Xuyên Thư Nữ Phụ Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 52 Cưng chiều
"Được." Mạnh Kiêu gật đầu.

Đạo diễn Tào xoa xoa tay, muốn nói lại thôi.

Phó đạo diễn ở một bên thật sự là nhìn không nổi, chỉ có thể ngẩng đầu lên: "Mạnh tổng, ngài xem chuyện đầu tư vào chúng tôi?"

"Lát nữa trợ lý của tôi sẽ nói chuyện với mấy người."

Mặc dù một màn vừa rồi thật sự khiến cho anh ta không thích, nhưng chuyện đầu tư đã ước định, anh ta vẫn sẽ tuân thủ.

Hơn nữa, Thời Y cũng đang ở đây.

Có thân phận nhà đầu tư của anh ta che chở, Thời Y ở đoàn làm phim cũng sẽ tốt hơn một chút.

Đây là?

Đạo diễn Tào và phó đạo diễn liếc nhau, trong mắt đều là kinh hỉ giống nhau.

"Đúng vậy, loại chuyện nhỏ này, làm sao có thể làm phiền Mạnh tổng ngài đây?"

"Mặt khác, lấy một bản kịch bản của Thời Y cho tôi."

Nghe vậy, đạo diễn Tào khẽ nhíu mày: "Mạnh tổng, cái này?"

"Không thể sao?" Mạnh Kiêu quay đầu nhìn ông.

"Có thể." Đạo diễn Tào cắn răng một cái, đáp ứng.

Rất nhanh, Thời Y đã thay quần áo xong rồi đi ra.

"Anh Mạnh Kiêu, sao anh lại trở về?" Trong mắt Thời Y hiện ra hào quang rực rỡ, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Mạnh Kiêu nhéo sống mũi thanh tú của Thời Y, cưng chiều trong mắt gần như muốn tràn ra: "Trở về thăm em."

Hai người Đạo diễn Tào liếc nhau, không tiện tiếp tục quấy rầy, sau khi nói lời tạm biệt thì rời đi.

"Sẽ không trì hoãn công việc chứ?" Thời Y khẽ nhíu mày, dường như có chút lo lắng.

Mạnh Kiêu cười ra tiếng, xoa xoa đầu Thời Y: "Công việc nào có quan trọng bằng em?"

Thời Y thè lưỡi, trong lời nói lại lơ đãng có thêm vài phần ý tứ làm nũng: "Đúng vậy, anh Mạnh Kiêu nói đều đúng."

Mặt mày Mạnh Kiêu mang theo nụ cười: "Sâu nhỏ theo đuôi."

Anh ta tự nhiên nắm tay Thời Y, kéo người rời đi: "Anh đã xin nghỉ với đoàn làm phim, cũng đã đặt phòng ăn, dẫn em đi ăn ngon."

"Được."

Thời Y đi theo bên cạnh Mạnh Kiêu, không hề cảm thấy có chỗ nào không ổn.

Bọn họ rời khỏi đoàn làm phim, tất yếu phải đi ngang qua phim trường.

Cách thật xa, Trình Dĩ Tình nhìn thấy hai người bọn họ tay trong tay.

"Chị Dĩ Tình, mau xem mau xem." Giang Nhã đột nhiên kích động, vỗ vỗ Trình Dĩ Tình, để cho cô nhìn hai người Thời Y ở xa xa.

"Nhìn thấy rồi."

Trình Dĩ Tình liếc mắt nhìn Giang Nhã một cái, càng ngày nha đầu này càng không biết phân biệt lớn nhỏ, không còn sợ cô nữa, phải không?

"Quả nhiên là hai người bọn họ có vấn đề." Giang Nhã ngửi được hơi thở bát quái, đặc biệt hưng phấn.

Nói đạo lý, cốt truyện của tiểu thuyết cũng bắt đầu từ đoạn này, Thời Y đúng là một trà xanh thật sự, một bên yêu Tề Văn Diệu, một bên lại lấy danh nghĩa anh em mà treo Mạnh Kiêu.

Thời điểm viết ra cốt truyện này, tác giả không cảm thấy khó chịu sao?

Nhưng mà cũng đúng, không có những tình tiết không được tự nhiên này, làm sao lại có mấy triệu chữ trong cốt truyện?

Trình Dĩ Tình chống má quan sát bọn họ, tâm tư càng bay càng xa.

Mắt thấy bọn họ rời khỏi phạm vi tầm mắt, Giang Nhã cảm khái muôn vàn: "Tề tổng cũng thích Thời Y, thật hâm mộ Thời Y có thể được nhiều người thích như vậy. À, chị Dĩ Tình, chị nói xem rốt cuộc là Thời Y thích ai?"

Giang Nhã nghiêng đầu nhìn về phía Trình Dĩ Tình, sau khi thấy 'ánh nhìn chăm chú như giết người' của cô, nuốt nước miếng, lúc này mới cảm thấy mình nói sai.

"Chị Dĩ Tình, chị đừng hiểu lầm, em không có ý đó, kỳ thật người Tề tổng thích nhất định là chị, hai người cùng nhau lớn lên từ nhỏ, khẳng định là có tình cảm, anh ấy chỉ là tạm thời đối với Thời Y..."

Càng bôi càng đen.

Trình Dĩ Tình chậm chạp ba giây, tìm lại được thiết lập nhân vật: "Lăn!"

Giang Nhã run rẩy một chút, hoảng hốt rời đi.

【Ký chủ, vừa rồi cô thiếu rất nhiều lời thoại 】

—— À!

