Xuyên Nhanh: Bệnh Kiều Hắc Hóa

Chương 118: Xuyên Qua Tiểu Thuyết Đam Mỹ (1)

???

Sau khi hoá trang thành Omega trong văn án AB.

Cô đang làm thí nghiệm tại phòng thí nghiệm thì nhận được cuộc gọi từ mẹ.

Cô có hơi tập trung vào việc đang làm. Điện thoại đặt ở bên cạnh rung lên một hồi lâu mới bị các sinh viên khác trong phòng thí nghiệm đưa tới trước mặt cô mà nhắc nhở. Sau khi xin lỗi những người còn lại trong phòng thí nghiệm, cô liền ra ngoài để nghe điện thoại.

“Chu Vạn Ninh, con có biết bây giờ đã là mấy giờ không?"

Thanh âm đối diện không tính là ôn hòa, cô giơ điện thoại di động bên tai ra xa một chút. Màn hình điện thoại sáng lên rõ ràng, hiện ra một con số 18:47.

"Sắp bảy giờ rồi." Một ngày thí nghiệm bận rộn làm cho cô có hơi chút mệt mỏi. Sau khi xoa bóp thái dương, cô uể oải trả lời.

"Con vẫn biết là gần bảy giờ à, giờ con đang ở đâu? Con không còn ở phòng thí nghiệm, phải không? Có phải con đã quên việc tối nay không..."

"Nhớ rõ, mẹ, con vẫn nhớ rõ." Cô ôn nhu cắt ngang lời người đối diện: "Tám giờ tối nay, ăn cơm cùng Cố Yến Cẩn, con còn nhớ rõ."

"Còn nhớ là tốt rồi, không được đến trễ, hiểu chưa?"

Sau khi nghe được câu trả lời ôn hòa của cô, đối phương mới miễn cưỡng dừng lại sự không vui trong lòng, nhưng vẫn không tránh khỏi nhỏ giọng oán giận:

“Cũng không biết một omega như con mỗi ngày ở đó lăn qua lăn lại cái gì..."

......

Tính ra hôm nay, cô mới trở về từ Y quốc được vừa vặn hai tháng, trước mắt học ở đại học vật lý ở kinh thành B.

Kỳ thật, cô rất không tình nguyện về nước sớm như vậy, cũng không phải bởi vì cái gì sùng dương mị ngoại, hướng tới cái gì tự do không khí ở Y quốc. Chỉ đơn thuần là do cô học ở đó còn có một bộ phận chưa hoàn thành, đề tài nghiên cứu cũng mới tiến hành chưa tới một nửa, hơn nữa phương thức nghiên cứu học tập trong nước quả thật khác so với Y quốc. Tuy rằng sau khi cô học xong nhất định phải về nước, nhưng nếu cứ như vậy học được nửa đường, còn chưa học được tinh hoa gì đã trở về, quả thực có chút không có lời.

Dù sao thì cũng không còn cách nào, hệ thống đã thúc giục cô rất nhiều lần, nói cốt truyện chính đã bắt đầu, có cốt truyện rồi thì Chu Vạn Ninh cô nhất định phải đi. Nếu cô không quay lại thúc đẩy cốt truyện, sau đó không dễ triển khai thì có thể tạo thành hiểu lầm giữa các nhân vật chính. Thậm chí, sau khi cô nhiều lần giả vờ không nghe thấy, hệ thống còn xúi giục cha mẹ 'NPC' của cô, để cho bọn họ gây áp lực cho cô trở về.

Không còn cách nào khác, cô vội vàng trở về.

Hai tháng trước, chưa đầy một tuần sau khi cô trở về nhà, liền nhận được báo cáo phù hợp từ Trung tâm độ phù hợp ABO quốc gia, cô mới giật mình nhận ra rằng cốt truyện chính của thế giới này đã thực sự bắt đầu.

...

Alpha và Omega là tuyệt mức đến không thể nghi ngờ trong thời gian thiết lập ABO, thứ bắt đầu phổ biến trong tiểu thuyết trực tuyến. Mà người không có pheromone, không thể đánh dấu thì nhiều nhất cũng chỉ có thể là vai phụ bình thường, hoặc là tấm nền không có cảm giác tồn tại trong văn bản.

