[CaoH/NP] Nâng Cấp Hệ Thống Bể Nợ

Chương 33 - 34
Chuông điện thoại làm cô tỉnh giấc. Cô xoay người phát hiện Tịnh Kỳ còn ngủ nên lén lút chạy ra ngoài thay bộ đồ mới.

-Thuần Thuần, cậu đợi tớ, tớ sắp đến rồi.

Hôm nay cô có hẹn với Giang Thuần sẽ đi hẹn hò. Lúc trưa qua, Giang Thuần bỗng nhiên gửi một tấm ảnh có hình ảnh che mắt học sinh.

Cô còn tưởng ai đó hack cơ.

Giang Thuần gửi ảnh côn thịt cương cứng, một tay cậu đang nắm nó nhìn có vẻ vô cùng chật vật.

"Thuần Thuần: Muốn được cậu yêu thương..."

Kiều Ninh Ninh thấy Giang Thuần thường ngày cao cao tại thượng, vừa học giỏi vừa đẹp trai lại gửi mấy tin nhắn gợi tình đó...đỏ mặt thật.

Có vẻ thấy không trả lời lại, Giang Thuần lại đổi qua chụp một cái ảnh khác. Lần này cậu chỉ mặc một cái áo sơ mi độc nhất đã buông hết cúc. Thân hình cao lớn, hút mắt kết hợp côn thịt xuất chúng chụp trước gương.

"Thuần Thuần: Nếu cậu còn không trả lời tối nay liền tới nhà cậu làm cậu không xuống giường được!"

Kiều Ninh Ninh nghĩ tới nhiệm vụ tối nay thì làm sao dám chậm trễ không trả lời lại. Nhanh chóng hẹn cậu ngày mai gặp mặt.

Nhắc tới nhiệm vụ, hệ thống này sao lại im lặng như thế nhỉ?

Tới nơi cô ngay lập tức bị Giang Thuần ánh hào quang ngời ngời ôm chặt lấy.

-Nhớ cậu...

-Tớ cũng vậy...

Giang Thuần đưa cô đi ăn, rồi qua quán trà sữa. Hai người bình bình ổn ổn năm tay nhau đi chơi như cặp đôi bình thường. Thanh niên khuôn mặt đẹp trai, nho nhã cùng thiếu nữ thanh xuân trong mắt người khác quả thật là vậy nhưng khi ngồi vào góc khuất thì lại diễn biến một câu chuyện khác.

-A...Giang Thuần, dừng lại đi...aa...

Ngón tay của Giang Thuần thản nhiên đùa giỡn hoa huyệt của Kiều Ninh Ninh. Kiều Ninh Ninh vừa giữ ly trà sữa đến miệng lại khó khăn hút lên.

-Chỉ dùng tay thôi mà cậu đã ướt thế này...

-Thời gian này không ai dùng côn thịt làm cậu là để cậu chịu ủy khuất rồi.

Kiều Ninh Ninh xụi lơ, chọt chọt vào đũng quần Giang Thuần.

-Thuần Thuần...chỗ này đã phồng rồi...

Bị cô trêu chọc như thế khiến Giang Thuần máu lên não, bừng bừng ý chí muốn tìm một chỗ nào đó.

Đúng lúc, tầm mắt Kiều Ninh Ninh hiện lên bóng dáng quen thuộc. Thân hình cao lớn, khí thế nghiêm nghị đó chẳng phải là...Lục Dực Nam?

Phảng phốt Lục Dực Nam đang tiến đến chỗ cô, cũng may cô đang núp trong lòng Giang Thuần nên anh không thấy cô. Lúc này Giang Thuần gọi một tiếng:

-Chú!

Đậu má! Kiều Ninh Ninh bụm miệng giật mình. Không lẽ Giang Thuần và Lục Dực Nam là họ hàng đó chứ?

Kiều Ninh Ninh tìm trong giỏ một cái khẩu trang và mắt kính đeo lên lập tức. Cũng may cô luôn mang theo...

Lục Dực Nam gật đầu, nhìn qua dáng người hơi hơi giống ai đó.

Giang Thuần nhìn vẻ tò mò của chú mình, sau đó nhìn Kiều Ninh Ninh che kín mít hơi khó hiểu, có thể là do cô ngại.

