Cốt Truyện Này Có Vấn Đề

Chương 17
Sự kích động quá mức khiến tốc độ máu chảy nhanh hơn, hai bên thái dương như bị ứ máu, gân guốc nổi cả lên.
 
Mễ Mị cảm thấy nhịp tim mình đập có hơi nhanh quá, cô vội vàng trấn an bản thân, phải bình tĩnh, bình tĩnh lại. 
 
Cô kích động tới mức suýt chút nữa quên mất mình đang là một bệnh nhân. Khoảng thời gian này, ngày nào cô cũng ăn uống ngon lành đầy đủ, không hề cảm thấy không thoải mái chỗ nào. Nếu không phải hiện giờ tim cô đang đập loạn tới mức hít thở không kịp thì có khi cô cũng tưởng rằng nguyên chủ cầm nhầm bệnh lý rồi cũng nên.
 
Mẹ ơi, nếu nguyên chủ vẫn còn ở đây, có khi sẽ bị chọc tức tới mức vào viện mất.
 
Mễ Mị bóc một viên thuốc, bỏ vào miệng, tiếp theo cô uống thêm miếng nước rồi nuốt xuống.
 
Sau khi điều chỉnh lại hơi thở, ổn định lại chính mình, Mễ Mị mới nghiêm túc phân tích tình hình hiện giờ. Mặc dù mỗi ngày cô chỉ có thể tiếp nhận được ba trang tình tiết câu truyện, nhưng mà nói về mạch truyện, lúc chậm thì rất chậm, lúc nhanh lại cực kỳ nhanh. ''Soạt'' một cái đã nhảy tới mấy ngày sau, mấy tháng sau, thậm chí cả mấy năm sau rồi.
 
Mễ Mị bắt đầu lật giở những trang sách trong đầu mình ra, cô muốn xâu chuỗi lại những tình tiết nhỏ lẻ vụn vặt từ đầu tới giờ thêm lần nữa.
 
Từ sau khi cô chính thức xuất hiện trong tập đoàn Tung Thế, chạm mặt gây chiến với Nghê Nhất Lâm, tình tiết sau này của cuốn tiểu thuyết đều là miêu tả tâm trạng buồn bã của Nghê Nhất Lâm, Tư Niên nhận ra tình cảm của mình bèn tặng vòng tay cho cô ta, rồi sau đó Nghê Nhất Lâm vẫn đi làm như thường lệ, bởi vì sóng gió giữa vị hôn thê chính thức và người tình tin đồn của chủ tịch, cho nên lúc ở công ty, Nghê Nhất Lâm thật sự không mấy suôn sẻ thuận lợi.
 
Lúc này Kinh Hoằng Hiên hoàn toàn thể hiện ra bản thân là một vị chủ tịch bá đạo độc tài, tùy hứng nắm quyền, anh ta vẫn giữ Nghê Nhất Lâm lại làm việc ở tầng lớp ủy viên ban quản trị, hơn nữa dần dần ủy nhiệm cô ta tham gia vào vài cuộc họp, làm công việc sắp xếp chuẩn bị mấy thứ. Thời gian này còn dẫn cô ta đi ra ngoài công tác cùng mình, cũng tăng ca tới tận đêm khuya.
  
Hai vị đế hậu ngành diễn xuất Kinh Hoằng Hiên và Nghê Nhất Lâm này vẫn luôn PK lẫn nhau, thăm dò nhau, công việc đan xen với cuộc sống, tình cảm quấn quýt rồi nảy sinh.
 
Tóm lại chính là tình tiết chuyển giao không có tác dụng gì. Có thể nói đoạn này khá dài dòng.
 
Cũng may, ở phần cuối tình tiết câu chuyện ngày hôm qua đã nhắc đến một đàn chị lớp trên của Nghê Nhất Lâm đang làm việc tại câu lạc bộ Nguyệt Thịnh, quan hệ giữa đàn chị này và Nghê Nhất Lâm khá tốt, vừa hay thời gian này lại có một buổi tiệc diễn ra, lại còn đang thiếu người làm, mà lương lậu thì hậu hĩnh.
 
Đàn chị này biết rõ hoàn cảnh sống của Nghê Nhất Lâm, có lòng muốn giúp nên mới ngỏ lời hỏi cô ta có muốn kiếm ít tiền sinh hoạt không, đương nhiên là Nghê Nhất Lâm đồng ý ngay.
 
Sau đó là tình tiết của đêm nay, chớp mắt một cái đã sang cảnh buổi tiệc tối giữa các thương nhân.
 
