Bé Đường Đường Nhà Nữ Chính

Chương 86
Tháng mười nên thời tiết bắt đầu có chút lạnh lẽo.

Nhưng sự lạnh lẽo này cũng không thể ngăn cản được lửa nóng trong lòng dân chúng, thật sự không ai ngờ tin tức tốt cứ đến liên tiếp thế này!

Đầu tiên là Tứ Nhân Bang rơi đài, tiếp theo là thanh niên trí thức được về thành phố, cuối cùng, không ngờ kì thi đại học lại được khôi phục!

Trước kia có lẽ những chuyện này chẳng có mống liên quan gì đến những người nông dân như bọn họ, nhưng bây giờ thì sao? Nhà nào cũng có trẻ con, lỡ nhóc con nhà mình được “Văn Khúc Tinh” chiếu đến thì sao!!!

Lúc này mọi người đều vui sướng sôi trào.

Những thanh niên tí thức còn lại cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, dường như tất cả bọn họ đều chuẩn bị tham gia thi đại học. đây chắc chắn là cơ hội lớn nhất của bọn họ!

Những người trong thôn cũng không rảnh để ý đến nhóm thanh niên trí thức này, dù sao cũng chẳng liên quan đếch gì đến mình cả!

Vốn dĩ vận mệnh của bọn họ đã không cùng một quỹ đạo, bây giờ có chính sách giao thoa hỗ trợ lẫn nhau, nhưng ai nấy đều biết cuối cùng rồi cũng kết thúc thôi. Có lẽ sau này, sớm muộn gì cũng sẽ quay lại cuộc sống như trước, không còn chút giao nhau nữa.

Thanh niên trí thức có thi đậu không, đây không phải vấn đề của những nông dân trong thôn.

Lúc này mọi người đang nghĩ không biết đại đội ba có người nào đăng ký tham gia không? Bây giờ đã có rất nhiều người báo danh rồi.

nghe nói đại đội hai có người đăng ký; nghe nói đại đội bốn cũng có người đăng ký… túm cái váy lại là, ngoài đại đội ba, những đại đội khác ít nhiều gì cũng có người tham gia kì thi đại học lần này.

Đại đội ba thì sao, chẳng nghe thấy động tĩnh gì hết, an tĩnh như gà vậy.

Không hề, không hề có người nào đến ghi danh sách hết.

Đại đội trưởng và những người trong đại đội đều cảm thấy trong lòng có chút mất mát và phiền não. Đại đội ba điểm nào cũng tốt, sao có thể thua kém những đại đội khác được! không biết có thi đậu không, nhưng ngay cả một người đăng kí cũng chả có, vậy chẳng phải từ bắt đầu đã thua cuộc rồi sao!

Vậy nên mấy hôm nay, từ trên xuống dưới, từ già đến trẻ trong đại đội đều buồn nẫu ruột!

Đại đội ba sắp không bằng người ta rồi!

Đại đội trưởng buồn bã thở dài cả ngày, với tư cách là thông gia của đại đội trưởng, kế toán Trần cũng chẳng vui đi đâu được! đang rảnh nên hai người ôm ghế đẩu ra trước cửa đại đội hút thuốc, ai nấy đều buồn rười rượi.

“Ông thông gia này, ông nói xem, hay chúng ta đi động viên mọi người thử đi?” Lông mày đại đội trưởng nhíu lại, lúc này gần như có thể kẹp chết một con ruồi. ông ta nói tiếp: “Dù thế nào đại đội ba chúng ta cũng không thể thua kém thế được! Dựa vào cái gì mà mấy đại đội kia có người đăng ký, còn chỗ mình lại chẳng có ai? Đại đội mình có kém gì đâu chứ!”

Kế toán Trần: “Được thì được chứ, chẳng qua vẫn không có ai thì sao?”

“Tẫn nhân sự thính thiên mệnh, chúng ta không thể không cố gắng được!” Đại đội trưởng đập cái tẩu một cái, nói: “Cứ quyết định vậy đi!”

Thật ta cũng có người định đăng ký tham gia.

Ít nhất, Đường Diệu cũng có ý định này, nhưng bây giờ cô vẫn đang cân nhắc có nên hay không. Phụ nữ đã kết hôn đương nhiên phải nghĩ xa hơn một chút. Vậy nên mới chậm chạp không quyết định, mặc dù không biết có nên thi hay không, mỗi ngày Đường Diệu đều sẽ dành thời gian để học tập.

Trong suy nghĩ của cô, dù có chuyện gì xảy ra cũng không thể lãng phí thời gian được.

Lỡ mình thật sự tham gia thi đại học thật, vậy chẳng phải đến lúc đó sẽ vô cùng luống cuống sao?

