Bị Bắt Thành Nhà Tiểu Thuyết Thiên Tài

Chương 84: Tấm thẻ trung cấp thứ hai
Ngày hôm sau, Quý Phong đặc biệt qua đây muốn mượn tấm poster hâm mộ mà Giản Tĩnh nhận được lúc đó, nói muốn tiến hành so sánh với cuốn sách lần này, kiểm tra thử xem nơi sản xuất loại mực viết chữ tình yêu. Nếu như hung thủ là người có yêu cầu rất chặt chẽ về thẩm mỹ, thích dùng một loại mực đặc biệt nào đó để viết, thì chưa biết chừng họ có thể nắm cái đuôi của hung thủ rồi.

Tất nhiên việc kiểm tra, so sánh loại mực phải được giao cho cơ quan chuyên môn, rất khó có thể có được kết quả trong một khoảng thời gian ngắn.

Quý Phong nói thật với cô: "Cô không nên ôm hy vọng quá lớn trong vụ án của Lưu Bảo Phượng. Tất cả những manh mối hiện có đều đang ở trên người cô, vậy mà cô lại không biết gì cả. Chúng ta không điều tra được.”

Giản Tĩnh hỏi: "Hung thủ có thể ra tay không?”

"Không nhất định." Quý Phong trả lời: "Trên người kẻ này có sự ngạo mạn của một tên cuồng giết người, cũng có sự cẩn thận của sát thủ. Chúng ta không có cách nào xác định động cơ gây án của hung thủ thì cũng không có cách tìm ra quy luật trong hành động của hung thủ.”

Quý Phong dừng lại một lúc rồi nói tiếp: "Nhưng có một thứ có thể chắc chắn: Đối với hung thủ, cô rất đặc biệt. Cô phải cẩn thận."

Giản Tĩnh cực kỳ bình tĩnh: "Tôi đã ghi danh một lớp cận chiến tổng hợp rồi, còn tìm một huấn luyện viên tại câu lạc bộ bắn súng nữa.” Và cả một cái thẻ thành viên trong phòng thể dục.

Sau khi vụ án Kim Mỹ Tiên kết thúc, tổng cộng cô có được 60 điểm giá trị dũng khí, 30 điểm giá trị cống hiến. Sau đó, vì sự an toàn của tính mạng mình, cô còn rút mấy tấm thẻ từ phòng thể dục nữa, theo thứ tự là:

Thẻ cường hóa - chịu đựng (1 điểm); Thẻ cường hóa - bộc phát (1 điểm); Thẻ cường hóa - sức mạnh (1 điểm); Thẻ cường hóa - thể chất (1 điểm); Thẻ kỹ năng - tiêu thụ (sơ cấp); Thẻ tri thức - chữ cái học (sơ cấp)

Khụ khụ, tất nhiên là thẻ cường hóa cực kỳ thực tế, hệ thống vẫn rất xem trọng sự an toàn của cơ thể cô. Còn thẻ kỹ năng và tri thức sau đó… một lời khó nói hết. Nói chung, đại khái nó sẽ phơi bày một số bí mật cá nhân, Giản Tĩnh không muốn biết, cũng không muốn học.

Cô gộp cái thẻ dinh dưỡng học rút được ngẫu nhiên lần trước với hai tấm thẻ sơ cấp rút được ngẫu nhiên lúc này thành một tấm thẻ thăng cấp, thăng cấp thẻ cận chiến sơ cấp lên thành thẻ trung cấp.

