Chỉ Ngủ Đại Ma Vương

Chương 89 【 Tổng giám đốc bá đạo X Người vợ bị bỏ rơi 2】Thật là một cô gái ngu ngốc
Trong gương, người phụ nữ có dáng người cao ráo và mảnh mai, da trắng chân dài, mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa màu xanh tuyết với dây đai, để lộ bộ ngực trắng như tuyết cùng vòng eo con kiến không thể nghi ngờ.

Lại nhìn lên, dù mái tóc dài lộn xộn và đôi mắt sưng đỏ hoe, nhưng vẫn không giấu được khuôn mặt rung động lòng người.

Những đường nét trên khuôn mặt này không phải là vẻ đẹp yêu dã, lộng lẫy và quyến rũ mà Trầm Niệm thích, ngược lại đó là loại mà trước đây cô ghét nhất —— kiều kiều nhược nhược, yếu đuối, mềm mại, mày liễu hơi cau lại giống như nét dịu dàng của Tây Thi.

Xem ra là không vừa ý cô ở hai thế giới đầu tiên quá kiêu ngạo và độc đoán nên viên đá xấu xa mới cố ý ở thế giới mới này sắp xếp hình tượng cho cô chính là loại mà trước đây cô không thích nhất, để cô biết khó mà lui? Hay là muốn cô... đừng gây rối với đại ma vương nữa?

Đáng tiếc, nó lại tính sai một điểm.

Trầm Niệm cô thân là Thiên Hồ, vốn đã có sức quyến rũ bẩm sinh không giới hạn, lấy sắc nuôi hồn, mặc dù dựa vào bên ngoài nhưng vẫn có thể tự sửa được thần hồn. Mặc dù linh đài của cô giờ đã tan vỡ và mất đi những hiệu lực như trước đây, nhưng sức quyến rũ đã thấm sâu vào thần hồn cô, không hề biến mất.

Cô duỗi những đầu ngón tay mảnh mai của mình ra và chạm vào gương.

Người phụ nữ trong gương cau mày, dáng vẻ tủi thân và yếu đuối, nếu bỏ qua một tia ung dung, đùa cợt chợt loé qua trong đôi mắt đào hoa thì e rằng cô sẽ là một kiểu người khiến vô số đàn ông thương tiếc, sẵn lòng bảo vệ.

Với khuôn mặt của hoa sen trắng nhỏ như vậy, rõ ràng có thể đùa bỡn vô số nam nhân xung quanh vậy mà lại có thể chơi đùa chính mình đến chết, đổi cô nhập vào thân thể, như vậy phải ngu ngốc đến nhường nào?

Rất nhanh, Trầm Niệm liền đã biết rốt cuộc nguyên thân có bao nhiêu ngu ngốc từ trong trí nhớ.

Nhà họ Trầm vốn là một gia đình thương nhân vô cùng hạnh phúc, mẹ của nguyên thân chính là một người đẹp nhu nhược, thân thể không tốt, sau khi được bố nguyên thân cưới về nhà, bà ấy vẫn luôn là một gốc hoa thố ti* ở trong nhà, niềm yêu thích nhất chỉ có vẽ tranh.

Mà bố nguyên thân vốn là giáo sư đại học, về sau vì vợ bệnh, ra biển buôn bán, cuộc sống gia đình từ tạm ổn trở nên ngày càng khấm khá.

(*Hoa thố ti: gần giống hoa tầm gửi, ý chỉ sống tạm bợ vào người khác , không có tự chủ.)

Nguyên thân được bố mẹ nuông chiều từ nhỏ đến lớn, ngây thơ hồn nhiên, lớn lên lại có một vẻ ngoài xinh đẹp, lúc ở trường học thì có vô số người thích, trong đó có khí vận tử của thế giới này, Tưởng Kế Xuyên.

Cuộc đời của Tưởng Kế Xuyên có thể nói là điển hình nghịch tập.

Anh ta sinh ra trong một gia đình bần cùng nghèo túng, trong nhà không quyền không thế, bố hay say rượu, mẹ dựa vào việc nhặt ve chai và làm thủ công để nuôi anh ta lớn. Thành tích của anh ta cũng thường thường, cả người u sầu lại tự ti. Nhưng sau lần đầu tiên nhìn thấy nguyên chủ ở cùng một trường, anh ta đã bị cô thu hút, coi cô như ánh trăng trắng trong bóng tối của mình.

