Bẫy Rập

Chương 59
Tô Vãn hẹn Phong Dương gặp mặt ở quán cà phê Điệp Lam, tính ra hai người đã có một tháng không gặp.   

Sau khi xử lý xong một đống chuyện, Tô Vãn mới chạy tới Điệp Lam, khi đến nơi, Phong Dương đã ở đó.   

Cô đứng bên ngoài, ngửa đầu nhìn về phía lầu hai, Phong Dương ngồi dựa vào cửa sổ thủy tinh, sống lưng cao ngất, cổ thon dài, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, đầu ngón tay vịn ly nước trên bàn, nhẹ nhàng xoay.   

Trong nháy mắt Tô Vãn có chút xuất thần, có đôi khi cô sinh ra ảo giác, đối phương là quý công tử, thanh quý xuất trần.   

Đi vào quán cà phê, Tô Vãn đi lên tầng hai, dừng lại ở trước bàn, đưa tay trước má phải của Phong Dương: "Sao lại ngồi đây? Rất nắng."

Phong Dương theo bản năng quay đầu sang phải, suýt nữa đụng phải tay Tô Vãn, nhưng hơi thở nhẹ nhàng vẫn đánh vào lòng bàn tay cô.   

Tô Vãn làm như không có việc gì thu tay lại, bỏ vào túi áo, đầu ngón tay lại đặt ở lòng bàn tay, bất giác vuốt ve.   

"Vậy... Chúng ta đổi bàn." Phong Dương khẽ ngửa đầu hỏi, anh ngồi ở bàn này, đơn giản là bởi vì ở học kỳ trước, mỗi lần đến đây Tô Vãn đều ngồi ở trước cái bàn này.   

Hai người đổi sang một cái bàn không có ánh mặt trời chiếu rọi, Tô Vãn ngồi xuống nhìn người đối diện nghiêm túc thêm đường thêm sữa, lại khuấy cà phê, anh gầy hơn một tháng trước, nhưng trạng thái tinh thần tốt hơn không ít, đáy mắt không có cô đơn như học kỳ trước.   

Khi đó Tô Vãn luôn cảm thấy anh mang theo một loại mỹ phế không có đường lui.   

Nhưng hiện tại ... Phong Dương đã là một người nổi tiếng ở Đại học A.   

Không phải là dựa vào khuôn mặt để trở nên nổi bật trong đám sinh viên, mà chân chính nổi tiếng bởi vì anh là một sinh viên ưu tú, được nhiều lão sư và lãnh đạo trong nhà trường quan tâm.   

"Tôi nghe nói bức tranh của cậu đã giành được giải thưởng tại triển lãm Montils." Tô Vãn giương mắt nhìn Phong Dương, "Chúc mừng."

"Là viện trưởng giúp đỡ." Môi Phong Dương khẽ cong lên, trong mắt mang theo chút ý cười.

Lúc ấy anh còn đang ở nước ngoài xem triển lãm, giữa chừng vẽ qua một bức tranh, viện trưởng vừa vặn đi ngang qua, mời anh mang theo tranh đi đến triển lãm.   

Phong Dương cúi đầu lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong túi bên cạnh, đặt ở trên bàn rồi đẩy về phía Tô Vãn: "Tiện tay mua quà lưu niệm ở bên kia."   

Tô Vãn kinh ngạc, nhưng mà cô vẫn nhận lấy: "Cảm ơn."   

Sau khi hỏi xem có thể mở ra luôn không, Tô Vãn đem cái hộp mở ra ở trước mặt anh.   

Là một con rối nhỏ bằng gốm, phong cách kỳ lạ.   

"Hình như tôi không có gì để tặng cho cậu" Tô Vãn đưa tay chọc chọc con rối nhỏ trong hộp, cười nói.   

"Chỉ là một món quà lưu niệm từ bên kia." Phong Dương mượn cơ hội rũ mắt khuấy cà phê, che giấu cảm xúc trong mắt mình.   

Tô Vãn đem con rối nhỏ cất đi, tựa hồ nhớ tới cái gì: "Học kỳ này cậu muốn chọn môn nào?"   

"Còn chưa nghĩ xong, môn nào có thể đoạt được thì sẽ học."   

Mỗi lần chọn lớp đều cần phải cướp đoạt, thời điểm cướp lớp học, có thể mạng còn không load được.   

"Cậu muốn môn nào, tôi giúp cậu chọn." Tô Vãn quang minh chính đại nói những lời trái quy định.   

