chỉ thấy con hát đặt bàn cùng ghế nhỏ xuống ngồi trên sân khấu,y y nha nha bắt đầu xướng lên,vừa đúng lúc là tiết mục bắt kẻ yêu đương thông dâm vụng trộm

Quý Nam nghe rõ xấu hổ đến bai bên tai đều đỏ,lại thấy hai diễn viên trên đài áo quần rách rưới mong manh,trong đó có một người là song nhi,nam diễn đứng phía sau song nhi ôm người vào lồng ngực,tay tách mở hai phiến mông để lộ ra hoa huyệt đỏ au bên dưới,người kia liền ôm hắn xoay mông về phía dưới đài,còn quy định ai muốn sờ lên huyệt khẩu đang tích dâm thủy thì phải bỏ thêm mấy đồng tiền

"Anh này......này là cái địa phương gì?" Quý Nam đỏ bừng cả mặt quay đầu trừng Phùng Viễn

Phùng Viễn cũng ngây ngẩn cả người,hắn chính là muốn chọn một địa điểm có chút vắng vẻ sẽ ít tin đồn hơn,không nghĩ tới lại đụng phải hương diễm hí,lúc này mới vội vã đem Quý Nam ôm vào lòng giải thích. Lại không nghĩ tới Quý Nam lại vùng ra đứng lên,Phùng Viễn ánh mắt nheo lại,tay mò vào vạt áo y,quả nhiên sờ ra một tay đầy dâm thủy

"Ôi tiểu bảo bối của anh,ướt?" Phùng Viễn đem tay lấy ra,cũng học giống người diễn khúc dưới lầu đem Quý Nam ôm đến trước người,kéo hai chân y ra xoa sờ đoá hoa ướt nhẹp ở giữa "Đến để anh rể sờ em một lát"

Phòng bọn họ có cửa sổ mở ra,cùng hướng nhìn thấy rõ tiết mục dưới lầu,tự nhiên người dưới lầu ngẩng đầu nhìn lên cũng có thể loáng thoáng thấy vài thứ. Quý Nam lúc này sợ bên dưới sẽ có người ngẩng đầu nhìn lên,thấy y bụng đã lớn như thế mà vẫn bị xoa đến ra thật nhiều nước,eo liền cử động nhanh hơn. Mà dưới lầu đã có nhiều người tiến lên sờ hoa huyệt song nhi

Người nọ như trước nâng mông song nhi,đem hai chân hắn mở rộng lớn nhất,
vì thế quần chúng tiêu tiền lập tức đem ngón tay cắm vào,hưng phấn mà quấy loạn. Quý Nam nhìn mà hai chân phát run,Phùng Viễn lại ở đây đem ngón tay nhét vào huyệt đạo của y,khoái cảm khác thường làm cho eo bụng Quý Nam co rụt lại,trong khoảnh khắc này y liền quên đến chuyện sẽ bị nhìn thấy,mông đong đưa qua lại theo nhịp cắm rút,cắn nuốt ngón tay anh rể không ngừng

Dưới lầu lại có người tiêu tiền,chen đến bên người song nhi,cũng không đợi người phía trước rút ra mà nhanh chóng đem ngón tay cùng nhét vào. Phùng Viễn nhân cơ hội liền ở trong huyệt đạo Quý Nam hung hăng cắm xuống,Quý Nam ngẩng đầu kêu nức nở một tiếng,nước bọt không kịp nuốt theo khoé miệng chảy xuống. Quần chúng vây xem không chờ nổi liền cùng nhau tiến đến,người niết âm vật nhô cao,người xoa xoa môi nhỏ sưng đỏ. Quý Nam nhìn đến hai chân muốn nhũn ra,cúi đầu bưng lấy bụng mình quan sát ngón tay anh rể,chỉ thấy hai ngón tay thon dài vừa vặn vừa nắm trên âm vật,đem hạt đậu nhỏ xoa nắn đến cứng lên

"Anh rể......Anh rể chậm chút....." Quý Nam tự ôm lấy bắp đùi của mình,miệng huyệt tràn ra đầy chất lỏng đậm sệt,dọc theo cổ tay Phùng Viễn chảy tích táp xuống đầy đất

"Chậm làm sao thoả mãn được em" Phùng Viễn dùng lòng bàn tay xoa bóp đoá hoa Quý Nam,nhu ra một bàn tay dính đầy nước,hắn thoả mãn liếc mắt nhìn xuống dưới lầu "Bảo bối,lại nhìn xuống xem xem"