Tuy nhiên, thế giới mạng thiên biến vạn hóa, dưới nền văn minh hiện đại phát triển nhanh chóng, văn bản ABO cũ bình thường hiển nhiên đã không thỏa mãn được độc giả hiện tại. Vì vậy, trong văn bản mạng lại lặng lẽ dấy lên một trận sốt khác, đó chính là Alpha và Beta kết hợp.

Giống loài Alpha trời sinh đã có năng lực lãnh đạo cường đại, cùng các loại chức năng thân thể xuất chúng, hấp dẫn ánh mắt của đám người Alpha, là phổ biến nhất, đi đâu cũng có thể thấy được. Thoạt nhìn không có ưu điểm nào lại không thể bị đánh dấu, không có tuyến pheromone và tuyến ghép đôi. Tuy nhiên, từ khi xuất hiện, đã được nhiệt liệt theo đuổi.

Hơn nữa, tác giả còn đưa nhân tố BL vào trong này.

Trong bộ tiểu thuyết đam mỹ này của ABO, nam chính Cố Yến Cẩn là Alpha đỉnh cấp, hơn nữa năm hai mươi hai tuổi đã có độ phù hợp với một Omega lên tới 98%. Đáng tiếc, vị Alpha từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử này, cho tới bây giờ đều không thích Omega. Anh cho rằng Omega yếu đuối và vô dụng, chỉ biết sử dụng pheromone để quyến rũ Alpha, và làm cho Alpha không thể kiểm soát, trái với ý định ban đầu của tình cảm, chỉ có thể là nô lệ của pheromone.

Anh thích nhất là Beta, nghĩ rằng Beta là được yêu thích nhất bởi Đấng Tạo Hóa, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi thứ pheromone nực cười kia, có thể có được lý trí của họ vào mọi lúc.

Vì vậy, anh tin rằng cảm xúc với Beta, giống loài không có tuyến là tinh khiết nhất và sẽ không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ yếu tố không thể kiểm soát nào. Thậm chí, anh cảm thấy so với kết hợp với Beta, Alpha cùng giới tính với anh càng làm cho anh hài lòng hơn.

Đương nhiên, Omega phù hợp trong bài viết đã trở thành chất xúc tác gây ra một số hiểu lầm về mối quan hệ giữa các nhân vật chính trong giai đoạn đầu, đồng thời cũng thúc đẩy sự phát triển của câu chuyện và tiến độ quan hệ giữa các nhân vật chính. 

Vốn dĩ, Cố Yến Cẩn thích cái gì cũng không liên quan đến cô. Nhưng không khéo thay, cô chính là người có độ phù hợp cao nhất với anh ta. Trong nguyên văn, chỉ dựa vào một tờ hôn ước, liền ngoan cường giãy dụa hơn phân nửa tiến độ trong nguyên tác, mà nhiệm vụ hiện tại của cô, chính là thay đổi nội dung trong kịch bản rằng cô và Cố Yến Cẩn có độ phù hợp cực cao, dẫn đến chuyện cha mẹ hai bên đính hôn cho các cô, cùng với đó là một loạt chuyện hiểu lầm có thể dẫn đến ở phía sau, để các nhân vật chính có thể giảm hiểu lầm, tiến triển trơn tru hơn...

Trong văn bản, Omega, một người phụ nữ chen chân vào tình cảm giữa các nhân vật chính như cô, sẽ không quá được hoan nghênh. Chu Vạn Ninh cũng hiểu rõ điểm này, cho nên tính toán tốc chiến tốc thắng.

Tuy nhiên, cô thật sự không nghĩ tới nam chủ Cố Yến Cẩn sẽ chọn một nhà hàng lẩu làm nơi hẹn hai người gặp mặt. Đứng trước cửa quán lẩu làm ăn phát đạt này, người đến người đi, ngửi thấy mùi ớt, mùi tiêu chảy thẳng vào cổ họng. Cô làm sao cũng không nghĩ rõ, Cố Yến Cẩn có gia tộc cường thịnh, lớn lên trong quân khu đại viện từ nhỏ, tính cách lại kiêu ngạo, từ khi nào cũng lại bình dân như vậy. Chẳng lẽ, lúc này, anh đã bắt đầu bị nhân vật chính thay đổi rồi sao?

