Xuyên Thư Nữ Phụ Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 50 Nam phụ xuất hiện
Trên mặt Du Tuyển đau rát, vốn dĩ tưởng rằng ít nhất thì Lục tổng cũng sẽ giữ mình lại.

Nhưng ai mà biết được kết quả lại như vậy?

Chẳng lẽ, Trình Dĩ Tình thật sự là đại nhân vật vĩ đại gì?

Anh ta hoảng hốt gọi điện thoại cho Giang Nhã: "Cô có biết Trình Dĩ Tình và Lục tổng có quan hệ gì không?"

"Không biết."

Giang Nhã chỉ biết gia thế của Trình gia hùng hậu, nhưng cụ thể là có quan hệ gì với giải trí Tinh Diệu thì cô ấy hoàn toàn không biết gì cả.

"Mỗi ngày cô đều đi theo bên cạnh cô ta, sao lại không biết?"

"Du ca, em thật sự không biết, anh đừng làm khó em nữa."

Sắc mặt Giang Nhã đau khổ, coi như là biết chút gì đó thì cô ấy cũng không thể nói.

Du Tuyển hỏi không ra nguyên nhân, chỉ có thể suy sụp cúp điện thoại, biết rõ lúc này mình đá trúng ván sắt.

Nếu biết sự tình sẽ rơi vào kết quả hôm nay, anh ta sẽ tuyệt đối không nóng đầu mà nháo không vui cùng Trình Dĩ Tình!

Trong cốt truyện, thiết lập nhân vật người đại diện của Trình Dĩ Tình là một người ngoại trừ đầu cơ trục lợi, không có năng lực.

Sở dĩ Trình Dĩ Tình có diễn xuất cao siêu, nhưng lại lăn lộn thành như vậy, có hơn một nửa công lao là của Du Tuyển.

Một giờ sau, Giang Nhã đến biệt thự Tề gia.

Buổi chiều Trình Dĩ Tình còn có quảnh quay, sau khi Giang Nhã đến đón cô, hai người trực tiếp rời đi.

Tề Văn Diệu đã đến công ty từ sớm, sau khi Trình Dĩ Tình đi, trong biệt thự chỉ còn lại một mình Thời Y yên lặng nhìn theo bóng dáng rời đi của Trình Dĩ Tình, cô ta muốn ngồi nhờ xe của Trình Dĩ Tình một đoạn nhưng lại không tiện mở miệng.

Khu biệt thự này cách thành phố một đoạn đường rất dài, hầu như không thể bắt xe.

Sau khi cân nhắc, Thời Y gọi điện thoại cho Tề Văn Diệu.

"Tề tổng." Giọng nói của Thời Y nghe qua có vài phần suy yếu, xuyên qua micro truyền ra càng thêm vài phần mềm mại: "Có thể tìm người đưa tôi đến đoàn làm phim không? Tôi, tôi không thể bắt taxi."

Mặc cho ai nghe được giọng nói mềm mại như vậy, trong lòng đều nổi lên một chút gợn sóng.

Trong điện thoại, Tề Văn Diệu chần chờ ba giây rồi mới chậm chạp trả lời: "Thời Y?"

......

Sau vài giây yên tĩnh ngắn ngủi, Thời Y gật đầu: "Vâng."

"Được, tôi sắp xếp người qua đó."

Dường như Tề Văn Diệu đang rất bận rộn, nói xong liền cúp điện thoại.

"Tề tổng." Thời Y lấy hết dũng khí, trên mặt hiện ra một tia không cam lòng: "Anh không có số điện thoại của tôi?"

"Quên lưu." Tề Văn Diệu nhàn nhạt trả lời.

Trên mặt Thời Y hiện ra vẻ khổ sở rõ ràng: "Cũng không nghe ra được giọng nói của tôi?"

Tề Văn Diệu xoa xoa mi tâm căng thẳng: "Tôi rất bận rộn."