Hiện giờ thông tin tình tiết mà Mễ Mị có được trong tay, cuối cùng đã vượt qua thời gian trong thế giới thật. Cô đoán đoạn tiệc tối sẽ không còn xa nữa, có khả năng sẽ xảy ra trong vòng nửa tháng tới mà thôi.
 
Trong tình tiết của cuốn tiểu thuyết có nói, tại buổi tiệc tối đó, cô sẽ vào vai một người phụ nữ xinh đẹp giàu có quyền lực, kiêu căng độc ác rắp tâm chà đạp, ức hiếp, sỉ nhục một cô gái nhà nghèo chăm chỉ như thế nào.
 
Kết quả là sau khi trải qua đủ chuyện trong buổi tiệc đó, cuối cùng cũng kích thích được Nghê Nhất Lâm rồi, cuối tình tiết, cuối cùng cô ta cũng lộ ra nanh vuốt.
 
Theo những gì trong tình tiết có nói đến, Nghê Nhất Lâm từng sống một cuộc sống yên bình ở viện phúc lợi, giống với những ngày tháng tươi đẹp mà phần đầu tiểu thuyết có nhắc tới.
 
Nhưng sự yên bình ấy lại đột nhiên bị phá vỡ, có người nói cho Nghê Nhất Lâm biết một vài sự thật có liên quan tới thân thế của cô ta.
 
Nghê Nhất Lâm và Kinh Hoằng Hiên, hay có thể là giữa cô ta và nhà họ Kinh, có một mối thù gia đình nào đó.
 
Nhưng mà trước đó, hình như cô ta còn có vẻ ngưỡng mộ Kinh Hoằng Hiên? Giữa hai người họ còn phát sinh ra đêm đó!
 
Tình cảm trong lòng và hiện thực tàn khốc cùng ập tới, khiến cô ta vô cùng đau khổ...
 
Mễ Mị nhanh chóng lật tới trang bìa của cuốn tiểu thuyết, văn án trên trang bìa viết đến "Thế nhưng giữa ngã rẽ con đường của số phận, cô lại chưa từng nghĩ đến cuộc đời mình rồi sẽ dây dưa với người như vậy. Hơi thở ấm áp phả ra từ chóp mũi như vẫn còn bên tai, quanh quẩn triền miên khiến trái tim cô bí bách."
 
Aaaaaaaaa! Đây mới là cách mở chính xác của việc chủ tịch bá đạo đem lòng yêu tôi?
 
Nghê Nhất Lâm và Kinh Hoằng Hiên...
 
Nữ chính à, cô làm tôi khổ quá, có dám nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không!
 
Sau đó nữa, Nghê Nhất Lâm gọi điện thoại cho người đứng đằng sau mọi chuyện, chốt giao dịch.
 
Cô ta cần chứng cứ.
 
Người đứng đằng sau mọi chuyện, có thể cái người đó cần là... Kinh thị?
 
"Chậc chậc..."
 
Mễ Mị viết một chữ thật lớn, cô nằm vật xuống giường, rừng rậm bóng đêm trước mắt giống như một luồng ánh sáng rực rỡ đón chào buổi sớm tinh mơ.
 
Mạch truyện càng lúc càng rõ ràng. Cô quyết định mình sẽ thâu đêm nay!
 
Ngày hôm sau, lúc Mễ Mị vẫn còn đang ngủ mơ mơ màng màng thì điện thoại có người gọi tới.
 
"Mễ Mị! Sao giờ vẫn còn ngủ hả?" Từ điện thoại vang lên giọng nói của một người phụ nữ xa lạ, Mễ Mị đưa điện thoại ra nhìn tên hiển thị trên màn hình một chút.
 
Là Thu Viên Á.
 
Mễ Mị suy nghĩ một chút, à, đây là bạn tốt của nguyên chủ. Chính là em gái có biệt danh là Thu ''líu lo'' trong nhóm, từng ghét Kinh Hồng Phi cùng với cô.
 
"Mễ Mị? Mễ Mị! Có phải cậu lại vừa nghe điện thoại vừa ngủ không?" Điện thoại lại vang lên tiếng gọi của Thu Viên Á.
 
"Không, tớ vừa tỉnh. Sao thế?" Mễ Mị khạc khạc mấy cái chấn chỉnh cái cổ họng, giọng nói lại trở nên trong trẻo.
 
"Tớ nói là cậu về lúc nào đấy? Thật là không biết ý, không nói gì với tớ cả." Thu Viên Á nghe thấy phản hồi của cô, bèn ra vẻ tinh nghịch nhịn không được mà trêu chọc cô.
 
