Xuyên thành mèo con trong lòng Ma Tôn phản diện

Chương 2: Nằm vùng của Tiên Vân Tông 2

Về sau tiên ma đại chiến, vì Tầm Tiên Thảo này có hiệu quả, nam nữ chủ mới là người chiến thắng.

Bằng không lấy thực lực của hắn, mấy tiên môn kia căn bản đánh không lại hắn.

 Cố Ngọc Hi quỳ trên mặt đất, lộ ra một đoạn cổ tay duyên dáng, "Tiểu nữ nguyện ý thề sống trung thành với Ma Tôn điện hạ. ”

"Phải không?"

 Cơ Vô Ưu cười khẽ, lãnh ý tràn lan.

 Nguyên tác nói về hắn thực sự không nhiều lắm, dù sao hắn cũng chính là 1 đại boss.

 Hiện tại trong lòng đại boss nghĩ cái gì, không ai biết.

 Thi Mân cũng khẩn trương lên.

 Lão đại xúc phân đừng đồng ý! Nếu không vé ăn dài hạn của cô sẽ biến mất!

 "Vậy ta liền..."

 "Meooo!"

 Thi Mân kêu lên một tiếng, nàng phát huy kỹ năng diễn xuất cả đời, nhìn về phía Cố Ngọc Hi lộ ra một tia hoảng sợ.

 Cơ Vô Ưu ngược lại sửng sốt một chút.

 Lập tức, liền bật cười, hắn ôn nhu vỗ vỗ đầu mèo, "Xem ra mèo con nhà ta không thích tiên tử. ”

 "Nếu mèo con nhà ta không thích, vậy——" Ánh mắt hắn đột nhiên lạnh lùng.

 "Ném vào hắc vụ lâm."

 Cố Ngọc Hi giật mình.

 Hắc Vụ Lâm  là do Cơ Vô Ưu tự mình thiết lập, bên trong ma khí trùng trùng điệp điệp, chuyên môn dùng để khắc chế người Tiên giới, nàng cơ bản có đi không về.

 Cơ Vô Ưu ôm Thi Mân vào trong ngực, khẽ vuốt ve, ngữ khí vẫn ôn nhu như trước, "Tiên tử chớ trách, bổn tọa làm như vậy cũng là khảo nghiệm sự chân thành của tiên tử. ”

 "Ngươi thấy có đúng không?"

 Sắc mặt Cố Ngọc Hi trắng bệch, "Đúng vậy. ”

 Cố Ngọc Hi rất nhanh được dẫn xuống.

 Cơ Vô Ưu buông Thi Mân xuống, phiêu phiêu đi ra ngoài Ma Điện.

 Ở đây, hắn có thể nhìn thấy ma sơn vô tận. Ma giới thật lớn, chia làm mười hai ma vực.

 "Mèo con, lại đây."

 Cơ Vô Ưu quay đầu, vẫy vẫy tay với Thi Mân.

 Thi Mân cất chân ngắn lạch cạch chạy đến dưới chân Cơ Vô Ưu, sau đó bị hắn nhấc lên, đặt lên lan can đá xếp chồng lên nhau.

 Nàng nhìn Cơ Cơ Vô Ưu, lại nhìn ma sơn liên miên không dứt, trong đầu đột nhiên hiện lên một câu.

 

——"Nhìn kìa, đây là giang sơn trẫm đánh cho ngươi. ”

 

Thấy Thi Mân nghe lời như vậy, Cơ Vô Ưu nặng nề đưa tay vuốt đầu mèo.

 "Meo."

 Thi Mân bất mãn phản đối.

 Thủ pháp vuốt lông mèo này quá thô lỗ!

 "Hửm?"

 Cơ Vô Ưu nheo lại con ngươi xinh đẹp, trong nháy mắt sát ý nổi lên bốn phía.

 Thi Mân cảm giác được nguy hiểm, toàn thân lông trắng đều nổ tung, nàng lập tức nằm sấp xuống, lộ ra cái bụng mềm mại, meo meo lấy lòng một tiếng.

"Lúc này mới ngoan."

 Cơ Vô Ưu thu hồi sát ý, rất nhẹ nhàng xoa đầu của nàng.

 ......

 

Hai vị lệnh sứ mang Thi Mân trở về, một vị tên là Thanh Già, một vị gọi Thanh Yểm.

Vị nữ ma sứ kia, cũng chính là Thanh Già, phụ trách chế độ ăn uống hàng ngày của Thi Mân.

 Chỉ là vị ma sứ này đối đãi nàng như linh thú, mỗi lần đưa tới thức ăn, trực tiếp là một khối thịt  yêu thú lớn, còn  chảy máu đầm đìa.

 Lại một khối thịt sống bày ở trước mặt Thi Mân, Thanh Già sợ nàng nghẹn, còn chuẩn bị linh dịch cho nàng.

