Bẫy Rập

Chương 47
Sáng sớm Phong Dương đã đi giải thích tình hình với quản lý ký túc xá, muốn xem camera giám sát của phòng theo dõi.   

"Có người vào phòng ngủ của cậu trộm đồ?" Quản lý ký túc xá nghiêm túc hỏi, việc này không phải chuyện nhỏ, bất kỳ một quản lý nào cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ.   

"Trong năm nay đã đến trộm mấy lần." Phong Dương đặt hộp ở cửa sổ, "Hôm qua có người đem mấy thứ này đặt ở cửa phòng ngủ trả lại.”  

Đêm qua anh lấy hết đồ đạc ra, về cơ bản đều là đồ vật bị mất trong năm, sở dĩ xác định có người vào ký túc xá trộm cắp là bởi vì học kỳ trước Hứa Chiếu có đặt một món đồ vật trên bàn của Phong Dương, nhưng sau đó lại biến mất.   

Mà bây giờ nó lại xuất hiện trong hộp.   

Quản lý ký túc xá suy nghĩ nửa ngày: "Các cậu nói có người đã trộm đồ của bạn học này được gần một năm, sau đó đột nhiên hôm qua lại trả về toàn bộ."

Hứa Chiếu đi cùng gật đầu: "Quản lý, việc này phải điều tra nghiêm ngặt, vạn nhất ở đây có kẻ chuyên môn ăn trộm, tổn hại đến lợi ích của các bạn học khác thì làm sao bây giờ?"   

Quả lý ký túc xá nhìn thoáng qua Phong Dương bên cạnh, một lúc lâu thì thầm: "Tòa nhà của chúng ta cũng không có ai có bộ dạng giống cậu ấy."   

Hiển nhiên quản lý ký túc xá có ấn tượng sâu sắc đối với Phong Dương, năm nay không biết có bao nhiêu người đến tìm anh, đặc biệt là rất nhiều nữ sinh.   

Nói là nói như vậy nhưng quản lý ký túc xá vẫn mang theo bọn họ đi đến phòng giám sát.   

"Hôm qua phải không? Các cậu đến đây tự xem." Quản lý ký túc xá vẫy tay với Phong Dương.   

Phong Dương ngồi trước máy tính xem video giám sát cả ngày, quay đầu hỏi Hứa Chiếu, hôm qua bọn họ nhìn thấy cái hộp kia được mang đến vào khoảng thời gian nào.   

"Hình như là chạng vạng lúc bọn mình đi ra ngoài ăn cơm, lúc đi ra cửa còn không có gì, trở về cửa đã thấy cái hộp kia, có thể bắt đầu từ sáu giờ." Hứa Chiếu suy nghĩ một chút nói.   

Phong Dương bắt đầu kiểm tra từ sáu giờ, thời điểm này phần lớn mọi người đều đã đi căng tin ăn cơm, hành lang vẫn có người đi tới đi lui. Mãi đến sáu rưỡi, một người đàn ông có dáng người trung bình, đầu đội mũ, đeo khẩu trang, cố tình quay lưng lại với màn hình, nhanh chóng đi qua phòng ngủ của Phong Dương   

Chờ hắn ta đi xa, Phong Dương liền nhìn thấy cái hộp nằm ở cửa phòng ngủ của bọn họ.   

Phong Dương lùi lại, tạm dừng video: "Tìm được rồi."   

Hứa Chiếu tiến lại gần xem: "Nam?"   

Cậu ta còn tưởng rằng là nữ sinh điên cuồng nào đó, nhưng mà cũng đúng, xung quanh nhiều nam sinh như vậy, nếu là một nữ sinh, trước không nói thoát khỏi kiểm tra của quản lý ký túc xá, nhiều lần như vậy cũng không khiến cho nam sinh khác chú ý, quả thật không có khả năng.

