Cận Kề Cùng Sói

Chương 40 :Thật ngoan
Chiếu Dã lưu loát lột quần cô , bị vướng ngay cúc áo,trực tiếp dứt khoát xé áo ra.

Nghe thấy tiếng áo bị xé rách , Di Di cắn đầu lưỡi của anh, Chiếu Dã ăn đau, tạm thời lui ra ngoài.

“Áo của em…”

“Anh mua.”

Chiếu Dã dùng đầu lưỡi liếm vành tai cô, xé áo ra, thấy nội y như mây đen bao phủ hai quả đào trắng muốt kia, anh sửng sốt, đây là bộ đồ lót anh mua cho cô…

“Không phải nói không thích cái này? Hử?” Chiếu Dã thấp giọng cười hỏi, trước mắt như có một cặp bánh hạt mè tròn tròn thơm ngát, anh cắn một ngụm, quả nhiên rất ngon ngọt .

“Nhưng không phải anh thích sao…” Di Di cắn môi, muốn nói tin vui cho anh nghe, “Chiếu Dã, em hôm nay cùng anh Ngạn Kỳ ăn cơm, anh ấy nói… Ưm…”

Chiếu Dã hôn cô lấp kín lời cô nói, dùng sức mà mút môi cô, răng nanh cắn phá cánh môi non mềm.

Một tay cởi nội y cô ra , một cặp đào nảy ra, Chiếu Dã không thương tiếc mà xoa nắn, lòng bàn tay xoa xoa hạt đậu, hạt đậu đỏ hoàn toàn đứng thẳng.

“ Em hiện tại tốt nhất đừng nói tên của anh ta, nghe không có hứng…” Chiếu Dã nói bên tai cô, nghe ra một chút kiềm nén, rồi lại mang chút áp bức.

Di Di không nói nữa, áo quần bị xé rách, nội y màu đen treo trên cánh cửa, hốc mắt ửng đỏ, đáng thương nhưng lại toát ra một nét quyến rũ.

Chiếu Dã cởi chiếc quần lót cuối cùng ra, đem cô dựa trên cánh cửa, nâng chân cô kên, ngón tay không chút do dự mà tiến vào.

Cánh cửa lạnh lẽo, Di Di lạnh co rúm lại , nhưng rất nhanh bị anh trêu chọc nóng dần lên.

Chiếu Dã đương nhiên biết Di Di cùng Ngạn Kỳ gặp nhau, không cần cô nhắn, cũng không cần cô nói, cô vừa vào cửa, anh liền ngửi được mùi Ngạn Kỳ.

Còn có……

Một mùi nước hoa thơm ngọt ngào...

Cô khi nào bắt đầu xịt nước hoa…

Vì gặp Ngạn Kỳ?

Tuy biết tình cảm của cô dành cho anh, nhưng Chiếu Dã vẫn không nhịn được ghen đến phát cuồng.

Anh cơm cũng không ăn, ngồi chờ cô rất lâu trong bóng tối.....

Chiếu Dã nhắm mắt moi huyệt cô, ngón cái ấn bên ngoài tiểu đậu đậu, miệng thì gắt gao nhấm nháp khối mềm mại ở người cô.

“A…” Rất nhanh cô đã chìm đắm trong khoái cảm.

Trong mơ hồ cô ôm lấy đầu Chiếu Dã, tiếng nước vang lên không ngừng, ở trong phòng tĩnh lặng phá lệ đến rõ ràng.

Tóc Chiếu Dã bị cô nắm đau, anh ăn hăng say, giống như muốn cắn viên mật đào, coi có cắn ra được dòng nước nào chảy ra không.

Anh cũng muốn cô đau.

“Chiếu Dã, đau…” Di Di mũi đau xót, nhẹ giọng xin tha.

Chiếu Dã cong ngón tay, xoa vào điểm G , lặp lại vài lần.

Di Di không rảnh lo đau đớn trước ngực, rên rỉ mềm mại, cô đứng không vững, bị Chiếu Dã ôm đỡ lấy.

Ngoài cửa có tiếng bước chân, còn nghe được hai người nói chuyện với nhau.

“ Em đã nói bao nhiêu lần, đồ hộp không tốt cho sức khỏe .”

“…Anh ăn có bao nhiêu đâu. ”

“….”

Di Di nhấp môi, thì thầm nói với anh: “Chiếu Dã, có người a…”

Ngón tay anh ra vào không ngừng, mượn dịch nhầy trơn trượt mà mà vân vê, nói nhỏ: “ Di Di không thể nói lớn được nha .”

Nói xong, cởi quần ra, nâng mặt cô lên, vật cứng ba một tiếng xâm nhập vào một khúc.

“A…” Di Di da đầu tê dại, bên ngoài đột nhiên im bặt.

Cô hốt hoảng mà che miệng lại, càng khẩn trương, càng kích thích, phía dưới dịch mật tràn ra xuống dưới chân.

Chiếu Dã nghĩ đến cái gì, chửi nhỏ một câu, khuôn mặt trầm lại rồi rút ra.

Vật cứng chống mông mềm mại của cô, anh thoải mái mà rên rỉ. Ngón tay một lần nữa tiến vào, tần suất ngón tay ra vào nhanh hơn.

