Bạn Trai Cũ Là Con Của Cha Kế

Chương 43
Ngày đầu tiên sau khai giảng, sau khi tiếng chuông tan học buổi tối vang lên, mọi người liên tục đi hết, Tân Dao và Cố Khải An ở lại trực nhật, cầm chổi quét rác.

Thật ra cũng chẳng có rác rưởi gì, bọn họ quét mười phút rồi đi lau bảng nữa là xong việc. Còn dư 20 phút, Cố Khải An tắt đèn phòng học, ngồi ở trên, trong bóng đêm cởi cổ áo của cô, với tay vào xoa người cô, bắt cô ngồi xổm xuống liếm dương vật của anh.

Bây giờ Tân Dao càng làm càng thuần thục, đầu tiên là vươn đầu lưỡi liếm láp quy đầu một xíu, chờ đỉnh nhả ra một chút chất lỏng mới dùng đầu lưỡi liếm láp xung quanh, dọc theo gân xanh đi xuống dưới cán, thỉnh thoảng lại ngậm lấy trứng dái siêu bự mút vào.

Chỉ một chốc lát mà nguyên cây dương vật đã bị liếm đến ướt nhẹp.

Cố Khải An chăm chú nhìn Tân Dao, nhìn bộ dáng cô ra sức liếm dương vật mình quá là hấp dẫn, giống như thứ đó là cái gì đấy vô cùng hấp dẫn vậy.

Ngón tay xoa núm vú cô rồi nhẹ nhàng vuốt ve mặt cô, anh nhẹ giọng hỏi cô: “Ăn ngon thế sao?”

Cố Khải An nếu nói thích tự làm, vậy Tân Dao sẽ buông ra. Cô cố ý khiêu khích anh, há miệng, dần dần đưa dương vật vào bên trong, mơ hồ không rõ trả lời anh: “Dương vật lớn... A... Rất thích.”

“Vậy ăn nhiều chút.” Cố Khải An bình tĩnh như không có chuyện gì, nhưng hô hấp nặng nề vạch trần anh, lực tay xoa ngực cô cũng dần tăng lên.

Tân Dao rất nghe lời, há miệng đi xuống, nhét vào trong miệng hơn nửa thân dương vật, dư một phần tư trần trụi ở bên ngoài, nhưng đã nghẹn không vào được nữa, cả mặt cô cũng bị dương vật trong miệng ép cho biến dạng. Ngoài cửa sổ có âm thanh học sinh lần lượt trở về ký túc xá, hình ảnh này lại càng thêm kích thích.

Cố Khải An hít sâu một hơi, bị khoang miệng ẩm ướt nóng bỏng ôm lấy trong phòng học làm anh cảm thấy hưng phấn, hô hấp vững vàng ấn lên ót cô, không cho phép cự tuyệt, ấn đầu cô xuống.

Tân Dao bị bắt nuốt, côn thịt chạm tới cổ họng cô. Cô phát ra tiếng, oán trách nhìn Cố Khải An.

Cố Khải An bị ánh mắt của cô câu dẫn, vỗ về tóc cô dỗ dành: “Liếm đi nào.”

Tân Dao theo lời anh, phồng má lên bắt đầu phun ra nuốt vào cả dương vật to lớn.

Dương vật quá lớn, cô làm hơi quá sức, nước bọt theo khóe miệng chảy ra không ngừng, miệng nhỏ bị làm cho mở rộng. Cố Khải An nhìn dương vật không ngừng ra vào trong cái miệng hồng hào núng nính, còn không ngừng phát ra tiếng vang, ánh mắt trầm xuống.

Phun ra nuốt vào một lúc, anh nhịn không nổi, dùng tay đè ót cô, tự vần xâm chiếm khoang miệng của cô.

“Chặt quá, bên dưới đã chặt, miệng trên cũng y chang.” Anh chặt chẽ đè đầu cô, tiến vào hai cái cảm thấy như hết sức, túm Tân Dao cho cô đứng một nửa, tự mình dựa lưng vào tường thao khoang miệng cô: “Mở miệng ra chút, đúng, cứ vậy mà mút đi.”

Cố Khải An phát ra âm thanh thấp thấp, bị mút cho sung sướng cực kỳ. Anh tăng lực độ, làm mạnh hơn, phòng học không người chỉ có âm thanh thở dốc vang lên.

“Bắn trong miệng nhé?” Cố Khải An phanh phanh đâm miệng cô, cắm sâu tới tận cổ họng, bàn tay xoa bộ ngực phía dưới thành đủ loại hình dạng khác nhau.

Anh khàn khàn cười nhẹ, ác ý nhéo cô: “Chỉ cho bé cưng ăn, một giọt cũng đừng chảy ra đấy.”

