Xuyên Thành Rái Cá, Tôi Dùng Sự Đáng Yêu Chinh Phục Thế Giới

Chương 7
Dư Huyễn Tình đau lòng dùng rong biển quấn quanh người mình, bắt đầu suy nghĩ xem bản thân có thể kiếm tiền bằng cách nào. Nhà rái cá không phải là nhu yếu phẩm gì, không có cũng sinh tồn được, nhưng đã là người thì sẽ có rất nhiều dục vọng, không muốn cái này cũng muốn cái kia. Nếu như chưa tiếp cận internet thì không sao, bây giờ có đồ làm sẵn bày ra trước mắt mà cô lại vì không có tiền nên chỉ có thể tan nát cõi lòng trơ mắt nhìn. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cũng không biết rốt cuộc mình nên làm gì. Một là không có kỹ năng, hai là không có tài nguyên, ba là không có quan hệ, bốn là không được thông minh lắm. Trừ phi cô có can đảm đi vào thành phố bán mình, nói không chừng sẽ có rất nhiều người cá tự nguyện trả giá cao.

Dư Huyễn Tình buồn bã tắt màn hình để tránh phải nhìn vào chuỗi sản phẩm hấp dẫn kia nữa, sau đó cô lấy lại bình tĩnh rồi ngồi chải lông cho mình. Mấy ngày nay cô luôn chuyên tâm vào internet, ngoại trừ ăn thì chưa từng rời mắt khỏi màn hình. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì mắt sẽ hư mất thôi, nói không chừng sẽ xuất hiện một con rái cá cận thị trên đời trời đất mới từng thấy. Lông cũng có chút lộn xộn bởi vì cô không tập trung chải chuốt. Sau khi tắt màn hình Dư Huyễn Tình cảm thấy hơi lạnh, lúc trước cũng không có cảm giác rõ ràng thế này, lông của cô sắp thấm nước rồi. Cô mất hơn nửa ngày, bắt đầu từ đỉnh đầu lần lượt rỉa sạch bản thân từng chút một, thậm chí còn vặn người để lau quanh hông, nhưng cô đành bỏ qua phần lưng vì cánh tay quá ngắn không với tới được.

Sự nghiện ngập internet giảm đi một chút và khoảng thời gian kế đó Dư Huyễn Tình không còn lên mạng thường xuyên nữa. Ngoại trừ săn bắt thì cô bắt đầu chuyên tâm vào việc chải chuốt bộ lông của mình, thỉnh thoảng đôi mắt lại nhìn ra ngoài biển xa hoặc là nhìn về phía ngọn núi băng nhọn hoắc kia.

Nơi cô sống nằm ở chỗ giao nhau của hai thành phố, trên thực tế thì những thành phố này rất thường giao lưu với nhau. Tiên cá tới lui đông đúc, ngoại trừ bơi lội, cũng có rất nhiều phương tiện giao thông công nghệ cao thay vì đi bộ, chẳng hạn như tàu ngầm tư nhân, mỗi khi tàu ngầm đi qua luôn tạo ra tiếng ồn. Dư Huyễn Tình cẩn thận lắng nghe, thỉnh thoảng sẽ nghe thấy một vài động tĩnh khác nhau, lúc này trong lòng cô đang âm thầm suy nghĩ có phải là tàu ngầm đi ngang qua không? Có người cá đang ngồi bên trong không? Bọn họ đang làm gì?

Đã lâu cô không giao tiếp với ai nên chỉ có thể nói chuyện một mình, mặc dù những gì cô thốt ra đều là những tiếng kêu “rít rít” không rõ nghĩa. Thỉnh thoảng tiếng kêu làm cho mấy cá đi ngang qua sợ hãi, nhưng Dư Huyễn Tình còn có thể vui vẻ vỗ mặt nước và cười rộ lên. Cứ như vậy qua thêm được vài ngày, cô cân nhắc làm thế nào để kiếm tiền, cuối cùng cũng tìm ra được một chút đầu đuôi.