"Mới gần đây, chưa được mấy ngày đâu." Mễ Mị có hơi ngại ngùng mà nói. Thật sự cô còn chưa có thời gian xử lý những mối quan hệ xã hội của nguyên chủ nữa.
 
"Cậu có đi dự sinh nhật của Phương Kỳ không?" Hai người tùy tiện nói chuyện vài câu, cuối cùng Thu Viên Á cũng nói tới chuyện chính, giống như sợ Mễ Mị sẽ không đi, cô ta còn bổ sung: "Cậu trốn ở nhà lâu vậy rồi, cũng nên ra ngoài vận động một lúc chứ!"
 
Mễ Mị nghĩ, cô quả thực cũng nên hòa hợp một chút với các mối quan hệ xã hội của nguyên chủ, không thể cứ luôn lởn vởn quanh mấy nhân vật chính, cứ thế này trong thời gian dài, không những sức khỏe không được tốt, tinh thần cũng sẽ trở nên uất ức. Cô cũng cần phải xã giao với bên ngoài.
 
"Có những ai vậy?"
 
"Gần như vẫn là những con người ấy thôi." Giọng điệu Thu Viên Á có hơi ngượng ngùng, Mễ Mị có thể lập tức tưởng tượng ra cái dáng vẻ cô ta đang bĩu môi hiện giờ, sau đó cô ta lại nói thêm: "Nghe nói Kinh Hồng Phi sẽ dẫn cả bạn trai cô ta đến đó, cậu nói xem cô ta đã làm chuyện vô nghĩa gì nào, người bạn trai kia rõ ràng không hề hòa đồng."
 
Mễ Mị vừa nghe nói Kinh Hồng Phi định dẫn theo Tư Niên đi cùng, vậy thì cô nhất định phải đi!
 
"Đi!"
 
Đúng thật là buồn ngủ lại có người đưa cho cái gối. Đúng lúc cô đang rầu chuyện làm sao để tìm ra nút thắt trong chuyện của bọn họ.
 
Trong tình tiết tiểu thuyết, Nghê Nhất Lâm nhận vòng tay xong, cô ta nhận ra Tư Niên định nói cái gì bèn kịp thời ngăn anh ta lại.
 
Bên trong có viết nội dung cuộc trò chuyện giữa hai người họ là như này:
 
"Tư Niên: Nhất Lâm, chắc là tôi...
 
Nghê Nhất Lâm: Tư Niên, chúng ta mãi mãi là bạn."
 
Haha, làm bạn cả đời với nhau, nắm chặt cái lốp dự phòng không buông.
 
Hôm nay, tôi, Mễ Mị, sẽ đâm thủng cái lốp xe của cô!
 
Sinh nhật của Phương Kỳ được tổ chức tại một phòng karaoke, theo kiểu ăn chơi thành hàng. Mễ Mị vừa mới tới cửa phòng hát bèn nhìn thấy Thu Viên Á đã liên lạc trước đó với mình, hiện giờ cô ta đang đứng đợi cô ở cửa.
 
Nhìn thấy bộ dạng Mễ Mị, Thu Viên Á kinh ngạc tới mức mắt mở trừng trừng: "Tiểu Mễ Mị, sao gần đây lại đổi phong cách rồi? Trang điểm giống mấy em gái tuổi teen vậy."
 
Hôm nay cô mặc áo sơ mi, chân váy ngắn, trang điểm giống gái Nhật, da trắng tóc dài, trẻ trung xinh đẹp.
 
Trước đây nguyên chủ rất thích tô son đỏ chót, ăn mặc hầm hố, trang phục, trang sức cũng đều thuộc dạng mạnh mẽ cá tính, thiên về màu tối. Thật ra với vẻ ngoài khá xinh đẹp yêu kiều, thân hình yếu đuối mỏng mang của nguyên chủ, quả thực không hề hợp với kiểu quá trưởng thành hoặc trang điểm quá rườm rà, cục mịch.
 
Nhìn Thu Viên Á trước mặt, thân hình cao ráo, ngũ quan sắc sảo, mông ngực đều có, trang điểm ăn vận và cả cách đi đứng cũng rất trưởng thành. Mễ Mị hoài nghi, rất có thể quan điểm thẩm mỹ của nguyên chủ phần lớn đều chịu ảnh hưởng từ người này.
 
"Dạo này mới tìm được một bậc thầy trang điểm, cô ấy chỉ cho tới trang điểm kiểu này, cậu thấy thế nào?"
 
"Không tệ không tệ, tớ nhìn còn thấy rung động!"
 
Hai người cười nói cùng nhau đi vào trong phòng hát, vừa vào tới nơi, Mễ Mị đã thấy Kinh Hồng Phi thực sự là có dẫn theo Tư Niên đến.
 