 Chỉ là...

 Thi Mân nhìn khối linh nhục mang theo tơ máu này thật sự khó có thể hạ miệng.

 Cô meo meo bất lực.

 Ít nhất cần đem thịt đi nướng một lần nha, không cần bảy phần chín, ba phần chín là được.

 Thi Mân cưỡi lên lưng hổ khó hạ.

 Không ăn thì đói.

 Mà ăn, lại không xuống miệng được.

 Đang rối rắm, một đôi giày dài màu đen đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, trên giày còn phác họa đồ án tường vân màu vàng, Thi Mân theo chân dài nhìn lên trên, liền nhìn thấy gương mặt trắng nõn lạnh lùng của Cơ Vô Ưu.

 Cơ Vô Ưu nửa ngồi xổm xuống, "Ta ngược lại đã quên, ngươi là một con mèo phàm , linh nhục này sợ là không cắn nổi. ”

 "Meo."

 Thi Mân thiếu chút nữa cảm động nước mắt lưng tròng.

 Vẫn là chủ nhân xúc phân nhà mình hiểu rõ.

 Ngón tay thon dài của Cơ Vô Ưu vẽ lên linh nhục, một mảnh thịt mỏng xuất hiện ở đầu ngón tay.

 Ngay sau đó, đầu ngón tay hắn đột nhiên có một luồng quang lam, sau đó miếng thịt mỏng kia nhanh chóng bị nướng chín, mặt trên còn bốc hơi nóng, một cỗ hương vị thịt nướng chui vào trong mũi Thi Mân.

 Thi Mân nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

 Cơ Vô Ưu đem miếng thịt đưa đến trước mặt Thi Mân, "Ăn đi. ”

 Thi Mân cũng không khách khí, một ngụm cắn miếng thịt.

 

Yo...

 Tay nghề nướng thịt của chủ nhân hót phân thật là tốt.

 Cơ Vô Ưu dùng biện pháp giống nhau, đem mấy miếng thịt còn lại nướng chín.

 Sau khi nướng xong, hắn một lần nữa đứng dậy, đi đến giữa điện, lười biếng tựa lưng vào ghế, một tay nâng má, hai mắt khép lại dưỡng thần.

 Hắn như vậy cũng không giống một nhân vật phản diện cực kỳ hung ác, ngược lại giống như một thiếu niên u ám xinh đẹp.

 Trong nguyên văn miêu tả Cơ Vô Ưu rất ít, vừa xuất hiện chính là phản diện boss. Hắn thân là ma tôn, âm ngoan độc ác, hơn nữa tu vi sâu không lường được. Nếu là đắc tội hắn, tất nhiên kết cục thê thảm.

 Cô vẫn còn nhớ rằng có một mô tả như thế này trong văn bản gốc:

 " Kim Tiên kia thấy khí tức hắn lúc này suy nhược, trong lòng có suy tính, cầm lấy vũ khí bản mạng Húc Dương Ô, ô này là chí bảo thiên hạ, trên ô dính vô số máu ma tộc. Kim Tiên sử dụng tuyệt chiêu, vô số hoa ô bay về phía ma tôn, lại chỉ thấy phía sau hắn dựng lên một đạo bình chướng che chắn, sau đó một đạo kiếm quang màu lam u ấm hướng về phái kim tiên đánh tới, kim tiên kia trong nháy mắt mở to hai mắt, còn chưa kịp phản ứng, huyết vụ liền nổ tung giữa không trung. ”

 Đó chính là kim tiên đấy. Ở Tiên giới, đã là tồn tại của đại lão, kết quả bị hắn một chiêu đoạt mạng.

 Đương nhiên cũng có thể là tác giả vì muốn làm nổi bật ánh sáng chính đạo, cố ý đem nhân vật phản diện thiết lập thành hình tượng trâu bò bất bại.

 Ăn thịt nướng xong, Thi Mân thấy hắn giống như đang ngủ, cũng không dám quấy rầy.

 Cô nhảy lên lan can ngọc bích.

 Nguyệt Huy nghiêng nghiêng, tất cả đều bao phủ trên đại điện ma cung .

 

Ma giới cũng chia ngày đêm, chỉ là ma giới quanh năm ma khí vờn quanh, ban ngày cùng ban đêm không khác nhau.

 Thi Mân ngẩng đầu nhìn về phía ánh trăng.

 Ánh trăng tối nay thật đẹp, tựa như một cái bánh nướng lớn, làm cho nàng muốn nuốt một ngụm.

Nàng mơ mộng được ăn trăng, nên không biết, ánh trăng đáng lẽ phải chiếu rọi trên mặt đất, tất cả đều bao bọc lấy cô.

 

<!--EndFragment-->
Chương kế tiếp