Chỉ Ngủ Đại Ma Vương

Chương 90 【Tổng giám đốc bá đạo X Người vợ bị bỏ rơi 3】 Lời nói của đàn ông
Trầm Niệm chỉ xử lý cơ thể tồi tệ của mình trong phòng tắm một cách đơn giản, lại mặc một chiếc áo khoác từ trên giá áo để che gần hết da thịt của mình.

Nguyên thân vốn có đường nét thuần khiết, đáng thương và yểu điệu, hôm nay ăn mặc hở hang như vậy, thật ra là theo lời khuyên của người bạn thân, cái gì mà thay đổi phong cách, mới có thể kéo lại được sự nhiệt tình với tình yêu của chồng cô lại một lần nữa.

Nhảm nhí.

Tâm lý đàn ông, Trầm Niệm với cương vị là Thiên Hồ đương nhiên đã sớm hiểu thấu. Đối với loại người như Tưởng Kế Xuyên, đã bị vẻ đẹp ngây thơ và không nhiễm khói bụi trần gian của nguyên chủ thu hút, thứ mà anh ta yêu thích chính là vẻ tao nhã và dịu dàng, không thể chạm tới của cô. Nguyên chủ cố ý ăn mặc hở hang đi câu dẫn anh ta, ngược lại sẽ khiến anh ta sinh lòng chán ghét, cảm giác nữ thần trong lòng mình ngã khỏi thần đàn, bị phá huỷ đến không còn gì.

Kẹp tóc đen mềm mại sau đầu với một chiếc trâm bằng gỗ, Trầm Niệm khoanh tay thản nhiên bước xuống lầu.

Dưới lầu, Tưởng Kế Xuyên với vẻ mặt buồn bực ngậm lấy điếu thuốc, cúi đầu chơi điện thoại di động, tựa hồ đang nói chuyện với người nào đó. Ánh sáng hắt một nửa bóng lên khuôn mặt anh ta, khiến Trầm Niệm giật mình suýt nữa nhầm người đàn ông này với một người khác.

A. Tảng đá chết tiệt.

Muốn dùng loại phương pháp này, lừa cô "cải tà quy chính"?

"Đưa bút cho tôi."

Trầm Niệm vươn tay, ngón tay trắng nõn chặn lại ánh mắt của Tưởng Kế Xuyên, Tưởng Kế Xuyên tắt điện thoại, ngẩng đầu lên thì phát hiện người vợ sắp chia tay của mình đã trở lại vẻ hiền lành, dịu dàng, đoan trang thường ngày. Anh ta mím môi, đưa bút máy trong ngực cho cô.

Cây bút này được Tiểu Niệm tặng cho anh ta khi hai người mới hẹn hò, anh ta luôn giữ nó bên mình nhưng lúc này anh ta muốn dùng nó để đặt dấu chấm hết cho cuộc hôn nhân của họ.

Nhìn thấy người phụ nữ không hề khóc lóc ồn ào, cúi xuống kiên quyết viết chữ ký, Tưởng Kế Xuyên cảm thấy trong lòng phảng phất một tia khó chịu.

Anh ta cho rằng cô sẽ tiếp tục ồn ào, thậm chí lấy cái chết bức bách, dù sao người phụ nữ này vẫn luôn ỷ lại và quyến luyến anh ta.

Lộ Dao còn chua ngoa cảnh cáo anh ta rằng, vợ anh ta sẽ không bao giờ đồng ý ly hôn. Dù sao thì gả cho nhà họ Tưởng thì cô có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý cả đời, nếu ly hôn thì anh ta cũng sẽ không phân chia tài sản giữa hai vợ chồng, phủi sạch ra đi với hai bàn tay trắng, ai sẽ đồng ý?

Tuy nhiên, chỉ sau mười phút ở trên lầu, cô đã hạ quyết tâm.

Cô đã hai mươi tám chín tuổi rồi, năm tháng dường như rất nhân từ với cô, lông mày và đôi mắt vẫn đẹp thuần khiết như lúc mới gặp. Chỉ có điều khuôn mặt đó không còn dịu dàng với anh ta nữa, giờ đây từ trên nhìn xuống lại có hơi lạnh lùng.

Đã trải qua hai thế giới, Trầm Niệm đã hình thành thói quen luôn vận hành linh đài để hấp thụ linh khí xung quanh.