Trước khi tiến vào gian phòng bên trong cửa hàng, Chu Vạn Ninh còn suy đoán như thế. Tuy nhiên, khi nhìn thấy trong phòng là hai người ngồi, cô thoáng cái liền ngồi xuống suy đoán ở trong lòng...

Cố Yến Cẩn không đến nơi hẹn một mình đêm nay mà còn dẫn theo một học đệ Beta. Từ lúc một tháng trước nhận được bản báo cáo độ phù hợp kia, vả lại nhìn thấy cái tên quen thuộc kia ở trên đó, anh liền tính toán trong lòng.

Thật ra, anh rất không thích Omega.

Theo Cố Yến Cẩn, Omega yếu đuối lại vô dụng, vốn bởi vì giới tính di truyền hạn chế, mà nhất định thể lực của Omega sẽ không quá phát triển, thậm chí còn yếu hơn rất nhiều so với Beta bình thường.

Mà chính là một quần thể có chức năng thân thể không xuất sắc như vậy, chẳng những không ý thức được khuyết điểm của mình, ngược lại bởi vì quần thể bản thân yến ớt, ngay cả đầu óc của mình cũng buông thả, thoải mái đi làm chư hầu của người khác. 

Thậm chí còn không chút phản kháng thần phục dưới sự khống chế của pheromone. Cố Yến Cẩn tự nhiên sẽ không nói những thứ này ra. Tuy rằng lý trí cùng đại não của anh đều rất không thích cái gọi là mất khống chế, cái gọi là phát tình kỳ cùng dịch cảm kỳ. Nhưng mà, anh hiểu rõ hơn ai khác rằng người hưởng lợi lớn nhất, vĩnh viễn sẽ chỉ là Alpha.

Cho nên, anh sẽ không kháng cự. Hơn nữa, Cố Yến Cẩn không thể không thừa nhận Omega đích thật là đối tượng rất thích hợp kết hôn, nhất là Chu Vạn Ninh.

Anh đương nhiên biết Omega này rất tương xứng với anh. Chu gia ở hoàng thành này không tính là xuất chúng, nhưng tốt xấu gì vẫn có thể miễn cưỡng chen vào vòng tròn quan hệ của Cố Yến Cẩn kia, làm vòng ngoài cùng. Trước khi Omega xuất ngoại, anh thường xuyên có thể găp cô

Omega với dáng vẻ yên tĩnh, điềm đạm có tính cách giống như vẻ ngoài của cô. Gương mặt của Chu Vạn Ninh trắng trẻo, ngũ quan nhu hòa, vừa vặn, là diện mạo không quá kinh diễm nhưng sẽ khiến người ta càng nhìn càng thấy đẹp. Tuy rằng sinh ra trong một gia đình giàu có như Chu gia, nhưng bản thân lại được giáo dưỡng vô cùng tốt, lễ nghi quy củ đều ở mức không ai có thể chê được.

Nhưng Omega yên tĩnh không nổi bật như vậy lại nhiều lần xuất hiện bên cạnh anh, để cho mỗi lần anh không cần tốn tâm tư gì, liền có thể dễ dàng tìm được cô

Mỗi lần, Omega đều yên lặng, ngoan ngoãn ngồi cách anh không xa, từ đó luôn khiến Cố Yến Cẩn nghĩ rằng cho dù cô có bị nhốt trong lồng sắt, cũng nghe lời mà không giãy dụa, không chạy trốn, chỉ ngoan ngoãn ăn thức ăn mà chủ nhân cho nó ăn. Nghe lời, nhu thuận, lại càng có thể kích phát dục vọng bạo ngược ghê tởm trong lòng người ta, thầm nghĩ làm cho người ta giam cầm cô càng thêm nghiêm ngặt hơn một chút.

Tâm tư rõ ràng như vậy, Cố Yến Cẩn nhịn không được mà dùng đầu lưỡi đỉnh lên hàm trên của mình, thần sắc có chút tối tăm, thật sự là quá dễ dàng khiến người ta phát hiện ra.

