Xuyên Đến Mạt Thế Cây Nhỏ Chỉ Muốn An Yên

Chương 1 Độ Kiếp Thất Bại
"Tử Yên, cô mau qua xem Động Linh Lung bị sao mà trông héo quá" linh đồng dược viên vội vàng vỗ vỗ cây tulip thân hồng dưới đất.

Ánh sáng bạc vừa lóe, tulip chẳng thấy đâu thay vào đó là một nữ nhân yêu kiều, cô vội vàng dắt theo linh đồng đến chỗ Động Linh Lung.

"Có lẽ là thiếu linh khí, hôm qua Diệp Lang có mang về đá Khôi Sinh, người đi lấy cho ta đi"

Đến chỗ, chỉ thấy cây nhỏ thân xanh, lá mảnh, gân lá màu tím bám hằn cả thân cây. Cả người Động Linh Lung rũ xuống, trông cứ như cây cải thìa đáng thương bị vứt bỏ.

Vỗ về gốc cây héo rũ, cô than thở "Động Linh Lung ơi là Động Linh Lung, ngươi cũng quá khó chăm quá rồi đó"

Cây nhỏ phe phẩy cành lá thiếu sức sống đánh vào tay cô như bất mãn, dám nói ta khó chăm, đáng đánh, hừ.

"Được, được, ngài là tổ tông của ta" nhận lấy đá Khôi Sinh trong tay linh đồng, Tử Yên dùng linh lực bóp nát chuyển hóa nguồn năng lượng dồi dào bên trong sang cho cây nhỏ.

Linh đồng đứng cạnh cô bật cười "Cũng may có cô, ta nghe Dược sư đại nhân nói cô sắp độ kiếp à. Có cần ta hỗ trợ gì không?"

"Thôi, ta có cảm giác lần này không ổn, có chuẩn bị cũng vậy. Ngươi cứ giữ lại đi, cũng sắp đến lúc ngươi độ kiếp rồi mà"

Trận độ kiếp này cô đã dự cảm trước từ lâu, nhưng càng gần đến lúc đó cô lại càng cảm thấy bất an. Thân là yêu vật tu hành nghàn năm, ít nhiều linh cảm của cô cũng đúng được bảy phần.

"Cô đừng lo lắng quá, biết đâu là do cô nghĩ nhiều đấy. Chờ ta độ kiếp xong cũng vừa hay đến hội Yêu Linh, ta với cô cùng đi ngắm hoa đăng máu nhé, nghe nói năm nay Đế vương cũng tham gia thả hoa đăng cầu an lạc" mím môi linh đồng chọt chọt gân tím của cây nhỏ an ủi.

"Được, đến lúc đó ta đào hết cái kho bạc của nhà ngươi cho xem" Tử Yên bật cười, xoa đầu nhỏ của linh đồng.

Nội viện dược viên, Tử Yên vừa tính chợp mắt thì linh khí quanh cô bỗng nhiên dao động mãnh liệt. Cô biết đã đến lúc nên nhanh chóng chạy đến rừng cây bên ngoài dược viên.

Linh khí cuồn cuộn quấn vào nhau tạo thành một lốc xoáy cuồng phong cỡ lớn, nó xâu xé để lại những vết thương trên cơ thể cô. Lúc này, một tia sét xuất hiện kéo theo những tia sét khác bổ từng đợt vang dội vào cô.

Tử Yên vận chuyển linh lực chống lại lôi kiếp, dần về sau cô lại càng khó khăn, cơ thể chồng chất vết thương từ cơn cuồng phong và cả lôi kiếp khiến cô suy yếu nhanh chóng.

Tuy là hầu cận của Dược sư đại nhân, nhưng năng lực cô cũng chỉ hơn linh đồng một bậc. Giờ đây lôi kiếp uy phong một cõi thiên địa thế này càng khiến lòng cô sợ hãi, đây vốn không phải là thứ mà một tiểu yêu nhỏ bé như cô có thể chịu nổi.

Đợt lôi kiếp cuối cùng không vội vàng như những lần trước, nó chậm rãi dung hợp với nhau nuốt chửng linh khí một phương, gầm gừ như con thú dữ muốn nuốt chửng cô bất kì lúc nào.

Lúc này Tử Yên đã quá yếu, nguyên hình cô cứ hiện chập chờn đan xen với hình người, cô cắn răng dồn hết linh khí liều mạng chống lại đợt lôi kiếp cuối cùng này. Ngẩng đầu nhìn lôi kiếp nhuộm tím cả khoảng trời, lập lòe muốn bùng nổ, cô chợt hiểu. Thiên địa, chỉ sợ là không muốn dung tha cô.



Chương kế tiếp