Xuyên Thành Rái Cá, Tôi Dùng Sự Đáng Yêu Chinh Phục Thế Giới

Chương 9
Bây giờ có thể rút tiền trên nền tảng bất cứ lúc nào, chỉ trong vài giây. Dư Huyễn Tình tắt livestream, chuyển mấy nghìn hải tệ vào tài khoản của mình trước tiên. Cô nhìn chằm chằm vào những con số trên đó, cô lắng nghe vài thông báo liên tiếp bằng giọng nói, cuối cùng cô cũng không còn là người nghèo nữa.

Dư Huyễn Tình hạnh phúc lăn mấy vòng trên mặt biển rồi mở giao diện livestream lần nữa. Bởi vì Dư Huyễn Tình không biết chữ nên trong quá trình livestream có một số người xem để lại bình luận khiến cô hoàn toàn không biết đối phương đang nói cái gì, trong livestream cũng không có chức năng mở giọng nói đọc bình luận, chỉ có thể xem hiệu ứng đặc biệt xuất hiện ở mục quà tặng. Bây giờ đã có thời gian, cô rất cẩn thận mở từng bình luận và lần lượt nghe.

[Rái cá, rái cá thật sự vẫn còn sống kìa! Ôi, tôi hạnh phúc quá.]

[Đáng yêu quá, lại còn nhiều lông nữa. Hóa ra khi rái cá biển ăn đều như thế này, em ấy cứ ngửa cổ ra, không thấy mỏi cổ hay đau cổ sao?]

[Đây là một con rái cá non phải không? Ẻm bị cha mẹ đuổi ra ngoài hay sao mà lại ở đây một mình thế? Sao không sống chung với quần thể loài?]

[Đó là chỗ nào vậy? Tôi có thể đi trộm rái cá không? Nhà tôi có nhiều thức ăn lắm, nhất định sẽ được ăn no, về nhà cùng tôi nào. ]

[Phía sau có phải là một tảng băng trôi không? Hình như ở gần vòng Cực Bắc. Tôi ở thành phố Cực Bắc, khoảng cách cũng không xa. Tôi có rất nhiều đồ ăn có thể đưa cho bé rái cá, có thể gặp mặt ngoài đời không?]

[Tôi cũng ở thành phố Cực Bắc, nếu như rái cá đồng ý định cư ở thành phố Cực Bắc thì toàn bộ thành phố chúng ta đều có thể cung cấp dịch vụ!]

Bình luận tràn ngập sự khen ngợi cùng tiếng la hét, nhưng trong tiếng la hét vẫn có rất nhiều người đang suy đoán vị trí hiện tại của cô. Lúc livestream cô đưa lưng về hướng tảng băng trôi nên ống kính cũng tình cờ quay được chỗ đó, cô không nghĩ tới những người này lại có thể thông qua tảng băng trôi mà tìm ra vị trí của cô nhanh như vậy. Mặc dù khoa học trên mạng phổ cập rằng tiên cá là một chủng loài yêu chuộng hòa bình, nhưng Dư Huyễn Tình vẫn có chút lo lắng. Trên mạng không chỉ có tiên cá mà còn có rất nhiều giống loài khác, khó có thể đảm bảo là họ không có suy nghĩ trái chiều. Cô vẫn còn là con non, vừa nhỏ bé đáng thương lại không nơi nương tựa. Cũng có thể là cô suy nghĩ nhiều, nhưng không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ, cẩn thận sẽ không hối hận, có lòng nghi ngờ không sai.

Dư Huyễn Tình lặn xuống dưới nước, nước lạnh như băng bao lấy thân thể khiến cô cảm thấy an tâm hơn. Về phần bên kia, khi livestream đột ngột kết thúc như vậy khiến nhiều người thấy rất bất ngờ và khó tin. Thật ra từ lúc phát sóng đến khi kết thúc cũng chỉ hơn nửa tiếng mà thôi, hiện nay livestream bình thường thấp nhất cũng là một tiếng, người mới thì thời gian phát sóng trực tiếp phải nhiều hơn nữa, cơ bản toàn là ba tiếng. Chỉ những ai có lượng khán giả nhất định mới dám tùy hứng như vậy. Xuyên suốt livestream Dư Huyễn Tình đều không nói câu nào, cũng không có bất kỳ tương tác nào với khán giả. Dù vậy, mọi người cũng chỉ bất ngờ chứ không nỡ mắng chửi. Suy cho cùng đây là rái cá, muốn nhìn thấy được một con cũng chẳng dễ dàng, còn mong đợi gì vào mấy cái tương tác.