-Đây là bạn gái của con, tên K...

Kiều Ninh Ninh che miệng Giang Thuần lại, gấo gáp đứng dậy không nói câu nào chạy như ma đuổi.

Cổ tay bị bắt lại, Kiều Ninh Ninh thót tim quay lại. Là Giang Thuần.

-Cậu sao thế?

Giang Thuần khó hiểu, kéo cô vào sát người mình.

Kiều Ninh Ninh tất nhiên không thể nói chú của cậu là bạn giường của tớ!

-À, tớ hơi mệt, tớ về trước nhé!

Sau đó nhún chân lên trực tiếp không tháo khẩu trang hôn hôn lên má môi cậu rồi nắt taxi rời đi không để Giang Thuần kịp nói gì.

Lúc cần thì không thấy, lúc không cần thì luôn xuất hiện, đó chính là hệ thống nghèo nàn kia!

"Chúc mừng kí chủ đã nâng cấp hệ thống lên cấp C thông qua việc lấy tinh dịch của đối tượng Tịnh Kỳ!"

Kiều Ninh Ninh dựa lên thành kính xe. Nghe hệ thống luyên thuyên.

"Sau đây sẽ có những nâng cấp đầy thú vị sau:
-Biết được sở thích của mục tiêu công lược.
-Phần quà nâng cấp lên 4 lần.
-Chỉ số đổi thành mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ tự ưu hóa thân thể.
-Một nguyện vọng."

-Nguyện vọng? Cái gì cũng được sao?

"Đúng vậy, là do công ty chủ quản thấy cô siêng năng hái tiền cho bọn họ."(Là chụy đi làm tình)

-Nợ của ngươi đã hết chưa?

"Vẫn còn, khi nào cô lên cấp S sẽ tự nhiên xóa nợ, hệ thống cũng sẽ tự rời đi!"

-Vậy thì sau khi ngươi xóa được nợ nần gì đó, lên cấp S gì đó thì để bọn họ quên những chuyện này với tôi đi!"

"Ồ, lần đầu tiên hệ thống thấy có người muốn bỏ qua những cực phẩm đấy!"

Kiều Ninh Ninh nhún nhún vai.

"Chấp nhận nguyện vọng!"

Sau khi kết thúc trò chơi này, cô sẽ không dính dáng tới bọn họ nữa!

...

"Kí chủ, có muốn nâng cấp nhanh hơn không?"

-Hửm?

Kiều Ninh Ninh tay dựa vào thành kính, nhướng mày.

"Hệ thống vừa dò được tín hiệu của mục tiêu cách đây không xa."

Kiều Ninh Ninh khó hiểu nhìn xung quanh.

-Hệ thống ngươi kinh khủng thế, còn biết dò tín hiệu cơ à?

"Đi tới chỗ huấn luyện cưỡi ngựa đi."

Kiều Ninh Ninh nghĩ cũng đang rảnh rang, nên bảo tài xế ghé tới chỗ hệ thống muốn.

-Ở đây nhìn ai cũng dũng mãnh thật đấy!

Cô nghe lời hệ thống tới quầy đăng ký và mua đồ cần thiết cho việc cưỡi ngựa.

-Hệ thống, mục tiêu chỗ nào?

"Phát hiện mục tiêu Lâm Thành, hoàn thành lấy được tinh dịch có phần thưởng hấp dẫn!"

Nghe hệ thống thông báo, Kiều Ninh Ninh vẫn còn mù mờ chưa rõ tình hình đến khi nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, toát ra khí chất. Kiều Ninh Ninh kinh ngạc làm rớt mũ.

-Điên rồi, ngươi điên thật sự. Đó là thầy giáo trên lớp đấy!

"Tình huống càng đặc biệt càng kích thích, càng dễ nâng cấp!"

Kiều Ninh Ninh bất đắc dĩ cầm lại nón, suy tính kịch bản.

Nhìn ngó mấy người phụ nữ già trẻ đều bu quanh nhờ vả Lâm Thành tập cưỡi ngựa, nhắm chắc người đàn ông này rất được yêu thích.

Mặc dù họ luôn bị từ chối nhưng vẫn cười tươi...

-À, anh ơi...

Kiều Ninh Ninh dắt theo bé ngựa nhà mình lại gần Lâm Thành. Vui vui vẻ vẻ chào hỏi.