Dù sao nhà trường có biết thì cũng không quan tâm, bọn họ chỉ là vận dụng kiến thức đã học một cách hợp lý, vì lợi ích của mình.  

Phong Dương nhìn về phía Tô Vãn không chút để ý ở đối diện, lúc này mới nhớ tới chuyên môn của đối phương, đại khái loại cướp lớp này không làm khó được cô.   

"Cậu ... Muốn chọn lớp nào?" Phong Dương thăm dò hỏi, "Tạm thời tôi còn chưa nghĩ ra."

Tô Vãn lấy ra máy tính mình mang theo, cô đăng nhập vào hệ thống chọn lớp, nhìn hơn trăm loại lựa chọn lớp học, cuối cùng chọn ra một ra chương trình học đứng đầu ở bên trong: "Thưởng thức phim điện ảnh?"

Cô chuyển màn hình máy tính sang cho Phong Dương: "Cái này thoạt nhìn không tệ." Thời điểm xem điện ảnh có thể ngồi ở phía sau để ngủ.   

Mi dài của Phong Dương run rẩy, sau đó giương mắt nhìn Tô Vãn: "Lúc trước cũng muốn chọn cái này, chỉ là nghe nói không dễ cướp."   

Sự thật là anh còn chưa mở ra hệ thống lựa chọn lớp học trong học kỳ này.   

Tô Vãn chuyển lại máy tính về phía mình một lần nữa: "Tôi giúp cậu chọn."   

Phong Dương ngồi đối diện thấy cô gõ bàn phím, do dự lại hỏi: "Cậu cũng chọn thưởng thức phim điện ảnh sao?"   

Tô Vãn đã đi vào, cô chọn lớp học cho mình và Phong Dương.  

Học kỳ trước cô từng cầm thẻ sinh viên của Phong Dương một lần, hiện tại vẫn còn nhớ mã số sinh viên của anh.   

"Chọn xong, cậu có thể đăng nhập vào hệ thống để xem." Tô Vãn nói.   

Phong Dương không nghe Tô Vãn trả lời câu hỏi vừa rồi, chỉ có thể đè nén cảm xúc trong lòng, giương mắt cười nhạt nói tốt.  

 ......   

Đầu học kỳ mới, diễn đàn vẫn còn nóng như bình thường, tất cả các loại tin tức đều được treo bên trong.   

【Khuyên các vị tân sinh mấy chuyện. 】 Chủ đề này vừa đăng lên đã vô cùng nóng bỏng.

【Chuyện thứ nhất, trước tiên nói về ăn uống. Có chút tiền thì đừng đi đến nhà ăn số sáu, nơi đó đồ ăn rẻ đến khoa trương, nhưng hương vị cũng khiến cho người ta giận sôi. Không có tiền thì đừng đến nhà ăn số hai, nếu không thẻ của mọi người sẽ nổ tung.】

【 Nhưng mà lúc trước học tỷ học cao trung với tôi đến đây, hình như mỗi ngày đều đến nhà ăn số sáu, lâu chủ đang lừa tân sinh viên chúng tôi đúng không! 】

【Học tỷ của cậu trông như thế nào? Có phải chỉ có học kỳ trước mới đến, học kỳ tiếp theo không có động tĩnh không? 】

【A, hình như là vậy, học tỷ của cao trung chúng tôi nổi danh xinh đẹp. 】  

【Chúng ta nói sang chuyện thứ hai trước, đừng vọng tưởng vị kia bên khoa mỹ thuật, phàm là người tỏ tình với cậu ta, không ai thành công, không quản các bạn là ban hoa, viện khoa, hay là giáo hoa, chỉ cần tỏ tình với cậu ấy thì ngay cả bạn bè cũng không thể làm. Bổ sung, trước kia quanh năm vị kia đều ăn cơm ở nhà ăn số sáu, nhưng mà hiện tại hẳn là sẽ đến nhà ăn số hai. Phía trước có hiểu không?】

【 Chuyện thứ ba, tìm người học thay nhớ tránh người học Khương nào đó, bằng không ông ấy có thể giúp cậu tranh cử cán bộ lớp, có tin hay không? (Mặc dù chuyên nghiệp, nhưng tất cả mọi người ngẫm lại xem chính mình có thể chịu đựng được hay không.)】    - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

......   

Người hot nhất trong diễn đàn đương nhiên sẽ là bát quái, Phong Dương lại một lần nữa chiếm lĩnh hơn phân nửa bài viết trên diễn đàn, thậm chí còn có người tốt làm ra một danh sách, là danh sách những nữ đã tỏ tình với anh như học kỳ trước.   