Quý Nam mở to mắt hướng xuống dưới lầu nhìn,chỉ thấy hoa huyệt song nhi đã bị ngón tay sáp đến đỏ hồng,không ngừng trào phun dâm thủy ra bên ngoài,hí khúc xướng đến đoạn hắn cùng với tình lang đêm khuya trộm đi chơi hội,bị chơi hai đầu nhũ,thích đến sữa chảy ròng ròng,ý tứ chính là muốn quần chúng ra tiền để được sờ nắn hai bầu vú của hắn. Song nhi này vừa bị ngón tay cắm đến cao trào liên tục,hai vú sưng lớn lên,đầu vú đã chảy ra đầy nước sữa,lập tức có vài người nóng lòng muốn thử,thanh toán tiền xong xếp hàng chờ sờ ngực song nhi

Phùng Viễn đem khuy áo Quý Nam cởi ra,còn chưa đem quần áo toàn bộ cởi ra,liền đụng đến vải dệt bị sữa tưới ướt nhẹp

"Mau để anh rể uống sữa" Phùng Viễn hai tay bao trọn hai vú Quý Nam liên tục xoa nắn,lòng bàn tay đè nặng núm vú tròn vo đung đưa, không bao lâu lòng bàn tay liền thấm ướt một mảnh

Dưới lầu song nhi bị đông đảo quần chúng nhu đến mức lẩy bẩy phát run,sữa chảy ra dính khắp cả người,hạ thân còn đang tí tách nhỏ nước,mắt thấy đã muốn cao trào,kinh đường mộc bỗng gõ lên một tiếng,trên lầu Quý Nam cũng ưỡn thẳng thân mình bắn ra

Theo diễn biến kịch bản,cố sự phát ra khi song nhi cùng tình lang đang nước sữa hoà hợp thì bị trượng phu đánh vỡ. Chỉ thấy hai người kia lại về đến trên đài,đem quần áo có như không trên người song nhi cởi sạch,tiểu song nhi vẫn bị người nọ ôm trong lồng ngực,chính mình lại dùng ngón tay chống mở miệng hoa huyệt,đem dục căn sưng lớn chậm rãi ăn vào. Căn tính khí kia cũng coi như thô dài nhưng vẫn so kém của Phùng Viễn,Quý Nam si ngốc nhìn vài lần,gian nan xoay người ngồi vào lòng anh rể,chủ động đem ngón tay căng ra miệng huyệt,cắn môi không dám nhìn ánh mắt Phùng Viễn,nhưng ý tứ chính là nguyện ý cho anh rể cắm vào

Phùng Viễn cười khổ đem ngón tay nhét vào  quấy loạn: "Tiểu tổ tông,lại đợi mấy tháng nữa anh mới dám chạm vào em"

Quý Nam vừa nghe hốc mắt liền đỏ,mấy ngón tay căn bản không thể giảm bớt cảm giác hư không của hoa huyệt,y liền cử động mạnh eo cọ xát tính khí Phùng Viễn

Quý Nam ôm cổ Phùng Viễn cả người run lên,mông lớn phun một bãi dâm dịch,thở hồng hộc ngã ngồi vào lòng anh rể,ở bên trong dư vị cao trào toàn thân run rẩy. Phùng Viễn nhìn thấy y được thoải mái,nhịn không được lại đem tay đi sờ sờ hoa huyệt ướt sũng,bọn họ đều không tự chủ được nhìn xuống con hát dưới lầu. Song nhi kia bị đặt trên đài thao đến phát lãng,đưa tay của mình xuống xoa niết âm vật,tiểu huyệt ăn dục căn tím đen đến phun nước,mà lúc này lại xuất hiện thêm một người,là trượng phu đến bắt gian. Hắn đem song nhi từ trên người nam nhân lôi xuống,nhấc lên một chân của hắn rồi thẳng lưng đâm vào huyệt đạo đã được khai thác đến mềm rục,mưa rền gió dữ đâm chọc liên tục

Quý Nam tình dục vừa dịu đi đôi chút lại tràn ra,mông không tự chủ được cọ xát dục căn Phùng Viễn,dâm thủy dọc theo rãnh huyệt chảy xuống,hô hấp phát ra càng thêm dồn dập. Phùng Viễn gấp đến độ trên trán toát ra vài giọt mồ hôi, Quý Nam mang thai thời gian còn ngắn,hắn chỗ nào dám thật sự chạm vào tiểu tổ tông này? Hắn chật vật dùng quần áo đem người bọc kín ôm vào trong xe,cũng không dám ở lại xem tiết mục hương diễm trong kia,dở khóc dở cười mang Quý Nam về nhà

Quý Nam về đến phòng ngủ mới thanh tỉnh,bưng lấy bụng đang hở trừng Phùng Viễn : "Anh...... Anh trước đó có nhìn qua hay không?"