Phong Dương tạm dừng mấy lần, ý đồ nhìn rõ mặt người kia, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy.    - app TYT tytnovel.com -

Sau đó anh lại căn cứ theo thời gian, xem camera theo dõi ở các tầng khác, ban đầu người kia đi theo phía sau người quẹt thẻ đi vào phía trước, cọ cửa từ bên ngoài tiến vào, lúc này hắn không đội mũ, chỉ có khẩu trang, đi qua chỗ quản lý ký túc xá thì lấy mũ ra đội lên, tránh thoát camera theo dõi.

Sau khi đặt xong hộp thì nhanh chóng rời khỏi.   

Toàn bộ quá trình không đến mười phút.   

"Cậu ta có phải là người của ký túc xá chúng ta hay không?" Hứa Chiếu nhìn chằm chằm vào camera giám sát, "Mình thấy hình như cậu ta rất quen thuộc với hành lang của chúng ta."

"Trang phục này hình như tôi đã thấy qua vài lần." Quản lý ký túc xá nhìn người trong màn hình, như có điều suy nghĩ nói.  

"Quản lý, có nhớ thời gian đại khái không?" Phong Dương hỏi.  

"Cái này tôi cũng không nhớ rõ, dù sao cũng là đã gặp trong năm nay."   

Hứa Chiếu ở bên cạnh thở dài: "Quản lý, chú không nhớ ra thì chúng ta phải lật xem camera giám sát của một năm, sao có thể lật được?"   

"Cái này cũng không thể trách tôi." Quản lý ký túc xá bất đắc dĩ, "Nam sinh các cậu ra ra vào vào đều mang theo khẩu trang, tôi nhìn nhiều cũng thành quen."

Nhất là khai giảng đầu xuân, tơ liễu tung bay, sinh viên đeo khẩu trang càng ngày càng nhiều.

Nếu không có khoảng gian cụ thể, vậy cũng không thể xem camera giám sát trong gần một năm để tìm người được.   

"Nếu không... Cậu đi hỏi Tô Vãn một chút?" Hứa Chiếu ra chủ ý nói, dù sao cũng liên quan đến máy tính, cậu ta cảm thấy có lẽ Tô Vãn có biện pháp.   

Phong Dương nhìn camera giám sát, anh không muốn cô biết chuyện này.   

"Ai, bạn học, không có video đầy đủ của cả một năm, camera giám sát này cứ cách một khoảng thời gian sẽ bị xóa, hiện tại hẳn là chỉ có ba tháng gần nhất." Quản lý ký túc xá đột nhiên nhớ tới.   

"Quản lý, có thể đem những thứ này phục chế để chậm rãi tìm hay không?" Phong Dương hỏi ngược lại.   

"Ba tháng giám sát, cậu không phục chế được." Quản lý ký túc xá cũng không phải là người không nói lý lẽ, ông suy nghĩ một chút nói, "Như vậy đi, cậu rảnh rỗi thì có thể tự mình đến đây xem."

Sau khi nói xong, Phong Dương chỉ có thể rời đi, chờ khi nào không phải lên lớp thì sẽ tới xem.

Nhưng có một chuyện, Phong Dương cũng không ngờ tới.   

Quản lý ký túc xá không chịu được cát trong mắt, cùng ngày đã đăng báo lên trường học, nói có người vào phòng ngủ trộm cắp.   

Việc này nói nhỏ là nhỏ, nói lớn là lớn.   

Nói chỉ là có người trộm cắp, ở các trường đại học khác cũng có ít nhiều tình huống tương tự xảy ra. Nhưng Đại học A lại khác, một khi chuyện này truyền ra bên ngoài…   

'Hóa ra sinh viên của Đại học A cũng sẽ làm ra loại chuyện này'

Những lời như vậy sẽ gắn chặt vào tên tuổi của Đại học A.   

Trong lúc nhất thời tất cả ký túc xá của các khoa đều nghiêm ngặt hơn, triệt để thực hiện quy tắc một người một thẻ, người không có thẻ không thể cọ cửa đi vào.   

Loại biến hóa này, tự nhiên ký túc xá của Tô Vãn cũng xảy ra.   

Tin tức giữa sinh viên truyền đi cũng nhanh, rất nhanh Tô Vãn đã biết chuyện phòng ngủ như ký túc xá nam của khoa mỹ thuật bị người ta trộm đồ.   

