Chỉ Ngủ Đại Ma Vương

Chương 65.【Trùm trường x Học sinh giỏi】Bạn trai, Tiểu Đường (23)
Nam sinh đẹp trai ngã ra mặt đất, quần áo xộc xệch. Một nửa má của cậu ta nhanh chóng sưng lên rõ rệt, khóe miệng cũng tràn ra tia máu.

“A!”

“Trời ạ!”

“Đó là trùm trường? Người bị anh ấy đánh là ai vậy?”

“Hình như là Đường Nhiên của lớp một.”

“Này ——Tôi nghe nói, hai người bọn họ… Hình như là…”

“Ha ha.” Đường Nhiên chống khủy tay đứng dậy, nhặt chiếc kính rơi vỡ vụn ở bên cạnh lên, bình tĩnh đeo lại lên tai: “Đường đường là cậu chủ nhà họ Đường, lớn như vậy rồi mà vẫn chỉ biết dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề à?”

Tuy là người bị đánh, nhưng biểu cảm của cậu ta không thay đổi. Cậu ta bình tĩnh nói, giống như đang cảm thấy buồn thay cho đứa trẻ mãi không chịu lớn, thể hiện rõ ràng sự mỉa mai.

Trên các hành lang các tầng xung quanh, học sinh dần dần tụ tập lại, lén lút quan sát cảnh tượng hiếm thấy.

Hai học sinh nam này đều là những người nổi tiếng trong trường, một người có gia thế đứng đầu trường với vẻ ngoài đẹp trai, mỗi tội học kém, các phương diện khác đều xứng đáng đứng đầu, người còn lại thì có gia thế bí ẩn, tính cách hiền lành, thành tích luôn dẫn đầu, là bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều nữ sinh. Hai người bình thường chưa bao giờ đụng chạm tới nhau, nước sông không phạm nước giếng, không biết sao hôm nay lại như vậy.

Một số cậu ấm cô chiêu trong giới nhà giàu biết nhiều một chút thì nghe được tin đồn từ người lớn trong nhà nên tự biên tự diễn ra viễn cảnh con trai của vợ cả cảm thấy con ngoài luồng thật ngứa mắt nên đánh cho một trận. Còn những người khác xúm lại xem không hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện khi trông thấy dáng vẻ thê thảm của Đường Nhiên thì cảm thấy thật bất bình, trùm trường cũng thật quá đáng, muốn gây sự đánh nhau thì đi tìm bọn đầu trâu mặt ngựa ở bên ngoài trường học mà đánh, sao lại đi đánh học sinh giỏi của trường cơ chứ.

“Đường Nhiên, ông đây đã cảnh cáo mày từ lâu rồi cơ mà, tao bảo mày đừng có xuất hiện trước mặt tao cơ mà.”

Đường Chi Vọng không thèm để ý đến việc ngày càng có nhiều người nhìn về phía này, lúc này anh cảm thấy cực kỳ tức giận, duỗi tay nắm lấy cổ áo Đường Nhiên, cảnh cáo: “Mày mà còn dám xuất hiện trước mặt tao, gặp một lần tao đánh một lần.”

“Còn nữa…”

Anh hơi cúi đầu, ghé sát vào tai Đường Nhiên, gằn giọng xuống, nói với giọng mà chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: "Mang theo bà mẹ ghê tởm của mày cút xa một chút."

Khuôn mặt vốn vô cảm của Đường Nhiên cuối cùng cũng biến sắc sau khi nghe xong câu này, Trầm Niệm đứng bên cạnh quan sát, cậu ta trợn to mắt, khóe miệng rũ xuống, lộ ra vẻ nhục nhã, phẫn hận.

Lúc này, trong cơ thể cô đã có chút linh khí, có thể dễ dàng nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, nhưng không ngờ rằng tên tiểu ma vương Đường Chi Vọng này lại căm ghét Đường Nhiên con cưng thế giới này tới như vậy, cô cũng không ngờ rằng, cả hai người này đã biết nhau và có hiềm khích với nhau từ sớm.

Cảm thấy Thiên Đạo cũng thật là độc ác quá rồi, rõ ràng Đường Chi Vọng là người con hợp pháp của nhà họ Đường nhưng cuối cùng lại phải ngồi tù, trong khi đứa con riêng Đường Nhiên này lại nghiễm nhiên thừa hưởng toàn bộ gia tài bạc tỷ do ông cha để lại, đúng là trò đùa của số phận. Cho dù đây là sai lầm từ đời trước, kết quả lại ứng lên vai hai người trẻ tuổi.