Sau lần từ chối mập mờ của Nghê Nhất Lâm kia, trong truyện không nhắc tới mối quan hệ giữa Tư Niên và Kinh Hồng Phi sau đó là như nào. Hiện giờ Kinh Hồng Phi còn đưa anh ta tới dự sinh nhật bạn bè, xem ra tình tiết vẫn đang dừng ở mức ''sóng yên biển lặng''.
 
Lúc này Kinh Hồng Phi nhìn thấy Mễ Mị, cô ta cũng không đi tới chào hỏi gì, chỉ liếc nhìn cô một cái rồi lại quay sang nói chuyện với Tư Niên, có thể thấy cô ta không có ý định giao lưu với Mễ Mị.
 
Mễ Mị vẫn cười nói chào hỏi những người xung quanh, sau đó cô mượn cớ đi vào nhà vệ sinh, lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Kinh Hoằng Hiên.
 
"Lát nữa nếu tôi có gọi điện thoại cho anh thì xin hãy phối hợp một lúc."
 
Mễ Mị cất điện thoại, cô nhìn vào tấm gương đằng trước, chỉnh trang lại một chút.
 
Dựa vào thái độ mà Kinh Hồng Phi dành cho cô, trong lòng Mễ Mị có thể đoán được cô ta đang muốn gây phiền phức cho cô trong bữa tiệc. Nếu Kinh Hồng Phi không thành thật thì cô sẽ vừa hay tương kế tựu kế.
 
Cô muốn xem xem, nếu có thể khiến Kinh Hồng Phi phát giác được giữa Tư Niên và Nghê Nhất Lâm có gì đó trước thì tình tiết câu chuyện sẽ có thay đổi gì không. Và liệu rằng cô có bị hệ thống quyết định trừng phạt không?
 
Một đám người trẻ tuổi tụ họp cùng một chỗ với nhau, ăn uống no say, tặng quà chúc tụng nhau xong xuôi bèn rủ nhau chơi trò chơi.
 
Bọn họ dù là con nhà giàu hay người bình thường đều như nhau, cả bọn chơi một trò cũ rích đó là trò Thật hoặc thách.
 
Có thể nói Mễ Mị cực kỳ đỏ, cô đã mấy lần bị Quốc vương rút được. Có điều cô có trí nhớ của nguyên chủ, lại cộng thêm hoàn cảnh gia đình và xuất thân cho nên những người này đều khá quan tâm tới cô, chiếu cố cho cô, cho dù có chọn Thách thì mọi người cũng không bắt cô phải làm gì quá điên rồ cả.
 
Mễ Mị vừa mới nếm thử một viên kẹo lạ vị bùn trong phần ''thách'', cô cứ thế tỉnh bơ mà nuốt viên kẹo xuống bụng.
 
Một vòng chơi mới lại bắt đầu.
 
Kinh Hồng Phi ngẩng lên nhìn mọi người, đoạn lại đặt thẻ bài của mình xuống, Quốc vương.
 
Ánh mắt cô ta lướt qua nhóm người một lượt, Mễ Mị cảm thấy lúc cô ta quét mắt qua người mình, ánh mắt lại lóe lên rất sáng.
 
Trong lòng giống như có dự cảm chẳng lành, nhịp tim cứ đập ''thịch thịch'' từng hồi.
 
"Tôi chọn 6."
 
Mễ Mị thầm than thở trong lòng, cô đặt thẻ bài trong tay xuống, là một quân 6.
 
"Tôi chọn ''Thật''."
 
Buổi tụ họp vừa bắt đầu, lần đầu tiên Kinh Hồng Phi nhìn chằm chằm lên người Mễ Mị.
 
Cô ta mỉm cười đầy đắc ý: "Tối mùng tám tháng sáu, cậu đang làm gì?"
 
Dường như câu hỏi đã được nghĩ sẵn, lúc nói ra khỏi miệng không hề có chút do dự nào, vừa nghe đã biết không hề có ý tốt.
 
Kinh Hồng Phi vừa dứt lời, mọi người xung quanh đã tỏ ra hiếu kỳ, nghi hoặc.
 
Ngày mùng tám tháng sáu là ngày gì nhỉ? Đã có người mở lịch ra xem.
 
Mễ Mị ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt Kinh Hồng Phi, ánh mắt không một chút dao động.
 
Ngày mùng tám tháng sáu vừa đúng là ngày cô lịch kiếp tới đêm đó, cũng là đêm Kinh Hoằng Hiên và Nghê Nhất Lâm bị chụp ảnh gây nên scandal tình ái.
 