【Căn cứ theo phân tích của lâu chủ, bình thường bảo trì khoảng cách, đi cùng Phong Dương rồi nói chuyện phiếm với cậu ấy, tám phần khả năng là cậu ấy sẽ để ý tới bạn, nhưng một khi bước ra tơ hồng thì sẽ không có cơ hội. 】

【Lâu chủ trải qua nhiều lần lấy mẫu, âm thầm phỏng vấn bạn bè các khoa, tổng kết ra một kết luận kinh người, trong một làn sóng tre già măng mọc trai gái đều tỏ tình, không ít người có tâm lý xảy ra vấn đề. Vị này giống như cực hải yêu, luôn có thể câu ra dục vọng sâu trong nội tâm con người. Trước đó đã có hai nữ sinh nghỉ học chuyển trường, theo tin tức của tiểu đạo, tất cả đều có liên quan đến cậu ấy. Ở đây cảnh báo tất cả mọi người chỉ nên nhìn xa, không thể đến gần. 】

Tân sinh viên đưa ra nghi ngờ, chẳng lẽ bên cạnh Phong Dương không có bạn bè là nữ.  

【Có một người, trước mắt vị này là người có quan hệ thân mật nhất với cậu ấy, trên mạng truyền tin bọn họ là tình nhân, nhưng căn cứ vào phân tích dữ liệu một năm của lâu chủ, tất nhiên là bọn họ không ở bên nhau, ít nhất giữa bọn họ vẫn còn một tầng giấy. 】

【Muốn biết đó là ai.】

【Đại lão khoa máy tính, nữ sinh có bộ dạng đẹp nhất, đừng nên trêu chọc cô ấy. 】

La Tử Minh nằm trên sô pha ở đường Đông Viện lướt diễn đàn, trong lòng chua xót: trong diễn đàn cư nhiên không có truyền thuyết về cậu ta, nhớ năm đó cậu ta là sinh viên năm nhất đại học, chính là tiêu điểm.   

Chẳng lẽ năm ba đã già rồi sao?   

"Lão đại, cậu chọn xong lớp học rồi?" Quách Nguyên Châu vừa chạy bộ trên máy chạy bộ, vừa thở hồng hộc hỏi.   

Kỳ nghỉ hè này cậu ta đi ăn khắp nơi cùng với Dịch Nhất, đem bụng đều ăn đến nỗi tròn một vòng, hiện tại đang cố gắng giảm cân.   

Tô Vãn tựa vào ghế máy tính: "Ừ."  

"Nhanh như vậy?" Quách Nguyên Châu bổ sung, "Mình cũng đã chọn xong, cùng Dịch Nhất học lớp nấu ăn."

Tô Vãn không thèm để ý đáp một câu, ánh mắt còn dừng lại trên màn hình máy tính, Chu Đảo lên mạng tìm cô chơi cờ.   

La Tử Minh trên sô pha nghe xong càng chua xót, mẹ nó sao cậu ta không biết trường học còn mở một lớp học như vậy! Hai người bọn họ cùng nhau học loại lớp học này, sau đó sẽ 'cậu rửa rau xong chưa, mình giúp cậu,' cuối cùng trêu chọc nhau trong chậu nước, tình cảm thẳng tắp UP?   

La – lão nhân suy sút - Tử Minh nằm trên ghế sô pha, hai mắt vô thần nhìn trần nhà, cảm giác cuộc sống đã mất đi giá trị.   

Tầng một của đường Đông viện bị nhét vào không ít đồ đạc, mùa hè lại thêm một cái tủ lạnh, cũng bởi vì Quách Nguyên Châu muốn ăn kem. Giường cũng được thêm vào, đặt ở trong một góc.   

Giờ phút này ba người ở bên trong đều không làm việc đàng hoàng, Tô Vãn ngồi trước máy tính chơi cờ, cô nhận được lời mời của Chu Đảo, đầu tiên là sửng sốt nửa ngày, cuối cùng dưới đống tin nhắn oanh tạc của Chu Đảo, đành phải đồng ý.   

Loại trò chơi này đơn giản là dùng trí não, hai người bọn họ đều là người thông minh, kỳ phùng địch thủ, ai cũng không thắng được ai.   

Bọn họ là liền mạch, Chu Đảo ở đối diện thở dài: "Cô có chút khó chơi."   