Chỗ nụ hoa giàn giụa mưa to ẩm ướt, mỗi một chiếc lá, mỗi một miếng đất đều đã tưới đến ẩm ướt, trơn bóng.

Cô không còn nhớ nổi, cô muốn nói chuyện gì với Chiếu Dã, hiện tại chỉ biết kêu tên của anh.

“Chiếu Dã…”

Nước dịch tràn lan ở lòng bàn tay của anh.

Âm thanh mị hoặc của cô là câu trả lời đối với anh.

-

Chiếu Dã ôm Di Di tiến phòng ngủ, tay ấn chốt mở, đèn chiếu vào mắt Di Di khiến cô không mở mắt được.

Chiếu Dã cởi quần áo, thỏa thân dán lên Di Di, dùng cơ thể nóng hỏi cùng vật cứng vuốt ve bụng cô.

Giường mềm xốp, chăn bông cũng dày dặn .

Nhưng đều không bằng thân thể non mềm của cô.

Đèn dây tóc chiếu sáng ngời, cô uyển chuyển nhẹ nhàng nâng vòng eo lên phía trên, màu sắc nhục dục của côn thịt lộ ra phần đầu, phun ra dòng nước tình yêu.

Chiếu Dã ôm Di Di ngồi dậy, vật cứng so làn da trắng nõn của cô.

Anh thấp giọng nói: “Di Di, ôm chặt ngực.”

Đôi mắt quá trầm, ngữ điệu nặng nề, Di Di lạnh run mà không dám ngẩng đầu lên, không dám cãi lời, nghe lời anh mà ấn hai bên ngực vào hướng trung tâm.

Trong không gian xuất hiện một đường rãnh, Chiếu Dã ngưng suy nghĩ, cầm côn thịt trong tay xâm nhập đường rãnh kia.

Cô mềm mại đè nặng anh, từ hai núi tuyết sơn mọc ra côn thịt kình thiên cự thạch.

Chiếu Dã thẳng eo tiến vào rồi, khàn khàn mà nói: “Đè thêm một chút.”

Di Di ướt mắt, cảm thấy thẹn cực kỳ…

Quay đầu đi, nâng vú đem anh kẹp đến không còn kẻ hở.

“…Thật ngoan.”

Chiếu Dã ưỡn người động vài cái, hai luồng của cô dính đầy nước mật đào, dính đầy nước dịch của anh.

“Nhìn anh.” Giọng điệu ra lệnh.

Di Di quay đầu, hình ảnh trước mắt quá sắc tình, quá gợi cảm, cơ thể cô không nhịn được tự giác cuộn ngón chân lên.

Cô ngẩng đầu nhìn Chiếu Dã, nhưng như thế nào cũng bỏ qua được cảm giác từ ngực cô mềm mại miêu tả rõ ràng sinh động vật kia.

Cô nuốt nuốt nước miếng.

Chiếu Dã thấy, cười dùng ngón tay cạy răng cô ra, chạm tới nước miếng của cô cũng không chê, ngược lại bôi lên gốc rễ của chính mình.

“Chiếu Dã…” Di Di muốn mắng anh hai câu, trước ngực bị vật thô cứng của Chiếu Dã khống chế, chọc tới cổ cô, khiến cô ngơ ngẩn giây lát.

Chiếu Dã lợi dụng lúc cô há miệng nói chuyện, nhéo cằm cô đưa đỉnh vật cứng vào.

“Ưm.” Di Di ăn vừa vặn, kinh ngạc mà mở to hai mắt.

“Ừm…” Chiếu Dã hít hà một hơi, “Em muốn cắn đứt anh a…”

Hàm răng của cô cắn trên vật cứng của anh, khiến Chiếu Dã đau mà rút ra .

“Không có… em không phải cố ý…” Di Di vì chính mình giải thích.

“Làm một lần nữa đi.”

Di Di lắc đầu, “Không được, em ăn không vô… A ưm…”

Lại lần nữa bị đưa vào, Di Di ủy khuất muốn khóc, nhưng lại sợ làm đau Chiếu Dã, đi chuyển hàm răng cẩn thận mà tránh đi.

Cô liếm một chút đầu kia của vật cứng, nghe được tiếng anh áp lực thở dốc. Di Di lại liếm một chút, Chiếu Dã khó nhịn mà nhắm mắt.

Cô giống tìm được thú vui, miệng chứa côn thịt của anh, khống chế tâm tình của anh.

Di Di phun ra vật kia, tò mò hỏi: “Có cảm giác gì không?”

Chiếu Dã không nghĩ nói chuyện, chỉ còn cảm giác từ đỉnh côn truyền tới.

Lửa nóng đánh vào môi trên của cô, Di Di trừng anh, liếc mắt một cái, “Gấp cái gì,lại chưa nói không giúp anh, anh đưa chính mình cho em.”

Chiếu Dã hơi giật mình, Di Di đã nắm gốc rễ liếm đầu nấm của anh, há mồm nhẹ nhàng nuốt, mút một chút.

Vừa lòng nghe thấy Chiếu Dã thỏa mãn hừ một tiếng.

Di Di ăn không hết, lung tung vuốt ve bộ phận vắng vẻ ở bên ngoài.

Chiếu Dã đỡ cái ót của cô, chậm rãi đẩy vào, đưa đỉnh côn tới yết hầu của cô.

Chương kế tiếp