【Ký chủ, thiết lập nhân vật của cô gần như đã không thể duy trì trước mặt Giang Nhã được nữa!!! 】

Rõ ràng là âm thanh máy móc lạnh như băng vô tình, sững sờ bị Trình Dĩ Tình nghe ra ý tứ phẫn nộ.

—— Tao sẽ cố gắng?  

【……】

Hệ thống tự bế.

Hệ thống tự bế kéo dài năm phút, đột nhiên phát ra âm thanh chói tai:【Tích tích tích! Sắp bước vào cốt truyện tiếp theo, xin ký chủ nhìn cốt truyện càng sớm càng tốt】

???

Trình Dĩ Tình bị âm thanh nhắc nhở làm cho sợ tới mức thiếu chút nữa thở không nổi.

—— Mẹ nó! Định khiến tao bị điếc sao?

【Sắp bước vào cốt truyện tiếp theo, mời ký chủ mau chóng nhìn cốt truyện 】

—— Biết rồi!

Trình Dĩ Tình căm giận bất bình kết thúc trò chơi, gọi Giang Nhã tới: "Đến khách sạn Hilton."

"A?" Giang Nhã khó hiểu nhìn Trình Dĩ Tình, còn có vài phần sợ hãi, sợ bởi vì chuyện vừa rồi mà Trình Dĩ Tình làm khó dễ mình.

"Sửng sốt làm gì?"

Trình Dĩ Tình liếc Giang Nhã một cái.

Giang Nhã lập tức cầm lấy túi xách của Trình Dĩ Tình, liên tục đáp: "Hiện tại em đi gọi xe tới đây."

Rất nhanh, xe đã dừng ở bên ngoài đoàn làm phim.

Trình Dĩ Tình lên xe, lấy ra chai lọ lọ từ trong túi, bắt đầu trang điểm lại.

"Chị Dĩ Tình, có hoạt động gì quan trọng sao?"

"Có."

Trình Dĩ Tình đang trang điểm quay đầu lại nhìn cô ấy: "Đi tìm giúp tôi một chiếc váy có thể diễm áp bốn phương."

"Chị Dĩ Tình."

"Mau đi."

"Vâng ạ."

Hôm nay vô ý chọc Trình Dĩ Tình, Giang Nhã sợ bị phê bình nên hoàn toàn không dám nhiều lời, vội vàng đi chọn quần áo cho cô.

Trong xe luôn có sẵn quần áo cho Trình Dĩ Tình, chính là để đề phòng những tình huống cần thiết.

Trình Dĩ Tình trang điểm xong, Giang Nhã cũng đem quần áo đã chọn xong đặt ở trước mặt cô.

Một chiếc váy màu đỏ hở ngực, tùy ý lại phô trương.

"Ánh mắt không tệ." Khóe miệng Trình Dĩ Tình cong lên ý cười, đi thay quần áo.

Trong kịch bản kế tiếp - Mạnh Kiêu vừa mới về nước, theo sở thích của Thời Y mà đặt một bàn cơm ở khách sạn Hilton, mở tiệc chiêu đãi Tề Văn Diệu, cảm ơn anh từ trước tới nay vẫn luôn chiếu cố Thời Y, sau đó tuyên thệ chủ quyền.

Mạnh Kiêu sống ở nước ngoài nhiều năm, cũng không biết quan hệ giữa Thời Y và người nhà cô ta đã xảy ra vấn đề, còn mở tiệc chiêu đãi mẹ và em trai của Thời Y.

Bữa tiệc này, nhất định là không có cách nào bình tĩnh.

Mà nhiệm vụ của Trình Dĩ Tình, chính là làm công cụ, khơi mào chuyện tranh đoạt Thời Y của Tề Văn Diệu và Mạnh Kiêu, kích động mâu thuẫn giữa hai người bọn họ.

Trên đường đi.

Trình Dĩ Tình xác nhận nhiều lần với hệ thống:

—— Thời điểm tôi nhục mạ Mạnh Kiêu, thật sự sẽ không bị đánh sao?

【Ký chủ yên tâm, tất cả mọi người đều là người văn minh, sẽ không làm loại chuyện này 】

—— Nhưng, người như Mạnh Kiêu, đây quả thật giống như là chuyện mà anh ta có thể làm được.  

【Trong cốt truyện không có đoạn Mạnh Kiêu động thủ đánh người, ký chủ có thể yên tâm 】

—— Lần trước mày cũng nói như vậy, sau đó tao bị trứng thối đập!

【...】

【Lần trước là do cốt truyện phụ tự diễn biến, lần này là nhiệm vụ chính, sẽ không xảy ra vấn đề 】

—— Vậy được, tao tin?

【 Được 】

Đến khách sạn Hilton, Trình Dĩ Tình xuống xe, ấn mí mắt phải đang nhảy không dứt, trong lòng luôn có một loại bất an.

"Tôi tự mình đi lên, không cần đưa tôi nữa."

"Chị Dĩ Tình, lỡ như bị paparazzi chụp được?"

Giang Nhã có chút chần chờ: "Thật sự không cần em đưa lên?"

"Không cần." Trình Dĩ Tình khoát tay áo: "Loại địa phương này, paparazzi cũng không thể lăn lộn được."

Giang Nhã đành phải gật đầu: "Có việc gì thì tùy thời gọi điện thoại."

Trình Dĩ Tình thở dài một hơi, đeo kính râm, mở ra khí tràng, đi vào khách sạn Hilton, một bộ váy đỏ phô trương tùy ý hấp dẫn sự chú ý của không ít người.

Nhân viên phục vụ bước nhanh tới, cung kính hỏi: "Xin chào, xin hỏi ngài có hẹn trước không?"

Chương kế tiếp