Lúc ấy, Cố Yến Cẩn liền nghĩ, nếu anh nhất định phải cưới một thê tử Omega, vậy thì khi cô tới, sẽ không có bất kỳ oán hận nào mà yên lặng ở nhà, lại biết thức thời nên sẽ không quản nhiều, có thể làm cho anh bớt lo lắng.

Đủ nghe lời, đủ yên tĩnh, đủ ngoan ngoãn, sẽ giống như một gốc hoa tơ tằm, chỉ có thể nhu nhược không nơi nương tựa bám lấy chồng mình, ỷ lại Alpha của mình. Nhưng sau đó, khi anh không chú ý thì Omega yên tĩnh, nhu thuận, ngoan ngoãn kia, liền không nói một tiếng chạy đến Y quốc học tập.

Tuy nhiên, không sao cả.

Cố Yến Cẩn nhìn người bên ngoài bị nhân viên phục vụ dẫn dắt đi về phía này, vươn lưỡi liếm liếm môi mình, con ngươi hẹp dài sắc bén hơi nheo lại.

Lúc này đây, cô sẽ ngoan ngoãn vào Cố gia, trở thành Cố phu nhân. Cho dù cô ra vẻ từ chối nói không cần cũng không sao, trước đó anh sẽ giới thiệu với cô vị Beta mà tối nay anh mang đến. Nói cho cô biết, Beta bình thường này xuất sắc như thế nào, cũng kịp thời tiết lộ cho cô rằng kỳ thật mình cũng không phải không chịu được Omega, thậm chí so với Omega, anh càng thêm ngưỡng mộ Beta xuất thân bình thường nhưng lại phi thường cố gắng. Hơn nữa còn không để ý đối phương rốt cuộc là nam beta hay là nữ beta.

Lúc ấy, nhất định cô sẽ vô cùng bối rối mà bất an, lập tức đồng ý. Sau đó, ngoan ngoãn làm một Cố phu nhân làm cho anh hài lòng chứ?

Không đợi kế hoạch có thể dễ dàng đùa bỡn lòng người trong đầu anh hoàn toàn thành hình, người nọ đã ở trước cửa phòng. Nhà hàng lẩu này theo thiết kế cổ xưa, nói là phòng riêng biệt, nhưng cũng tất cả đều là thiết kế rỗng. Cho nên, anh có thể nhìn xuyên thấu qua thiết kế bên cạnh cửa phòng riêng, nhìn thấy người có diện mạo trùng hợp cao độ trong trí nhớ của anh, ngũ quan lại bởi vì mấy năm nay trưởng thành hơn mà càng thêm thư giãn thanh lệ. 

Đầu tiên, cô đứng ở ngoài cửa không nhẹ, không nặng gõ cửa, rồi mới đẩy cửa ra, đôi mắt hạnh xinh đẹp, hiền hoà tìm kiếm ở trong phòng một chút, liền rất nhanh nhìn ra phương hướng của anh. Ngay sau đó, cô mỉm cười, nói: "Cố học trưởng, đã lâu không gặp.”

...

Sau khi xác định một người khác bên ngoài phòng đích thật là Ôn Kiều, cô cũng đã hiểu hơn phân nửa chuyện Cố Yến Cẩn vì sao phải lựa chọn ăn lẩu rồi.

Bởi vì, Ôn Kiều không ăn được cay dù chỉ một chút.

Tuy rằng quyển văn AB này cuối cùng có kết thúc HE, nhưng không thể không thừa nhận, trong quá trình đạt được HE này, thập phần làm cho người ta đau dạ dày. Mà nguyên nhân khiến cho quá trình đau dạ dày như thế, Cố Yến Cẩn chiếm hơn phân nửa.

Cố Yến Cẩn từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, có đầu óc vượt xa người cùng trang lứa, đỉnh cấp Alpha cho anh các loại cơ năng thân thể xuất chúng, cùng diện mạo ưu việt. Chưa kể, Cố Yến Cẩn còn xuất thân từ quân chính thế gia. Sinh ra trong đại viện quân khu, người trong nhà tùy tiện chọn ra một người, cũng đều ở vị trí cao.