Nền tảng livestream có phúc lợi cho người mới, họ sẽ căn cứ vào số lượng và mức độ gắn bó của khán giả trong một khoảng thời gian nhất định để tiến hành xếp hạng thực. Những loài có tiềm năng như Dư Huyễn Tình rất dễ có mặt ở khu tân binh trên trang chủ. Nếu như cô có thể kiên trì thêm một thời gian nữa thì sẽ càng nhiều người vào xem hơn, đến lúc đó sẽ được lên trang chủ lớn, nói không chừng còn sáng lập được kỷ lục vừa mới phát sóng trực tiếp đã nổi tiếng.

Người xem bị rái cá thắp lên ngọn lửa nhiệt huyết vẫn chưa thể bình tĩnh lại sau khi livestream kết thúc, họ lôi đoạn livestream phát lại ra xem lại rồi nhiệt tình chia sẻ cho đồng bọn bên cạnh, mà đồng bọn bên cạnh lại rất hăng hái chia sẻ cho nhiều người hơn. Kim Quang nóng lòng muốn giới thiệu con rái cá biển đáng yêu này với toàn thế giới.

Dư Huyễn Tình cũng không đoán được lần sau sẽ có bao nhiêu người ngồi xem mình, bây giờ cô vẫn đang tuần du trên biển. Bởi vì khu rong biển này có rất nhiều nhím biển, mỗi lần nhắm mắt đều có thể mò được thức ăn nên đã thật lâu cô cũng không có đi tìm thức ăn, cũng không cẩn thận quan sát khu vực này. Trên thực tế thì có rất nhiều loại rong biển, loại có thể trôi dạt trên mặt biển được biết đến rộng rãi nhất chính là tảo bẹ, nó giống như cái cây được phân thành nhiều nhánh, mọc rất cao và có thể kéo dài đến tận bề mặt đáy biển. Mà dưới lớp tảo bẹ còn có rất nhiều rong biển nhỏ hơn nhưng cũng không kém phần tươi ngon, chẳng hạn như cây rong cải biển nhăn (rau diếp biển), tảo thông, xô thơm và tảo hijiki thân mảnh lá mỏng giống như cây con. Những loài thực vật này đều dựa vào đá để sinh trưởng, tuy tảo nhỏ bé nhưng có thể mọc chi chít bao bọc toàn bộ tảng đá. Đáy biển cũng có nhiều sinh vật nhỏ ăn rong biển, ngoài nhím biển thì đá hoặc khe hở cũng có bào ngư, ốc biển, tê tê biển, thỏ biển, ngao đỏ, v.v

Thông thường thì Dư Huyễn Tình chỉ thuận tay bắt những con vật này ăn khi chúng thò đầu ra hoặc là đúng lúc xuất hiện bên cạnh nhím biển thôi, hôm nay cẩn thận lật đá ra cô mới phát hiện bên dưới vẫn còn một lượng thức ăn dự trữ thật đáng kinh ngạc.

Thực chất địa hình nơi này cũng không tính là quá tốt, so với những lãnh địa sau nhiều lần cân nhắc rồi mới lấn chiếm của rái cá, dù là động vật có vỏ - cá hay rong biển đều ít hơn rất nhiều. Gần đây số lượng nhím biển giảm đi, mà rong biển vốn èo uột đã lấy lại sức sống và sinh trưởng cực nhanh, một lần nữa chiếm lĩnh đáy biển, dẫn đến số lượng các loài động vật có vỏ cũng nhiều hơn.

Bây giờ Dư Huyễn Tình vẫn chưa đói bụng, cô lật tảng đá ra nhìn lương thực dự trữ của mình, nhưng không có há mồm bắt lấy. Nhìn những thức ăn này, trái tim vừa rồi vẫn còn lơ lửng của cô mới dám thả lỏng. Tạm thời cô không muốn quay lại mặt biển, sau khi bơi vòng quanh khu rong biển không lớn lắm cô lại bơi về phía xa.