Thấy cô như thế, Khương Thành cũng không nói gì thêm, nhưng trong lòng anh biết rõ ràng, nhất định Đường Diệu sẽ tham gia! Nói thế nào nhỉ? Có lẽ chính cô cũng không phát hiện ra, nhưng Khương Thành cảm thấy từ khoảnh khắc vợ mình mua đống sách kia, cô đã có ý định này!

Nếu không thi, thế cô mua sách nhiều thế làm gì?

Bây giờ cô vân chần chừ chưa hạ quyết tâm, Khương Thành không nói gì, nhưng anh tin vợ mình sẽ suy nghĩ thật cẩn thận.

Cho dù Đường Diệu chưa nghĩ không, vậy cũng không sao cả. vào ba ngày đăng kí cuối cùng, nếu cô vẫn chưa thông suốt, vậy anh nhất định sẽ khuyên cô. Anh hy vọng cô có thể tự quyết định được.

Ngoài Đường Diệu ra, nhà họ Khương còn có một người định thi đại học nữa, tất nhiên không phải Khương Thành rồi! hồi trước Khương Thành học khá tốt, nhưng anh cũng tự biết khả năng này rất khó xảy ra. Bỏ học nhiều năm rồi, hiện giờ căn bản học không vào nữa. hơn nữa anh còn phải đi làm, làm gì có nhiều thời gian để ôn tập thế chứ.

Người kia chính là lão tứ nhà họ Khương, Khương Lâm.

Đại khái cũng vì được Bé Đường Đường ủng hộ, thế nên Khương Lâm đã ôn tập lại từ sớm. Tuy con đường này khá gian nan, nhưng thời gian là thứ anh ấy có nhiều nhất bây giờ, vậy nên trong lòng vẫn nhen nhóm ý định này.

Dù muốn đi chăng nữa, Khương Lâm cũng không dám.

Thật sự không dám.

Anh ấy cũng không biết sao mình lại nhát cáy thế này.

Những chuyện khác có thể khoác lác được, còn việc này thì cho cũng chẳng dám.

Đại đội ba không có ai từng đi học sao? Không có người nào muốn tham gia thi đại học chắc? thật ra cũng có khá nhiều, nhưng đa số mọi người đều suy nghĩ như Đường Diệu và Khương Lâm. Tâm tình này thật sự vô cùng khó nói.

Không ngờ nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đại đội ba lại chẳng có ai đến báo danh, không một bóng người.

Lần tổ chức đại hội này đại đội trưởng không gọi thanh niên trí thức đến, dù sao bọn họ cũng chẳng liên quan gì đến đại đội. mọi người trong thôn hơi nóng nảy đi vào sân đập lúa: “Đội trưởng, có chuyện gì thế?”

Không biết có bà thím nào hét lên một tiếng.

Đại đội trưởng không nói gì, chỉ ho khan một tiếng nhìn về phía những người đang đi tới, kế toán Trần tiếp lời nói: “Đợi mọi người đến đông đủ đã!”

Rát nhanh mọi người trong thôn kéo nhau đến nườm nượp, thấy cũng gần đủ hết rồi, lúc này đại đội trưởng ho khan một tiếng, cầm loa: “Các đồng chí! Lần này tôi mở họp gọi mọi người đến là vì chuyện thi đại học năm nay!”

Nhắc tới chuyện thi đại học, sắc mặt của mọi người trong đại đội ba đều rất khó coi.

Hu hu hu, sao thế chỉ, đại đội của bọn họ không có ai đăng kí cả!

“Mọi người đều biết tầm quan trọng của việc học hành, thi đậu đại học cũng như trúng cử trong cổ đại, công danh phát đạt là chuyện bình thường. tuy bây giờ không còn những chức như thế nữa, nhưng cũng sêm sêm. Đây là chuyện cực kỳ cực kỳ tốt với mọi người!” nói tới đây, hình như mọi người vân chưa dao động.

Ai mà chẳng biết đây là cơ hội để đổi đời?

Nhưng có một điều, có ai làm được đâu!

“Tôi nghĩ mọi người đã nghe nói toàn bộ công xã chỉ có đại đội mình không có ai đăng ký tham gia. Tôi cảm thấy tin tức này giống như đang tát thẳng vào mặt mình vậy, cũng ném thẳng vào mặt mọi người. đại đội mình kém chỗ nào chứ? Mọi người nói đi! Chúng ta kém chỗ nào?”

“Không kém!!!”

“Nếu không kém, vì sao đại đội mình lại không có ai báo danh? Mặc kệ kết quả ra sao, ngay cả bắt đầu cũng không dám, chúng ta làm sao ưỡn ngực sống như trước được nữa!!! Ra ngoài những người đó sẽ khinh thường đại độ mình, cảm thấy trong chúng ta chẳng có ai có thiên phú học hành cả! Sao có thể nuốt nổi cục tức này được chứ!”