Phùng Viễn đem y ôm vào trước người nhu eo,cười khổ nói:"Tiểu tổ tông của anh,anh trước đó đâu biết còn có loại hí này"

Quý Nam đỏ mặt buông tầm mắt xuống ngập ngừng hỏi: "Thật sự?"

"Thật sự." Phùng Viễn ngẩng đầu hôn lên cánh môi nóng ướt của Quý Nam "Anh rể đã có em chỗ nào còn cần xem người khác?"

Quý Nam nghe vậy,nhớ tới chính mình ở trong tửu lâu bộ dáng eo mềm nhũn chủ động chống mở hoa huyệt,một cỗ nhiệt lưu chạy thẳng đến hạ thể,đem quần áo Phùng Viễn vừa giúp y mặc phun ướt

"Ai u tiểu tổ tông của anh,em muốn câu dẫn chết anh" Phùng Viễn hít sâu một hơi,đem Quý Nam đặt ở bên giường "Như thế nào lại ướt ?"

Thời gian Quý Nam mang thai thân thể trở nên mẫn cảm vô cùng,quá xấu hổ nên đưa tay che hoa huyệt không cho Phùng Viễn nhìn,Phùng Viễn lại cứ đem tay y kéo ra,nhìn thấy dâm thủy ấm áp từ sâu bên trong theo khe nhỏ chảy ra,hắn lập tức vùi đầu lại gần liếm,ấn bắp đùi Quý Nam há miệng liền ngậm toàn bộ đoá hoa ướt mềm

Quý Nam kêu lên sợ hãi ngã về phía sau,nằm bệt trên giường,eo không tự chủ được trước sau cử động,Phùng Viễn quấn lấy hoa hạch tinh tế của y mút vào,đầu lưỡi liên tiếp thò vào huyệt đạo,đè ép huyệt nhục mẫn cảm,Quý Nam căn bản không kịp lấy lại tinh thần,bàn tay nắm buông tấm chăn mấy lần,y bị tình dục tra tấn đến ý thức hôn trầm,hai chân mở đến cực đại,Phùng Viễn lại uống đến nghiện,tách mở mông y ngậm đóa hoa dùng lực mút vào

"Đừng...... Đừng !" Quý Nam thét chói tai duỗi thẳng hai chân,bị phùng xa hút kích thích đến mức tận cùng,co rút cao trào,tính khí phun ra bạch trọc đậm sệt,hoa huyệt cũng mãnh liệt trào ra yêu dịch,so với bất cứ một lần cao trào trước đây dâm thủy chảy ra nhiều hơn,dâm thủy phun đầy trên hai gò má Phùng Viễn,thấm ướt một khối lớn trên ga giường

Quý Nam một hồi lâu cũng đều nói không ra lời,nằm bệt trên giường rên rỉ,trên bụng hở ra dính tinh dịch của mình,trên bắp đùi phủ đầy dấu hồng ngân uốn lượn

"Tiểu bảo bối,nằm sấp lên giường" Phùng Viễn vỗ vỗ phiến mông Quý Nam,ngón tay ở sau gáy y cọ xát qua lại

Quý Nam ngoan ngoãn ghé vào bên giường, đem mông chính mình tách mở lộ ra hoa huyệt phấn nộn,huyệt khẩu chỉ từng nếm qua tính khí của Phùng Viễn,màu sắc so với song nhi biểu diễn hồi nãy nhạt màu hơn,Phùng Viễn nhìn liền vui vẻ,lại gần liếm lộng đóa hoa. Quý Nam bị đầu lưỡi nóng ướt liếm đến thoải mái,đem mông hướng gần bên miệng Phùng Viễn hơn,cũng không có ý tứ ngượng ngùng gì,miệng hàm hàm hồ hồ rên rỉ câu dẫn: "Anh rể,lại liếm sâu hơn......"

Phùng Viễn liếm hoa huyệt mềm rục,tay nắm lấy hoa hạch ấn xoa,đem Quý Nam làm đến thoải mái hai mắt đều dính lệ,mông nhếch lên nhếch xuống qua lại đong đưa,hai vú đặt ở trên ga trải giường,giây lát sau sữa liền thấm ướt một mảnh vải dệt. Phùng Viễn nghe thấy hương sữa,lại nghe mùi tinh ngọt của dâm thủy,chỉ ngóng trông sớm ngày có thể cắm vào hoa huyệt căng chặt của Quý Nam,lưỡi liền liếm đến càng nghiêm túc,đầu lưỡi quét hết dâm thủy,đem vách hang cọ đến chín rục

Quý Nam đang mang hài tử,chịu không nổi tình triều kịch liệt như vậy,khóc đến mức cả người phát run,lại luyến tiếc kêu ngừng lại,hai cái đùi run run rẩy rẩy chống đỡ thân thể không ngã xuống,hoa huyệt bị Phùng Viễn hung hăng hút mút,chân y liền mềm xuống,tê liệt ngã xuống trên giường nhếch mông cao trào,tinh thủy đậm sệt lưu lại trên giường rất nhiều dấu vết

"Tiểu bảo bối a......" Phùng Viễn đem y ôm vào trong lòng,thanh âm trầm thấp vô cùng "Rất thoải mái sao?"

