Xuyên Nhanh: Bệnh Kiều Hắc Hóa

Chương 100: Sau khi biến đổi thành Omega

Lúc Thẩm Nguyệt Bạch đẩy cửa phòng bệnh ra, Nguyên Lê đang làm nũng bên cạnh Ôn Cẩn.

Cậu bé Omega không biết đã nói gì mà khiến Beta trên giường cười nhẹ. Có lẽ tiếng cười của Beta khiến xấu hổ, Omega đỏ mặt tựa nửa người vào giường bệnh, vươn tay muốn che miệng người đó. Trong lúc chơi đùa, Omega ôm người đàn ông trên giường vào lòng.

Khoảng cách giữa hai người quá gaafn, một tia buồn bã sượt qua đáy mắt Omega, nhưng Beta lại không cảm nhận được.

Nguyên Lê có vẻ ngoài trẻ con nhưng lại tinh xảo, là một cậu bé dễ thương người người vây quanh và không thể nhịn được muốn nhéo nhéo gương mặt đáng yêu kia.

Nếu là Alpha hoặc Beta khác, cho dù xinh đẹp đáng yêu đến đâu, mà hành động lại giống như trẻ con, làm nũng không kiêng nể gì, thì người khác chắc chắn sẽ nhìn cậu với ánh mắt khác thường. Nhưng cậu không phải vậy, cậu vốn là Omega, làm nũng giống như là đặc quyền của cậu vậy, không ai sẽ từ chối hay nói cậu không biết xấu hổ.

Thẩm Nguyệt Bạch thấy Nguyên Lê mượn thủ đoạn cười đùa làm nũng, lại dựa sát vào người nọ, tuy ngoài miệng chỉ nói vài câu trách cứ, nhưng động tác dụi đầu vào cổ Beta kia lại không dừng lại. Thậm chí, càng thêm lớn mật.

A Cẩn của bọn họ chính là như vậy, rõ ràng tính tình ôn hòa muốn chết, tư tưởng lại đơn thuần như vậy, đến mức hơi cố chấp.

Vì vậy, ...Mới có thể dễ dàng bị lừa bởi cách ngụy trang đơn giản như vậy. Omega vốn đang ngồi cạnh giường đã trèo lên giường bệnh nhỏ, chen vào trong chăn cô, thân thể dựa sát vào Beta, nói những lời vô nghĩa, hai người đã sớm vượt qua khoảng cách thân mật đầy nguy hiểm, nhưng cô lại không cảm thấy gì, chỉ nghiêm túc cúi đầu nghiêng tai nghe người bên cạnh nói.

Ôn Cẩn là Beta, vô cùng tin vào thuyết di truyền, cho rằng Alpha và Omega mới là một cặp trời sinh, và Beta chỉ có thể kết hợp với Beta. Alpha được sinh ra là nhà lãnh đạo của Beta, Omega kể từ khi sinh ra đã là một nguồn tài nguyên quý giá cho toàn xã hội và cần được Alpha, Beta yêu thương.

Vì thế, cô đã vô tư chấp nhận kết bạn với Alpha tàn ác, và như một lẽ đương nhiên, cô đảm nhận vai trò làm người bảo vệ của Omega ‘yếu thế’.

Chỉ cần như vậy... Cô đã dễ dàng bước vào trò lừa bịp được dàn dựng tỉ mỉ của Alpha và Omega.

Đương nhiên, A Cẩn của bọn họ chỉ là có chung nhận định giống như mọi người trong xã hội này mà thôi. Nhưng bọn họ lại không hề có thiện ý, lợi dụng sự hiền lành của cô, dùng lựa chọn gen mà mọi người đều tuân thủ để lừa gạt cô...

Họ không đúng, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc có thể sở hữu Beta hoàn toàn...

Tay Thẩm Nguyệt Bạch cầm tay nắm cửa không ngừng siết chặt, hắn khó khăn khống chế cảm giác thỏa mãn khi sắp có được thứ mình muốn, hắn khom lưng xuống thở dốc.

Thế nên… Hắn sẽ bất chấp tất cả.

...

"Không vào sao?" Thanh âm ôn hòa vang lên bên cạnh Thẩm Nguyệt Bạch, Lục Tuyết Thanh mặc chiếc áo blouse nhã nhặn, dùng tay không cầm sổ bệnh án đẩy cửa ra, khóe miệng cười nhẹ nhàng như thanh âm của anh ta: "Không phải đã chờ rất lâu rồi sao?"