-Ủa? Là thầy nè! Em chào thầy...

Lâm Thành ngạc nhiên, sau đó cố nhớ lại đây là học sinh lớp nào.

-Thầy ơi, thầy có thể giúp em...giúp em cưỡi...cưỡi ngựa được không ạ?

Sờ sờ đầu bé ngựa trắng, Kiều Ninh Ninh cười cười ấp úng nhờ vả.

Lâm Thành nhíu mày, suy nghĩ dù đây là học sinh của mình thì cũng không thể tùy tiện giúp cô. Anh gọi Hoàng Lưu ra.

-Xin lỗi em, lịch trình của thầy thật sự bận nên không thể giúp em được...

Nhìn qua Hoàng Lưu.

-Đây là Hoàng Lưu. Cậu ấy sẽ giúp em!

Kiều Ninh Ninh gật gù, không để ý tới Lâm Thành nữa, bắt tay với Hoàng Lưu đang thẹn thùng.

-Em chào anh Lưu.

Mặc dù đã đoán trước kết quả nhưng không ngờ lại gọi cho cô một anh trai dễ ngại ngùng...

Kiều Ninh Ninh vừa ngồi trên lưng ngựa đã lập tức choáng váng bắt lấy vai Hoàng Lưu, hoàn toàn quên mất nhiệm vụ.

...

Kiều Ninh Ninh về tới cửa nhà, ngửi thấy mùi thức ăn đoán chắc là Tịnh Kỳ đang ở trong bếp.

Cô chạy tới ôm eo của cậu say đó hôn hôn vào lưng của Tịnh Kỳ.

-Chị đi đâu cả ngày thế?

Giọng điệu này khẳng định là giận dỗi rồi. Kiều Ninh Ninh trườn tay từ bụng cậu xuống đũng quần xoa xoa.

-Có việc cùng bạn. Bây giờ về bồi thường cho em đây!

Kiều Ninh Ninh đi tới trước, quỳ xuống, mở cúc quần của cậu sau đó kéo xuống. Mở thêm một lớp quần lót. Côn thịt đã cứng từ trước vùng ra đập trúng ngay mũi của cô.

Lưỡi liếm liếm như mèo cào ngay quy đầu khiến Tịnh Kỳ đang xào nấu đồ ăn nhịn không được nữa tắt bếp. Cậu ngửa đầu thở một hơi.

Hai tay của cô xoa xoa hai viên tinh hoàn đêan vui, sau đó cô mở miệng ngậm phân nửa liên tục ra vào.

-Ưm...ưm...

Tịnh Kỳ cố định đầu cô, điều khiển nhịp độ ra vào khiến Kiều Ninh Ninh hơi khó thở một tý. Cô trả thù bằng việc nhéo nhéo tinh hoàn của cậu sau đó đến khi miệng tê rần mới đón nhận lấy một đợt tinh dịch. Kiều Ninh Ninh ỡm ờ nuốt xuống.

Lại bế cô lên bàn ăn, Kiều Ninh Ninh biết ý tách hai chân, đợi côn thịt cắm vào.

-Em họ, cắm chị như...vậy...sướng...aa...muốn chết...

Kiều Ninh Ninh nằm trong lồng ngực của Tịnh Kỳ, đầu óc mơ hồ nỉ non.

-Vậy dâm huyệt của chị cũng chỉ có thể để mình em họ cắm...

Thấy cô không trả lời, động tác lập tức dừng lại khiến Kiều Ninh Ninh khó chịu ngưỡng đầu lên, hai tay quàng qua cổ Tịnh Kỳ nghiêng đầu hơi nức nở.

-Có chịu để mình em cắm...

Côn thịt ma sát cửa huyệt khiến Kiều Ninh Ninh run lẩy bẩy, hết sức ngả vào lòng của Tịnh Kỳ.

-Chỗ này...của chị không?

Trong cơn dục vọng che mờ ý thức Kiều Ninh Ninh mờ mịt gật đầu, hoa huyệt hướng tới côn thịt.

-Ừm, đều là của Kỳ Kỳ.

Lại được thỏa mãn. Kiều Ninh Ninh vừa lòng bỏ ăn tối để Tịnh Kỳ ra sức phục vụ cô.
Chương kế tiếp