[CaoH/NP] Nâng Cấp Hệ Thống Bể Nợ

Chương 6: LÀM TỚ HẾT KHÓ CHỊU ĐƯỢC KHÔNG?
Đã một tuần trôi qua, hệ thống cũng không giao nhiệm vụ gì. Vu Đồng cũng không đi học. Dường như chuỗi ngày bình thường của cô đã được tái thiết lập lại.

Bỗng nhiên, cánh cửa bị đẩy mạnh, chỉ vừa nhìn thấy người đó, Kiều Ninh Ninh lập tức cúi người cầm vở né tránh. Còn ai trong đây nữa? Là Vu Đồng. Vừa nhắc tào tháo là táo tháo tới. Đúng là miệng thối mà!

Hôm đó sau khi về nhà, cô đã tự tát mình hai cái thật đau, đụng đến hắn thì ngày tháng yên bình cắp sách đến trường của cô coi như vụn vỡ. Cũng may là hắn chưa bảo đàn em tới đánh cô, phải làm sao bây giờ khi cô đã cảm nhận được hắn đang tiến lại gần cô.

-Ủa? Ninh Ninh cậu không sao chứ?

-Thưa cô, Ninh Ninh bị ngất rồi ạ.

Chạy không được thì đành phải giả lăn ra ngất thôi.

-Ừ, em đỡ bạn lên phòng y tế đi.

Cô giáo lo lắng lên tiếng.

Là ai đang bế mình vậy. Mùi từ áo cực kì dễ nghe, hình như...là...lớp phó?

Từ Cảnh mặt đỏ ửng cực kỳ nhẹ nhàng đặt Kiều Ninh Ninh xuống.

Sao còn chưa đi nữa?

Kiều Ninh Ninh bị tò mò làm cho sốt ruột. Cô lén ti hí mắt ra nhìn thì...thấy Từ Cảnh đang cực kì tự nhiên vén váy của cô lên. Cậu cũng không để ý tới sắc mặt của Kiều Ninh Ninh đang chảy mồ hôi hột cực kỳ sốc.

Ông trời cho cô biết mục đích của Từ Cảnh được không???

"Nhiệm vụ thứ tư: kí chủ phải làm sao cho Từ Cảnh liếm hoa huyệt của kí chủ đến cao trào. Thời gian thực hiện: một ngày. Khen thưởng: lọ dưỡng làn da cấp ba. Thất bại: trực tiếp bị kim tiêm có chứa dung dịch dị ứng gây tổn hại nặng nề tới da!"

"Gì? Điên hả? Làm sao tôi cho lớp phó không nhiễm bụi trần làm cái trò đó được chứ?"

Hệ thống chép chép miệng.

"Nhìn cái hành động biến thái của cậu ta cô còn bảo không nhiễm bụi trần cái gì chứ? Đây là thời cơ tốt, mau thực hiện đi!"

"Tôi không dám!"

"Vậy thì chuẩn bị đi cấy lại da đi!"

"Đừng mà. Huhu..."

Cái hệ thống đáng chết không có tình người này!

Hôm đó còn chưa kịp nhặt lại chút tự trọng cuối cùng. Hôm nay coi như không còn gì cứu vớt nữa vậy.

-Lớp phó, tớ ngứa quá. Cậu giúp xem qua được không?

Kiều Ninh Ninh giả vờ mơ màng. Giả vờ không biết hành động giật mình thả váy xuống của Từ Cảnh. Kiều Ninh Ninh ngồi quỳ dậy, đối diện cậu nũng nịu kéo tay Từ Cảnh.

-Cậu ngứa chỗ nào? Tớ giúp cậu.

Thấy khuôn mặt ửng đỏ còn có mồ hôi làm tóc dính vào khuôn mặt coi bộ thật sự rất khó chịu, Từ Cảnh lo lắng quan tâm.

