Cận Kề Cùng Sói

Chương 7

Sau nửa đêm, Di Di vẫn ở trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Cô nghĩ, tối hôm nay anh đã nói rất nhiều.

Cô nghĩ, anh cũng đã mỉm cười rất nhiều lần.

Trong vô thức, cô đã trở lại hình dạng ban đầu của mình.

Ánh trăng lạnh lẽo trống vắng, xuyên thấu chiếu qua ô cửa sổ nửa kín. Ở trên giường, một con thỏ trắng như tuyết nằm co lại thành một quả bóng nhung.

Ngày hôm sau, Di Di lại đi làm với đôi mắt đầy quầng thâm. Sau khi chuyển đến tiểu khu Kim Hoa này, mặc dù không còn nghe tiếng ngáy của chú Lợn kia nữa, nhưng chất lượng giấc ngủ của cô vẫn bình thường.

Tất cả đều đổ lỗi cho những điều kỳ lạ và con người.

Nhìn lại, nó giống như một giấc mơ. Làm sao một con sói có thể thích một con thỏ được chứ?

Di Di không biết được đáp án, chỉ có thể tìm chút việc làm phân tâm sự chú ý của mình. Cô vùi đầu vào làm bánh mì nướng, làm món tráng miệng, nghiên cứu sản phẩm mới, Tiểu Khả kêu cô cũng không nghe thấy.

"Chị Di Di, chị Di Di ơi." Tiểu Khả kêu lên nhiều lần.

Di Di ngẩng đầu lên, bên ngoài trời sắp tối, đã muộn như vậy rồi sao.

"Làm sao vậy?" Di Di dọn dẹp mặt bàn.

Tiểu Khả nói: "Anh chàng đẹp trai đó đến rồi kìa."

Bàn tay cầm đĩa của Di Di dừng lại, đột nhiên nhớ tới đã hẹn cùng Hồ Úc Triết đi xem phim. Cô bật điện thoại di động của mình lên, gần sáu giờ, họ đã mua vé xem phim lúc bảy giờ tối.

Di Di đầu óc choáng váng nhanh chóng thu dọn đồ đạc xong, đi rửa tay, rồi gấp ráp chạy ra ngoài.

"Triết Triết, xin lỗi, vừa rồi đang bận chút việc."

Hồ Úc Triết rõ ràng rất mong đợi, người mặc áo sơ mi trắng, quần đen, tóc cắt gọn gàng sạch sẽ. "Tôi cũng tới cửa hàng của cô dạo một vòng, không vội."

"Bây giờ cô xong việc rồi, chúng ta đi đến rạp chiếu phim nhé?"

"Được."

Xuyên qua cửa thủy tinh phản quang, Di Di nhìn thấy bộ dạng quỷ quái của mình, khuôn mặt tiều tụy, tóc rối bời, còn có quầng thâm mắt không thể bình thường hơn.

So sánh với Hồ Úc Triết đẹp đẽ, Di Di chỉ muốn đào một cái hố nhảy vào.

Hồ Úc Triết nghi hoặc: "Làm sao vậy? ”

Di Di ủ rũ: "Không sao..."

Rạp chiếu phim không xa lắm, họ đi bộ gần 15 phút là đến. Hồ Úc Triết đi lấy vé, Di Di xếp hàng mua trà sữa và bỏng ngô.

Vì không phải ngày lễ, nên rạp chiếu phim không có nhiều người. Họ chờ bên ngoài một lúc bộ phim đã bắt đầu chiếu.

Di Di cùng Hồ Úc Triết mò mẫm đi vào, không để ý có bậc thang, Di Di thiếu chút nữa bị vấp ngã. Hồ Úc Triết lẹ mắt nhanh chóng kéo thắt lưng Di Di, lôi về hướng của mình.

Di Di cảm giác bụng bị cánh tay cậu ta bao lấy, thở phào một hơi, người dựa vào ngực cậu.

Hồ Úc Triết dường như cười ra một tiếng, chậm rãi buông tay, "Cô không sao chứ. ”

Di Di không biết có phải mình quá nhạy cảm hay không, lúng túng nói: "Không sao đâu, cảm ơn. ”

"Cái này có bậc thang, phải cẩn thận một chút."

"Ừm."

Bọn họ tìm được chỗ ngồi, phim đang xem là một bộ kinh dị, do Hồ Úc Triết chọn.

