Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 229: Truy thê hỏa táng tràng 33

Ngườidch: CloverMai

Li hôn, nhanh chóng li hôn, để Tng Trân kết hôn cùng CTha Tun.

Hơn na CTha Tun thích Tng Trân như vy, vi sthông minh ca Tng Trân, ởli Cgia scòn được nhiu hơn Tng Châu nhiu.

Phù Gia nghiêng đầu, "cho nên, con không nên li hôn sao?"

MTống bày ra vẻ suy nghĩ vì con gái, "nhưng CTha Tun căn bản không thích con, hôn nhân giữa hai con không hạnh phúc."

Phù Gia ồ một tiếng: "Vậy thì là nên li hôn rồi, li hôn liền không có cách nào thừa kế càng nhiều cổ phần hơn, ông nội nói rồi, cổ phần chia cho con một ít, còn lại chia cho CTha Tun, còn chia cho những người khác trong Cố gia nữa."

Mẹ Tống vội hỏi: "Lẽ nào không chia cho cháu dâu mới sao?"

Phù Gia lc đầu, "không biết, nhưng ông ni chnhn định người cháu dâu là con, skhông chia cphn cho cháu dâu khác,"

MTng: ???

Má!

MTng: "Vy thì không thli hôn, Clão gia txem trng con như vy cơ mà."

Phù Gia gt đầu, "con nghe li mẹ, không li hôn na."

MTng thy con gái nghe li như vy, nht thi trong lòng nhoa, Tng Châu vn là Tng Châu trước đây, nghe li ngoan ngoãn.

Đợi Clão gia tthc schết đi, nó kế tha cphn Cgia, không nói đến nhng thkhác, chỉ cần số cổ phần đó thôi cũng khiến Tống Châu lọt vào danh sách những người giàu có nhất.

Như vậy liền có thể trợ giúp Tống gia, Tống gia so với Cố gia thì vẫn có chút khoảng cách.

Mẹ Tống thở dài một hơi, coi như cũng có một chuyện khiến người ta vui vẻ, mẹ Tống như được tiếp thêm sức mạnh, cuối cùng cũng nghĩ tới đứa con gái còn lại, bà ta nói: "Châu Châu, con có thể hủy báo án không?"

Phù Gia: "Con muốn hủy báo án, nhưng hình như cảnh sát đã điều tra ra gì đó, hiện giờ sự tình không nằm trong sự khống chế của con nữa, hủy báo án cũng không có tác dụng gì!"

Phù Gia: Tôi lừa bà đấy!

Sắc mặt mẹ tống có chút khó coi, bà ta hoài nghi nhìn Phù Gia: "Thật sao?"

PhùGia gtđầu: "Mẹ, mkhông tincon sao?"

Mẹ Tống nghĩ tới tài phú mà con gái sẽ được kế thừa, lộ ra nụ cười: "đương nhiên là tin, nếu thực sự có xảy ra chuyện gì, chị gái con cũng là vô tội, cái gì nó cũng không biết."

Phù Gia: "Ừm, con tin chị ấy (tôi giả vờ đó)."

Mẹ Tống rời đi, bóng lưng đầy mâu thuẫn, hiện giờ cả hai đứa con gái bà ta đều khó lòng mà vứt bỏ được.

Đau lòng áy náy đối vi con gái ln, đối vi con gái nhthì, tương lai sẽ kế thừa cổ phần của lão gia tử, lợi ích và tài phú to lớn khiến mẹ Tống không thể từ bỏ.

Nếu Tống Châu thực sự thừa kế cổ phần, sẽ có quá nhiều quá nhiều chỗ tốt.

Nhưng con gái lớn ....

Con gái lớn có thể mang đến lợi ích nhiều như vậy sao?

Tng Trân thy khuôn mt mTng có chút hong ht dtn, trái tim rt thng xung đáy vc, vì sao phi phân vân, mnên vt bTng Châu không chút do dự mới đúng.

Mẹ Tống nói với Tống Trân: "Tống Châu đã nghe lời hủy báo án rồi, nhưng hình như cảnh sát đã phát hiện ra manh mối gì đó, nên vẫn tiếp tục điều tra."

Sắc mặt Tống Trân đại biến: "Vì sao lại như vậy, hủy báo án rồi đáng lí ra không nên tiếp tục điều tra nữa mới đúng?"

Mẹ Tống lại không chú ý tới sắc mặt của Tống Trân, chỉ nói: "Ông nội của Cố Thừa Tuần muốn đưa tất cả cổ phần của mình cho Tống Châu, con nói chuyện này là thật hay giả, có thời gian con hỏi CTha Tun một chút."

Loại chuyện này, mẹ vợ như bà ta không tiện hỏi.

Sắc mặt Tống Trân vô cùng khó coi, thấy thần sắc động tâm của mẹ Tống, rất tức giận, cái gì mà quan tâm yêu quý bảo hộ, áy náy bồi thường, đều không bằng lợi ích.

Chỉ cần lợi ích đủ lớn, mẹ Tống liền nghiêng về bên đó.

Trước đây Tống Châu gỗ mục, quan hệ không tốt với CTha Tun, bộ dáng như sớm muộn gì cũng sẽ li hôn, cho nên mẹ Tống mới không để ý đến Tống Châu.

 

<!--EndFragment-->
Chương kế tiếp