Để mà nói thì vốn liếng lớn nhất của cô bây giờ chính là bản thân cô. Loại hình kinh doanh không có vốn và kiếm được tiền nhanh nhất chẳng phải là mở livestream và làm người nổi tiếng trên mạng sao? Tuy rằng cô không có tài nghệ hay kỹ năng gì, nhưng khi con người đi xem gấu trúc thì họ có bao giờ trông cậy là gấu trúc có thể nấu cơm, ca hát và nói chuyện đâu đúng không?

Dư Huyễn Tình xem bản thân mình thành gấu trúc và cô quyết định thử bán rẻ nhan sắc trước để xem thế nào. Gần đây cô ăn ngon ngủ say, lông cũng chải đến mượt mà mềm mại không gì so sánh được, ngay cả bản thân sờ vào cũng yêu thích không buông tay. Cô không tin là mình không thu hút được đám tiên cá.

Sau khi hạ quyết tâm, cô bắt đầu chú ý đến các nền tảng ở khu vực này. Ở đây có trang web mua sắm thì nhất định sẽ có nền tảng livestream tương tự. Dư Huyễn Tình mò mẫm trên mạng mấy ngày, cuối cùng cũng mò vào được nền tảng livestream, cô vừa mới bước vào thì đã bị đủ loại tiên cá vây quanh.

Nền tảng livestream ở đây cũng là dạng hình chiếu lập thể, như thể nó thật sự xuất hiện xung quanh người mình, không phải là từng cái một mà là hơn chục giao diện xuất hiện cùng nhau, trước sau trái phải kể cả trên đầu đều chất đầy các loài động vật khác nhau, những tiếng thét chói tai, tiếng nhạc và tiếng nói chuyện ầm ĩ làm lỗ tai cô muốn thủng. Đầu óc bị choáng váng làm Dư Huyễn Tình phải tát vào bụng mình một cái, cô vội vàng tắt livestream, mất một lúc lâu mới hoàn hồn lại.

Cái quái gì vậy trời?

Thật là khủng khiếp.

Dư Huyễn Tình vỗ vỗ lông trên ngực rồi thở dài, đây là một trong những nền tảng hot nhất mà cô tìm được, số người xem livestream khá lớn, có vô số ngôi sao và người xem cũng tặng thưởng rất hào phóng. Số lượng của chủng loài rái cá vốn rất ít, đại bộ phận đều sống khiêm tốn, chỉ tụ tập ở vùng nước nông chứ không sống trong thành phố, cũng không hề giao tiếp với loài khác, nói trắng ra chính là sống khép kín và có chút tự kỷ. Rái cá chỉ hoạt động trong vòng tròn nhỏ cho nên trên nền tảng livestream rất ít khi thấy bóng dáng của chúng.

Tiên cá luôn tuân thủ triết lý hoà bình và thuận theo tự nhiên, không can thiệp vào sự sinh sản của các chủng loài trí tuệ khác, nếu chủng loài có số lượng thưa thớt thì còn có thể trợ giúp. Bởi vậy cho dù tiên cá vô cùng thích rái cá cũng sẽ không nhúng tay quá nhiều vào sự sinh sản của chúng, suy cho cùng rái cá thuộc loại sinh vật biển có trí tuệ, có suy nghĩ của riêng mình, chúng không muốn người khác đến hướng dẫn mình phải sinh tồn như thế nào. Thế nên qua nhiều năm như vậy số lượng chủng loài rái cá vẫn thưa thớt đến mức nguy cấp, tiên cá đã lo đến mức không chịu nổi, thật sự muốn lắc cổ rái cá để bọn chúng sinh thêm nhiều một chút. Tuy nhiên, hết lần này tới lần khác việc sinh sản của rái cá vẫn cứ tàn khốc như vậy, tỷ lệ tử vong rất cao khiến cho tiên cá vừa đau lòng vừa khó chịu. Thật ra hiện nay có một số rái cá đang hoạt động bên ngoài, đặc biệt là những nơi gần vùng ôn đới, rái cá ở đó hoạt động tích cực hơn những nơi khác. Chỉ là danh tiếng của rái cá đực không được tốt lắm, mà rái cá cái một khi đã có bạn tình thì rất ít xuất hiện, chỉ một lòng ở nhà nuôi con. Một số con khác phóng khoáng hơn, được rất nhiều kẻ vây quanh, cũng chẳng thèm để ý đến việc có livestream hay không.

