[CaoH/NP] Nâng Cấp Hệ Thống Bể Nợ

Chương 5: MÔNG CỦA TỚ ĐAU CẬU GIÚP TỚ XOA NHA
Kiều Ninh Ninh nhìn bóng lưng đang dần xa của Giang Thuần, cô cảm thấy thật tội lỗi. Người ta cũng không cho cô cơ hội đền bù tội lỗi.

Lúc về gần tới nhà, Kiều Ninh Ninh lần thứ hai trong tuần nghe thấy tiếng đấm đá kịch liệt. Cô ngó đầu nhìn vào, hình như là bọn đánh Vu Đồng ngày hôm qua, bọn họ đang nằm la liệt dưới đất, nhìn qua một tí là Vu Đồng đang dùng nụ cười bề trên khinh thường giống như nhìn cỏ rác đang nằm la liệt trên đất.

Kiều Ninh Ninh biết chắc mình ở lại đây sẽ không tốt lành gì nhanh chóng chạy đi.

-Ê!

Hắn ta chạy theo cô làm gì?

-Kiều Ninh Ninh!

Tôi không nghe, cậu làm gì được tôi!

"Nhiệm vụ thứ ba: kí chủ phải để cho Vu Đồng sờ mông của kí chủ. Thời gian thực hiện: ba ngày. Khen thưởng: Lọ tri thức cấp hai. Thất bại: bị mười tên côn đồn sàm sỡ."

-Chết tiệt.

Kiều Ninh Ninh miễn cưỡng dừng lại. Quay người lại, giơ tay chào Vu Đồng, mỉm cười ngọt ngào.

-Chào bạn học Vu Đồng.

Vu Đồng cảm thấy ớn lạnh, mới nãy gọi mãi không nghe giờ lại thay đổi như thế.

-Chuyện hôm qua...

Muốn cô im lặng vì danh dự trăm trận trăm thắng của hắn nhưng lại bị ô uế hả?

-Được rồi, tớ hứa sẽ không nói với ai đâu về chuyện hôm qua đâu!

-Tôi chỉ muốn cảm ơn cậu vì...giúp tôi...

Vu Đồng ngại ngùng gãi đầu. Nhớ lại xúc cảm hôm qua khi được cô ôm. Khi đó anh hết lực chống cự. Bị đánh lén như thế anh nghĩ mình sẽ nằm như thế đến khi tự đứng dậy nhưng lúc đó anh vẫn được cô ôm lấy giúp đỡ. Bao lâu rồi anh không được sự yêu thương như thế nhỉ? Anh cũng không rõ nữa. Cô còn đưa áo của cô cho anh thay, hương thơm ngọt ngào của cô anh nhớ rất rõ.

Kiều Ninh Ninh lúc này đang đau đầu vì nhiệm vụ biến thái đó.

-À, chuyện đó hả? Bình thường thôi. Ha ha ha...

Cái điệu cười ngượng ngạo làm cho cô muốn tát mình hai cái.

Bây giờ cô phải làm sao để bồi dưỡng tình cảm ngày càng thân thiết với hắn ta hơn. Điều này sẽ thúc đẩy nhiệm vị sẽ được hoàn thành nhanh nhất. Tuy nhiên cô biết rõ không có khả năng vọng tưởng trên.

...

Kiều Ninh Ninh ảo não tới lớp, ngồi xuống bàn học của mình. Cô phát hiện hôm nay Vu Đồng có đi học!!!

Đã hai ngày trôi qua, cô không hề thấy bóng dáng của Vu Đồng, hạn chót là hôm nay, vốn đang khóc thét trong lòng thì ông trời vẫn còn thương cô.

-Vu Đồng, hôm nay có mặt rồi à?!

Thầy giáo chủ nhiệm đẩy gọng kính chất lượng cao của ông, cười tức giận nhìn dáng vẻ ngả ngớn của anh.
...

-Tiết học kết thúc, à, hôm nay đến phiên bạn nào quét dọn lúc ra về?

Kiều Ninh Ninh mở danh sách lao động vừa photo sáng nay ra xem.

-Kiều Ninh Ninh và Vu Đồng.

Vu Đồng ngẩng đầu lên, nhìn bóng lưng Kiều Ninh Ninh đang chăm chú nhìn danh sách lao động thông báo cho các bạn phân công trực nhật.

Thường thì trong danh sách lao động đấy sẽ không có tên anh...

Không lẽ Kiều Ninh Ninh cố ý? Hay cô ấy có ý với anh? Không lẽ sau vụ việc cô giúp anh, cô đã đem lòng ái mộ anh sao...

...

"Cô cũng đáo để thật đấy!"

Hệ thống vỗ tay có lệ.

Kiều Ninh Ninh hất tóc, khinh thường hệ thống.

"Còn phải nói?"

Kiều Ninh Ninh cầm hai cây chổi dog, một cái cho mình, một cái cho Vu Đồng, mỉm cười hướng dẫn anh quét dọn, mặc dù nhìn vào thì chỉ có mình cô dọn dẹp thôi.

Hôm nay là tiết học đổi ca với buổi chiều. Nên buổi sáng đổi với buổi chiều, đã gần sáu giờ tối rồi, Vu Đồng còn đang loay hoay không biết cầm cây chổi ra làm sao nữa.

Thấy Vu Đồng chán ghét bỏ lại cây chổi giữa sàn chuẩn bị ra về, Kiều Ninh Ninh gấp muốn chết, định chạy lại cản Vu Đồng thì vất phải cây chổi để giữa sàn nhà. Diễn biến tiếp theo không cần nói cũng biết. Kiều Ninh Ninh ê ẩm mông ngồi bịch tại chỗ. May là Vu Đồng còn có chút tình người quay lại kéo cô đứng dậy.

-Vu Đồng cậu giúp tớ với tớ...tớ đau...

Kiều Ninh Ninh kéo tay của Vu Đồng lại.

-Đau ở đâu?

Vu Đồng thắc mắc.

-Ở đây...

Cô kéo hai tay của Vu Đồng vòng ra sau mông mình, để hai tay của anh bao trọn lấy cặp mông tròn trịa đẫy đà, yếu ớt nói:

-Mông của tớ đau cậu giúp tớ xoa nha.

Vu Đồng: !!!

Kiều Ninh Ninh vẫn giữ lấy hai tay anh đặt lên mông cô. Anh dường như không thể vùng ra, anh bị làm sao thế này?

Không lẽ Kiều Ninh Ninh thích anh sao? Nhưng mà hiện giờ anh muốn tập trung đánh nhau hơn là yêu đương. Cô lại thẳng thắn như thế...

"Nhiệm vụ hoàn thành!"

Kiều Ninh Ninh biết không khí bây giờ đang rất nguy hiểm, cô phải thật tự nhiên, thật tự nhiên!!!

-À, mông của tớ hết đau rồi. Cảm ơn cậu đã giúp tớ.

Kiều Ninh Ninh buông tay ra, xấu hổ quay người cầm lấy chổi và cặp chạy lẹ đi.

Mình quá to gan rồi. Nếu lỡ như hắn ta đánh mình thì sao đây? Nhưng mà bị một người đánh còn hơn mười người sàm sỡ.
Chương kế tiếp