Cận Kề Cùng Sói

Chương 20: Cùng giường
Chiếu Dã nghe thấy cửa phòng cô mở, dĩ nhiên anh có thể hiểu được cô đang thẹn thùng.

Ngẩn người mà ngồi chỗ hai người vừa mới thân mật, nhớ lại lúc nãy, từng tế bào trong cơ thể không nhịn được mà xao động vui vẻ hạnh phúc.

Tay em ấy rất nhỏ...

Mặt đỏ ngại ngùng nhìn rất xinh....

Miệng em ấy vừa mềm lại rất ngọt ngào....

Tất cả mọi thứ thuộc về cô đều rất đẹp đẽ sinh động.

Chiếu Dã giống như thiếu niên hồi xuân, lúc trước không có Di Di, thì bây giờ anh chỉ có cô mà thôi.

Tưởng tượng đang cô chạm vào nơi đó.

Anh hưng phấn bồn chồn khiến cơ bắp căng chặt, nằm trên giường mà không thể ngủ được.

Đêm đã sớm lạnh hơi sương, anh chỉ mặc có cái quần đùi nhưng thân thể nóng như lửa thiêu.

Không ngủ được, anh đứng ở ban công, đón gió nhè nhẹ nhưng vẫn không giảm đi sức nóng trong anh. Đêm nay không phải đêm trăng tròn, nhưng anh lại ngửa mặt lên trời mà hú một tiếng dài.

Chiếu Dã nín thở chăm chú nhìn Di Di hô hấp đều đều truyền vào trong tai anh. Anh chống cằm liếc nhìn cửa ban công đang đóng chặt, màn cửa màu hồng nhạt che đi không chút khe hở.

Chiếu Dã bất chợt nhảy lên, nhẹ nhàng mà đáp xuống đất, không chút suy nghĩ mà bẻ khóa cánh cửa.

Thảm lông nhung sắc vàng nhạt, có hình cỏ bông lau mọc xung quanh dưới chân núi . Di Di hơi há miệng, bình yên mà ngủ say.

Trong phòng tỏa ra một hương thơm nhàn nhạt, sạch sẽ và ngăn nắp, đồ vật nhiều nhưng không bề bộn. Trên tủ xếp một loạt thú nhồi bông, còn có một chiếc đèn ngủ sáng nhẹ.

Nơi này ngập tràn hơi thở thơm mát của cô.

Chiếu Dã rón rén chậm chậm mà đóng cửa kỹ càng, nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh giường, chống mắt chăm chú nhìn cô ngủ.

Mà giường cô quá nhỏ so với anh, chiều dài không đủ anh giãn chân ra, có hơi không thoải mái.

Chiếu Dã quyết định nằm dưới sàn nhà, ló đầu lên nhìn cô lấy tay mò vào chăn, sờ từ tay đến chân trắng trẻo của cô, rồi sờ tới bụng cô, cứ nghĩ muốn sờ tiếp, nhưng anh thu tay dừng lại.

Sau đó nhẹ nhàng đặt nụ hôn trên tóc Di Di, không tiếng động nói "Ngủ Ngon".

Trong mơ, Di Di gặp một ngọn núi lửa , cô điên cuồng chạy trốn, núi lửa đó vẫn đuổi theo cô. Thân thể cô đổ mồ hôi né tránh cơ thể nóng hổi của anh. Chiếu Dã không thấy người bên cạnh, liền bất mãn quay sang ôm eo kéo cô qua mình.

Dù là ôm bên người, nhưng chút buồn ngủ cũng không có.

Phía dưới là quần lót mỏng manh, phía trên là núi non thơm mát..

Thật khó mà không nghĩ tới.

Đang lúc Chiếu Dã giãy dụa buồn bực nghĩ ngợi, Di Di nắm tay anh, xoay người, đôi mắt mông lung còn hơi buồn ngủ nhìn anh.

"Chiếu ..Dã".

Bốn mắt nhìn nhau, Chiếu Dã hơi xấu hổ, nhưng bất chấp tất cả, xoay người, ôm Di Di đặt dưới thân mình.

Chăn rơi xuống, cơ thể trắng trẻo của Di Di bị lộ ra trong không khí, váy ngủ thùng thình có thể thấp thoáng thấy hai luồng nhấp nhô kia, màu sắc thuần khiết của quần lót che giấu vùng u cốc xinh đẹp, một đôi chân mịn màng thon dài cân xứng.

Chiếu Dã cảm thấy mình thật may mắn vì có năng lực nhìn xuyên đêm của sói.

Anh không kìm được nuốt nước bọt, cúi đầu hôn cô, từ từ hạ xuống áp thân cô, bị cô đá ngã xuống giường.

Chiếu Dã:"...".

Di Di lập tức tỉnh ngủ:"Anh làm gì ở đây?"

"..Không ngủ được".Chiếu Dã mặt không đổi sắc mà trả lời.

"Anh vào đây bằng cách nào?" Chiếu Dã chỉ hướng ban công.

"...".Di Di kéo chăn lên, lạnh mặt nói:"Ở đâu thì về đấy đi "

Chiếu Dã giả chết ngồi bất động .

Di Di mặc kệ anh, kéo chăn lên nằm xuống, không để ý anh có có đi hay không.

Một lúc sau, dưới giường truyền lên tiếng nói đáng thương của Chiếu Dã:"Đừng đuổi anh, đảm bảo anh không làm bậy."

Chiếu Dã biết rõ mình đuối lý, bày ra một bộ dạng ủy khuất, đáng thương như chú cún bị bỏ rơi dưới mưa nhìn cô. Rốt cuộc cô đối với anh cũng mềm lòng, nhắm mặt nhường một chút chỗ bên cạnh.

Chiếu Dã vui vẻ đứng dậy, biến thành sói, sau đó khống chế thân thể nhỏ lại, nhìn như một sủng vật mới lớn.

Di Di nghe âm thanh biến hóa của anh, kinh ngạc mà nhìn anh nhảy lên giường, một cục bông bông xù xù nhanh nhẹn chui vào lòng ngực cô.

Chiếu Dã giả bộ ủy khuất lên án cô, cái đầu cọ cọ cằm cô, cái đuôi tung tăng lắc lư vài vòng.

Anh phiên bản thu nhỏ gần như bằng nửa người Di Di, sờ lên người thịt tròn vo, mum múp.

Ah...cùng giường như vậy, cũng có thể chấp nhận được.

Di Di nhu thuận xoa xoa đầu anh, nhẹ giọng nói:"Ngủ đi".

Chương kế tiếp