Có một đôi tình nhân ngồi trước mặt bọn họ, mỗi khi nữ quỷ bò sát, cô gái liền dán lên người cậu bé ấy, còn Di Di lại cảm thấy thú vị.

"Cô không sợ sao?" Hồ Úc Triết nghiêng mặt nhẹ giọng nói.

"Không sợ." Cô có thể trở thành một con thỏ, có những thứ còn đáng sợ hơn thế này.

Nữ quỷ mở ra một vòng bò sát mới, đôi tình nhân mở ra một vòng dán mới.

"Di Di."

Bên tai truyền đến thanh âm u ám của Hồ Úc Triết, Di Di quay đầu, ánh sáng lạnh trên màn hình lớn đánh vào mặt cậu ta, thiếu niên mím môi, mi mắt dài đến mức có thể đếm được.

Lông mi khẽ rung động, cậu lặng lẽ giơ tay lên: "Tôi sợ. ”

Di Di không kịp phản ứng, cậu ta đã phủ lên tay cô, ở trong bóng tối, ở dưới chỗ ngồi vô hình, ánh sáng trong màn hình chợt lóe lên.

Di Di không tránh được, cũng không muốn tránh, cau mày nói: "Nếu cậu không xem được, thì chúng ta đi thôi. ”

Hồ Úc Triết nhìn cô, như không có việc gì xảy ra liền buông tay cô, ủ rũ nói: "Đã đến đây rồi, xem xong hẵng đi. ”

Cốt truyện phía sau Di Di không để ý, cô nhiều lần xem điện thoại di động, nghĩ đến mười một giờ phải đi xem trận đấu, trong túi còn để tấm vé đó.

Nhấn vào ứng dụng mạng xã hội, thêm bạn tốt với Hồ Úc Triết, nhưng cho tới tận bây giờ cô vẫn chưa có phương thức liên lạc của Chiếu Dã. Làm thế nào để liên lạc với anh khi cô đến đó đây.

Trong lúc suy nghĩ lung tung, bộ phim cũng đã kết thúc.

Họ ra khỏi rạp chiếu phim, Hồ Úc Triết hỏi: "Cô có muốn ăn một bữa không?" ”

Di Di không chút suy nghĩ: "Tôi đã ăn rồi, hơn nữa còn đang giảm cân, buổi tối bình thường không ăn nhiều. ”

Hồ Úc Triết "ừm" một tiếng, hàng mi dài buông xuống, "Di Di, vừa rồi xin lỗi, tôi không có cố ý. ”

Di Di nghe thấy thế ngược lại có chút ngượng ngùng, giọng điệu cự tuyệt của cô có chút quá sắc bén.

"Lần sau đừng như vậy nữa."

Hồ Úc Triết gật đầu, giải thích: "Tôi là quá sợ hãi thôi, cô nói mình rảnh sau bảy giờ, bộ phim trong khoảng thời gian này cũng chỉ có bộ đó, nên tôi liền mua luôn. ”

"Đi về thôi." Di Di không muốn thảo luận chuyện này nữa.

Sau khi về đến nhà, Di Di gội đầu, phân vân nghĩ nên thay quần áo hay không thay quần áo, cuối cùng lựa chọn thay quần áo.

Dù sao cũng không phải vì thấy bẩn mà chỉ vì cô chịu không nổi bản thân xấu xí như vậy!

Di Di chọn một chiếc váy dài màu vàng tươi, bên ngoài khoác lên một bộ âu phục nhỏ, không nhanh không chậm ra ngoài trước mười giờ rưỡi.

Dựa theo địa chỉ trên vé, Di Di tìm được đến địa điểm kia.

Màn đêm yên tĩnh, bên trong sân lại nóng bỏng ngất trời, ánh đèn sáng lấp lánh.

Trong quán chia làm hai địa điểm, chỗ ngồi của Di Di ở hàng đầu tiên của đài quyền anh lớn, cô ngồi ở trong một đám con trai mà run rẩy, giống như cừu và bầy sói vậy.

"Em gái, em cũng thích xem quyền anh à."

"Thật hiếm thấy, tôi muốn dẫn bạn gái đến, cô ấy cũng không có hứng thú xem."

Đại ca bên cạnh cô nói chuyện, Di Di lúng túng đáp: "Ách, ừm. ”

Người đàn ông hỏi: "Cô ủng hộ bên nào?"

Di Di không nói gì, người bên kia tranh nhau trả lời: " Còn cần phải hỏi nữa sao? Khẳng định ủng hộ Z thần rồi! ”

Di Di giơ tay lên: "Z thần là...? ”

Đại ca liếc cô một cái, "Z thần cô cũng không biết sao? ”

Di Di: "Lần đầu tiên tôi đến, bạn bè tặng vé..."