Thật ra, Trầm Niệm cũng không ghét Đường Nhiên, dù sao thì cậu ta cũng không thể tự quyết định xem ai sinh ra mình được. Nhưng bây giờ cô là bạn gái của tiểu ma vương nên đương nhiên cô sẽ đứng về phía Đường Chi Vọng.

“Đường Nhiên, xin lỗi cậu, anh Vọng chỉ trượt tay mà thôi.”

Trậm Niệm lấy một gói khăn giấy từ trong cặp sách, rút ra một tờ, cúi đầu đưa cho cậu ta: "Cậu đi tới phòng y tế của trường xem xem có sao không đi."

Bả vai bị người kia bóp vô cùng đau, Trầm Niệm ngẩng đầu lên lườm Đường Chi Vọng, ý bảo anh đừng có gây rối nữa. Cô đang phải đi thu dọn hậu quả do anh gây ra có được không, nếu không ngày mai chắc chắn sẽ phải nghe thông báo ghi tội trước toàn trường.

Đường Nhiên vẫn cúi đầu, nhận lấy khăn giấy che lại khóe miệng.

Không ai dám đến gần ba người trong bán kính năm mét, tiếng ồn xung quanh dường như biến thành chân không, bầu không khí trở nên cực kì vi diệu.

“Cái gì? Niệm Niệm? Con đang làm gì ở đây thế?”

Đúng vào lúc này, một giọng nói lớn vọng tới từ phía tòa dạy học cách đó không xa. Trầm Niệm quay đầu lại nhìn, nhận ra đó là bố của nguyên chủ, Trầm Bình Huy.

“Bố ở đây làm gì thế?”

Trầm Niệm mới nhìn qua thì thấy Trầm Bình Huy, nhìn lại lần nữa liền thấy hai mẹ con nhà Từ Vi Vi.

… Ban nãy còn đang đồng tình với người khác mà bây giờ cả một xô máu chó đã dội lên người mình, thật là…

Trầm Niệm thầm cảm thán Thiên Đạo này thật biết hố cha người khác, thật biết cách buộc những nhân vật quan trọng lại với nhau.

“Ha ha, không phải học kì tới chị Vi Vi của con sẽ chuyển tới đây học hay sao, hôm nay bố tan làm sớm nên tiện đường đưa mẹ con họ tới đây làm thủ tục nhập học.”

Trầm Bình Huy gãi đầu, cái bụng tròn trịa cũng rung lên theo.

Trầm Niệm:…Ông ta đúng là người bố không đáng tin cậy mà, con mình thì bỏ mặc không quan tâm, con nhà người khác thì săn sóc tận nơi!

Dù sao đó cũng không phải là bố đẻ của cô nên Trầm Niệm cũng không thèm quan tâm Trầm Bình Huy đang gặp mùa xuân thứ hai trong đời. Tuy nhiên, khi nhìn thấy ánh mắt của Từ Vi Vi cứ dán chặt vào người Đường Nhiên, cô cảm thấy hơi đau răng.

Thiên Đạo đúng là cái tên chết bầm, còn dám lợi dụng cô và đại ma vương để tạo điều kiện phát triển tình cảm cho hai nhân vật chính, nhưng mà chỉ mới gặp nhau có hai lần, nhìn xem, chưa gì nữ chính đã nảy sinh tình cảm với nam chính rồi kia kìa.

Được thôi. Cô cũng không thèm xen vào chuyện của bọn họ, dù sao số mệnh của thế giới này, cô cũng tự có cách đoạt được.

Nghĩ như vậy, Trầm Niệm quyết định đi xa hơn, ăn cho no bụng còn quan trọng hơn là nhìn hai nhân vật chính liếc mắt đưa tình, dù sao thì thế giới hiện đại này cũng có quá nhiều món ăn ngon, khiến cho cô - một con hồ ly đã quen ăn sơn hào hải vị không thể kiềm chế được cái miệng của mình.

Tuy nhiên, dường như có người đã nắm lấy vai cô và kéo cô đi.

Trầm Niệm khẽ nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh thì thấy hóa ra là cậu chủ nhà họ Đường, người lúc nào cũng bày ra vẻ mặt giống như có ai đó đang nợ anh tám chục tỷ nhân dân tệ vậy, bây giờ gặp phải ông bố không có tí đáng tin nào của cô thì lại cố gắng nở ra một nụ cười miễn cưỡng, nhưng vẫn rất lịch sự.

“Cháu chào chú ạ, cháu là bạn trai của Trầm Niệm, Tiểu Đường.”

Trầm Bình Huy:“??? Tự nhiên từ trên trời rơi xuống một cậu con rể ???”

Calantha team

Chương kế tiếp