Dư Huyễn Tình cũng không biết mình đang đi về hướng nào, hình như đang đi xuống núi, địa hình đang dần dần thấp xuống. Ánh sáng xung quanh cũng từ từ nhạt đi, nước biển thì biến thành một màu xanh xám vẩn đục không nhìn rõ được, chỉ có thể dựa vào mũi và lỗ tai để phân biệt tình hình ở xa hơn. Mấy tảng đá dưới đáy biển cũng không được bằng phẳng, chúng xếp chồng lên nhau không hề có quy luật, có đủ loại khe rãnh kỳ lạ. Đàn cá tung tăng bơi lội xung quanh, thỉnh thoảng vẫy đuôi lật đá tìm thức ăn. Dư Huyễn Tình bơi mà cứ cảm giác có thứ gì đó không xa cũng không gần đang đi theo mình. Cô có thể nghe được âm thanh rất nhỏ, rất khẽ. Khi dòng nước chậm rãi lướt qua, hình thể của thứ đó khá lớn, giống như cá heo hay gì đó, tuy nó không xa cũng không gần nhưng chung quy vẫn luôn ở đó.

Tiếng nước chảy vẫn rất đều đặn và độc đáo, nếu như không chú ý thì còn tốt, nhưng một khi đã chú ý đến thì sẽ không thể nào bỏ qua được. Lúc trước khi xem màn hình là gương, Dư Huyễn Tình đã lờ mờ nhận ra có động vật ở đằng xa cứ nhìn chằm chằm vào mình, nhưng sau đó tìm không được nên từ bỏ. Hôm nay bởi vì chuyện livestream mà bị lộ địa chỉ khiến cô có chút ám ảnh, nếu là bình thường cô sẽ coi như không biết, chẳng qua bây giờ nhận ra thứ mình không thấy không phải ảo giác nên mới bắt đầu hơi để ý.

Đến tột cùng thứ đó là gì mà cứ đi theo cô chứ không tiến lên, cũng không giống như có ác ý gì với cô. Thứ đó không phải là khán giả xem livestream, âm thanh này đã xuất hiện từ rất lâu, trước khi cô nhìn thấy từ màn hình thì đã có rồi. Chẳng lẽ là chủ nhân của âm thanh khủng bố mà lúc trước cô nghe thấy?

Sau đó Dư Huyễn Tình miên man suy nghĩ động vật nào có thể phát ra âm thanh như vậy, rồi cô lên mạng kiểm tra, phát hiện ra tất cả tiên cá đều có giọng the thé, âm thanh lan ra còn rộng hơn cả cá voi. Vì vậy rất có thể sẽ có tiên cá sống ở vùng biển này, nếu như bị tiên cá nhìn chằm chằm thì Dư Huyễn Tình cũng không thấy sợ lắm mà ngược lại còn có chút tò mò.

Cô giả vờ như chẳng biết gì tiếp tục bơi về phía trước, lúc này cô đã cách khu vực rong biển rất xa.

Trước mặt Dư Huyễn Tình có một tảng đá to nhô ra, cô hít sâu một hơi rồi đột nhiên tăng tốc vọt tới. Khi cô tính bơi vòng qua tảng đá thì tự nhiên hét lên tiếng kêu đau đớn, cô quay nhiều vòng trong rong biển, cơ thể đập vào tảng đá, thứ đi theo cô từ xa đã tăng tốc nhanh hơn và dường như đang tiến đến đây. Dư Huyễn Tình nằm sấp trên tảng đá, móng vuốt nắm chặt lấy tảng đá không cho mình nổi lên, trong miệng phát ra tiếng khóc thảm thiết. Âm thanh truyền đi trong nước nhanh hơn trong không khí, cô nheo mắt lại và tròng mắt khẽ đảo, thứ đó đang đến gần.

Dư Huyễn Tình yếu ớt kêu lên, quãng giọng càng lúc càng nhỏ. Từ khóe mắt cô thoáng nhìn thấy một bóng đen, hình như là cái đuôi màu đen, đuôi này rất dài, vảy màu đen lóe lên một tia ánh sáng bạc vụn vặt. Cái đuôi đầy vây cá trông rất thon dài, thật sự là một tiên cá!