Lục Tuyết Thanh nhìn người trên giường bệnh, nghiêng người ý bảo Thẩm Nguyệt Bạch đi vào, thanh âm phía sau lại thấp giọng gần như không nghe thấy: "Tôi đã đợi... Đợi đến mức... Sắp phát điên rồi."

————————————

"Vậy mùi pheromone của A Cẩn là gì?"

Omega với mái tóc xoăn màu hạt dẻ nhạt càng thêm thân mật tiến về phía cổ cô, vẻ mặt mê hoặc ngửi sâu vào gáy cô: “Sẽ có vị đào giống Nguyên Lê chứ?"

“Tôi... Tôi không biết.” Trước câu hỏi đột ngột, cô phục hồi tinh thần lại, chỉ có thể sững sờ thấp giọng trả lời. Trong nháy mắt tiếp theo, Omega lại không tin ngẩng đầu xác nhận lần nữa: "Anh Tuyết Thanh, có phải là nhầm lẫn rồi không, sao bây giờ lại đột nhiên biến đổi chứ... Rõ ràng trước kia không có..."

"A Cẩn, trường hợp này vẫn tồn tại, chẳng qua rất hiếm thấy mà thôi."

Thanh niên diện mạo ôn hòa bỏ bút vào trong túi trước ngực mình, khom lưng khẽ vuốt đầu cô, thấp giọng an ủi cảm xúc của cô: "A Cẩn không cần lo lắng, anh đã thông báo cho chú và dì rồi."

Lục Tuyết Thanh là anh hàng xóm Alpha của cô, từ nhỏ đã giúp đỡ cô rất nhiều, làm việc cũng rất thận trọng, cô luôn rất tin tưởng anh ta. Nghe anh ta nói như vậy, cô cũng thoáng buông lỏng bất an trong lòng.

"Đã làm phiền anh Tuyết Thanh rồi."

Nhìn người vừa rồi còn thập phần khẩn trương bởi vì mấy câu nói của mình mà khôi phục bộ dáng an tĩnh, Lục Tuyết Thanh nhịn không được chậm rãi nắm chặt bàn tay vừa mới buông ra.

Cô luôn dễ dàng tin tưởng người khác... Những người trong căn phòng này, đều là những người mà cô cực kỳ tin tưởnng, cô không biết về những suy nghĩ xấu xa của họ, chỉ tín nhiệm họ mà không nghi ngờ gì.

Thật sự là, làm cho người ta nhịn không được muốn... Càng thêm quá phận mà khi dễ cô.

Lục Tuyết Thanh khẽ mím môi, giọng nói vẫn hơi khàn khàn: "Không sao, đây đều là việc anh nên làm."

"Thứ sáu tuần sau…" Anh ta nhìn người vẫn đang hướng đôi mắt dịu dàng về phía mình, sắp không kìm nén được nữa: “... Kiểm tra lại lần nữa đi."

Thứ Sáu tuần sau... A Cẩn, nhiều nhất là chỉ có thể đợi đến thứ Sáu

tuần sau thôi…

Cho nên, nếu cô chạy trốn thì chỉ còn một cơ hội cuối cùng…

——————————————

Cô đứng ở cửa nhà mới của mình. Một lần nữa kiên quyết từ chối yêu cầu của Omega trước mặt.

“...Nguyên Lê, thật sự không được."

Sau khi trở về từ bệnh viện, cô liền đến trường thủ tục, dù sao sau khi biến đổi thành Omega, cô cũng không tiện ở lại ký túc xá cho Beta nữa. Nhưng những gì cô không mong đợi là Omega trước mặt cô vốn đã dính người, sau khi biết rằng cô đã biến đổi thành Omega, cậu càng trở nên dính người hơn, bây giờ vẫn còn ồn ào muốn sống với cô.

Omega này trước đây đã không tin tưởng Alpha và phụ thuộc nhiều vào Beta. Ngay từ khi mới bắt đầu học trung học, anh ấy luôn rụt rè đứng đằng sau bạn và luôn tìm kiếm sự giúp đỡ của bạn bất cứ lúc nào.