Cờ phong như người, mấy năm nay Chu Đảo che dấu tốt, nhưng trên cờ lại có thể nhìn thấy một hai. Anh ta ra tay phô trương, giống như một thanh kiếm sắc bén đối diện với địch nhân. Ngược lại Tô Vãn bất động như bàn thạch, mỗi một nước cờ đều vững vàng không có đặc sắc, nhưng chỉ cần Chu Đảo lộ ra một chút sơ hở liền lập tức công thành đoạt đất, không chút nương tay.   

"Giống nhau." Tô Vãn nhìn bàn cờ trên màn hình máy tính, trong lòng bình tĩnh.   

Hạ quân cờ cuối cùng, Chu Đảo bỗng nhiên nói không được.   

"Anh muốn thua." Tô Vãn mặt không chút thay đổi nhìn bàn cờ nói.   

"Còn chưa đặt xong thì gọi là thua như thế nào? Tôi có chút việc cần xử lý, đi trước." Chu Đảo tìm cớ rút lui.   

Tô Vãn nhìn anh ta offline, sau đó xóa bàn cờ.   

Rõ ràng là sắp thua nên mới rời đi, người lớn như vậy rồi nhưng lại còn sợ thua.   

......   

Lớp tự chọn có lịch vào chiều thứ tư, Phong Dương đi vào phòng học điện ảnh, lão sư đã đứng trên bục giảng nhìn danh mục phim điện ảnh.   

Anh đứng ở cửa quét một vòng, vẫn chưa thấy người quen thuộc, cho nên cô chỉ chọn môn học này cho anh, còn chính mình thì không chọn?  

Phong Dương bước chân về phía trước, theo thói quen đi tới hàng cuối cùng ngồi xuống.  

Theo giờ học càng ngày càng gần, sinh viên trong phòng học cũng không ngừng tiến vào, ánh mắt Phong Dương dừng ở cửa, trong lòng có một cỗ mơ hồ chờ mong được nhìn thấy người quen thuộc.  

Chẳng qua đến một phút cuối cùng, ngoài cửa cũng không còn sinh viên nào tiến vào, phòng học cũng đã ngồi đầy người nhưng anh vẫn không nhìn thấy người mà mình muốn gặp.   

"Chào mọi người, tôi là lão sư môn thưởng thức phim điện ảnh trong học kỳ này của các em..." Lão sư trên bục giảng đem cửa sổ cửa phòng học kéo xuống, toàn bộ căn phòng trở nên tối tăm, chuẩn bị bắt đầu tự giới thiệu.   

"Báo cáo."   

Ngoài cửa có một người đang đứng.   

Phong Dương nghe thấy giọng nói, tim nhất thời chậm lại, anh nhanh chóng ngước mắt nhìn về phía cửa, là Tô Vãn.   

Lão sư quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, còn ba mươi giây nữa mới đến giờ học: "Vào đi."

Tô Vãn từ cửa đi vào, tùy ý đánh giá trong phòng học, chống lại ánh mắt của một người quen thuộc, cô cất bước đi thẳng đến hàng cuối cùng.   

Thời điểm đối diện với tầm mắt của cô, đầu ngón tay đang đặt trên mặt bàn của Phong Dương hơi cuộn lại, mí mắt rũ xuống, nhìn mặt bàn tối tăm mờ mịt không rõ ràng.   

----- Tâm loạn.   

Tô Vãn Đi tới chỗ Phong Dương, sau đó ngồi bên cạnh anh, buổi chiều từ đường Đông Viện chạy tới, kết quả trên đường kẹt xe, thiếu chút nữa đã muộn.   

"Đợi lát nữa sẽ chiếu phim, mọi người im lặng nhìn, chỉ có một giờ mười ba phút, thời gian còn lại nói cho mọi người biết làm thế nào để thưởng thức phim." Lão sư vừa chiếu phim lên màn hình lớn vừa nói.   

Phong Dương bình tĩnh lại, quay đầu nhìn Tô Vãn: "Tôi tưởng cậu ... Không có chọn môn học này."

"Chỉ có lớp học thứ tư này là thời gian thích hợp nhất, thời gian của những môn học khác trùng với môn chuyên ngành." Tô Vãn thuận miệng giải thích.   

"Ừm." Phong Dương nhợt nhạt cong môi, trong mắt lại bình thản, thì ra chỉ là tiết học thứ tư thích hợp.   

...... Không phải là thích hợp khi học cùng với anh.   


App TYT & Cá Voi team

Chương kế tiếp