[Tên gọi: Thẻ kỹ năng - huấn luyện viên cận chiến (trung cấp)]

[Mô tả công dụng: Nhận được kỹ năng cận chiến sau khi được huấn luyện chuyên nghiệp, có thể đối phó với phần lớn người thường]

[Ghi chú: Tố chất cơ thể khác nhau, hiệu quả khác nhau]

Mà bảng nhân vật như sau:

Tên gọi: Giản Tĩnh

Giới tính: Nữ

Tuổi tác: 21

Danh vọng: Có chút danh tiếng (giới hạn mỗi 60 ngày cập nhật lại một lần)

Trạng thái: Định lực: 30%, linh giác (phát động bị động), ngũ giác: 50% (năm chọn một)

Số liệu cơ bản:

Thể chất: 7 (bạn sở hữu cơ thể cực kỳ khỏe mạnh, miễn dịch tăng cường)

Sức mạnh: 8 (bạn có thể khống chế nam giới thành niên bình thường)

Nhanh nhẹn: 7 (bạn nhanh nhẹn hơn người bình thường một chút)

Bộc phát: 8 (phân định thắng thua trong vài giây then chốt)

Sức chịu đựng: 6 (càng lâu càng vui vẻ)

Thiên phú: Sáng tác văn chương (đã khóa)

Tri thức: Vết kiểm học (sơ cấp), mật mã học (sơ cấp), pháp y học (sơ cấp)

Kỹ năng: Quan sát (trung cấp), cận chiến (trung cấp), cấp cứu (sơ cấp), thuật cưỡi ngựa (sơ cấp), súng ống (sơ cấp)

Đạo cụ: Kính công nghệ đen (bộ phận chính của kính viễn vọng nhìn ban đêm), giám định nét chữ (2/ 3), bình xịt phòng sói (1/ 3), thanh thay thế bữa ăn (5/ 5)

Thoạt nhìn thì có vẻ như cô sở hữu rất nhiều kỹ năng, nhưng khi vừa so sánh với trụ sở huấn luyện Hawaii thì nó lại thật sự khó coi.

Giản Tĩnh nghĩ mình sẽ đến nơi nào làm nhiệm vụ nhánh [Dám làm việc nghĩa], tích trữ thêm nhiều điểm một chút, đề phòng bất cứ tình huống nào.

Quý Phong không biết quá rõ về ‘phần mềm hack’ của cô, cảm thấy cực kỳ không đáng tin cậy, bảo: "Nghe này, nếu như cô bị theo dõi hoặc bị tập kích, cô phải cho tôi biết đầu tiên, chúng tôi có thể xếp người đi theo bảo vệ cô. Đây không phải là một chuyện nhỏ, hiểu chưa?"

Giản Tĩnh gật đầu: "Yên tâm đi, tôi sẽ không chủ quan đâu.”

Cô đã chuẩn bị tất cả rồi, đều là phòng ngừa cho việc bị đánh lén lần đầu tiên. Nếu gặp may thì cô có thể thể tránh được lần đầu, rồi sau đó mới có thể cầu viện cảnh sát. Nếu lần đầu cô đã làm lớn chuyện, về sau khỏi phải bàn nữa.

"Đây là đồ đã đồng ý với cô." Quý Phong đưa cho cô một cái đèn pin ngụy trang và một cuốn tập nhỏ.

Giản Tĩnh nhận lấy áng chừng, có hơi mừng rỡ: "Dùi cui điện à?"

"Đây là vật đã được cấp phép."Quý Phong căn dặn cô: "Bình thường chỉ để trong túi thôi, gặp kiểm tra an ninh thì lấy tập này ra. Bên trên đều được đánh số cả rồi, giống như bằng lái vậy."

Ban đầu anh ấy xin cấp cái này cũng chỉ đề phòng hờ thôi, không ngờ nó lại có thể phát huy được tác dụng nhanh như vậy.

Giản Tĩnh sảng khoái nhận lấy: "Cảm ơn nhiều!”

Quý Phong đưa tay: "500 tệ. Vũ khí thu lệ phí, có đánh số."

Giản Tĩnh: "..."

"Tiền lương tôi không bao nhiêu, còn phải nuôi một cô em gái thùng cơm, cô thông cảm cho tôi một chút đi, cô Giản à!" Quý Phong không có ý gì là muốn rụt tay về.

Giản Tĩnh: "Chuyển khoản cho anh.”

‘Tiền thanh toán vào tài khoản, 500 tệ một đồng’. Điện thoại di động vang lên

Quý Phong: "Một đồng này là sao?”