Anh ta cho rằng một người như mình không thể có tư cách chạm vào ánh trăng sáng tươi đẹp như Trầm Niệm nhưng vào năm anh ta sắp rời trường cấp ba, sắp không còn nơi nào để đi, vì công việc làm thêm mà anh ta tình cờ gặp một người phụ nữ trung niên trông giống anh ta năm hoặc sáu phần. Hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, rồi sau đó dưới một loạt cơ duyên xảo hợp, vị phu nhân kia khóc lóc nói cho anh ta biết, thật ra anh ta là đứa con trai mà bà ta lạc mất nhiều năm, là đứa con độc đinh duy nhất dòng thứ ba của ông trùm bất động sản cá sấu lớn nhà họ Tưởng!

Tưởng Kế Xuyên đã từ một loser nghèo khó trở thành một cậu chủ lớn mà mọi người ghen tị. Anh ta đã dành vài năm để học tập, hoà nhập vào gia đình mới, cuối cùng khiến ông nội và bố nhận anh ta, từng bước tiến vào xí nghiệp của gia tộc trở thành một ông chủ quyền thế rất lớn.

Danh môn quý nữ xung quanh anh ta ùn ùn kéo tới nhưng trong lòng Tưởng Kế Xuyên vẫn luôn nhớ ánh trăng sáng của mình.

Anh ta lén nghe ngóng về cô, khi biết được nhà họ Trầm giờ đang gặp phải hoàn cảnh khó khăn, bên đầu tư của bố Trầm gặp chút vấn đề, vốn lưu động hiện tại trong tay đã không còn, mà sức khỏe của mẹ Trầm lại chuyển biến xấu đi, lúc này Trầm Niệm đi khắp nơi để xoay tiền, cầu xin giúp đỡ.

Tưởng Kế Xuyên nghĩ đây là cơ hội mà ông trời cho anh ta.

Anh ta lập tức xuất hiện, bù đắp vào các lỗ hổng tài chính thay cho bố Trầm, lại liên hệ bác sĩ nổi danh nước ngoài cho mẹ Trầm, từng bước một xâm nhập vào cuộc sống của Trầm Niệm. Cuối cùng, anh ta cũng đem được ánh trăng sáng thuở thiếu thời cưới về.

Nhưng mà, vẻ đẹp của tình yêu lý tưởng trước sau luôn không chống lại được với sự tàn phá của thực tế.

Tưởng Kế Xuyên rất nhanh phát hiện, người con gái thần tiên xinh đẹp trong suy nghĩ thời niên thiếu kia của anh ta thật ra lại là một đoá hoa mềm mại chưa bao giờ chịu qua gió táp mưa sa, khó khăn thử thách.

Xinh đẹp, nổi tiếng, quý giá nhưng chỉ có thể nuôi trong nhà kính, chăm sóc cẩn thận, cô đáng yêu, động lòng người, khiến người khác cảm thấy thương tiếc nhưng lại không thể mang lại sự ủng hộ, trợ giúp trong sự nghiệp và gia đình cho anh ta.

Mặc dù anh ta chỉ là một chi của nhà họ Tưởng nhưng nhà họ Tưởng là một gia tộc lớn, những người trẻ cùng thế hệ đều luôn nhăm nhe vị trí của anh ta.

Mỗi ngày Tưởng Kế Xuyên đều phải làm việc đã vô cùng mệt mỏi, về đến nhà còn phải nghe những khó chịu bất lực của Trầm Niệm, cô lo lắng cho cha mẹ và không ngừng cầu xin anh ta giúp đỡ.

Theo thời gian, tình yêu trong lòng của Tưởng Kế Xuyên dành cho Trầm Niệm dần nhạt đi. Cùng lúc đó, một người phụ nữ chói mắt khác trong công ty lọt vào tầm mắt của anh ta.

Đó chính là cô gái vừa đi du học về, cơ duyên xảo hợp tình cờ trở thành trợ lý của anh ta, con gái số mệnh Lộ Dao.

Lộ Dao là một cô gái hoạt bát, nhanh nhẹn, phóng khoáng lại vui vẻ, làm việc gì cũng cẩn thận, thận trọng. Chẳng mấy chốc, Tưởng Kế Xuyên cảm thấy gánh nặng trên vai được trút bỏ, anh ta bắt đầu tin tưởng người trợ lý này, đồng thời cũng thường xuyên đưa cô ta đi bên cạnh mình để tham dự các công tác, dự họp khác nhau.

Một lần tình cờ say rượu, Tưởng Kế Xuyên và Lộ Dao phát sinh quan hệ. Tưởng Kế Xuyên vốn không có ý định chịu trách nhiệm, thậm chí anh ta còn tự hỏi liệu Lộ Dao có cố ý làm vậy hay không, tuy nhiên, thái độ rộng lượng và phóng khoáng của cô gái kia cho rằng đó hoàn toàn không phải vấn đề lớn, ngược lại còn khiến Tưởng Kế Xuyên canh cánh trong lòng, càng ngày càng chú ý trợ lý nho nhỏ này.

