Xuyên Thư Nữ Phụ Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 57 Fans hâm mộ
Đến bệnh viện, Trình Dĩ Tình dừng xe lại, chạy đến ghế phụ, đỡ Tề Văn Diệu xuống.

—— Mặt bị đánh, cũng không phải què chân.

—— Một đại nam nhân, nhu nhu nhược nhược, cái này mà cũng phải có người đỡ mới có thể xuống?

???

Tề Văn Diệu siết chặt nắm đấm, anh cũng không cầu Trình Dĩ Tình đỡ anh!

"Anh Văn Diệu, em thấy sắc mặt anh không tốt, rất khó chịu sao?"

Trong lòng Trình Dĩ Tình chửi bới vạn lần, nhưng lo lắng trên mặt lại vô cùng nồng đậm.

Tề Văn Diệu lạnh lùng liếc cô, hất tay cô ra: "Buông ra."

Trình Dĩ Tình lẩm bẩm nói: "Anh Văn Diệu."

Có thể nhìn thấy rõ ràng khổ sở trên mặt.

—— Không đỡ thì không đỡ!

—— Tôi cũng không hiếm lạ!

Tề Văn Diệu đứng yên tại chỗ, tĩnh tâm.

Không sao!

Quen là tốt rồi!

Cùng một bệnh viện, dưới sự sắp xếp của cốt truyện, Tề Văn Diệu và Trình Dĩ Tình dễ dàng đụng phải Mạnh Kiêu và Thời Y.

Bốn người nhìn nhau mà đứng, vẻ mặt khác nhau.

"Tề tổng, anh không sao chứ?"

Thời Y dẫn đầu mở miệng, phá vỡ bế tắc.

Cô ta và Mạnh Kiêu vừa mới đi làm kiểm tra toàn thân, ngay cả bác sĩ cũng ngạc nhiên không thôi, Thời Y tuổi không lớn, nhưng bệnh tật lại không ít.

Mạnh Kiêu nhìn thấy thì đau ở trong lòng. Vẫn lải nhải truy vấn không ngớt, hỏi xem mấy năm nay cô ta sống như thế nào!

Bởi vì Tề Văn Diệu mà cuộc đối thoại của hai người bị gián đoạn.

"Ừm."

Tề Văn Diệu hơi gật đầu, vẻ mặt lạnh như băng.

"Tay khoác tay Mạnh Kiêu, trong mắt còn nhìn chằm chằm anh Văn Diệu! Thời Y, cô còn biết xấu hổ hay không?"

Trình Dĩ Tình tiến lên một bước, trong mắt tràn đầy ánh sáng lạnh, vừa mở miệng đã kéo không khí đến điểm đóng băng.

"Trình Dĩ Tình, cô câm miệng lại cho tôi!" Gân xanh trên trán Mạnh Kiêu nhô lên, sắc mặt đột nhiên biến đổi.

Lời nói của Trình Dĩ Tình giống như cái gai sắc nhọn nhất đâm thẳng vào vị trí yếu nhất trong lòng anh ta.

Đâm đến nỗi cả người anh ta phát lạnh, không thở nổi.

Bác sĩ mặc blouse trắng đi ngang qua nhíu mày nhìn chằm chằm bọn họ, giận dữ lên tiếng: "Nơi này là bệnh viện, xin đừng lớn tiếng ồn ào."

Sự xuất hiện của anh ta kịp thời ngăn cản mấy người suýt nổi lên tranh chấp.

Trình Dĩ Tình oán hận thu hồi ánh mắt chăm chú, cẩn thận kéo Tề Văn Diệu: "Anh Văn Diệu, chúng ta đi."

----- Đây là bệnh viện! Gọi cái mẹ gì?

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Trình Dĩ Tình không phân biệt được việc này nên mắng tác giả hay là Mạnh Kiêu.

Thời Y kéo Mạnh Kiêu, hạ thấp giọng: "Anh Mạnh Kiêu, đừng gây chuyện."

Dù sao đây cũng là bệnh viện, nhiều người mắt tạp.

Trình Dĩ Tình là một minh tinh nhỏ, mặc dù đeo kính râm không ai nhận ra, nhưng cũng không chịu nổi Mạnh Kiêu trực tiếp gầm lên một tiếng giận dữ gọi ra tên cô.

"Trình Dĩ Tình?"

"Trình Dĩ Tình ở đâu?"

"Là minh tinh mà tôi biết sao?"

"Mau mau, nhìn kìa!"

Càng ngày càng có nhiều người, ánh mắt hội tụ trên người Trình Dĩ Tình cùng những người khác.

—— Mẹ nó bị nhận ra!

—— Hệ thống, mẹ nó tao không nhớ còn có đoạn này!

【Cốt truyện xảy ra sai sót, xin ký chủ mau chóng xoay chuyển】

...

Trình Dĩ Tình hít sâu một hơi.

—— Hệ thống rác rưởi, mẹ nó mày không thể đổi từ khác sao?

【Cốt truyện xảy ra sai sót, mời ký chủ...】

—— Câm mồm!

Trong lòng Trình Dĩ Tình cuồng nộ, trong lúc vô tình chống lại ánh mắt tìm kiếm của Tề Văn Diệu, nhanh chóng nhíu mày ủy khuất: "Anh Văn Diệu, bị nhận ra."

—— Luôn có một loại ảo giác bị nhìn thấu?

—— Nhìn cái em gái anh mà nhìn? Còn nhìn nữa tôi sẽ móc mắt anh ra!

Tề Văn Diệu thu hồi ánh mắt chăm chú, tùy ý 'Ừm' một tiếng.

Trình Dĩ Tình liếc mắt nhìn đám người đang nóng lòng muốn thử, cố nén đau lòng: "Chúng ta rời khỏi bệnh viện trước?"