*Thiên chi kiêu tử [天之骄子]: Con cưng: Đứa con được cha mẹ cưng chiều quá sinh kiêu. Đứa con cưng của ông trời. Vốn ý chỉ tộc người Hồ hùng mạnh ở phương Bắc, sau lại chỉ đứa con do được cha mẹ cưng chiều quá mà sinh hư.

Trong tất cả các hạng mục quan trọng, đều có mạng lưới quan hệ riêng của họ. Con cháu trong nhà, đến tuổi sẽ bị ném vào quân doanh, dựa vào năng lực của mình giãy dụa vài năm. Về sau, nguyện ý lưu lại, tự nhiên liền một mực phát triển ở khu bộ đội. Không muốn lưu lại thì cũng đi ra ngoài làm chính trị, không có ngoại lệ. Nói chung đều là một con đường khang trang, rõ ràng.

Cố Yến Cẩn được bồi dưỡng trong hoàn cảnh như vậy nên các phương diện đương nhiên càng thêm xuất sắc. Nhưng đáng tiếc chính là, những ưu điểm bên trong, cũng không bao gồm phẩm hạnh.

Cố Yến Cẩn người này thoạt nhìn nhã nhặn hữu lễ, làm người bình tĩnh lại biết tự kiềm chế, nhưng trong lòng lại là dục vọng chiếm hữu mãnh liệt, cao cao tại thượng lại bá đạo, ngoan lệ. Anh am hiểu đùa bỡn lòng người, vả lại không có lương tâm, chỉ có xấu xa, âm ngoan đến mức không có điểm dừng.

Để đạt được mục đích, Cố Yến Cẩn không từ thủ đoạn, dùng mọi âm mưu khiến người ta tức giận. Chỉ cần anh coi trọng, muốn đạt được, bất luận hao phí bao nhiêu thời gian, dùng thủ đoạn như thế nào, anh đều nhất định phải đạt được.

Không có ngoại lệ.

Vả lại, anh làm người lại đặc biệt độc tài, ngay từ đầu liền không chút cố kỵ, vi phạm ý nguyện của người trong nhà, ở lại hai năm ở khu bộ đội, liền tự mình học y học, trở thành một dị chủng trong gia tộc, hoàn toàn không cố kỵ.

Ở giai đoạn đầu của câu chuyện, cũng chính là lúc mới xuất hiện báo cáo kiểm tra độ phù hợp của Chu Vạn Ninh và anh. Liền xuất hiện mặc dù anh hoàn toàn không có cảm giác với Chu Vạn Ninh thân là Omega, nhưng bởi vì cảm thấy trong nhà cần có một người vợ ngoan ngoãn như vậy, cho nên anh không chút phản đối đồng ý với tình tiết hôn ước này.

Về sau, khi anh thích beta Ôn Kiều tương đương với sinh viên y khoa nhỏ hơn anh một khoá, cũng không vì thế mà giải trừ hôn ước với Chu Vạn Ninh, mà là không để ý đến ý nghĩ của vị hôn thê Chu Vạn Ninh này, lại còn không quan tâm đến ý nguyện của người trong mộng Ôn Kiều. Anh chỉ mang theo hôn ước dây dưa với Ôn Kiều, thậm chí còn cưỡng đoạt Ôn Kiều bằng vũ lực.

Đúng vậy, đây là một quyển văn học cưỡng chế yêu thích, trong đó, hành vi cặn bã không có giới hạn của Cố Yến Cẩn chính là nguyên nhân khiến Chu Vạn Ninh có thể ngoan cường, cẩu thả đến nửa sau của cốt truyện. Giống như cốt truyện cưỡng chế bình thường, nhân vật chính bị nhân vật chính công bức bách, mới càng thể hiện ra loại cảm giác cưỡng chế này. Đặt trên người Cố Yến Cẩn cùng Ôn Kiều cũng thật giống nhau

Đặc biệt, Cố Yến Cẩn còn là một người điên thích đùa bỡn lòng người, anh hoàn toàn tin tưởng rằng một người chỉ có thể bị thuần phục, sẽ ngoan ngoãn tùy ý để anh bóp cổ mà không chút phản kháng, thậm chí còn có thể dịu dàng ỷ lại, cọ cọ lòng bàn tay anh. 

