Xuyên Nhanh: Nữ Chính Đến Rồi, Nữ Phụ Mau Tránh Ra!

CHƯƠNG 5: ĐẠI TIỂU THƯ PHỦ TƯỚNG QUÂN vs THỨ MUỘI XUYÊN QUA (4)

“Quận chúa, hôm nay Thái tử điện hạ thật sự rất quá đáng!”. Sau khi trở về phòng ngủ, Lâm Lang vẫn luôn nghĩ sao nói vậy, bất bình lên tiếng. 

“Quận chúa mới là hôn thê của Thái tử điện hạ, vậy mà Thái tử điện hạ lại có thể thiên vị thế kia?”. Đại nha hoàn của Tưởng Lệnh Trinh đều do Trưởng công chúa Văn Thành đích thân chọn lựa và cho người dạy bảo, tất nhiên là sẽ không có cảm tình với Tưởng Vân Sam do một nô tỳ bò lên giường chủ tử sinh ra. 

“Ngày thường trông Nhị tiểu thư có vẻ trầm lặng ít nói, không ngờ lại thâm tàng bất lộ”, Hộc Châu một bên cũng mở miệng nói. 

Cố Thịnh Nhân mặc các nàng ấy nói, cuối cùng chỉ nói một câu: “Ở nơi này của ta thì không sao. Nếu như ở bên ngoài, những lời này trăm nghìn lần không được nhắc tới.”

Hộc Châu và Lâm Lang quan sát thần sắc của Cố Thịnh Nhân, xác định nàng không bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa rồi thì mới yên lòng, cười hì hì đáp lại: “Quận chúa yên tâm, chúng nô tỳ ở bên ngoài từ biết nặng nhẹ.”

Cố Thịnh Nhân nằm xuống, Hộc Châu ở bên ngoài cẩn thận buông rèm và lui xuống, trong phòng nhất thời trở nên an tĩnh. 

“Hệ thống!”, Cố Thịnh Nhân khẽ gọi một tiếng trong lòng.

“Ký chủ có yêu cầu gì?”, bóng dáng của hệ thống xuất hiện trước mắt Cố Thịnh Nhân. 

Cố Thịnh Nhân hỏi: “Nhiệm vụ của ta là kéo dài vận mệnh vốn có của Tưởng Lệnh Trinh, trở thành nữ nhân tôn quý nhất của vương triều này. Thế thì Tưởng gia không thể sụp đổ, với tính tình của vị Thái tử hiện nay, muốn giữ được Tưởng gia, sợ rằng cách tốt nhất chính là dựa vào thế lực của Tưởng gia để bồi dưỡng một vị Thái tử khác. Nhưng như vậy có tính là làm nhiễu loạn trật tự thế giới không?”

Vầng sáng trắng xung quanh hệ thống nhấp nháy một lúc, Cố Thịnh Nhân mới nghe thấy nó trả lời: “Cách này có thể thực hiện. Thế giới này chỉ có nữ chính định sẵn, cũng không có nam chính định sẵn, chỉ cần ký chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ, quá trình tự do phát huy.”

Sau khi được hệ thống trả lời, Cố Thịnh Nhân bắt đầu yên tâm hơn. Nàng lẳng lặng tự hỏi những vị hoàng tử của hoàng thượng, có ai là dễ dàng nâng đỡ lên ngôi. 

Tam hoàng tử là con của Thục phi, được hậu thuẫn bởi Phủ Thành quốc công. Sau này cho dù có đăng cơ, sợ là Tưởng gia cũng sẽ bị bỏ lại phía sau mà không có gì tốt; Lục hoàng tử trời sinh bản tính ngu dốt, văn không được mà võ cũng không xong, không có triển vọng; Thất hoàng tử bị tàn tật, không có duyên với ngai vàng; Các hoàng tử còn lại thì tuổi tác quá nhỏ…

Cố Thịnh Nhân có chút buồn rầu. Sau khi tính toán một lượt, nàng không tìm được bất kỳ ai phù hợp yêu cầu. 

Khoan đã! Hai mắt Cố Thịnh Nhân sáng lên, hình như nàng đã bỏ sót ai đó thì phải?

Xét về danh chính ngôn thuận, vị kia còn hợp lý hơn so với Nhị hoàng tử nhiều. Giải quyết xong vấn đề trong lòng, Cố Thịnh Nhân cảm thấy như trút được gánh nặng, phần đầu vẫn còn hơi đau nhức. Dù sao thì vết thương của nàng vừa mới khỏi chưa lâu, nàng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. 

Trưởng công chúa Văn Thành đang ngồi trên ghế, thoạt nhìn bà chỉ chừng ngoài 30 tuổi. Vẻ ngoài được chăm chút chu đáo, đôi mắt phượng không hề tức giận nhưng vẫn nghiêm nghị, khuôn mặt xinh đẹp lúc này lộ ra vẻ lạnh lùng. Trên mặt đất, có một nô tài đang quỳ để bẩm báo những chuyện xảy ra trong đình hôm nay. 

“Ngày thường thấy nàng ta cũng rất thành thành thật thật, không ngờ mới vừa rời mắt một chút…quả nhiên là rất giống tiện tì đã sinh ra nàng ta, giỏi giả vờ giả vịt!”

Buổi tối, Trưởng công chúa báo lại chuyện này với Đại tướng quân. Tình cảm vợ chồng giữa Trưởng công chúa và Đại tướng quân rất tốt đẹp, những năm gần đây, trong phủ cũng không có thị thiếp thông phòng, biến số duy nhất chính là Tưởng Vân Sam. 

Không ngoài dự đoán, nghe xong chuyện này Đại tướng quân lập tức nổi giận. Tưởng Lệnh Trinh là đứa con duy nhất của ông và Văn Thành, trước giờ vẫn luôn là bảo bối trong lòng, ngọc châu trong tay ông. 

“Bây giờ thiếp thật sự không yên tâm giao A Trinh cho Thải tử chút nào. Tính tình của Thái tử như thế, tương lai A Trinh nhất định sẽ chịu rất nhiều ủy khuất”, Trưởng công chúa Văn Thành nói. 

Đại tướng quân đã bị thuyết phục, ban đầu vợ chồng bọn họ cũng đã không hài lòng để A Trinh gà vào hoàng thất. Hôn sự giữa A Trinh và Thái tử, do Hoàng hậu nói miệng định ra khi A Trinh vừa mới chào đời, cũng không có truyền ý chỉ thực. Bây giờ nghĩ lại, đúng lúc có thể viết tấu lên trên. 

Cố Thịnh Nhân không biết, bên này nàng còn chưa nghĩ ra kế hoạch, cha mẹ nàng bên kia đã thương lượng xem làm thế nào để bỏ qua hôn sự giữa nàng và Thái tử. 

Chương kế tiếp