"Vậy tôi phải phổ cập cho cô chút kiến thức rồi." Đại ca liền hứng thú: "Z thần, đây chính là người đàn ông quanh năm bá bảng, hoàn toàn xứng đáng với quyền vương. Bất quá một năm hắn chỉ xuất hiện ba tháng, bình thường đều không gặp được. ”

Anh cả ở phía bên kia nói: "Bạn đang ở đây, đây là trò chơi cuối cùng của mình."

"Lần sau, cũng không biết phải đợi khi nào, toàn bộ nhìn tâm tình của hắn đi."

"Dù sao hắn cũng không thiếu tiền, tiền thưởng cũng tiêu không hết, hiện tại hứng thú muốn thuần thục đánh quyền."

Hai đại ca trò chuyện, Di Di nhìn chằm chằm người đàn ông ở xa xa sắp vào sân. Dáng người người đàn ông cao lớn, nửa người trần trụi, cơ bắp bôi tinh dầu kiên cường rắn chắc, dưới ánh đèn tựa như thể tượng điêu khắc thân hình Hy Lạp.

Di Di chưa bao giờ biết, thì ra vóc người của một người đàn ông, cũng có thể dùng mỹ từ hình dung. Anh ta giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, không liên quan đến quốc tịch, không liên quan đến giới tính, bất cứ ai nhìn thấy sẽ đều ngạc nhiên.

Anh bước lên sàn boxing, tất cả mọi người reo hò, và ai đó hét lên: "Z Thần! Z Thần! ”

Đối thủ là một con lai, đại ca chỉ vào tên con lai nói với Di Di: "Chỉ có hắn ta, là vạn niên lão nhị. Đã thua Z Thần, vẫn không phục. Than ôi, chàng trai trẻ vẫn chưa thông suốt. ”

Một người anh trai khác nói: "Nhưng mỗi lần thi đấu hắn ta đều có thể lọt vào trận chung kết, hắn cũng là một trong những vị vua của ngai vàng."

Người dẫn chương trình bắt đầu giới thiệu thí sinh, con lai tên là Jack, Di Di liếc mắt nhìn Jack, "Anh ấy rất lợi hại sao? ”

"So với quyền thủ bình thường coi như không tệ, nhưng, so ra thì kém Z thần, cô nhìn xem."

Giới thiệu xong, hai bên hành lễ quyền.

Một tiếng chuông vang lên, Jack ra tay trước, Chiêu Dã nhanh nhẹn tránh thoát.

Jack chưa từ bỏ ý định, liên hoàn xuất quyền, Chiếu Dã lạnh lùng cười, tựa hồ đang châm chọc Jack nóng nảy.

"Chân thành cầu nguyện." Đại ca nói.

Di Di nhìn không hiểu, cô chỉ biết đại quyền mạnh như vậy đập xuống, cô sẽ bị đánh thành cái bánh thỏ, cặn bã thỏ luôn mất.

Chiếu Dã phòng thủ đủ rồi, chủ động xuất kích, ngay lập tức đánh trúng mấy quyền, tiếng vang Di Di ở dưới đài đều có thể nghe thấy.

Khán phòng vang lên một trận hoan hô, mười phút tiếp theo, Chiếu Dã cơ hồ đã độc chiếm thế thượng phong.

Cho đến khi Jack mặt mũi bầm dập, ngã xuống đất không dậy nổi, trọng tài bắt đầu đếm ngược...

"Không hồi hộp chút nào ." Đại ca huýt sáo.

Trọng tài giơ tay lên, người dẫn chương trình tuyên bố quyền vương ra đời, một mảnh sôi trào. Đối với cạnh tranh, nhiệt huyết ở trong xương, là các yếu tố bạo lực nguy hiểm. Trong sân đồng loạt hô "Z thần", thậm chí có fanpage mở cả biểu ngữ.

Di Di nhìn Chiếu Dã trên đài, vừa thân quen lại vừa xa lạ.

Trong phút chốc, anh quay đầu lại, khi chiến thắng mặt cũng không chút thay đổi, nhưng lúc này khóe môi hơi nhếch lên.

Những tràng pháo tay vang lên không ngừng, cổ vũ không nghỉ.

Anh nhìn về phía mọi người, mọi người nhìn về phía anh.

Chương kế tiếp