Xuyên Nhanh Chi Ký Chủ Nàng Không Làm Người

Chương 20- Phép tắc học bá (19)
“Đây là tình huống gì thế?” Khâu Phỉ nghe được tiếng còi cảnh sát ở bên ngoài cửa sổ, nhìn đến cục diện trước mặt, trong lòng cực kì nghi ngờ.

Vương Gia thản nhiên đổ cạn ly rượu trong tay.

Tại sao lại có cảnh sát?

“Chuyện gì thế này?” Lời nói cùng vẻ mặt của Vương Gia vô cùng ngay thẳng, đột nhiên đẩy ngã Lưu Nhĩ đang cố gắng nôn mửa.

Khuôn mặt người này thô tục, đã lâu không gặp hắn, sợ là có vấn đề gì đó.

Anh ta đúng là bị quỷ ám, Đường gia vẫn còn đứng sừng sững trước mặt như mặt trời ban trưa, làm sao lại có thể làm những chuyện ngu xuẩn hồ đồ như vậy chứ.

Anh ta vốn dĩ chỉ muốn quay lại video Đường Niệm say rượu mất khống chế rồi phát tán lên mạng, vì muốn tạo tiếng xấu cho Đường Niệm, thuận tiện gây ảnh hưởng đến thanh danh của xí nghiệp Đường gia.

Nhưng tại sao lại báo cảnh sát? Đối với anh ta không hay chút nào.

Vì vậy, lời giải thích duy nhất đó là Lưu Nhĩ tự có tính toán của riêng mình.

Thế mà Lưu Nhĩ vừa bị đẩy ngã, hiện giờ đang nằm trên mặt đất không ngừng run rẩy xé rách quần áo của mình.

Thanh Chu mặc kệ nhóm người này đang thật hay đang giả vờ, cô bình tĩnh gọi điện thoại cho lễ tân.

“Gọi cảnh sát lên đây, Lan Thính lầu 12.”

Giám đốc đang cố tìm cách cản trở cảnh sát đi vào thậm chí còn định vận dụng mối quan hệ thì thấy lễ tân hoảng hốt cúp điện thoại.

“Sao lại thế này?” Giám đốc nhìn lễ tân muốn nói rồi lại thôi.

Cảnh sát dẫn đầu biết Đường gia không dễ chọc vào nhưng dính dáng đến ma túy có thể đánh cược cả mạng sống của bọn họ.

Nếu chỉ có vài người cản đường, anh có thể dẫn đội mình đi vào.

Không ngờ đến là sau khi giám đốc nói vài câu với lễ tân, thái độ lại chuyển biến rõ rệt.

Cảnh sát không chút chần chừ, lập tức đi lên.

“Cảnh sát đến.” Nghe được tiếng bước chân dày đặc, nhìn đến Lưu Nhĩ không còn mảnh vải che thân vẫn đang lăn lộn trên mặt đất, Thanh Chu nhàn nhạt nói.

Ở trên ghế lô cơ bản đều là phú nhị đại, so với Đường gia hùng hậu còn không bằng, đối với cảnh sát cũng không chút lo sợ.

Chỉ là tình huống xảy ra ngay trước mặt vẫn khiến họ sợ hãi.

Có người cố ý vu oan cho Đường Niệm chơi ma túy!

Trùng hợp là bọn họ ở trong bữa tiệc này!

Nói đến ân oán hào môn đều là máu lạnh vô tình, hôm nay lại cố tình cho bọn họ chứng kiến.

“Không được nhúc nhích! Cảnh sát đây!” Mười mấy cảnh sát mở cửa tiến vào, trong tay còn cầm cả súng.

Không ngờ đến là người ngồi trên ghế lô cực kì bình tĩnh, không có kinh hoàng thất thố, tất cả mọi người nhìn bọn họ xông vào giống như đã có dự đoán từ trước.

Đoán chừng là loại chuyện xảy ra trên ghế lô lại không có cách âm.

“Này.” Thanh Chu lùi lại một bước, đẩy thân hình Lưu Nhĩ hoàn toàn lộ ra ngoài.

“Bắt hắn đi.” Thanh Chu nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói.

Tất cả cảnh sát đối với chuyện trước mắt vẫn là trở tay không kịp, quyết định mang tất cả mọi người về cục để điều tra.

Ngoài dự đoán là tất cả mọi người rất phối hợp.

Bọn họ hiện giờ nên đi từng bước từng bước, tránh cho tên Hỗn Thế Ma Vương kia trút lửa giận lên bọn họ thậm chí là cả gia đình bọn họ.

Mãi cho đến khi trở về đồn, cảnh sát vẫn có chút ảo giác.