Đến đây, Tô Vãn vẫn chưa có bất luận phản ứng gì.   

Mãi cho đến khi La Tử Minh nói chuyện bát quái cùng với cô.   

"Bạn gái mình nói là có người đến phòng ngủ ký túc xá của người khác trộm đồ trong suốt một năm, sau đó mấy ngày trước lại bỏ đồ vào một cái hộp rồi mang trả lại." Hiển nhiên La Tử Minh không thể giải thích được đây là cách làm gì, "Bạn học bị trộm đồ kia vẫn luôn điều tra camerra giám sát trong phòng giám sát. ”  

“Một năm?"

"Đúng vậy, hình như cũng là năm nhất đi." La Tử Minh là nghe bạn gái của mình nói chuyện phiếm mới biết được chuyện này.   

Tô Vãn nói không ra đây là cảm thụ gì, không hiểu sao đột nhiên lại nhớ tới Phong Dương.  

"Có biết là ai không?"   

La Tử Minh sửng sốt: "Không biết, cô ấy cũng là nghe bạn bè nói."   

Việc này bí mật truyền ồn ào huyên náo, Tô Vãn hỏi thăm một chút liền biết là phòng ngủ nào.

Đúng như cô dự cảm, là phòng ngủ của Phong Dương.   

Sau khi Tô Vãn biết được tin tức, cô lập tức gọi điện thoại cho Phong Dương hỏi chuyện này.

"Chỉ là một chút chuyện nhỏ, hiện tại đi ra phòng ngủ thì sẽ khóa cửa." Phong Dương cầm di động rũ mắt nói.   

Lúc trước hẳn là người kia thừa dịp bọn họ ra ngoài ăn cơm không đóng cửa nên mới đi vào trộm đồ, cho nên hiện tại toàn bộ ký túc xá mặc kệ đi đâu, gần bao nhiêu, đều phải tùy thời tùy chỗ khóa cửa.   

"Tôi nghe nói cậu vẫn luôn ở trong phòng giám sát xem camera giám sát, đã phát hiện ra là ai chưa?"   

"Chỉ mới nhìn thấy được bóng lưng của hắn vào hôm đặt hộp ở trước cửa, những hình ảnh trước đó còn chưa tìm được." Mấy ngày nay chỉ cần rảnh rỗi thì Phong Dương đều tới đây, chỉ là video giám sát quá nhiều, rất khó phát hiện chỗ nào không đúng.   

"Buổi chiều học xong, tôi đến xem một chút." Thời điểm Tô Vãn nói lời này, trong đầu đã xây dựng ra một đống chương trình mã số.   

Phong Dương trầm mặc một hồi mới nói: "Được, tôi ở dưới lầu chờ cậu."  

 ......   

Đi đến dưới ký túc xá nam của khoa mỹ thuật, Tô Vãn còn chưa nhắn tin nói cho Phong Dương biết mình tới thì đã nhìn thấy anh ở dưới tàng cây.   

Ánh mắt của Tô Vãn dừng ở trước mắt Phong Dương, trên đó mang theo một màu xanh nhàn nhạt, hiển nhiên trong khoảng thời gian này không có nghỉ ngơi tốt.   

"Đi thôi."   

Hai người cùng nhau đi đến tòa nhà ký túc xá, Phong Dương quẹt thẻ mang theo Tô Vãn đi vào.

"Ai, chuyện gì xảy ra vậy, đã nói là một người một thẻ..." Quản lý ký túc xá nói một nửa, nhìn Phong Dương một chút, lại nhìn Tô Vãn, "Bạn học này là sinh viên lần trước đến đổi hệ thống?"   

Tô Vãn gật đầu: "Cháu đến xem camera giám sát."   

Ánh mắt của quản lý xoay chuyển giữa hai người, cuối cùng vung tay lên cho đi: "Vào đi, sớm bắt được tên trộm một chút cũng tốt."   

Hai người thuận lợi tiến vào phòng giám sát.  


App TYT & Cá Voi team

Chương kế tiếp