"Cho anh được chút lời đấy." Cô mỉm cười.

Quý Phong: "..."

Trả tiền rồi, cảm giác an toàn tăng lên không ít.

Nhưng người đó lại không xuất hiện lần nữa.

Từ ngày năm đến ngày mười, tối hôm nào Giản Tĩnh cũng đặt vũ khí ở dưới gối ngủ, nhưng lại chẳng có cái quái gì xảy ra cả.

Thẻ linh giác sẽ báo động nguy hiểm trước cho cô, nhưng nó chưa từng phát động lần nào.

Người ta nói ‘chỉ có nghìn ngày đánh giặc, không có nghìn ngày phòng giặt’, Giản Tĩnh không muốn ngày nào cũng phải chờ đợi trong lo lắng, quyết định chuyển bị động thành chủ động, tự mình đi tìm manh mối.

Tất nhiên, vì suy nghĩ cho sự an toàn của người thân, biện pháp của cô cực kỳ an toàn.

Không đi tìm tên mặt sẹo, tìm Tề Thiên.

Mặc dù cái suy nghĩ này đúng là nảy ra bất chợt, thậm chí không có một chút căn cứ nào. Người ta giết bà Tần rồi sẽ đi giết thêm Tề Thiên sao? Cô cũng đề cao bản thân mình quá rồi.

Tuy nhiên, đối với Giản Tĩnh mà nói, đây là một vụ mua bán không có vốn liếng.

Trái lại Tề Thiên cũng là tội phạm bị truy nã, nếu cô tìm được thì chẳng khác nào là trừ hại cho dân, báo thù rửa hận thay cho bảy cái xác. Nếu có thể câu được cá lớn nữa thì càng là một vốn bốn lời.

Thật ra đây cũng là vì năm mới quá nhàm chán nên cô muốn tìm chút việc gì đó thú vị để giết thời gian. Trong nhóm tác giả mà Hạ Tinh giới thiệu cho cô vào có người học đàn, có người luyện thư pháp, có người học cắt ghép, biên tập. Cô đi tìm kẻ sát nhân cũng là kiếm thêm tài liệu rồi.

Trên giấy chứng nhận mà Quý Phong đưa cho cô có mã số, tương tự như mã số sinh viên. Cô có thể đăng ký trang web chính phủ bằng mã số này, chọn đọc một số tài liệu nửa công khai, trong đó bao gồm một loạt thông tin về tội phạm bị truy nã.

Khi tra cứu về ‘Tề Thiên’, cô tìm được vụ án 0921, lập tức nhìn thấy được tất cả nội dung lời khai có liên quan tới Tề Thiên trong khoảng thời gian này tới nay.

Tất cả thông tin của người đưa ra lời khai đều là nặc danh, không có cách nào phân biệt, nhưng nội dung được đăng tải công khai có hơn một nghìn cái, chất lượng tốt xấu lẫn lộn, gì mà ‘tôi nghe anh vợ của bạn của mẹ tôi nói trước đây người già trong thôn biết cái loại pháp thuật tà môn quái dị này…’ sau thì rút gọn một nghìn chữ, bốn bỏ lên năm bằng một truyện ngắn kinh dị.

Cũng có ‘Tà thuật Thất tinh phong ấn quan này là bắt đầu từ Lão Tử, nói lung tung gì đó về ‘Chu dịch’, truyền tới hôm nay chỉ còn mỗi nhà họ Tề. Giang hồ lưu truyền tam môn cửu huyền, thuật âm quan này của nhà họ Tề chính là một…’ Người này còn nói luôn cả chuyện nhà họ Tề làm giàu, cực kỳ lạ thường, không biết là thật hay giả.