Như vậy, mới phù hợp với định nghĩa của Cố Yến Cẩn về tình yêu. Cho nên, ở giai đoạn đầu của cốt truyện, cũng có thể nói là hơn phân nửa cốt truyện, anh đều lấy ức hiếp, cưỡng chế làm chủ Ôn Kiều.

Anh muốn thuần phục con mồi của mình, thuần phục người yêu của mình...

Cố Yến Cẩn cũng học y khoa ở đại học B, lớn hơn cô một lớp, việc cô gọi anh là học trưởng không có gì đáng trách. Bàn trong phòng là bàn tròn, Cố Yến Cẩn cùng vị thanh niên Beta hơi cúi đầu kia mỗi người ngồi một bên.

Sau khi chào hỏi Cố Yến Cẩn, cô liền tìm một vị trí cách anh cùng Ôn Kiều không xa không gần rồi ngồi xuống,

Cố Yến Cẩn vẫn là bộ dáng trong trí nhớ của cô, chẳng qua mặt mày càng thêm tuấn mỹ, sắc bén hơn một chút. Đường nét ngũ quan của anh vốn thập phần lưu loát sắc bén, mái tóc cực đen trên trán được chải lên trên, càng làm nổi bật lông mày kiếm nghiêng về trên kia giống như cũng mang theo chút lệ khí.

Tuy nhiên, mặt mày lại sinh ra thâm thúy, vì thế, khi Cố Yến Cẩn mím đôi môi mỏng, mặt không chút thay đổi, rất dễ dàng mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách cực sâu cực nặng, âm trầm dọa người đến đáng sợ.

Thế nhưng, bỏ qua những thứ khác, Cố Yến Cẩn đích xác trời sinh dã tính sắc bén.

......

Khi Chu Vạn Ninh ngồi xuống, các món ăn trên bàn đã được phục vụ gần hết, nồi ở giữa bàn cũng bắt đầu sôi. Cô xem Cố Yến Cẩn tạm thời không có chủ động mở miệng nói chuyện về độ phù hợp, cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm

Nếu anh lập tức nói chuyện này, bữa cơm này sợ là sẽ ăn không nổi. So với sau khi nói xong còn muốn tự mình trở về tìm cơm ăn, cô vẫn nên lựa chọn ăn no trước rồi nói sau.

Cố Yến Cẩn không có khả năng bày biện thức ăn, mà một nhân vật chính khác là Ôn Kiều, trong sách miêu tả cũng là tính tình cao ngạo, lạnh lùng, cũng không phải tự nguyện tới nơi này, trông cậy vào hy vọng của anh cũng không lớn. Vì vậy, cô chủ động đứng dậy.

Chu Vạn Ninh không quá chú ý đến những điều nhỏ nhặt này, cũng không nghĩ rằng làm nhiều hơn cho mọi người là để thể hiện sự yếu đuối và lấy lòng. Cô chỉ là càng lười tranh luận với những người khác so với những thứ này mà thôi.

Cố Yến Cẩn nhìn người nọ chủ động đứng lên, hai bàn tay trắng trẻo cầm lấy đĩa đựng thức ăn, một tay dùng tiêu công đem thức ăn trong đĩa đặt xuống, chỉ cảm thấy lúc này mặt mày Omega đặc biệt chuyên chú nghiêm túc, cũng đặc biệt... đẹp.

Ngũ quan của Omega không còn rõ ràng, nhưng mang theo một chút mông lung, nhưng điều đó vẫn không ảnh hưởng đến sự tập trung của Omega. Sau khi đặt thức ăn trên tay xong, cô lại đi đến một mâm thức ăn khác trước người. Món ăn kia cách cô hơi xa khiến cho Chu Vạn Ninh cần hơi khom lưng mới có thể lấy được. Nhưng cũng chính là một cái khom lưng kia, làm cho anh nhìn thấy vòng eo mảnh khảnh đến trong suốt, có thể nắm được. Độ cong mảnh khảnh như vậy, giống như dùng sức, liền có thể bị bẻ gãy...

