Cận Kề Cùng Sói

Chương 18: Bánh trôi
Loạn hết một đêm, không đi siêu thị được, cơm cũng chưa ăn, còn xém nữa gặp chuyện thị phi. Di Di nghĩ lại những việc xảy ra cứ như một giấc mơ.

Chiếu Dã đưa Di Di về phòng mình, rồi còn chu đáo lựa chọn thuốc men .

Di Di kinh ngạc: "Không ngờ phòng anh, còn đầy đủ thuốc hơn cả phòng em."

Chiếu Dã cúi đầu không trả lời, cầm chai nước thuốc trị thương. Cô nhận ra rằng, với tính chất công việc của anh chắc chắn sẽ thường xuyên bị thương.

Chiếu Dã :"Kéo quần lên một chút."

"Cái này...để em tự làm được rồi". Di Di có chút ngại ngùng, hỏi thử Chiếu Dã: "Em có hơi đói, anh còn cái gì ăn không?"

Chiếu Dã suy nghĩ chút xíu rồi nói: "Còn bánh trôi, em ăn đỡ được không?"

Đôi mắt cô sáng lên: "Ăn ! Nhân gì vậy anh?"

Chiếu Dã mở tủ lạnh ra coi: "Có nhân mè với đậu phộng,em muốn ăn loại nào?"

"Em muốn mỗi loại một ít”.

"Được thôi."

Chiếu Dã đi vào phòng bếp nấu nước, Di Di ở phòng khách thoa thuốc lên vết thương, thoa xong rồi mang thuốc cất hộp đồ của anh.

Đang định đóng hộp lại, cô phát hiện thấy một món đồ quen thuộc.

Di Di đưa tay lấy ra tấm card, mặt trên là chữ viết của cô.

"Chào anh, tôi là hàng xóm mới chuyển đến lầu ba. Tôi có làm một ít bánh ngọt, hy vọng anh sẽ thích. Về sau ở đây mong anh giúp đỡ, chúc anh một ngày vui vẻ tốt lành °v° ~ Di Di"

Chiếu Dã còn ở bếp nấu bánh trôi, cô khập khiễng bước tới gần, cố ý ho một tiếng báo hiệu.

Chiếu Dã nhìn qua, thấy tay cô cầm tấm card vẫy vẫy, cười xinh đẹp nói:"Cái gì đây?"

"Anh không lẽ đối với em là nhất kiến chung tình...."Di Di trêu chọc nói.

Chiếu Dã rầu rĩ mà cười một tiếng.

Lại nói tiếp, tấm card này gợi nhớ lại chuyện cũ. Lúc đầu Chiếu Dã chưa quen biết cô, ăn xong bánh ngọt đem tất cả rác với tấm card này bỏ vào thùng rác ở tiểu khu. Ai ngờ, lúc giúp Di Di khiêng đồ đạc lên, liền nảy sinh tương tư đối với cô.

Từ phòng của Di Di đi tới, anh lập tức chạy nhanh lại cái thùng rác, lấy lại tấm card mới bỏ, cất giấu nó.

"Đúng hay không, em liếc mắt một cái là biết được đáp án rồi mà."Chiếu Dã trịnh trọng đem hai chén bánh trôi để lên bàn, hai người bắt đầu ăn ".

Di Di nhớ tới lời Lộc Hoa Mai, lén nhìn Chiếu Dã, bỏ bánh trôi nhân mè vào miệng, vị ngọt thanh tan trên đầu lưỡi.

Chiếu Dã ăn rất nhanh, một lần ăn hết một cái, không tới vài phút nhìn chén đã thấy đáy.

Chén bánh trôi của cô còn thừa năm sáu cái, ăn chút bánh đã no rồi, cô chỉ váo chén của mình rồi nói: "Em ăn không nổi, anh ăn tiếp cho em được không?" Lời mới vừa nói ra, cô liền hối hận, ỷ vào việc mối quan hệ trước mắt của họ không tồi, không biết anh có để ý việc đồ ăn cô đã ăn qua .

Chiếu Dã không nghĩ nhiều như vậy, đương nhiên liền ăn sạch chén của Di Di "Vẫn còn đói."

Hai má cô còn dính một ít vụn bánh, chậm chạp nói:

"Phòng em còn một ít bánh mì, để em lấy đưa cho anh?"

"Không cần."Chiếu Dã đang ngồi đối diện Di Di, bỗng nhiên xoay người tới gần cô, đưa tay để lên cổ cô, cười lưu manh nói: "Anh có thể ăn....em".

Sau cổ bị véo nhẹ đến tê dại, đối mặt với Chiếu Dã, nhìn vào ánh mắt của anh mà rơi vào bể tình như thủy triều kia.

