Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 178: Nuôi lớn bạo quân 99

Người dch: Clover Mai

Trên giang hcó rt nhiu li đồn liên quan đến Tĩnh Quc Trưởng công chúa, nói Tĩnh Quc Trưởng công chúa mmo như hoa, cũng có nói dung mo xu xí.

Thm chí còn đánh cược, hào kit trong thiên hai có thchiếm được tâm của Tĩnh Quc Trưởng công chúa.

Bất kể xấu hay đẹp, quân khởi nghĩa đều không quan tâm, đều muốn cướp nàng về, chỉ cần là nữ nhân, chiếm được trái tim và thân thể của người đó, còn không phải là sẽ hướng về trượng phu hay sao.

Cho dù có người không quan tâm cứ thích đến cướp, nhưng kết cục cuối cùng đều rất thê thảm.

Bách tính sống trong thôn ngày càng cảm thấy an toàn, càng dụng tâm bảo hộ thôn hơn, bảo đảm thôn này an toàn.

Nếu có ai làm gián điệp, bị bắt được, không cần náo đến trước mặt Phù Gia, những người này đều trực tiếp xử lí, đuổi ra khỏi thôn, tất cả tài sản trên người đều bị tịch thu, chỉ cho ba ngày lương thực.

Cút được bao xa thì cút.

Có người không hiểu vì sao đuổi ra ngoài rồi còn cho ba ngày lương thực, đối với loại phản đồ này đánh chết cũng không quá đáng.

Phù Gia chỉ đáp: "Thời gian ba ngày để bọn họ đi xa một chút, lúc muốn trở lại thì hết lương thực, trở lại không nổi."

Có người hỏi: "Nếu hắn không đi thì sao, cứ ở xung quanh thôn thì sao?"

Phù Gia: " Vậy thì càng tốt, ăn hết ba ngày lương thực rồi, mọi người ở trong thôn ăn no mặc ấm, bọn họ ở bên ngoài chịu đói, trong lòng bọn họ khó chịu biết bao a."

Mọi người: ....

Tưởng tượng một chút liền không chịu nổi.

Có người cảm thấy Trưởng công chúa thiện lương, đối với phản đồ nhân từ, cho đồ ăn cũng không phải chịu bất kì sự trừng phạt nào.

Loại thanh niên lòng đầy căm phẫn này đều bị những lão nhân lớn tuổi gõ đầu, "ngu quá đi, nói giết liền giết, ngươi cảm thấy ngày tháng như vậy tốt sao?"

Người thanh niên: "Đương nhiên là tốt rồi."

Lão nhân: "Ngươi cảm thấy tốt, người khác cũng cảm thấy tốt, mọi người chỉ muốn bình an vui vẻ, người bị đuổi đi phải đối mặt với loạn thế, lo lắng đề phòng, không có thức ăn, không có gia viên, chính là sự giày vò lớn nhất."

"Có điều Trưởng công chúa xác thực nhân từ, nhưng sự nhân từ và ôn hòa này xuất hiện vào thời điểm này càng tàn nhẫn hơn."

Lời nói này vô cùng mâu thuẫn, nhưng sự thực đúng thật là như vậy, từ bỏ ngày tháng tốt đẹp, lựa chọn con đường khác khó khăn hơn, sự hối hận và giày vò trong lòng không nghĩ cũng biết.

"Tiểu tử ngươi đừng làm loạn, nếu ngươi bị đuổi ra ngoài, ta sẽ không quản, ta già rồi, đi không nổi, chỉ muốn trải qua hai ngày tốt lành, sau đó duỗi thẳng chân, chết không hối tiếc."

Người thanh niên ôm đầu mình, bị gõ rất đau, "ta biết rồi, sao ta có thể làm ra loại chuyện đó được." Đánh chết cũng không làm, ở đây ăn vạ cái thôn này.

Thế giới bên ngoài quá đáng sợ, so sánh sự an toàn tốt đẹp ở đây với chiến loạn liên miên ở bên ngoài, khiến người ta cảm thấy không cùng trên một mảnh đất, không cùng một thế giới.

Hiện tại muốn vào thôn không dễ, nhưng có rất nhiều người an gia ở xung quanh thôn, xây dựng nhà ở đơn giản, trồng lương thực.

Hạt giống do thôn cung cấp, hình thành một vòng vây ở xung quanh thôn, lấy thôn làm trung tâm, mọi người đều trải qua cuộc sống an ổn.

Nơi đây quân khởi nghĩa sẽ không đến đánh, triều đình cũng không đánh, bởi vì Tĩnh Quc Trưởng công chúa ở đây.

Có một thế ngọai đào viên khiến trong lòng binh sĩ phổ thông nao nao, có một số người trực tiếp đào binh, muốn chạy đến thế ngoại đào viên bắt đầu cuộc sống mới.

Một lượng lớn đào binh chạy đến thôn, nhưng đa số đều bị bắt trở về, trực tiếp bị giết gà dọa khỉ.

Đối với đào binh, quân khởi nghĩa không thể không nghiêm khắc trấn áp, nhưng như vậy cũng dễ dẫn tới phản binh.

Tất cả các pháo đài kiên cố đều bị phá hủy từ bên trong mà ra.

<!--EndFragment-->
Chương kế tiếp