[CaoH/NP] Nâng Cấp Hệ Thống Bể Nợ

Chương 28: CHƯA ĐỦ MƯỜI TÁM
Hai người lửng thửng đi dưới mưa về đến nhà cô, trời cũng không có dấu hiệu giảm nhẹ đi còn nặng hạt hơn. Kiều Ninh Ninh nhanh chóng tạm biệt Song Nghị sau đó vô nhà thật nhanh.

Mặc dù có dù nhưng cô vẫn bị ướt nên phải tắm rửa rồi thay áo ngủ nằm lên giường, nghĩ ra kế hoạch ngày mai.

...

Sáng dậy, cô nấu một bữa nhẹ nhàng ăn cho ấm bụng sau đó gọi người giao tới cho đội phòng chống Y.

Cứ như thế mấy ngày, Tiểu Duẫn và chị Nhã đặc biệt tới thăm cô.

Đại loại hỏi cô sao không đến đội phòng chống Y nữa. Còn nói thêm cảnh sát Lục đang ốm nhưng vẫn lao đầu vô làm việc không ngừng nghỉ.

Thêm một điều nữa là hôm đó sau khi cô rời đi, Lục Dực Nam có chạy theo nhưng lại lúc quay về lại để mưa ướt đẫm cả người.

Kiều Ninh Ninh ậm ừ rồi tiễn hai người về. Quyết định tối nay sẽ đến xem sao.

-Chú Lục?

Căn phòng không được mở đèn điện tạo cảm giác đáng sợ. Lúc này mọi người trong đội thay phiên nhau chào tạm biệt ra về, cô hơi sợ sợ khi đứng ở ngoài như thế đành bước vào.

Không xác định được phương hướng nên cô định mở đèn flash lên dò xem thì Vu Đồng gọi tới.

-Ừm, anh ngủ ngon.

Đến khi cô tắt máy rồi vừa bấm vào chế độ đèn pin thì cả người bị ấn lên cửa.

-a...đau...ưm...

Đôi môi bị Lục Dực Nam điên cuồng hôn lấy hôn để. Kiều Ninh Ninh hoảng sợ vùng vẫy đẩy Lục Dực Nam ra.

-Chú làm gì đấy?

Sờ sờ bị cắn đến chảy máu, Kiều Ninh Ninh lùi lại phía sau.

-Tại sao?

Lục Dực Nam âm trầm hỏi.

-Tại sao cái gì?

Kiều Ninh Ninh khó hiểu muốn đi khỏi phòng tối om thì bị Lục Dực Nam kéo lại, cưỡng ép hai tay lên đầu nằm lên bàn trà.

-Tại sao em không tới tìm tôi? Tại sao lại đi cùng tên đó? Tại sao tôi bị bệnh em không tới tìm tôi? Tại sao em không trực tiếp đưa cơm cho tôi? Tại sao...tại sao em không thích...thích tôi nữa?

Kiều Ninh Ninh nhướng máy, nhanh chóng tìm ra máu chốt, hóa ra là thấy cô cùng Song Nghị đi chung chứ gì? Thú vị thật!

Kiều Ninh Ninh cố thoát khỏi vòng kiềm chế của Lục Dực Nam. Đè anh ở dưới, bản thân ngồi lên, cúi người hôn yếu hầu của anh. Bàn tay sờ gương mặt đã gầy đi không ít.

-Cháu vẫn thích chú mà...

Kiều Ninh Ninh gỡ một nút áo của Lục Dực Nam.

-Nhưng tại sao chú ở cùng người xưa của chú thì được?

Nghe cô nói như thế, Lục Dực Nam nhớ lại.

-Là do cô ta tự cởi đồ, chú đã đẩy ra rồi...

Kiều Ninh Ninh lại cởi thêm.

-Không phải chú không thích cháu sao?

Lục Dực Nam lắc đầu, trong men say, hắn nói ra hết sự thật.

-Không, chú thích...thích rất nhiều.

Kiều Ninh Ninh cởi xong áo của Lục Dực Nam liền đứng dậy.

-Vậy tại sao chú không nói?

Lục Dực Nam đứng dậy theo Kiều Ninh Ninh, ôm chặt lấy cô.

-Tại vì em chưa mười tám.

Kiều Ninh Ninh dở khóc dở cười, kiều mị nói.

-Đêm nay cháu đủ mười tám nhé, cảnh sát Lục.

...
Chương kế tiếp