Bình thường lúc mới bắt đầu, bởi vì nguyên chủ bị mệnh xấu quấn thân, linh khí quanh người rất mỏng, nhưng ít nhất cũng có thể hấp thu được. Thế nhưng, khi cô viết và ký tên xong, nháy mắt linh khí tối nay đều liên tiếp được hấp thụ trong đan điền, phút chốc lại biến mất hầu như không còn.

Tình huống như vậy... Rất quen nha.

Trầm Niệm híp mắt.

Nhìn Trầm Niệm nhìn chằm chằm vào tờ giấy thỏa thuận ly hôn đã ký, Tưởng Kế Xuyên còn cho là cô đang cố nén đau thương, trong lòng sinh ra một chút không đành lòng. Dù sao thì hai người là vợ chồng nhiều năm, trong lòng anh ta cô vẫn là một vết tích không thể xoá nhoà.

Vì vậy, anh ta dịu giọng nói: "Sau khi ly hôn, căn nhà này thuộc về cô. Cô muốn bán hay sao thì tùy."

Mấy năm này, anh ta bận rộn công tác, thời gian trở về nhà càng ngày càng ít, nhưng quả thật Trầm Niệm ở nhà một mình vẫn đảm đương chức trách của một người vợ nên làm. Chỉ có điều, anh ta đã không còn là đứa bé kia rồi, tầm mắt của anh ta càng ngày càng rộng, mà vẫn còn là một thiếu nữ ngây thơ như Trầm Niệm đã càng ngày càng theo không theo kịp tiết tấu của anh ta.

Cộng thêm việc dây dưa cùng Lộ Dao... Tuy rằng Tưởng Kế Xuyên kiên quyết ly hôn, nhưng anh ta cũng biết mình có hơi đối xử tệ bạc với người phụ nữ trước mặt.

"Nếu như sau này vẫn gặp phải khó khăn, cô có thể tới tìm tôi. Tôi sẽ... Cố gắng trợ giúp cô."

Chỉ cần hai dự án trọng điểm trong năm nay được thông qua, vị trí của anh ta trong gia đình sẽ được củng cố vững chắc, tài sản của anh ta sẽ tăng lên gấp đôi, đến lúc đó, việc giúp đỡ một người phụ nữ cũng sẽ không có vấn đề gì.

Lời nói của đàn ông...

Trầm Niệm cảm thấy vừa rồi bởi vì suy nghĩ nhân từ của Tưởng Kế Xuyên mà một chút linh khí tràn ra, trong lòng cô có chút hiểu biết ngọn nguồn của khí vận tử ở thế giới này.

"Không phải anh đuổi tôi ra khỏi nhà sao?" Cô ném tờ giấy mỏng vào trên người Tưởng Kế Xuyên, như là vứt một thứ đồ gì bẩn thỉu lắm: "Nhà cho tôi làm gì, tự anh giữ đi."

"Tiện thì..." Cô nghiêng người đi tới trước mặt Tưởng Kế Xuyên, hai người gần nhau đến mức Tưởng Kế Xuyên có thể ngửi thấy hương hoa nhài mà mình yêu thích trên người cô.

Khuôn mặt không son phấn của cô mịn như sứ, đôi môi không trang điểm mà vẫn đỏ mọng, nhẹ nhàng thở vào mặt anh ta.

"Có thể tiết kiệm một số tiền và làm lại cho anh... nhà tân hôn đó."

*

"Rầm ——"

Vào một đêm đầu đông, trong tiểu khu của biệt thự tấc đất tấc vàng ở thành phố Đông Vân, một người phụ nữ dáng vẻ yếu ớt bị nhốt ngoài cửa, thật là thê lương.

Trầm Niệm kéo cái áo khoác trên người lại, rồi nhìn xuống đôi dép có hai tai thỏ trên chân mình.

Haizz, không ngờ chồng cũ không chịu nổi nên đuổi thẳng cô ra khỏi nhà như thế này?

Nhìn xung quanh chắc tiểu khu này là khu dân cư cao cấp, trước nhà nào cũng có một sân vườn nho nhỏ, khoảng cách giữa các nhà cũng vô cùng rộng.

Nguyên chủ dường như thực sự là một bà chủ gia đình hiền lương, sân vườn trước mặt được chăm sóc rất tốt, với đủ loại cây cỏ tươi tốt và rực rỡ, hoàn toàn trái ngược với tình trạng của cô.

Cùng lúc đó, ở cuối con đường, một chiếc Volkswagen màu đen tắt máy dừng lại bên cạnh một ngôi biệt thự.

Kiểu xe cà tàng này có hơi không hợp với căn nhà tinh xảo.

Calantha team

Chương kế tiếp