Chỉ Ngủ Đại Ma Vương

Chương 66.【Trùm trường x Học sinh giỏi】Ở đâu cũng được(24)
Câu nói của Đường Chi Vọng khiến cho tất cả những người có mặt ở đó đều sốc, bao gồm cả Trầm Niệm, người mới học được cách sử dụng từ “sốc”.

“Bố ơi, chẳng phải bố bảo cần đưa Từ Vi Vi đi làm thủ tục nhập học hay sao? Mọi người đang có việc gấp thì cứ đi đi, con và… Tiểu Đường đi… Học bù trước nhé.”

Trước khi bố của Trầm Niệm hoàn hồn lại sau khi nghe tin con gái mình yêu sớm, Trầm Niệm vội vàng nói vài câu qua loa, nói xong liền kéo Đường Chi Vọng đang đứng ở bên cạnh nhanh chóng chuồn lẹ, không cho mọi người có cơ hội phản ứng.

Cùng lúc đó, Lương Vũ cùng đám anh em lớp chín, những người đang bí mật trốn trong tòa nhà dạy học và theo dõi màn trình diễn độc đoán của đại ca nhà mình, nhìn nhau với vẻ mặt đờ đẫn.

“Tiểu Đường?”

“Tiểu Đường?”

“Ha ha.”

“Ha ha ha.”

Từ đó, đại ma vương của Quân Văn có biệt danh mới.

Cái tên ấy mới bình dị làm sao, đem lại cảm giác về cơ sở và ý nghĩa công bằng của đội tiên phong xã hội chủ nghĩa trong thời đại mới.

Còn bạn học Tiểu Đường, người được người kia nắm tay lôi thẳng tới quán MC Donald’s ở gần trường học, quay đầu sang nhướng mày lên hỏi Trầm Niệm, người vừa gọi món xong: “Học bù?”

“Không như vậy thì còn muốn như thế nào nữa?” Trầm Niệm nhìn anh một cách khinh bỉ, nhét khay đồ ăn vào trong tay anh: “Nếu bố em mà biết em không những yêu sớm mà còn yêu đương cùng người đội sổ số một từ dưới lên của toàn trường, thì từ nay về sau có lẽ anh sẽ không bao giờ được gặp lại em nữa đâu.”

Đây là một chiến lược mang tính đe dọa.

“Sao em lại nói là đội sổ số một từ dưới lên!” Đường Chi Vọng đúng lý hợp tình mà phản bác lại: “Rõ ràng số dương là sáu trăm ba mươi lăm mà.”

Đây là kết quả của kỳ thi này, đúng là như vậy.

“Cả trường có bảy trăm người, kết quả thi của anh xếp sáu trăm ba mươi lăm, cảm thấy tự hào đến vậy cơ à?”

Một tay Đường Chi Vọng bưng khay chứa đầy đồ ăn, dậm chân lên bàn ăn một cách tiêu sái: “Có bạn trai đẹp trai như thế này, chẳng lẽ không đáng tự hào à?”

Trầm Niệm: “…”

Cô chịu thua thật rồi.

Sao cô lại đi nói đạo lý với tên thẳng nam đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển này cơ chứ?

“Bạn học Tiểu Đường à.”

Trầm Niệm lần đầu tiên gọi anh bằng cái tên như vậy, thành công khiến cho người đứng trước mặt cô thay đổi sắc mặt, vội vàng giơ tay lên bịt miệng cô lại.

“Anh cảnh cáo em, đừng có được một tấc lại muốn tiến lên một thước nhé!” Đường Chi Vọng trừng mắt uy hiếp :“Ông đây ban nãy nói như vậy là để chừa mặt mũi cho bố em thôi, em mà còn dám gọi anh như thế nữa…”

“Thì thế nào?” Trầm Niệm ngơ ngác hỏi, cố ý bĩu môi rồi hôn lên lòng bàn tay của chàng trai, còn chơi xấu mà liếm láp một lúc.

“!”

Đường Chi Vọng như bị bỏng, vội vàng thu tay lại, cầm lấy hamburger giơ lên trước miệng cô gái: “Ăn thôi!”

Trầm Niệm cười hì hì rồi cắn một miếng, đảo mắt, đột nhiên chuyển chủ đề: “Bây giờ anh vẫn sống một mình hay là…?”

Tay đang cầm khoai tây chiên của Đường Chi Vọng hơi khựng lại, nói: “Đúng vậy, sống một mình.”

Em ấy định làm gì? Tối nay định về nhà mình à? Muốn ngủ cùng mình à? Phòng mình hình như hơi lộn xộn? Hôm qua thay đồ lót xong không biết đã giặt chưa?

Trầm Niệm trầm ngâm gật đầu, quả nhiên mối quan hệ giữa Tiểu Đường và bố của anh ấy không được tốt cho lắm.

“Vậy thì tí nữa ăn xong đưa em về nhà anh đi!”

Quả nhiên! Anh đoán đúng rồi.

Cô bé lẳng lơ này, mục đích của cô chính là muốn mây mưa cùng anh!

“Khụ!” Đường Chi Vọng kìm nén lại tâm trạng vui như mở cờ trong lòng, nghiêm mặt nói: “Con gái con lứa buổi tối không nên đi lung tung.”

“Không phải có bạn trai là anh ở cùng à?” Trầm Niệm nắm lấy tay anh lắc lắc, vươn cổ lên “A” một tiếng, cắn luôn miếng khoai tây chiên trong tay anh, nhai đi nhai lại, không thèm quan tâm: “Nói đi cũng phải nói lại, chỉ có buổi tối hai chúng ta mới có thời gian."

Cũng đúng.

Đường Chi Vọng giống như đang thả hồn vào cõi thần tiên, nhét nốt miếng khoai tây chiên còn lại vào miệng, nghĩ thầm, buổi tối có rất nhiều thời gian… Không đúng! Sao anh lại dễ dàng để cô bé đáng chết kia xỏ mũi dắt đi rồi!

Cho dù… Khụ, anh cũng là người trẻ tuổi sức lực dồi dào, nhưng bản thân cô chính là con gái đấy, sao lại không biết tự trọng như thế cơ chứ!

“Không được, không thể đi!”

“Sao lại thế?”

Trầm Niệm cũng không ép buộc anh: “Vậy thì về nhà em cũng được.”

Cái gì?

Đường Chi Vọng ngạc nhiên, chẳng phải cô và bố cô sống cùng nhau sao? Còn dám công khai đưa anh về nhà…???

Nhưng mà, Đường Chi Vọng còn chưa kịp mơ mộng, tưởng bở xem rốt cuộc phòng của một cô gái sẽ như thế nào thì đã bị lời nói tiếp theo của Trầm Niệm làm cho anh suýt nữa thì nhét luôn khoai vào lỗ mũi.

“Dù sao cũng là học bù, ở đâu cũng được.”

Đường Chi Vọng: Ông đây%*&^#$*!!!

Calantha team

Chương kế tiếp