Đại đội trưởng quả nhiên là đại đội trưởng, những lời này thật sự trúng điểm yếu của những người ở đây.

Quả nhiên, mọi người đều có chút kích động, trong lòng cũng cảm thấy hơi mất mặt.

“Những đại đội khác đều chắc chắn sẽ đậu hết sao? Tôi không nghĩ thế đâu! Nhưng bọn họ dám dũng cảm đăng kí, vậy tại sao chúng ta lại không? Mọi người có thể cố gắng vì đại đội mình một chút không?” Đại đội trưởng ngập tràn khích lệ nhìn về phía những người có mặt ở đây.

Lúc này, không có ai tiếp lời.

Ngay lúc đại đội trưởng suýt nữa tức chết, định tiếp tục truyền động lực cho mọi người thì thấy một cánh tay trắng nõn giơ lên cao. Ông ta đưa mặt nhìn về phía đó, hóa ra là vợ của Khương lão tam.

Không đợi đại đội trưởng hỏi vài câu, Đường Diệu đã nói cực kỳ khí phách: “Đại đội trưởng, tôi sẽ đăng ký!”

Thời điểm nói ra câu này, Đường Diệu đột nhiên cảm thấy trái tim sốt sắng của mình dường như đã lập tức ổn định lại. Hình như tất cả những rối rắm lúc trước chỉ là phù du! Thật ra cô đã hạ quyết tâm từ lâu rồi!

Cô nhất định sẽ làm được!

Đại đội trưởng: “!!!”

Ông ta hơi sửng sốt, sau đó hốc mắt lập tức đỏ lên, suýt nữa thì bật khóc òa.

Đại đội trưởng nói: “Đăng ký? Cô đăng kí thật đấy à? Cô đang nói thật đúng không?”

Đôi mắt ngập tràn hy vọng nhìn Đường Diệu, Đường Diệu nghiêm túc nói: “Đúng vậy, tôi sẽ đến phòng tuyển sinh của công xã để đăng ký.”

Vốn cô còn chút do dự, nhưng hôm nay nghe thấy những lời của đại đội trưởng nói, với tư cách là thành viên của đại đội va, cô cũng phải mang chút vinh quang gì đó về cho đại đội của mình mới phải! cô vẫn nhớ như in, lúc ông nội dẫn mình đến đây, chính đại đội trưởng là người cưu mang hai ông cháu mình, người dân của đại đội ba cũng không hề bài xích bọn cô.

Không quan tâm những người ấy có tâm tư gì, Đường Diệu nhớ rất rõ chuyện này, cô cũng cực kỳ yêu mến nơi đây.

Cô thích vùng đất này, cũng nguyện ý lấy lại thể diện cho đại đội mình. Vốn cũng muốn tham gia thi, vậy tại sao phải chần chờ mãi nữa?

“Tôi có thể làm được!!!”

Đại đội trưởng: “Tốt tốt tốt, tốt quá rồi! Vợ lão tam này, cô đúng là người tuyệt vời!”

Ông ta lại đưa mắt về phía những người khác, lúc này liền nhìn thấy một cánh tay khác giơ lên. Thật sự chẳng ai ngờ Khương Lâm lười nhác nổi tiếng trong thôn cũng muốn tham gia: “Tôi cũng đi đăng ký! Tôi là người của đại đội ba, không thể để đại đội mình thua kém người ta được! Chị dâu tôi làm được, vậy tôi có gì không thể chứ? Tôi cũng tham gia, cho dù chỉ là trải nghiệm cũng được!”

Nghe thấy anh ấy nói thế, đại đội trưởng dùng sức gật đầu, nói: “Được, nhà họ Khương làm tốt lắm! Thật tốt quá rồi!”

Nếu không phải ở đây quá đông người, ông ta thật sự muốn khóc lớn một trận!

Cuối cùng cũng có người đăng kí rồi!

“Tôi cũng muốn đăng ký!”

Có lẽ nhận được sự ủng hộ từ Đường Diệu và Khương Lâm, bấy giờ có ba người giơ tay muốn tham gia, đều là những thanh niên trẻ tuổi từng đi học một thời gian. Đại đội trưởng cảm động suýt ngất, mấy đứa trẻ này được đấy nhỉ! Chẳng qua ông ta sợ về nhà ngủ một đêm, ngay mai những người này sẽ thay đổi ý định, nói liền luôn: “Đây đúng là chuyện tốt, có thể khiến đại đội mình vẻ vang rồi! ngày mai thôn sẽ lái máy kéo chở các cô cậu đến phòng tuyển sinh công xã đăng ký!”

Khí thế hừng hực nói: “vâng!”

Lần đại đội động viên này cũng coi như thành công viên mãn.

Chương kế tiếp