Cũng có lời khai tương đối bình thường, như: "Lúc tôi thuê nhà ở tiểu khu XX, hàng xóm là một người lập dị, bình thường không hay ra ngoài, nhưng luôn nghe được trong nhà có tiếng của trẻ con. Sau tôi hỏi chủ cho thuê nhà, chủ thuê lại bảo người ở là một người đàn ông độc thân, chưa từng có con nhỏ. Nhưng về sau người đó đã dời đi, dáng vẻ có hơi giống với người trong lệnh truy nã, không biết có phải gã hay không nữa.”

Giản Tĩnh ngồi xổm trong nhà tìm kiếm thông tin một lúc lâu mà không thu hoạch được gì.

Quý Phong cười nhạo cô: "Suy nghĩ viển vông.”

Giản Tĩnh bèn kéo người này vào danh sách đen, qua hơn một tuần lễ mới để anh ấy ra ngoài lại.

Vì sao cô làm như vậy?

Cô đã tìm được manh mối rồi.

Chính xác là manh mối không chịu cô đơn, đưa mình tới cửa, yêu thương nhung nhớ.

Chuyện bắt đầu từ khi [Bác sĩ ác quỷ] bắt đầu nổi tiếng.

Trước nguyên tiêu, quý đầu tiên của [Bác sĩ ác quỷ] đã được phát xong toàn bộ.

Tỷ lệ người xem truyền hình rất bình thường, tất nhiên không hợp với khẩu vị của các phụ huynh chiếm phần nhiều lượt xem truyền hình, nhưng lần này nó được chiếu đồng thời trên tivi lẫn internet, lượt theo dõi bộ phim online lại cực kỳ khả quan.

Sau ngày phát đầu tiên, lượng người xem đã vượt quá ba tỷ.

Cư dân mạng chấm số điểm 8.9.

Các bình luận được nhiều lượt thích là như thế này:

‘Đạo diễn Hoàng lại quay phim truyền hình, đúng là không gì không làm được, rất nhàn nhã! Tổng cộng chỉ có mười sáu tập, nhưng mỗi tập đều không hề dài dòng. Nhịp phim vừa phải, không hề để toàn phim sa đà vào căng thẳng huyền bí, khiến người ta mệt mỏi, cũng không phải mơ hồ, đùa cợt. Hài hước và kịch tính được kết hợp đỉnh của chóp. Tôi cực kỳ thích phim, mong chờ mùa thứ hai!’

‘Lúc đầu tôi còn cho là phim chuyển thể chắc chắn sẽ có khuyết điểm, nhưng diễn xuất của Thiệu Mông lại thuyết phục tôi. Dù sao cũng là nam thần một thời [doge] Tôi thấy yêu lại rồi! Cái đoạn phán xét sát nhân ác quỷ ngầu quá đi thôi. Tạo hình và lời thoại đều ngầu lòi quá chừng, cực kỳ có cảm giác nghi thức!’

‘Vụ án cơ bản được giữ nguyên gốc, nhưng so với góc nhìn của tác giả ở trong sách thì chắc chắn nó đã phá hủy cái cảm giác lạnh lùng vô tình khi ác ma tự thuật rồi, tuy vậy nó cũng có ưu điểm, đừng có tin lý giải của một kẻ không có đầu óc như tôi. Mỗi nhà mỗi vẻ mà, có thể chấp nhận được!’

‘Diễn xuất của Thiệu Mông không hề tệ, nhưng một ác quỷ không có hình tượng mới là ác quỷ thật, không cần đánh giá! Nữ cảnh sát là nhân vật cải biên tốt nhất, hệt như người trên trang giấy được lập thể ra luôn vậy. Nhưng tôi có thể mong chờ một chút tình tiết tình yêu không?’

‘Không muốn tình tiết yêu đương, không muốn tình tiết yêu đương, không muốn tình tiết yêu đương! Phim truyền hình bây giờ không có chuyện yêu đương sẽ chết à?’



Giản Tĩnh nhìn những bình luận khen ngợi trên internet, trong lòng tràn đầy mong đợi là giá trị danh tiếng sẽ tăng thêm một tầng nữa.

Nhưng lại không có.

Cô thấy cực kỳ nghi hoặc: "Khi nào giai đoạn tiếp theo mới được mở khóa?”