Thậm chí về sau, cô đều đáp ứng thỉnh cầu của cậu và chăm sóc cậu như bản năng của cô.

"Sao thế, hiện tại A Cẩn và Nguyên Lê đều là Omega mà..." Giọng điệu Omega cực kỳ sa sút, vẻ mặt mệt mỏi, đôi mắt ướt át kia cũng bởi vậy mà mất hứng thú, khiến người ta muốn đưa tay xoa đầu cậu, nhẹ giọng an ủi.

"Có phải bởi vì A Cẩn không thích Nguyên Lê nữa, cho nên mới không muốn..."

"Không... Không phải vậy." Nhìn thấy Omega trước mặt buồn rầu, cô cũng hơi luống cuống. Sau tất cả, nhiều năm giáo dục đã cho cô biết cách để chăm sóc tốt các Omega, nguồn tài nguyên quý hiếm của xã hội, và cô thực sự đã làm điều đó trong hai mươi năm qua.

Vì vậy, sau khi nhìn thấy Omega trước mặt đỏ hốc mắt, cô ngay lập tức hoảng loạn, vội vàng đi về phía trước để giúp cậu lau nước mắt, ngay lập tức giải thích:

"Không phải tôi không thích Nguyên Lê, chỉ là tôi chỉ vừa biến đổi thành Omega, sợ rằng tôi sẽ không kiểm soát tốt mà mang lại phiền toái cho Nguyên Lê..."

"Không sao đâu! Nguyên Lê không sợ!” Omega trông có vẻ vô hại tham lam nhìn người trước mắt.

Thật tốt, trong mắt A Cẩn chỉ có một mình cậu. Đôi mắt xinh đẹp tràn đầy lo lắng và quan tâm, nếu bên trong vĩnh viễn chỉ có một mình cậu thì tốt rồi.

Tuy nhiên, chỉ cần nghĩ về hai Alpha đê hèn kia, Omega không thể không bĩu môi. A Cẩn là Beta thì tốt rồi, tuy nhiên, nếu A Cẩn biến đổi thành Alpha thì càng tốt hơn nhiều.

Trong trường hợp đó... Nguyên Lê nhịn không được nheo mắt lại, nếu có thể như vậy, A Cẩn sẽ có thể đánh dấu cậu sao? Để cho cậu hoàn toàn thuộc về A Cẩn, chỉ cần nghĩ một chút, liền làm cho cậu nhịn không được hưng phấn, bắt đầu phóng xuất ra pheromone hương đào thanh ngọt.

Giờ phút này, đáy mắt Omega xẹt tia tối tăm.

Nhưng giờ, A Cẩn lại biến thành Omega giống cậu...

......

“Tôi tin tưởng A Cẩn nhất định sẽ bảo vệ tốt cho Nguyên Lê!” Cậu ngẩng đầu lên, hai mắt trong suốt nhìn chằm chằm cô đang đứng ở cửa, còn chưa đợi người đối diện trả lời, cậu lại làm bộ thật cẩn thận, thăm dò hỏi: "...Phải không? giống như trước kia vậy.”

Sẽ không từ chối, A Cẩn của cậu tuyệt đối sẽ không từ chối cậu.

"Thật sự là hết cách với cậu."

Quả nhiên, thanh âm bất đắc dĩ của người đối diện cất lên, ánh mắt cực kỳ sủng nịch cậu.

Cậu vui mừng nhào về phía người nọ, bàn tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, không ngừng siết chặt, khi A Cẩn say mê mùi hương trên người cô, trong đầu cậu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ mơ hồ.

Omega, cũng có thể ở bên Omega, đúng chứ?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, liền cắm rễ trong đầu cậu, thậm chí là bành trướng mãnh liệt trong nháy mắt, khuôn mặt vùi vào cổ cô đỏ lên vì hưng phấn đến bệnh hoạn.

Cậu có thể lưu lại dấu vết trên người A Cẩn, có thể khiến A Cẩn tràn đầy mùi hương của cậu, có thể khiến bụng A Cẩn phình lên, lấp đầy A Cẩn bằng một mình cậu...

Thực sự, suy nghĩ về điều này... Khiến cậu rất phấn khích...

————————————

A Cẩn... Vẫn không hề phòng bị với hắn

Thẩm Nguyệt Bạch nhìn người vô thức để lộ chiếc cổ trắng nõn trước mặt hắn, hắn thong thả lại dùng lưỡi đâm lên hàm trên, ngón tay buông xuống hai bên thân thể vô thức ma sát.