Cho dù Thời Y có đầy bụng ủy khuất nhưng cũng chỉ có thể nuốt vào trong lòng, giả bộ hào phóng: "Được, không quấy rầy anh nữa."

Sau khi cúp máy, tâm tình của Thời Y vô cùng phức tạp.

Trong lòng Tề Văn Diệu, thật sự có cô ta sao?

Nửa giờ sau, trợ lý Lưu lái xe đến cửa biệt thự.

Thời Y nhận được điện thoại, đi ra khỏi biệt thự, lên xe: "Phiền ngài rồi."

"Không có việc gì, muốn cảm ơn thì có thể nói với Tề tổng." Trợ lý Lưu cười sảng khoái, ngoài miệng giống như là bôi mật: "Cô là bạn gái của Tề tổng sao? Tề tổng đối xử với cô thật tốt."

Thời Y vừa thắt dây an toàn, nghe được trợ lý Lưu nói như vậy, trong nháy mắt hoảng hốt, liên tục xua tay: "Không, tôi không phải."

"Không phải?" Trợ lý Lưu lộ vẻ chần chờ: "Tề tổng nhà chúng tôi tính tình lãnh đạm, đối với phụ nữ lại càng là tránh không kịp, cô là người phụ nữ đầu tiên mà anh ấy chủ động tiếp cận."

Dường như hôm nay trợ lý Lưu đặc biệt nói nhiều.

Thời Y nghe được thì hai gò má ửng đỏ, có chút không tin tưởng: "Thật sao?"

"Đương nhiên."

Trái tim Thời Y đập thình thịch, có chút cao hứng, nhưng lại ngượng ngùng triển lộ quá nhiều.

Đến đoàn làm phim, trợ lý Lưu cung kính đưa Thời Y xuống xe, nghiễm nhiên đã coi cô ta là phu nhân tổng tài tương lai.

Thời Y nôn nóng bất an, bởi vì thái độ của Trợ lý Lưu mà có một lát an bình.

Quả nhiên chỉ là trên mặt Tề Văn Diệu lạnh lùng một chút, trong lòng vẫn có cô ta.

Nếu không thì trợ lý bên cạnh anh cũng sẽ không nói những lời này với cô ta.  

Đợi Thời Y đi đến trường quay, cảnh đầu tiên của Trình Dĩ Tình đã quay xong.

Gần đây chuỗi vốn của đoàn làm phim xảy ra vấn đề, một nhà đầu tư trong đó đột nhiên thoái vốn, tâm tình của đạo diễn Tào không tốt, nhìn thấy Thời Y tới muộn thì chửi bới: "Thời Y, sao bây giờ cô mới đến? Nhanh chóng đi trang điểm, cho rằng chính mình là đại minh tinh sao? Đến trễ về sớm, còn muốn quay nữa không?"

Thời Y vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, bây giờ tôi đi ngay đây."

Trong miệng Đạo diễn Tào hùng hùng hổ hổ, sắc mặt khó coi.

Mà một màn này, vừa vặn rơi vào mắt Mạnh Kiêu vừa mới bước vào trường quay, không đợi anh ta tiến lên, Thời Y đã vội vàng chạy đi, đi vào phòng trang điểm.

Thấy anh ta thất thần nhìn theo phương hướng Thời Y chạy đi, phó đạo diễn đi theo cẩn thận mở miệng: "Mạnh tổng?"

Mạnh Kiêu phục hồi tinh thần lại, nói: "Đi, đi gặp đạo diễn Tào của mấy người."

"Vâng!"

Phó đạo diễn cười tươi một đường, đưa Mạnh Kiêu đến bên cạnh đạo diễn Tào, long trọng giới thiệu: "Đạo diễn Tào, vị này chính là Mạnh tổng của tạp chí thời trang."

"Mạnh tổng, vị này chính là đạo diễn Tào của "Nếu như yêu"."