Cùng lúc đó, bố Trầm Niệm lại một lần nữa đầu tư thất bại, dùng tất cả tài sản đổi về một khu đất bỏ đi hoang vu, hẻo lánh không có người khai thác. Nhà họ Trầm phá sản, bố Trầm khó có thể chịu nổi đả kích như vậy nên đã lựa chọn tự sát để kết thúc tính mạng của mình.

Thân thể vốn đã gần hồi phục, nhưng đột nhiên nghe được tin tức như vậy, tình trạng của mẹ Trầm lập tức xấu đi, hôn mê trên giường.

Khi còn nhỏ, cô được bố mẹ ôm trong lòng bàn tay, sau khi kết hôn lại được chồng nuôi ở nhà, nguyên chủ không hiểu chuyện gì, chỉ sợ hãi lần thứ hai cầu xin sự giúp đỡ của chồng mình, nhưng trong hoàn cảnh như vậy, chồng cô lại dửng dưng nói với cô rằng: Hai người ly hôn đi.

Nguyên chủ không thể tin tưởng cũng không muốn đồng ý.

Cô bị nuôi dưỡng với tính tình đơn thuần từ nhỏ, sau khi được Tưởng Kế Xuyên theo đuổi, cảm động trước sự quan tâm, ân cần của anh ta, cô dần dần yêu anh ta. Mà ở thời điểm người thân cô ra đi, không còn ai ở cạnh, người chồng duy nhất cô yêu lại muốn bỏ rơi cô, nguyên chủ không thể chấp nhận được.

Cô không rời, Tưởng Kế Xuyên bắt ép vài lần rồi cũng cảm thấy phiền.

Anh ta dứt khoát không để ý tới cô nữa, mặc kệ cô ở trong căn biệt thự này còn mình thì tiếp tục làm việc, đi công tác, cũng vội vàng cùng oan gia vui vẻ Lộ Dao chơi trò cô trốn tôi đuổi.

Cuối cùng, không có ai có thể giúp đỡ, không còn đường lui, sau khi nhận được tin tức mẹ Trầm tự tử qua đời của bệnh viện, lòng cô như tro tàn. Cô dùng chính con dao sắc bén trong phòng bếp mà mình đã từng vui vẻ nấu canh cho chồng để kết thúc sinh mệnh ngắn ngủi.

Mà sau khi cô chết, Tưởng Kế Xuyên tuyên bố với bên ngoài cô sớm đã có bệnh trầm cảm, anh ta bày ra vẻ thâm tình rồi chôn cất cô một cách trang trọng, đảo mắt vừa ngay sau thời gian để tang trôi qua, anh ta đã kết hôn với Lộ Dao, một người phụ nữ mạnh mẽ đã trở thành một nữ cường nhân trong ngành nhờ khả năng của mình trong công việc.

Vợ chồng hai người dắt tay nhau, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã đưa công ty nhà họ Tưởng lên một tầm cao mới, Tưởng Kế Xuyên cũng thành công kế nhiệm trở thành CEO của công ty nhà họ Tưởng, nhận được sự khen ngợi của vô số người.

Tuy nhiên, không ai còn nhớ rằng vị tổng giám đốc trẻ tuổi nhất nhà họ Tưởng từng kết hôn với một cô gái trong sáng, thuần khiết và mong manh như sương mai.

“Chậc." Trầm Niệm lẩm bẩm đối với cái gương: "Thật là một cô gái ngu ngốc."

Trong ngực tràn ngập sự khổ sở và không cam lòng của nguyên chủ để lại, như một con thú nhỏ đau đớn kêu khóc, mau cứu mẹ của cô, mau cứu người thân duy nhất của cô.

Cô hận Tưởng Kế Xuyên, hận anh ta hứa hẹn sẽ làm bạn cả đời với cô nhưng lại phản bội! Cô hận Tưởng Kế Xuyên hận anh ta ở bên ngoài thì tuyên bố mình cây ngay không sợ chết đứng nhưng lại không ngừng giấu giếm người tình bên ngoài! Cô hận Tưởng Kế Xuyên, hận anh ta trơ mắt nhìn mẹ mình tự sát, thấy chết không cứu!

Cô cũng hận chính mình!

Hận mình quá hèn yếu, hận bản thân quá vô dụng, hận bản thân không dành nhiều thời gian cho gia đình, là con mà không báo hiếu được cho bố mẹ!

Cô không muốn chết, cô muốn ly hôn.

Cô muốn cứu mẹ, muốn không cần dựa dẫm vào bất cứ kẻ nào, sống một cuộc sống tự do tự tại!

Calantha team

Chương kế tiếp