Đây, thực sự là cô bất cẩn thôi, đúng chứ?

......

"A Cẩn, có cần nghỉ ngơi một chút không?"

Hắn tách trà nóng đặt trước mặt cô. Cô ngẩng đầu lên, hơi bất lực: "Thẩm Nguyệt Bạch, chưa gì mà anh đã coi tôi là một Omega yếu đuối rồi sao?"

Tuy Omega được cho là cần che chở, nhưng trước đó, dù sao các chỉ số cơ thể đều tương đối thích hợp cho công việc, thân phận bất ngờ thay đổi quá nhanh, cô còn có chút không quen.

"Đương nhiên không phải." Alpha mảnh khảnh đứng thẳng dậy, vòng qua bên cạnh giúp cô sửa sang lại tư liệu trên bàn: "Trong lòng tôi, A Cẩn vẫn giống như lúc trước."

"Nhưng mà, em vẫn nên chú ý thân thể một chút mới đúng."

Cô quen Thẩm Nguyệt Bạch sau khi học đại học, các ngươi đều làm việc trong hội sinh viên, lại hiếm hoi có chung sở thích. Và Alpha này là một người lãnh xuất sắc, rất hiếm có, không kiêu ngạo và cáu kỉnh, là một người bạn mà cô nghĩ là rất đáng tin cậy.

"Hơn nữa, không phải bác sĩ Lục cũng nói tình hình hiện tại của em không ổn định lắm, đề nghị nên nghỉ ngơi nhiều hơn sao?"

Cô trơ mắt nhìn công việc trước mặt cần xử lý, tất cả đều bị Thẩm Nguyệt Bạch sửa sang lại, đặt ở trước mặt hắn, cô có chút bất đắc dĩ.

"Đúng rồi." Nhìn cái bàn trống rỗng trước mắt, cô đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Nguyệt Bạch quen biết anh Tuyết Thanh sao? Cảm giác như hai người rất quen thuộc."

Thẩm Nguyệt Bạch thoáng dừng một chút, nhìn về phía người bên cạnh bàn, ánh mắt càng sâu, h dùng thanh âm giống như thường ngày trả lời:

"Không có, chỉ là gặp qua vài lần ở bệnh viện."

"À... Là vậy sao..."

...

Cô sẽ không bao giờ tưởng tượng được, rằng pheromone của cô đột ngột rối loạn ngay khi cô đang đi giao tài liệu trong tòa nhà văn phòng,

Hương hoa nhài nhàn nhạt mê người vương lại trên hành lang cô vừa đi qua, cô tránh được Alpha có đôi mắt đỏ thẫm theo mùi hương tìm tới, tự khóa mình trong một gian phòng không người.

Không sao... Không sao... Miễn là cô đã dán miếng dán chặn pheromone, thì sẽ không sao?

Một bên cô chống lại từng trận choáng váng từ trong đầu, một bên lại đưa tay sờ về phía sau cổ, chỗ vốn dán miếng dán đã không còn gì, cô muốn nhớ lại chính xác nơi mà cô đã rửa miếng dán ngăn chặn ở đâu, nhưng đại não của cô lúc này ngay cả hoạt động cũng khó khăn.

Đột nhiên, cô nhớ ra, sau khi biến đổi, cô đã không tiết ra pheromone, mà làm cho nỗi sợ hãi của bạn ngay từ đầu trở nên tùy ý như trước đây hoặc Beta.[1]  Thậm chí, cô gian nan sờ sờ túi của mình, quả nhiên không mang theo bất kỳ chất ức chế nào.

Vừa mới còn ở văn phòng, Alpha trẻ tuổi thanh tú trong nháy mắt đỏ mặt, trong con ngươi sạch sẽ nhiễm tơ máu, lão sư bình thường ôn hòa thủ lễ gắt gao túm lấy tay hắn ta...

Cô gần như run rẩy, mặc cho hương hoa nhài càng lúc càng lan tỏa, cô cuộn mình ở góc phòng, gọi điện thoại cho bạn bè:

"Xin chào, tôi là Ôn Cẩn..."

......

Cô không ngờ chính là, người đầu tiên tới lại là Thẩm Nguyệt Bạch.

