Xuyên Thư Nữ Phụ Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 14 Cốt truyện chính
Tâm tình Trình Dĩ Tình không tệ, sau khi kết thúc công việc còn thuận tiện hẹn Lê Ngật đi ăn đồ khuya.

"Tôi còn tưởng rằng nữ minh tinh như các em đều sẽ duy trì vóc dáng, cự tuyệt đồ ăn khuya."

Lê Ngật cẩn thận bóc tôm cho Trình Dĩ Tình, đẩy tới trước mặt cô: "Nếu không thể ăn thì đừng miễn cưỡng."

"Sẽ không."

Chuyện quản lý vóc dáng này đã có hệ thống giúp đỡ, cô không cần lo lắng.

Đây chính là con tôm do thần tượng tự tay bóc ra, không ăn hết thì thật là có lỗi với thân phận thiếu nữ truy tinh của cô!

【Ký chủ, xin hãy duy trì thiết lập ban đầu của nguyên chủ, làm tốt công tác quản lý vóc dáng】

—— Cái gì phải làm tao cũng đều đã làm! Mày còn muốn gì nữa? Đĩa tôm này, cho dù là Thiên Vương lão tử tới thì tao cũng muốn ăn xong.

【Hệ thống:......" 】

Ký chủ nổi loạn online, nó rất khó khăn!

Bên này Trình Dĩ Tình cực kỳ vui vẻ, Giang Nhã lại đem lòng nâng lên cổ họng.

Dù sao đó cũng là Lê Ngật, một khi bị paparazzi chụp được scandal, cho dù Giải trí Tinh Diệu có đủ vốn liếng, chỉ sợ cũng không đè nén được.

Năng lực của fans Lê Ngật là không thể xem thường được.

Một bữa cơm *hữu kinh vô hiểm mà ăn xong.

* Có kinh sợ nhưng không có hiểm nguy.

Trình Dĩ Tình cười tủm tỉm nói lời tạm biệt với Lê Ngật, được Giang Nhã đưa về.

"Chị Dĩ Tình, không phải là chị thích Tề tổng sao? Tối nay..." Giang Nhã thật cẩn thận đưa ra ý kiến, còn chưa đợi cô ấy nói xong, đã bị Trình Dĩ Tình thô lỗ cắt ngang: "Như thế nào? Cô có ý kiến gì sao?"

"Không có!"

Giang Nhã rùng mình một cái, cô ấy nào dám có ý kiến?

"Chị, ngày mai tám giờ em sẽ đến đón chị."

Trình Dĩ Tình nhắm mắt lại, giọng nói cực thấp 'Ừm' một tiếng.

"Được."

Tốt xấu gì lần này tiểu tổ tông cũng không tùy hứng.

Nói đến cũng lạ, mặc dù Trình Dĩ Tình thường xuyên đùa giỡn chơi lớn, nhưng chỉ cần là cô tự tay lựa chọn kịch bản, tuy rằng điêu ngoa một chút nhưng cũng sẽ không vô cớ ngừng diễn, hôm nay lại là làm sao vậy?

Trình Dĩ Tình không biết Giang Nhã đang nghĩ gì!

Cô vẫn còn đang đắm chìm trong niềm vui được thần tượng bóc tôm.

Bên này Trình Dĩ Tình cao hứng.

Bên kia của Tề Văn Diệu lại là mây đen dày đặc.

Vậy mà "Tiệm nét Tụ Hữu" trong miệng Trình Dĩ Tình lại là một chuỗi tiệm net, muốn tìm được phải tốn chút công phu.

Tề Văn Diệu cứng rắn chờ một giờ mới nhận được tin tức của Thời Y.

Anh vội vàng chạy đến tiệm net Tụ Hữu.

Ở đây không cấm hút thuốc, khói đen trộn lẫn với mùi mồ hôi, mùi mì ăn liền và nhiều loại mùi hôi khác.

Tề Văn Diệu vừa bước vào, sắc mặt lập tức thay đổi hoàn toàn.

"Thuê máy?"

Quản lý tiệm net nghi ngờ nhìn Tề Văn Diệu.

Một thân âu phục thẳng tắp, mặc dù là thương hiệu anh ta không biết, nhưng rõ ràng tuyệt đối không hề rẻ.

Chiếc Rolex đeo trên cổ tay, sao lại không thể lên tới hàng triệu?

Một người như vậy mà lại đi đến tiệm net?

"Tìm người."

Sắc mặt Tề Văn Diệu âm trầm, sau khi ném xuống một câu thì sải bước đi vào trong.

Cả người anh tràn đầy quý khí, quản lý tiệm net không dám ngăn cản, chỉ đi theo phía sau.  

Tề Văn Diệu tìm từng hàng từng hàng, cuối cùng phát hiện ra Thời Y ở một góc bí mật ở phía sau.

Cô ta cuộn tròn trên ghế, nhìn qua vô cùng đáng thương.

"Thời Y."

Tề Văn Diệu vỗ vỗ vai cô ta.

Thời Y bừng tỉnh, bối rối nhìn về phía Tề Văn Diệu, nhìn thấy là anh thì thu hồi cảnh giác trong mắt: "Là anh?"

Cô ta rất kiên cường, đây là lần đầu tiên Tề Văn Diệu Dật nhìn thấy cô ta yếu ớt như vậy, giống như một con mèo bị thương khiến cho người ta trìu mến.

"Ừm."

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Thời Y nhuộm một chút mày đỏ bất thường, môi lại càng không hề có màu đỏ.

"Tôi đưa cô ời đi."

Tề Văn Diệu cúi người ôm lấy Thời Y.

Thời Y hơi do dự, vùi đầu vào lồng ngực kiên cố của Tề Văn Diệu, một giọt nước mắt rơi trên âu phục của anh, trong nháy mắt biến mất không thấy.

Vừa nghĩ đến thảm trạng hiện tại đều do Trình Dĩ Tình làm ra, lửa giận trong mắt Tề Văn Diệu càng tăng thêm vài phần.
Chương kế tiếp