Làm cho người ta... ngứa ngáy

...

Lẩu không chịu được sức nấu, nấu ăn mới vài phút, đáy nồi đỏ bừng trong nồi lại sôi lên. Chu Vạn Ninh chọn một miếng thịt bò đứng lên nhìn một chút, sau khi xác định đã chín, mới gọi hai người khác, Cố Yến Cẩn tuy rằng tính cách nhân phẩm không sao, ngược lại ngoài ý muốn không kén ăn. Cũng không nói nhiều, tự mình ăn.

Khẩu vị của anh vốn không cay không vui, đáy nồi này vốn là mỡ bò đủ cay, nhưng khi cô nấu ăn còn thêm rất nhiều gia vị cay nên mới ăn mấy miếng, cô đã có chút mồ hôi.

Ngay khi Chu Vạn Ninh đứng dậy chuẩn bị đi lấy một chai nước giải khát, liếc mắt một cái, mới nhìn thấy người ngồi ở phía bên kia bàn kia, đến bây giờ vẫn chưa từng động đũa.

Từ khi cô vào cửa, Ôn Kiều liền trầm mặc, hơi cúi đầu, cô không phải chủ động đánh giá tính tình người khác, tự nhiên cũng không có nhìn về phương hướng kia. Hiện tại vừa ngẩng đầu, mới phát hiện cậu ấy quả thật giống như trong kịch bản, là một tính tình vô cùng lạnh lùng cao ngạo, cho dù chỉ là yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, mặt mày rũ xuống, trên người cũng chỉ là mặc quần áo kiểu dáng đơn giản, cậu ấy cũng có thể làm cho người ta có một loại cảm giác thanh thanh lạnh lùng.


Ôn Kiều tuy rằng chỉ là một Beta, nhưng trong y học có được thiên phú xuất chúng hơn đại đa số Alpha.

Là Beta, nhưng có một tài năng xuất sắc hơn Alpha, điều này vốn đã bị ghen ghét. Nhưng tính tình cậu lại trong trẻo, cao ngạo, xuất thân bình thường, diện mạo cũng giống như tính cách, trong trẻo lạnh lùng... xinh đẹp chặt chẽ.

Chính là bởi vì phần thanh lãnh, xinh đẹp này mà làm cho những Alpha kia từ căm ghét Beta này mà chuyển hóa sang thành một loại cảm xúc khác. Cũng bởi vì phần cao ngạo cùng xinh đẹp lạnh lùng này, khiến cậu chọc phải Cố Yến Cẩn, một tên điên biến thái.

Tuy nhiên, mặc dù là nhân vật chính trong tiểu thuyết AB nhưng Ôn Kiều lại không giống như những nhân vật chính khác. Cậu không chịu đựng, không thừa nhận sự ép buộc của Cố Yến Cẩn, mà chỉ lựa chọn dù đầu vỡ máu chảy cũng nhất định phản kháng.

Điều này cũng khiến cậu bị Cố Yến Cẩn tra tấn nhiều hơn, nhưng mà, cậu cũng trở thành người duy nhất trong kịch bản này mang đến cho Cố Yến Cẩn nhiều phiền toái cùng thương tổn nhất. Nếu không phải cuối cùng Ôn Kiều đi sai một nước, bị Cố Yến Cẩn triệt để áp chế thì tình tiết này chắc hẳn phải biến thành một Beta báo thù.

Đúng vậy, đến thời điểm kịch bản chấm dứt, Ôn Kiều cũng không sinh ra tình cảm với Cố Yến Cẩn, chỉ là không cách nào rời khỏi Cố Yến Cẩn. Nhưng tác giả nói sau mấy chục năm dây dưa, Ôn Kiều cũng sẽ chậm rãi mềm nhũn, ít nhất sẽ không giống như trước kia, phản kháng lợi hại như vậy. Coi như là cậu mềm mại hơn, miễn cưỡng xem như cưỡng ép...



Nhưng mà, một người phía sau có thể cứng rắn với Cố Yến Cẩn, hiện tại cũng bị ép tới ăn lẩu, hơn nữa còn không thèm động đũa.