Mễ Mị thầm cười gằn trong bụng, quả nhiên Kinh Hồng Phi không khiến cô thất vọng.
 
Đợi tới khi mọi người phản ứng lại ngày mùng tám tháng sáu đã xảy ra chuyện gì, thì cô, thân là vị hôn thê của Kinh Hoằng Hiên, sẽ bị vạch trần chuyện vị hôn phu của mình gian díu mập mờ với gái lạ, có thể nói chuyện đó sẽ khiến cô mất hết thể diện. Kinh Hồng Phi, quả nhiên rất thâm độc.
 
Mễ Mị không đợi mọi người xung quanh kịp phản ứng, cô lấy điện thoại ra gọi ngay cho Kinh Hoằng Hiên.
 
"Kinh Hoằng Hiên, anh nói đi, tối ngày mùng tám tháng sáu, em đang ở đâu?"
 
Mọi người xung quanh không ngờ chuyện lại chuyển biến nhanh như vậy, không ai hó hé nửa lời, chỉ chăm chăm nhìn vào chiếc điện thoại đã được bật loa ngoài cô đang cầm trong tay hiện giờ, ánh mắt lộ ra vẻ thích thú.
 
Mễ Mị ngoài mặt thì tỏ ra trấn tĩnh nhưng nội tâm đang gào thét điên cuồng Kinh Hoằng Hiên hãy trả lời lại! Người anh em, có ăn ý hay không là nhờ vào anh đó!
 
Từ điện thoại truyền ra giọng nói của Kinh Hoằng Hiên, tuy rằng có hơi lag nhưng vẫn có thể nghe thấy chất giọng đầy từ tính của anh ta.
 
"Hôm đó em vừa mới trở về, chúng ta ở khách sạn Hi Phạm cùng nhau. Phòng 2201."
 
Ngay lập tức xung quanh trở nên ồn ào bởi những tiếng ''ồ''.
 
Ngầu lắm! Được lắm người anh em!
 
Mễ Mị nhìn thấy ánh mắt tràn ngập vẻ đắc ý khiêu khích của Kinh Hồng Phi. Cô bèn đặt cược một ván Kinh Hồng Phi liệu có còn mặt mũi nào phá đám, sẽ không thể phản bác lại anh trai mình trước mặt mọi người, nói anh ta ra ngoài gặp người tình.
 
Quả nhiên gương mặt Kinh Hồng Phi lạnh đi vài độ, u ám nhìn Mễ Mị, cô ta không nói gì mà chỉ hừ lạnh một cái.
 
Trò chơi vẫn tiếp tục, lần này đổi sang người khác bị chúng triêu. Mễ Mị vui vẻ ngồi xem náo nhiệt. Cô nhìn về phía Kinh Hồng Phi và Tư Niên, sắc mặt Kinh Hồng Phi vẫn khó coi như cũ, còn Tư Niên vẫn luôn mỉm cười ôn hòa, nhưng nụ cười đó lại rỗng tuếch, chẳng có ý nghĩa gì.
 
Chợt điện thoại của cô rung lên, cô cúi mặt xuống nhìn, là tin nhắn của Kinh Hoằng Hiên.
 
"Thật hay thách?" Xem ra vô cùng am hiểu bộ môn này đây.
 
"Đúng vậy. Cảm ơn nhé."
 
"Lần sau có cơ hội có thể bồi thường đêm đó."
 
Mễ Mị bị sặc, người bên cạnh hỏi cô bị làm sao, cô vội vàng tắt máy điện thoại, nói là không vấn đề gì.
 
Sao đột nhiên Kinh Hoằng Hiên lại đổi tính rồi? Không giống anh ta chút nào! Mễ Mị run rẩy tới mức toàn thân nổi da gà!
 
Trò chơi còn diễn ra tới mấy lượt nữa, phong thủy lần lượt chuyển, Mễ Mị bèn bỏ quân Quốc vương trong tay xuống trước mặt mọi người.
 
"Tôi chọn 4."
 
Tư Niên bỏ thẻ bài trong tay xuống, cười nhìn Mễ Mị: "Tôi chọn ''Thật''''.
 
Bà đây đợi giờ phút này lâu lắm rồi!
 
Mễ Mị liếc nhìn Kinh Hồng Phi một cái, sau đó lại nhìn sang Tư Niên, híp mắt cười chúm chím, khóe miệng nhếch lên lộ ra chiếc răng nanh nhỏ, trông giống như một ác quỷ nhỏ, cô nói: "Ừm... tôi nghĩ đã, chắc là ngày mùng mười tháng sáu..."
 
"Tối hôm đó, anh ở cùng ai vậy?"
Chương kế tiếp