—— Lại phải bỏ một đoạn cốt truyện, cuộc sống này thật khó khăn!

"Ừm."

Từ đầu đến cuối Tề Văn Diệu vẫn luôn lạnh mặt.

Được Tề Văn Diệu cho phép, Trình Dĩ Tình lập tức quay đầu, dẫn theo anh đi ra ngoài.

Vốn dĩ đám người kia nóng lòng muốn thử, sau khi nhìn thấy Trình Dĩ Tình 'chột dạ' xoay người rời đi, càng thêm tin tưởng suy đoán.

"Thật sự là Trình Dĩ Tình!"

"Trình Dĩ Tình, em đặc biệt thích chị, chị có thể ký tên cho em không?"

"Mẹ kiếp! Người bên cạnh cô ấy có phải là Tề tổng nổi tiếng trong giới giải trí không?"

"Hình như là vậy!"

"Người đàn ông còn lại cũng khá đẹp trai !!"

"Người đàn ông đó là ai? Người phụ nữ mà anh ta nắm tay sao lại có chút quen mắt?"

"Khẳng định đều là minh tinh!"

Trong nháy mắt người ở đây đều tràn về phía bọn họ.

Bốn người Trình Dĩ Tình chưa kịp rời đi đã bị vây quanh.

"Trình Dĩ Tình, em đặc biệt thích chị, chị có thể ký tên cho em không?"

"Mỗi bộ phim của chị em đều đã xem qua, diễn xuất rất tuyệt!"

"Xin chụp ảnh chung!"

"Ah!! Minh tinh sống."

"Cô gái kia, tôi nhớ ra rồi, gọi là Thời Y, cũng là một minh tinh."

"Mặc kệ cô ta, trước tiên xin chữ ký rồi nói sau!"

Bị nhiều người vây quanh như vậy, cho tới bây giờ Trình Dĩ Tình chưa từng chính diện hưởng thụ đãi ngộ minh tinh nên không khỏi có chút vui vẻ.

Nhưng!

Đây là bệnh viện.

Bọn họ ở chỗ này vây thành một đoàn, ảnh hưởng đến người khác rất lớn, một khi có bệnh nhân bị nặng đi ngang qua sẽ chậm trễ bệnh tình, cô không gánh nổi trách nhiệm này.

"Xin lỗi mọi người, muốn ký tên, chụp ảnh tôi đều có thể phối hợp, nhưng chúng ta không nên lớn tiếng ồn ào ở hành lang bệnh viện, được không?"

Trình Dĩ Tình giơ tay lên, ý bảo mọi người an tĩnh lại.

Bác sĩ mặc blouse không ngờ Trình Dĩ Tình lại là minh tinh, nhiều người vây quanh như vậy, anh ta lập tức kinh hãi.

Đang đợi anh ta không biết xử lý tình huống trước mắt như thế nào, Trình Dĩ Tình đã mở miệng.

"Thật ngại quá, gây thêm phiền toái cho bệnh viện, có thể tìm một văn phòng có thể dùng tạm không? Sau khi tôi ký tên thì rời đi ngay lập tức, cố gắng giảm thiểu ảnh hưởng."

"Đương nhiên là có thể."

Bác sĩ mặc blouse thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chỉ về phía căn phòng cách bọn họ không xa.

Nơi đó là phòng trực.

"Cảm ơn."

Bác sĩ đưa bọn họ vào phòng trực.

Vốn dĩ phòng trực ban không lớn, trong nháy mắt có không ít người tiến vào.

"Nơi này là nơi người khác làm việc, có thể có một ít vật phẩm trọng yếu, mọi người không nên đụng lung tung, sau khi chúng ta ký tên thì yên lặng rời khỏi, được không?"

Có lẽ là lực tương tác của Trình Dĩ Tình quá mạnh, thế cho nên tố chất fans đi theo đều cực tốt, độ phối hợp đặc biệt cao: "Được."

"Chị thật sự rất ôn nhu, em rất thích chị."

"Em cũng vậy!"

"Em muốn chụp thêm một tấm được không?"

"Đương nhiên có thể." Trình Dĩ Tình cười cười trấn an mỗi người.

Tề Văn Diệu đứng ở một bên, nhìn chằm chằm Trình Dĩ Tình tươi cười xán lạn.

Anh có thể cảm nhận được, Trình Dĩ Tình trước mắt mới là cô chân thật nhất trong nội tâm.

Nhẹ nhàng như ánh nắng mặt trời, rực rỡ, còn có ... Thiện lương.

Fans hâm mộ lấy được chữ ký, ảnh chụp chung xong thì đều trật tự lui ra ngoài, hơn nữa còn không có công khai.

Giằng co hết nửa giờ.

Tất cả mọi người đều đã lui ra ngoài.

Phòng trực ban trở về yên tĩnh, chỉ còn lại Tề Văn Diệu, Thời Y, Mạnh Kiêu cùng với cô.

Trong đầu.

Hệ thống giống như Đường Tăng chuyển thế dong dài không dứt:

【Ký chủ, cô cướp danh tiếng của nữ chủ】

【Ký chủ, xin hãy bảo vệ tốt thiết lập nhân vật của cô】

【Cảnh cáo, cảnh cáo, hành vi của cô đang lệch khỏi thiết lập nhân vật, xin chấm dứt kịp thời】

【Ký chủ, thiết lập nhân vật xảy ra sai sót có thể dẫn đến việc cốt truyện sụp đổ】

【Mời ký chủ...】  

【……】

Trình Dĩ Tình cứng rắn chống lại hệ thống lải nhải không ngớt, đáp ứng yêu cầu của tất cả fans hâm mộ.

Chương kế tiếp