Tân Dao ô một tiếng, cô bị động chấp nhận anh, bị làm cho hai mắt tích tụ nước, miệng đã không chịu nổi, nước bọt chảy trên sàn nhà. Nhưng Cố Khải An kéo đầu vú cô ra ngoài, nhất quyết muốn cô phải trả lời.

Cô bị bóp ngửa cả người, nỗ lực mở miệng, đứt quáng đáp: “Bắn... Bắn cho em... Ngô... Anh ơi...”

Cố Khải An đè đầu cô, đột nhiên nhanh chóng đưa đẩy, bạch bạch bạch bạch nhắm thẳng vào cổ họng của của cô mà thọc, cho tới khi lên đỉnh, anh gầm nhẹ một tiếng, đem tinh dịch trắng đục bắn hết vào miệng cô.

Tân Dao há miệng, miệng bị bắn đến phình ra, thật sự không nhả ra một giọt mà nuốt xuống hết. Cuối cùng còn liếm liếm môi, vươn đầu lưỡi liếm sạch dương vật từ trong ra ngoài.

“Tiểu sắc quỷ.”

Cố Khải An thở gấp, rũ mắt nhìn cô, trong mắt tràn đầy tình dục.

Anh thật sự yêu chết bộ dáng Tân Dao dâm đãng liếm dương vật anh.

Sửa sang cho chỉnh tề rồi, cả khu dạy học đã chẳng còn người. Chắc là vì vừa khai giảng, không có ai ở lại tự học. Cố Khải An đi theo Tân Dao, muốn đưa cô về ký túc xá trước.

Nhưng mà khi bọn họ vừa đi qua hoa viên, nghe được tiếng vang ở trong rừng Hình như là hai người đang mắng nhau, còn có âm thanh lôi kéo quần áo, rất quen thuộc, là âm thanh của bạn học.

Tân dao nhíu mi, kéo Cố Khải An đi qua bên kia. Vòng qua lùm cây, bọn họ tới gần chỗ ngoặt, từ sau thân cây ló đầu ra nhìn, nhìn thấy hai ba người vây quanh một người khác ở góc tường hoa viên, không biết đang nói cái gì.

Tân Dao vừa thấy đã hết chỗ nói, cô trực tiếp kéo Cố Khải An đi ra: “Uy.”

Mấy người kia quay đầu nhìn cô, trong bóng đêm không thấy rõ khuôn mặt, trong đó có một người nói: “Làm gì? Đừng có quản chuyện không nên quản, nhanh về ký túc xá đi.”

“Các cậu nhớ không được tốt nhỉ?” Tân Dao bạo gan đi tới gần, lần này còn có Cố Khải An nên cô cũng không sợ: “Muốn tôi nói với giáo viên sao?”

Nhờ ánh trăng chiếu xuống, bọn họ nhìn rõ diện mạo của đối phương.

Mấy người kia cũng mặc đồng phục, nhưng mà Cố Khải An không quen biết, nhưng người bị bọn họ vây quay thì lại quen đấy, chính là Trần Khải Chi.

Tân Dao đối với mấy chuyện này khá quen thuộc, cô đứng cạnh anh, hung dữ nhìn bọn họ: “Cả ngày không có việc gì làm đi động tới Trần Khải Chi làm gì? Các người ghen ghét người ta học tập tốt đúng không?”

Sắc mặt mấy người kia nhìn Tân Dao rất là khó coi, một người trong đó nói: “Sao lại là cô, lần trước để cô chạy, lần này không may mắn như lần đó đâu.”

Lúc này Trần Khải Chi cũng chậm rãi đứng lên, hình như cậu ta bị tát một cái, nửa bên mặt hơi sưng. Cậu ta dựa vào tường, trầm giọng nói: “Đi trước đi, đừng để ý đến tôi.”

Mầy người kia đã vây quanh hai người Tân Dao, cũng sợ bọn họ thực sự đi mách cô, trong đó một người trực tiếp xông tới đánh. Tân Dao nói thầm không ổn, liền đứng ra sau Cố Khải An: “Anh, đánh.”

“Xem như anh coi tiền như rác đấy à?” Cố Khải An cười như không cười, bắt được nắm tay người kia, cũng thuận tiện trả lại một cú: “Nhớ trả phí bảo vệ đấy.”

Cơ mà anh nói thế thôi, cũng rất là nhanh chóng thành thạo, không tới hai phút đã đánh ngã hết mấy nam sinh kia rồi.

Trần Khải Chi kinh ngạc mở to mắt.

Lần này chắc là một trong số ít những lần cậu ta lộ ra được một loại biểu cảm khác.
Chương kế tiếp