Alpha mở cửa phòng đóng chặt, đặt tay vào cổ Omega run rẩy. Hắn không mang theo chất ức chế mà cô cần, cũng không đưa cô đến phòng khám như cô mong đợi.

Mà là, hai mắt hắn đỏ thẫm cúi đầu, đôi môi khẽ mở, hàm răng bén nhọn bên trong cọ xát xung quanh tuyến lệ của cô.

"A Cẩn, để tôi giúp em tạm thời đánh dấu, được không?"

......

Khi cô đang hoang mang, bạn thấy cánh cửa được đẩy ra một lần nữa, Omega thở hổn hển quan sát xung quanh, cô gần như nhìn thấy hy vọng trong nháy mắt.

Tuy nhiên, không đợi cô kêu cứu, Omega trông vô hại mắt đã đỏ hoe khi nhìn thấy cô bị bắt nạt. Ngay sau đó, Omega trông vô cùng yếu đuối nghẹn ngào kéo cô từ Alpha, với giọng nói khàn khàn cùng tiếng khóc:

"Hu hu ...Sao anh có thể làm thế?"

“Không phải đã nói rồi sao? Họ Thẩm, sao anh lại ăn vụng chứ ô ô. Này..."

......

Giống như đang ôm con búp bê yêu quý, Omega ôm chặt cô trong ngực từ từ bình tĩnh lại, đôi mắt ướt sũng còn có vết nước chảy ra, khóe miệng lại gợi lên nụ cười vui vẻ, gương mặt hồng hào bởi vì kích động mà càng lúc càng đỏ.

"Thật sao? Nguyên Lê cũng được sao?”

Cậu bắt đầu cẩn thận từng li từng tí hôn người đã mềm nhũn trong ngực, che chắn không cho phép Alpha bên cạnh tới gần: "Nguyên Lê cũng có thể làm chuyện như vậy với A Cẩn sao?"

"Nguyên Lê cũng muốn khiến toàn thân A Cẩn đều nhiễm đầy hương đào..."

“...Chỉ một lần không.... Hai lần... Ba lần là được rồi..."

......

————————————

Đến thứ sáu, Lục Tuyết Thanh không đợi được bệnh nhân của mình, từ sáng đến chạng vạng tối, từ tâm trạng chờ mong, anh ta đã mơ hồ không kiên nhẫn xoay đầu bút càng nhanh.

Alpha trẻ tuổi đứng lên khỏi ghế trongvăn phòng, khuôn mặt dịu dàng nghiêm túc trong chiếc áo blouse trắng đã mất đi vẻ dịu dàng trước đó và trở nên nôn nóng.

A Cẩn của anh ta, anh ta đã canh giữ A Cẩn mười mấy năm, A Cẩn rất nghe lời mà ỷ lại vào anh ta, hôm nay cô lại không nghe lời anh ta mà đến đây đúng giờ...

Cô đang cố trốn thoát à?

Động tác đi bộ trong phòng làm việc dừng lại, mặt mày Alpha đã sớm nhăn nhó, phủ một lớp sương mù dày đặc. Một lúc lâu sau, anh ta cắm cây bút trên tay vào túi áo bên cạnh, mở cửa phòng làm việc của mình ra, đi ra ngoài.

A Cẩn của anh ta rất không nghe lời, anh ta muốn lập tức đi tìm cô. Có lẽ khi anh ta tìm được cô, A Cẩn hiện tại chỉ là một Omega đáng thương nhu nhược, anh ta sẽ có kiên nhẫn tiếp tục làm bộ là người tốt, nghe cô bịa ra một vài lời nói dối mà anh ta không muốn nghe.

Nếu anh ta không đủ kiên nhẫn... Vậy, anh ta hy vọng đến lúc đó, A Cẩn có thể nghe lời anh ta, vì dù sao, anh ta hiện tại, đang vô cùng tức giận.

...

————————————

"Xuy —— lại là một tên tội nghiệp thèm muốn A Cẩn."

"Ồ... Anh cũng vậy, không phải sao? ”

......

Thật là đáng tiếc, A Cẩn của chúng ta, lại là Beta.

“...Không sao cả, chỉ cần biến A Cẩn...trở thành Omega là được rồi, đúng chứ?”

......


Chưa làm được.

Chương kế tiếp