Có thể nhìn thấy khát vọng của tiên cá đối với rái cá từ sự tồn tại của nhà rái cá, đây cũng là lý do tại sao Dư Huyễn Tình có tự tin như thế, có điều cái nền tảng này lại khiến cô có hơi chùn bước. Một lúc lâu sau, cho đến khi đầu óc không còn quay cuồng cô mới lấy hết can đảm thử mở nền tảng livestream lại một lần nữa. Cũng may lần này đã bình thường hơn nhiều, có lẽ nó cảm nhận được suy nghĩ của cô nên màn hình chiếu không nhảy ra, còn an phận lui về chế độ mặt phẳng, sắp xếp lại hiển thị của các phòng livestream đàng hoàng.

Dư Huyễn Tình bắt đầu lướt qua từng người một trong danh sách nổi tiếng, đây đều là những đồng nghiệp tương lai, cô còn muốn dựa vào việc này để kiếm tiền mua nhà nên trước tiên phải hiểu rõ những giống loài khác đang livestream cái gì. Xem một hồi thì cô cảm thấy cũng không khác gì mấy livestream ở kiếp trước, chỉ là nội dung có hơi thay đổi một chút. Có con livestream khoe của, có con livestream tài năng, có con livestream môi trường làm việc, cũng có một số livestream khá hài hước. Ngoại trừ tiên cá thì một nửa còn lại trên trang chủ là những chủng loài khác, chẳng hạn như là cá heo vui vẻ giúp đỡ người xung quanh, bạch tuộc tám tua vẽ tranh, cá đuối phổ biến khoa học cho tất cả sinh vật dưới đáy biển, sứa nhảy múa, vân vân… Trang chủ cũng có livestream mukkbang, của một con cá mập với thân hình cực kỳ khổng lồ đang ăn một đàn cá bơi lang thang, mỗi lần há miệng là một lượng lớn cá lại biến mất. Theo thời gian lại có mấy bình luận lướt qua, cư dân mạng buồn chán đếm xem cá mập vừa ăn bao nhiêu con cá trong một lần ngoạm, còn vì thế mà cãi nhau.

Cơ bản thì tất cả các phòng livestream đều rất náo nhiệt, chẳng có ai rảnh rỗi cả. Dư Huyễn Tình suy tư hồi lâu, có chút không chắc chắn.

Nếu cô mở livestream thì thật sự sẽ có người xem sao?

Hay là cô livestream săn bắt cho họ xem nhỉ?

Nhưng tài săn bắt của cô cũng chẳng có gì thú vị, chỉ là đi vào vùng nước nông lật đá mà thôi.

Cô không bắt đầu livestream ngay mà là lần lượt theo dõi những livestream trên trang chủ suốt mấy ngày, cũng dần dần hiểu được vì sao những loài này lại đứng đầu bảng xếp hạng. Xem bọn họ livestream thật sự rất thú vị, cho dù là cá heo hay sứa thì chung quy vẫn chú ý một điều là hài hước và đẹp, có một bộ phận khiến người ta thích tồn tại.

Tắt livestream, Dư Huyễn Tình điều chỉnh màn hình thành gương rồi nhìn dáng vẻ của bản thân trong đó. Chỉ thấy một con rái cá lông trắng với vẻ mặt ngốc nghếch đang ngước cổ nhìn về phía trước, giơ móng vuốt nhỏ lên xoa xoa hai má. Cô thoải mái nheo mắt lại, khóe miệng hơi nhếch lên giống như đang cười.

Dư Huyễn Tình nhìn bản thân trên gương thông qua tầm nhìn hẹp do híp mắt lại, thì ra dáng vẻ của cô là như thế này, tính ra đây cũng là lần đầu tiên cô soi gương. Đôi tai của cô rất nhỏ, lông trên đầu có màu trắng tinh khôi, nhưng chóp tai lại có màu đen, khá là dễ thấy. Dư Huyễn Tình cố gắng vểnh chân sau lên, uốn cong thân thể thành hình bán nguyệt rồi ôm móng vuốt xoay vòng quanh mặt nước. Động tác này có hơi ngốc, cô buông chân sau ra rồi đứng thẳng người lên, ngửa đầu nháy mắt cười toe toét với màn hình, không ngờ là cô chẳng đáng yêu mà ngược lại còn có phát quợn.