Dư Huyễn Tình nhất thời ngây người một chút, đang muốn ngẩng lên nhìn cho rõ người vừa tới, dường như lớp ngụy trang của cô đã bị nhìn thấu, bóng đen vốn đang vươn tay đột nhiên quay đầu lại, biến mất một cách nhẹ nhàng và cực nhanh. Cô chỉ kịp nhìn rõ mái tóc đen giống như rong biển và vây đuôi, ngoài ra không còn nhìn thấy gì nữa, ngay cả khuôn mặt cũng không thấy rõ.

Tiên cá này sao lại nhát gan như vậy chứ?

Một con rái cá biển như cô có gì mà đáng sợ?

Không phải người cần lo lắng hơn là cô sao?

Lần này đối phương đã có cảnh giác, lần sau sẽ không dễ dàng lừa gạt tới gần nữa, tiếc thật! Dư Huyễn Tình hồi tưởng lại bóng dáng vừa rồi thật lâu, cảm giác tiên cá đen rất thần bí, vảy cũng rất đẹp, giống như là bầu trời đêm đầy sao vậy. Tiếc nuối nhất chính là không nhìn thấy mặt, nếu như tốc độ ngẩng đầu của cô có thể nhanh hơn thì tốt rồi.

Cũng không có biết tiên cá đó muốn làm gì?

Đơn thuần là tò mò về cô hay có mục đích khác?

Dư Huyễn Tình chỉ có thể nghĩ theo chiều hướng lạc quan nhất, có lẽ là tiên cá đặc biệt u mê cô.

"Tiên cá" chạy trốn thật nhanh có chút ảo não vẫy đuôi nhiều lần, vẫy đuôi xong mới cúi đầu nhìn tay của mình, vừa rồi suýt chút nữa đã sờ được.

Trêu trọc tiên cá xong, lúc này Dư Huyễn Tình mới phát hiện mình đã bơi ra rất xa. Hoàng hôn đang dần lặn xuống mặt biển, cô ngoi lên mặt nước nhìn rồi vội vàng bơi về phía trước. Khi trở về khu vực rong biển thì trời đã hoàn toàn tối đen. Sau khi mặt trời lặn, không biết mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến chiếm trọn bầu trời, gió phát ra tiếng gào thét, nước biển thì không ngừng khuấy động quay cuồng, như thể sắp có một cơn bão giáng xuống vào ban đêm. Thời tiết trên biển rất hay thay đổi, cô không thể nhìn mây cũng không thể nghe biển, và bị cơn bão bất ngờ này đánh cho trở tay không kịp.

Dư Huyễn Tình quấn rong biển lên người, sóng biển cao mấy mét hòa cùng cơn gió đánh mạnh vào người, cô liên tục bị sóng đánh đến choáng váng, chỉ có thể quấn thêm càng nhiều rong biển, thiếu chút nữa đã quấn mình thành cái bánh chưng. Mặt bị nước biển đánh vào đến nỗi đau rát, Dư Huyễn Tình cố gắng nắm lấy rong biển trên người, nhưng rong biển trơn trượt rất nhanh đã trượt khỏi người cô. Móng vuốt móc lấy làm rách rong biển, lần thứ hai trượt khỏi tay, mà cô không nơi nương tựa đành phải mặc sóng cuốn trôi.

Cảm giác bất an mãnh liệt khiến cô nhớ tới ngôi nhà rái cá được cho là có thể vững chãi và ổn định trên mặt biển, nếu như bây giờ có một chỗ an toàn để cô trốn thì tốt rồi.

Trong tình huống nguy hiểm này cũng chẳng cần lo đến những thứ khác, Dư Huyễn Tình vội vàng mở màn hình và nhanh tay đặt mua một loại nhà rái cá cùng một cái túi nhỏ. Sau khi mua xong tài khoản chỉ còn lại 3 hải tệ, ít đến đáng thương. Dư Huyễn Tình tắt màn hình, nhắm mắt lại chờ chuyển phát nhanh đến. Thật tốt khi trở thành một người giàu có, mặc dù cô chỉ giàu có trong một thời gian ngắn.
Chương kế tiếp