"Xin chào, xin chào."

Nghe được là Mạnh tổng của tạp chí thời trang, đột nhiên trong mắt đạo diễn Tào phát ra thần thái, lập tức đứng lên, tha thiết nhìn anh ta, vươn tay ra: "Mạnh tổng thật đúng là tuổi trẻ tài cao, bội phục, bội phục!"

Ngoài dự liệu của mọi người, Mạnh Kiêu cũng không bắt tay, chỉ lạnh nhạt nhìn đạo diễn Tào.

Cảnh tượng này vô cùng xấu hổ, đạo diễn Tào cười gượng một tiếng, thu tay lại: "Mạnh tổng ngài tới vừa vặn, kế tiếp là một cảnh xung đột không tồi, ngài có thể nhìn xem."

"Ừm."

Mạnh Kiêu ôm ngực nhìn mọi người bận rộn chuẩn bị bối cảnh, hoàn toàn không phân ra nửa ánh mắt nhìn đạo diễn Tào.

Sắc mặt đạo diễn Tào hơi trầm xuống, ánh mắt hỏi thăm rơi vào trên người phó đạo diễn.

Vẻ mặt của phó đạo diễn đau khổ, khoát tay áo, ý bảo ông ta cũng không rõ ràng lắm.

Mạnh Kiêu của tạp chí thời trang chủ động tìm đến nói muốn đầu tư, theo lý thuyết thì không nên là thái độ này mới đúng.

Ý anh ta là sao?

Thấy hỏi không có kết quả, đạo diễn Tào chỉ có thể thu hồi ánh mắt.  

Rất nhanh Thời Y đã trang điểm xong.

Cảnh quay này là một cảnh mâu thuẫn giữa cô ta và Trình Dĩ Tình.

Cho tới nay, Trình Dĩ Tình vẫn luôn nhìn Thời Y không thuận mắt, cảnh quay hôm nay càng đẩy xung đột giữa hai người lên đến đỉnh điểm.

"Các bộ phận vào vị trí!"

"Bắt đầu!"

Ánh mắt Trình Dĩ Tình nhìn về phía Thời Y, trong phút chốc lập tức thay đổi.

Giọng điệu của Trình Dĩ Tình sắc bén, mặt mày tràn đầy chán ghét đối với Thời Y: "Dùng loại thủ đoạn đê tiện không chịu nổi này, không cảm thấy ghê tởm sao?"

"Thủ đoạn kém thì như thế nào? Dù sao cũng tốt hơn cô..."

Thời Y còn chưa dứt lời, một cái tát của Trình Dĩ Tình rơi vào má phải cô ta.

Bọn họ đứng ở bên hồ bơi, một cái tát này của Trình Dĩ Tình dùng toàn lực, trực tiếp đem Thời Y đánh rơi vào trong nước.

Thời Y kinh hô một tiếng rồi rơi xuống nước, bất ngờ không kịp đề phòng sặc vài ngụm, cô ta theo bản năng bơi về phía bờ, vừa đến bờ, không đợi cô ta kịp phản ứng, tóc đã bị Trình Dĩ Tình hung hăng túm lấy.

Trình Dĩ Tình lộ ra hung quang: "Tôi..."

"Cắt!"

Một tiếng quát lớn nghiêm khắc vang vọng trường quay.

Tất cả mọi người nhìn về phía người lên tiếng.

Trình Dĩ Tình cũng không ngoại lệ, sau khi thấy rõ người nói 'cắt', cô hơi nhướng mày.

Nam phụ Mạnh Kiêu?

Mạnh Kiêu nổi giận đùng đùng đi về phía Trình Dĩ Tình, gần như thô lỗ đẩy cô ra.

Anh ta khẩn trương ôm Thời Y lên, hơn nữa còn nhanh chóng cởi âu phục ra, che lại dáng người hiện ra sau khi rơi xuống nước của cô ta.

Chương kế tiếp