"Em nói có được hay không?"Chiếu Dã nhỏ giọng hỏi, hơi thở nóng bỏng bên tai cô.

Lại gần, lại sát gần bên.

Di Di không nói lời nào, chỉ nhìn anh, hai ánh mắt chạm nhau, Chiếu Dã liền biết rằng cô đồng ý.

Chiếu Dã dời tầm mắt xuống dưới, nhìn đôi mắt đến môi cô, không hề chần chừ, cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô.

Lúc đầu chỉ là muốn thử hôn cô, nhưng khi hôn lên môi cô, anh biết rằng anh không muốn chỉ dừng lại ngay việc hôn môi. Anh ôm Di Di, tách hai chân cô, để cô ngồi trên người mình, tay để sau lưng cô sờ lưng một đường rồi hướng tới eo nhỏ.

Môi cô còn ngon hơn nhiều so với bánh trôi, Chiếu Dã tham lam hưng phấn, ngấu nghiến mà hôn cô, đầu lưỡi cạy khớp hàm cô ra chen vào, cùng lưỡi cô quấn quýt dây dưa.

Di Di chịu không nổi, lùi về phía sau mà trốn, nhưng bị anh giữ chặt gáy cổ, không thể nào mà nhúc nhích được.

Đêm khuya thanh vắng, chỉ có âm thanh nước bọt trao nhau của hai người. Di Di mặt mày đỏ bừng, đôi tay nắm chặt áo trên ngực của Chiếu Dã.

"Ưm..."Di Di không nhịn được rên rỉ một tiếng.

Chiếu Dã càng thêm hưng phấn, buông tha môi cô, thuận thế di chuyển xuống hôn cổ cô.

Miệng nhỏ cô thở dốc không ngừng, đầu tóc anh được cắt ngắn ngủn cọ vào cổ cô, tạo ra chút ngưa ngứa, nhột nhột mà khiến cô bật cười khanh khách nghiêng người tránh né.

Di Di nhắc anh:"Đừng lưu lại dấu hôn, mai em còn đi làm..".

Chiếu Dã nghe lời mà buông cổ cô, ngửa đầu tiếp tục hôn môi cô, tay cũng không ngừng nghỉ mà giúp cô cởi bỏ áo khoác ngoài.

Di Di bên trong mặc một cái áo, được lót thêm dưới nền lớp lông, thân hình được phác họa rõ ràng, đặc biệt là đường cong ở ngực,căng tròn no đủ xinh đẹp đến hoàn mỹ.

Chiếu Dã hai mắt nhìn chăm chăm, yết hầu không ngừng lên xuốnv, kéo áo cô ra.

Chỉ nghe một tiếng xoạt một cái, áo cô bị xé rách tạo ra một lỗ, áo cổ tròn thành áo cổ chữ V.

"..."Di Di không chịu,giữ chặt cổ áo che mặt không cho anh nhìn. Chiếu Da nghi hoặc mà nhìn cô, Di Di giả vờ nổi giận đánh nhẹ trên ngực anh: "Anh phải đền bù cho em cái áo này đấy!"

Chiếu Dã ngay phút này đầu óc không đấu lại nổi với bản năng đang phấn khích, mới chậm chạp phát hiện mình mới vừa làm chuyện xấu.

Nhưng anh không hề ăn năn hối hận, trước mắt chỗ bị xé rách lộ ra một mảng da thịt trắng mịn màng, anh nhìn đến miệng đắng lưỡi khô, thấp giọng nói một câu:"Anh đền".

Vừa dứt câu, anh ghé sát đầu vào ngửi ngửi, mùi thơm ngọt ngào khiến anh mê mụi, nhắm mắt liếm xương quai xanh tinh xảo của cô, giống như đang thưởng thức một món ăn ngon.

" Anh là chó sao?"Di Di dở khóc dở cười: "Ai anh cũng đền như vậy à?"

Anh có ý xấu đem áo cô kéo xuống một chút, cô liền căng mặt đè bàn tay xấu xa đang rục rịch lại nói:" Nơi này không được".

Chiếu Dã nhìn thẳng vào mắt cô, bỗng nhiên nói đến một chuyện:"Em nói chuyện với Lộc Hoa Mai, anh đều nghe hết".

"...Hửm?"Di Di không kịp phản ứng, cô cùng Lộc Hoa Mai có chuyện gì mà không nói thể gặp người khác nói sao.

Đột nhiên, trong đầu vang lên đoạn hội thoại cách đây không lâu.

"Cô và Chiếu Dã ở bên nhau?"

"Hình như vậy đấy...".

Cô đã sớm không có chút phòng bị nào đối với anh, cam tâm tình nguyện theo bản năng ở trước mặt Lộc Hoa Mai thừa nhận có mối quan hệ với anh.