Nhiệm vụ lần này kết thúc nhanh như vậy sao?

Sau khi thẩm vấn, cảnh sát cũng đã hiểu đại khái mọi chuyện. Sau khi giữ lại Lưu Nhĩ, cảnh sát để bọn họ ra về.

Hình như bọn họ tra ra được ẩn tình gì đó nhưng cũng chỉ là những thủ đoạn nhỏ giữa những nhà hào môn, không đến lượt bọn họ quản.

Mặc dù việc phú nhị đại đến cục cảnh sát không phải là chuyện xa lạ gì nhưng lần thẩm vấn lần này khiến nhân viên bớt lo lắng một chút.

Thanh Chu ngồi trên xe nhắm mắt dưỡng thần, tài xế im lặng không nói gì.

Anh đã quen với việc đến cục cảnh sát đón đại tiểu thư nhà mình.

“Bạch Thất, ngươi không muốn giải thích sao?” Thanh Chu hỏi.

[Ký chủ yên tâm, ta sẽ đi điều tra.] Giọng nói của Bạch Thất có chút nghiêm trọng.

Nhân vật Lưu Nhĩ này chưa từng xuất hiện trong cốt truyện, làm thế nào lại có thể đột nhiên xuất hiện trong tình huống này.

Còn có loại vị diện phân tán linh hồn cấp thấp không nên xuất hiện ở đây.

Thanh Chu im lặng.

Nàng không hỏi, nàng biết có hỏi cũng không có kết quả.

Lúc Thanh Chu về đến nhà, vợ chồng Đường gia đã cùng nhau đi công tác, Thanh Chu không trở về phòng ngủ, trực tiếp mở TV nhấm nháp số khoai tây chiên còn sót lại từ chiều.

Là ai… Muốn diệt trừ nàng sao?

Lúc xem phim truyền hình không tập trung lắm, chuông điện thoại ở một bên vang lên điên cuồng.

“Alo?” Thanh Chu nhìn màn hình điện thoại nhảy lên hai chữ Phong Triệt, nhanh chóng nhận điện thoại.

“Đường Niệm, cô đang ở đâu? Sao lại xảy ra chuyện thế này?” Âm thanh vội vàng của Phong Triệt truyền đến từ đầu dây bên kia.

Thanh Chu xoa mắt: “Có chuyện gì?”

“...”

Đầu điện thoại bên kia trầm mặc vài giây.

“Cô xem hot search đi.” Giọng nói của Phong Triệt dần bình tĩnh.

Nếu người vẫn đang ở cục cảnh sát, sợ là không nhận điện thoại của anh.

Thanh Chu giữ điện thoại, mở Weibo ra.

Hot search thứ nhất là #Thiên kim Đường gia Đường Niệm tụ tập hút ma túy.

Hot search thứ hai là #Sinh hoạt cá nhân của Đường Niệm.

Hóa ra là chuyện này.

Thanh Chu tùy ý nhấn vào xem, một loạt ảnh chụp hương diễm thoáng qua trước mắt, tấm mới nhất là tấm lúc nàng cùng đám người đi vào cục cảnh sát, bao gồm cả ảnh chụp cảnh sát kiểm tra hội sở Đường gia.

Rất nhiều cư dân mạng thấy bằng chứng rõ ràng đã lựa chọn tin tưởng.

Trên mạng là hàng loạt tiếng mắng chửi.

“Bịa đặt.” Thanh Chu không chút lo sợ nhả ra hai chữ.

Không có gì gấp gáp cả, những lời đồn này căn bản không cần nàng giải thích, cục cảnh sát rất nhanh sẽ phản bác tin đồn. Điều tốt nhất nàng nên làm là chờ Bạch Thất tìm được người đứng phía sau tấm màn điều khiển mọi chuyện.

Rõ ràng là có người sắp xếp mọi thứ.

Nghe giọng nói Thanh Chu bình tĩnh như thế, Phong Triệt cũng cảm thấy không cần làm quá mọi chuyện lên.

“Nếu vậy thì cô cứ nghỉ ngơi đi.” Phong Triệt chuẩn bị cúp điện thoại.

“Từ từ!” Thanh Chu vội vàng kêu lên.

Phong Triệt sửng sốt, tay đang định cúp điện thoại ngừng lại.

“Làm sao thế?”

“Hát tôi nghe một bài đi.” Thanh Chu vội vàng nói sau đó lại nói thêm: “Nếu không tôi sẽ không ngủ được.”

Nếu được, hiện giờ nàng lập tức muốn đi đến nhà của Phong Triệt chứ không phải đi nghe hát.

Rốt cuộc, vợ chồng Phong gia còn chưa đi.
Chương kế tiếp