Tỏ ra dễ thương thất bại, Dư Huyễn Tình đành thở dài, dựa vào mặt kiếm cơm thật khó. Trong khoảng thời gian này một bóng dáng khác vẫn luôn lặng lẽ quan sát cô, lúc này cũng đang âm thầm núp ở nơi cách cô không xa nên không bị phát hiện. Hắn ngạc nhiên nhìn hành vi của rái cá, càng quan sát lại càng cảm thấy con rái cá này rất quái lạ và quỷ dị, cảm xúc dao động thật lớn, thay đổi xoành xoạch, hành động cũng rất nhanh, hoàn toàn không biết giây tiếp theo rái cá sẽ làm gì. Nhưng càng nhìn lại càng không rời mắt được, ban đầu hắn chỉ tùy tiện quan sát mà thôi, mấy ngày nay, mỗi ngày hắn đều vô thức muốn tới xem rái cá đang làm gì, mọi chuyện ra sao. Cảm giác mềm mại khi chạm vào con rái cá ấy ngày hôm đó vẫn còn lưu lại trên móng vuốt đến bây giờ, mỗi khi nhìn con rái cá đó xoa mặt và bụng là hắn lại không nhịn được mà muốn trải nghiệm cảm giác đó một chút. Quả thật cứ như bị bỏ bùa vậy, hắn hoàn toàn không khống chế được hành vi của mình.

Có thể là do ánh mắt đó thật sự quá lộ liễu, cũng có thể là do ánh mặt trời quá tốt, Dư Huyễn Tình vốn đang nhìn bản thân trong gương bỗng nhiên dừng động tác lại. Hình như vừa rồi cô nhìn thấy trong gương có thứ gì đó trên mặt nước ở phía sau nhìn mình, cô chợt quay đầu lại, sóng biển vẫn vậy, chẳng có gì ngoài rong biển đang trôi bồng bềnh.

Cô bơi theo hướng đó một hồi, bơi ra khỏi khu vực rong biển cũng không phát hiện cái gì bất thường. Chắc là sóng biển phản chiếu, điều này sẽ làm cho ánh sáng quá chói và việc hoa mắt khi nhìn thấy những con sóng lấp lánh phía xa cũng là điều bình thường.

Dư Huyễn Tình trở lại khu rong biển và tắt màn hình, cô không tiếp tục ở lại trên mặt biển nữa mà đâm đầu xuống nước. Có lẽ thật sự có một con vật nào đó, cô ở trên mặt biển sẽ là mục tiêu quá lớn và quá nổi bật. Cô lặng lẽ giảm tốc độ di chuyển, rồi bơi về phía vừa rồi cô nghi ngờ có động vật. Bơi khoảng chừng mười phút, nơi này đã không còn là vùng nước nông, phía dưới đáy là một mảng âm u ngay cả cá cũng khó nhìn thấy chứ đừng nói là động vật gì.

Dư Huyễn Tình đảo vài vòng, sau đó lại lặn xuống đáy biển, trên tảng đá phủ đầy tảo biển có một mảnh màu đen trôi nổi. Cô nghi hoặc nhìn chằm chằm cái thứ xa lạ này, thật cẩn thận dùng mũi chân chạm vào, phát hiện ra không phải vật sống mà giống như ngọc thạch đã được mài giũa tỉ mỉ. Cô há miệng cắn ngọc thạch, rồi bơi lên mặt biển.

Cô duỗi móng vuốt lấy đồ vật trong miệng vừa nhặt được ra, đưa về hướng ánh mặt trời quan sát một lúc, đây là một miếng mỏng nhỏ hơn lòng bàn tay một chút, có một bên bằng phẳng còn bên khác là đường cong mượt mà, đường cong được đặc biệt mài giũa trở nên vô cùng sắc bén, giống như một lưỡi dao nhỏ. Chẳng lẽ có ai đó không cẩn thận đánh rơi thứ này xuống đây?
Chương kế tiếp