Lúc này cô muốn tìm một cái lỗ để chui vào, vì xem nhẹ thính giác của sói, dù ở trong phòng anh vẫn nghe được động tĩnh của cô.

"Cho nên, vì cái gì mà không được?"Chiếu Dã cắn nhẹ trên cổ cô, hoang mang mà hỏi. Anh nghĩ rằng, cô thừa nhận mối quab hệ với anh, chính là cùng anh làm tất cả mọi chuyện ngay cả chuyện thân mật đẹp đẽ nhất trên thế giới này.

"Cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên…từ từ phát triển". Di Di cùng anh thương lượng: " Trước mắt, anh cũng phải cho em thời gian thích ứng".

Chiếu Dã ngơ ngác, anh chỉ biết đến ý muốn của bản thân, mà không nghĩ đến việc cô có muốn hay không. Anh trước đó cũng tìm hiểu, loài thỏ không ham muốn đến tình dục, vì việc giao phối là việc hệ trọng liên quan đến thế hệ sau này, nên chỉ coi như nhiệm vụ của thiên nhiên giao cho mà hoàn thành.

"Nghe em, ...từ từ phát triển".Chiếu Dã chấp thuận ý muốn của Di Di.

"Chúng ta như vậy có tính là người yêu không?"

"Người yêu..."Việc này đối với thế giới quan của loài sói rất đơn giản, chỉ cần xác định đối tượng, chính là cùng nhau xác định quan hệ, chọn ở cùng nhau đến sinh ly tử biệt.

Bất quá không sao cả, đúng là nên để mọi chuyện diễn ra bình thường. Chiếu Dã gật đầu trả lời:"Có thể là như vậy".

"Ừm"Di Di cô cười mắt cong cong, mặt mày như họa, rực rỡ xinh đẹp, môi căng mọng như quả anh đào tươi mát, anh động tâm say mê mà hôn cô.

Nhẹ một chút, chậm một chút, dù như thế nào cũng không thể thỏa mãn.

Đôi môi cô sưng lên, hai tay ôm cổ anh. Thân thể không tự giác mà ỷ lại anh.

Vật cứng ngay chỗ bắp đùi càng thêm nóng bỏng, ở giữa quần dựng lên thành một cái lều lớn, bừng bừng mà phát triển.

Chiếu Dã nâng mông Di Di cọ xát vật kia, nhưng gãi không đúng chỗ ngứa, giải không được cơn khát.

Anh thẳng thắn mà chơi xấu, Di Di kêu lên một tiếng mềm mại, dư âm bị anh chặn môi hôn.

"Em sờ sờ được không?"Chiếu Dã thấp giọng hỏi Di Di."Không có đi vào, ở bên ngoài làm, có thể không em?".

Nhiều yêu cầu vô sỉ được đề ra, tại sao anh có thể mặt dày mà nói được nhỉ. Di Di nghe xong thân thể nóng lên, cô chưa bao giờ cùng khác phái thân cận, nhưng nếu là anh, cô có thể tiếp thu.

Di Di vùi đầu trên vai anh, âm thanh nói nhỏ như muỗi kêu:"Dạ được".

-

Tác giả:

Xuất phát từ tò mò, ta xem các video về giao phối của loài thỏ và sói.

Nghe nói loài thỏ giao phối chỉ có ba giây là xong. Còn video mà ta xem được, hình như là thiên phú dị bẩm, kiên trì tới tận một phút. Quá trình giao phối là giống thỏ đực tăm tia giống cái, chúng tiến lại gần và hít ngửi ở vùng hậu môn sinh dục con cái, sau đó phát tiếng kêu ầm ĩ, gầm rừ , hai con đều phát tiếng kêu sau đó tiến hành vũ điệu giao phối. Mặt thỏ tương đối thỏa mãn và tận hứng, sau khi giao phối xong thỏ sẽ gầm gừ một tiếng rồi ngã sang một bên vì phía dưới mệt mỏi rã rời nhưng đó cũng là dấu hiệu của một cuộc lếu lều thành công.

Còn sói thì có điểm phức tạp hơn.

Con sói đực sẽ không chủ động động dục,vì con cái tiến vào thời kì động dục sẽ phát ra rất nhiều " tin tức tố", thúc đẩy con đực động dục.

Sói đực sẽ đưa cơ quan sinh dục của nó vào bên trong con cái mà không cần phải cương.Sau khi vào bên trong con cái an toàn, máu sẽ dồn vào gốc cơ quan, được gọi là tuyến bullus, khiến cơ quan sưng lên gấp ba lần và cứng lên bên trong. Rồi bị "khóa "lại bên trong con cái, vận động mấy chục phút mới có thể tách ra...

Trong lúc hai con sói như hình với bóng, cũng không thể thoát ra, rốt cuộc mông còn hợp với....

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương kế tiếp