Cho đến khi cô cầm đồ uống trở về, người ngồi ở bên kia bàn cả đêm cũng không có động đũa, hiện tại cũng gắp chút thức ăn vào trong bát mình. Mà người ngồi ở bên kia bàn, lại lười biếng tựa vào lưng ghế, một đôi con ngươi sắc bén nhàn nhạt nhìn về phía đối diện bàn, nói ra lại không mang theo nhiệt độ gì: "Xem ra Ôn học đệ vẫn rất hài lòng với chiêu đãi của tôi tối nay, bằng không, làm sao ngay cả động đũa cũng không động?"

Ôn Kiều đích thật là tính tình rất trong lạnh, mặc dù nghe Cố Yến Cẩn nói như vậy, cũng không có mở miệng, chỉ động đũa, chọn một khối ngó sen muốn bỏ vào trong bát nước sạch bên cạnh.

Nhìn thấy như thế, cô cũng không thể không cảm thán một câu nghiệt duyên. Bất quá cô cũng không có mở miệng, chỉ đi đến bên cạnh người nọ, đem cơm trên tay kia đặt ở trước mặt cậu: "Nếu trộn cơm, có thể sẽ ngon hơn một chút."

Người cầm đũa dừng một chút, một lúc lâu sau mới thấp giọng nói với cô một tiếng cảm ơn. Nhưng đáng tiếc là, cô rời khỏi khá sớm, không nghe thấy câu nói duy nhất cậu ta nói với cô tối nay.

Từ khi thấy Omega đi về phía Beta kia, Cố Yến Cẩn liền không nhanh không chậm nheo mắt lại, Omega có độ phù hợp cao nhất với anh,... lại giúp đỡ người khác trước mặt anh ta sao?

Kỳ thật Cố Yến Cẩn căn bản không quen với Beta anh mang đến đêm nay, chỉ là trước kia nghe nói qua, lại vừa vặn nhìn thấy ở trên đường, cảm thấy Beta như vậy càng có thể gây áp lực Omega đêm nay muốn gặp, cho nên mang anh tới đây.

Tuy nhiên, không thể không nói rằng khi anh nhìn thấy omega dịu dàng đi về phía những người khác, Cố Yến Cẩn cảm thấy khó chịu và trong trái tim của mình. Loại tuất khí này không liên quan đến tình cảm, mà là nhằm vào con mồi anh coi trọng không tuân phục, cho nên, anh chủ động lên tiếng, gọi Omega.

"Chu Vạn Ninh." Cô đã yên lặng ngồi trở lại vị trí của mình. Khi ngẩng đầu lên, một đôi mắt hạnh xinh đẹp hướng về phía anh. Cố Yến Cẩn chậm lại ngữ điệu, nhìn đôi mắt kia, không nhanh không chậm mở miệng, giống như thợ săn thành thạo, bắt đầu săn bắn đêm nay: "Về mục đích gặp mặt tối nay, cô hẳn là biết..."

"Đúng vậy, học trưởng, tôi biết." Omega đã ngồi ngay ngắn nhẹ nhàng cắt ngang lời anh, khóe môi gợi lên độ cong nho nhỏ, trong lúc nói chuyện hai má bên phải liền rõ ràng hiện ra một vòng xoáy lê nho nhỏ, anh nghe thấy người nọ cũng dùng ngữ điệu không vui không chậm, ôn nhu nói với anh.

"Tôi biết đàn anh không thích Omega, vì vậy tôi đã nộp đơn lên Trung tâm đối sánh pheromone, đề nghị không sử dụng mức độ khớp thông tin của chúng ta làm tiêu chí duy nhất để chúng ta chọn người phối ngẫu của nhau."

"Vì vậy, đàn anh không cần phải lo lắng về việc bị ảnh hưởng bởi điều này, và buộc phải ràng buộc với nhau."

"Anh Cố, tôi cũng đã gọi điện thoại trên đường đi. Cha mẹ tôi và tôi cũng sẽ tích cực giao tiếp, cố gắng không gây ra bất kỳ rắc rối nào cho đàn anh."

Chương kế tiếp