Kiều Ninh Ninh lơ đễnh nhìn xung quanh xác định không có ai, nhìn qua camera may mắn là cái này chỉ là camera mô hình, hoàn toàn vô dụng. Cô đặt ngón trỏ lên môi của Từ Cảnh, một tay cầm lấy tay của cậu hướng tới dưới lớp váy đặt vào.

-Nơi này rất khó chịu, tớ muốn dùng cái này...

Kiều Ninh Ninh chỉ chỉ miệng của Từ Cảnh.

-Làm tớ hết khó chịu được không?

"Hệ thống bái phục!"

Hệ thống vỗ tay bốp bốp, xuýt xoa khen ngợi.

"Phí lời!"

Kiều Ninh Ninh khinh thường.

Trước đây Từ Cảnh cậu cũng được đám bạn gửi rất nhiều thứ đỏ mặt, có lúc cậu sẽ bấm vào xem. Chỉ là xem một nửa thì không xem nữa, 'như vậy là đủ', lúc nào cậu cũng suy nghĩ như vậy để hạn chế dục vọng của bản thân. Lúc này, Kiều Ninh Ninh ngày thường cậu không để ý gì nhiều ngoài việc nhờ nộp bài đúng một lần vì lần đó cậu có việc gấp lại có thể khiến tim cậu đập đến muốn nổ tung. Sau lần nhìn thấy quần lót của Kiều Ninh Ninh, cậu đã phải đi tới góc lớp tự mình phóng thích.

-Lớp phó, huhu, thật khó chịu, làm ơn đi mà. Tớ sẽ không để ai biết đâu, tớ cần cậu giúp thật đó.

-Cậu...

-Cô chủ nhiệm cũng nói là lớp phó cũng sẽ giúp đỡ các bạn học đang khó khăn mà.

Kiều Ninh Ninh tiến lại gần Từ Cảnh.

-Đây là lúc cậu nên thực hiện trách nhiệm chức vụ của mình mà...

...

Kiều Ninh Ninh kéo cổ áo Từ Cảnh lại nằm trên giường. Hai đùi cô mở ra, cực kì nghiêm túc mời Từ Cảnh tới.

Từ Cảnh hơi đờ ra. Mụ mị tin lời Kiều Ninh Ninh: Đúng rồi, Kiều Ninh Ninh nói cậu nên thực hiện trách nhiệm của lớp phó. Cậu nên giúp đỡ bạn học khi đang gặp vấn đề khó khăn.

-A...lớp phó...ưm...từ từ...

Kiều Ninh Ninh giật bắn mình, tự nhiên Từ Cảnh đang bất động đột nhiên lao đến như tia chớp điên cuồng ngậm lấy hoa huyệt đang cách một lớp vải quần lót của cô.

Cách một lớp vải, cảm giác kích thích mãnh mẽ xông tới đại não của Kiều Ninh Ninh, cô thở dốc gấp đến không chịu nổi. Hai mông đột nhiên bị bóp nắn kịch liệt, Kiều Ninh Ninh ưỡn eo lên, trong thâm tâm không ngờ rằng hành động xấu hổ lại mang đến khoái cảm mãnh liệt như thế.

Từ Cảnh còn gấp hơn cô, cậu kéo quần lót của Kiều Ninh Ninh ra, đưa lưỡi liếm mị thịt bên ngoài. Nghe thấy tiếng rên rỉ dụ hoặc truyền tới tai kích thích cậu phải mãnh liệt hơn như thế. Đưa lưỡi vào trong mị thịt e ấp, hương vị con gái khó nói khiến cậu si mê không thoát ra được.

Kiều Ninh Ninh đã sướng muốn chết rồi, đầu lưỡi của Từ Cảnh liên tục đưa cô lên tới mây rồi bay tới trời nắng. Cảm giác muốn bùng nổ tại chỗ.

-Lớp phó, tớ...ra...

Từ Cảnh chuẩn bị tinh thần mút lấy dâm thủy của Kiều Ninh Ninh. Sau đó nhẹ nhàng hôn lên bụng của cô
Chương kế tiếp