Quý Nam ghé vào trong lòng Phùng Viễn thở dốc,hàm hồ gật đầu,sau đó đỡ bụng bỗng nhiên thanh tỉnh chút: "Vừa...... Giống như đá em một cái"

Phùng Viễn nghe vậy lập tức cúi người ghé vào trên bụng Quý Nam,lỗ tai dán lên tinh tế lắnh nghe,cảm nhận được một tia máy thai so với Quý Nam còn kích động hơn,lời nói ra khỏi miệng lại vẫn là lo lắng y khó chịu: "Buồn nôn sao?"

Quý Nam lắc lắc đầu,ngón tay nhẹ nhàng sờ sờ lên chỗ bụng,bên trong ánh mắt dâng lên tia ý mừng: "Em có thể cảm giác được con đang ở trong"

"Bảo bối của anh rể"  Phùng Viễn đem y ôm vào trong ngực hung hăng hôn một cái "Nó nhận thức được chúng ta đang làm gì"

Quý Nam bị hôn có chút thở hổn hển,nâng tay đem phùng Viễn đẩy ra,bưng lấy bụng mắng hắn: "Làm cha rồi còn có cái đức hạnh này"

Phùng Viễn cười tủm tỉm lại gần:"Nhưng không phải là em thích anh người có cái đức hạnh này sao?"

"Anh mơ đẹp lắm" Quý Nam không nhịn được cười đem Phùng Viễn đẩy ra "Về sau hài tử khẳng định sẽ bị anh dạy hư"

"Xem anh đem em chiều hư,không biết lớn nhỏ" Phùng Viễn cố ý đùa y,nắm cổ tay Quý Nam đem người kéo về trong lòng ôm

Quý Nam nâng tay nắm mũi Phùng Viễn,lại gần đem mặt chôn ở trong hõm vai anh rể ngoan ngoãn không nháo. Phùng Viễn người này nói lời giữ lời,từ đó tới giờ không có động qua thuốc lá,trên người cũng không có mùi,Quý Nam ngửi nửa ngày ngửi ra được mùi xà phòng trên đó,liền cười nói: "Vương mụ đem quần áo giặt đến thật sạch sẽ"

Phùng Viễn không hiểu được y như thế nào lại nghĩ đến chuyện này,liền lẳng lặng nghe

"Thật không hút?" Quý Nam vẫn là có chút không tin,mọi người đều nói cai thuốc rất khó,Phùng Viễn làm cách nào có thể ngạnh sinh nhịn xuống lâu như vậy

"Em không ở bên cạnh anh anh còn bận tâm,không kể hiện tại ngày nào em cũng ở cùng thì anh chỗ nào còn dám hút nữa?" Phùng Viễn xoa niết sau gáy Quý Nam "Em còn đang mang thai,cho anh mười lá gan anh cũng không dám động đến thuốc"

Quý Nam mím môi không lên tiếng,một lát sau nhẹ giọng nói thầm câu: "Đức hạnh" Y tự nhiên rõ ràng cai thuốc rất khổ sở, Phùng Viễn vì lo nghĩ cho y,cảm xúc trong lòng y không có khả năng phủ định

"Đau lòng sao?" Phùng Viễn đến gần bên tai Quý Nam trêu ghẹo "Vậy về sau mỗi lần anh rể muốn hút thuốc liền hôn em,hôn một cái bỏ mười điếu thuốc"

Quý Nam nghe xong điểm này trong đầu một tia cảm động nháy mắt liền biến mất,đỏ mặt đẩy đầu Phùng Viễn ra mắng hắn: "Không đứng đắn"

Phùng Viễn một chút cũng không giận,cùng y ở trên giường nháo,thẳng đến lúc Quý Nam mệt mỏi lại đem người ôm vào lòng thật chặt,thư thư phục phục ngủ

Ngày liền cứ như vậy an an ổn ổn trôi qua , Quý Nam bụng một ngày so một ngày lại lớn hơn,người cũng càng ngày càng ham ngủ,Phùng Viễn dự tính nên mời đại phu lại đến xem xem,kỳ thật trong đầu còn nhớ tới muốn hỏi một việc khác.
Chương kế tiếp