[Hệ thống: Hơi có tên tuổi - cô nổi tiếng hơn người bình thường, ít nhất có một vạn người biết cô là ai; Có chút danh tiếng - cô có độ nổi tiếng nhất định, rất nhiều người cảm thấy tên của cô cực kỳ quen tai; Rất có danh tiếng - cô sở hữu độ nổi tiếng cực cao, phần lớn mọi người đều biết cô là ai; Tiếng tăm lừng lẫy - độ quốc dân cực lớn. Già, trung niên, trẻ, rất trẻ đều biết đến cô; Tên tuổi để đời - cô có được danh vọng cực lớn ở các quốc gia trên toàn cầu]

Giản Tĩnh: "..."

[Hệ thống: Sau đây là ví dụ thực tế tham khảo]

Ví dụ của nó nói rõ: ‘Hơi có tên tuổi’ là đơn giản nhất, tương đương với hoa khôi rồi nam khôi trường học, giảng đường nào đó, hoặc là tài khoản Weibo sở hữu một trăm nghìn người theo dõi. Có chút danh tiếng chủ yếu là tài khoản Weibo V có một triệu người theo dõi, có độ nổi tiếng nhất định trong giới chuyên môn.

Rất có danh tiếng? Ngôi sao tuyến hai.

Tiếng tăm lừng lẫy? Ngôi sao nổi tiếng ở Xuân Vãn.

Tên tuổi để đời? Không được Nobel Văn chương thì cũng phải có giải thưởng Hugo.

Giản Tĩnh: "Làm phiền rồi.”

Cô thăng cấp từ ‘Hơi có tên tuổi’ lên ‘Có chút danh tiếng’ quá mức thuận lợi, nên cô còn tưởng là thăng cấp về sau đơn giản lắm. Bây giờ nghĩ lại, thật ra cô cũng nhờ vào ‘ngọn gió đông’ là chương trình nhà ma kia.

Cô mơ tưởng nhiều quá rồi.

Phải, ít nhất là ở giai đoạn hiện tại, Giản Tĩnh cho là bản thân đã suy nghĩ quá nhiều.

Dù độ nổi tiếng vốn có của Giản Tĩnh như thế nào, [Bác sĩ ác quỷ] cũng thật sự đã thu được thành công.

Đạo diễn Hoàng cực kỳ vui vẻ, tự móc tiền túi ra mời khách ăn cơm.

Địa điểm là một khách sạn suối nước nóng ở thị trấn thuộc thành phố bên cạnh.

Đang mùa đông lạnh lẽo mà được ăn lẩu nóng, ngâm suối nước nóng, đúng là thoải mái!

Giản Tĩnh cũng ở trong nhóm được mời, đạo diễn Hoàng mãnh liệt yêu cầu cô tham dự.

Vừa hay mấy ngày nay Giản Tĩnh ngồi chồm hổm trước máy vi tính tìm manh mối nên đau lưng lẫn đau vai. Cô cảm thấy ngâm suối nước nóng để thư giãn cũng không tệ nên đồng ý ngay.

Sau khi Khang Mộ Thành nghe nói thì sửa đổi sắp xếp công việc, đặc biệt đi chung cả đường với cô.

"Thật ra anh không cần đi với em đâu.” Giản Tĩnh bảo: "Cũng không phải đi xa nhà."

Khang Mộ Thành lại nói: "Bọn họ gọi em đi, chắc chắn sẽ nhắc tới kịch bản của mùa thứ hai. Không phải em bảo không định viết ác quỷ cho kịch bản tiếp theo à? Phải thương lượng rõ ràng một chút.”

Giản Tĩnh đỡ trán: "Phải viết mùa thứ hai sớm như vậy ạ?”

"Ai lại ngại tiền nhiều phỏng tay chứ." Khang Mộ Thành trả lời: "Chờ mà xem, lần này đến lượt chúng ta ra giá."

Câu này đã trúng phóc.

TYT & Thảo Vân team
Chương kế tiếp