Cốt Truyện Này Có Vấn Đề

Chương 4: Bên lề thành phố VS Tiêu đề giải trí
Đây là một báo cáo thương mại của thành phố đến từ một nhà xuất bản tạp chí không quá nổi tiếng, chuyên tiết lộ một vài tin tức bên lề giới kinh doanh. Bởi vì nội dung hấp dẫn, có hình ảnh minh hoạ, được các trang mạng truyền thông lớn đăng lại, được đề xuất thành tiêu đề trang mạng.
 
Mở đầu bài viết đã giật tít: 
 
‘Báo cáo bên lề giải trí, trong quán bar đêm nổi tiếng của thành phố H, Phó Chủ tịch CEO của Tập đoàn Tung Thế, Kinh Hoằng Hiên bất ngờ xuất hiện thân mật cùng một cô gái trẻ tuổi bí ẩn. Hai người ăn uống no say ở quán bar đến đêm khuya, lúc rời đi đã ôm chặt nhau không rời, sau khi rời khỏi quán bar lại cùng trở về chung cư qua đêm với nhau, có thể thấy được sự yêu thích của cậu chủ Kinh đối với cô gái này.’
 
Sau đó, phía dưới là một loạt hình ảnh được chụp tận mắt. Mấy tấm đầu là ở trước cửa quán bar, trong ảnh, cô gái bí ẩn quay người về phía ống kính, dựa sát lên người Kinh Hoằng Hiên, Kinh Hoằng Hiên cúi đầu không biết là đang nói chuyện hay đang hôn cô ta. Trong ảnh chỉ lộ ra nửa gương mặt xinh đẹp của cô gái. Mặc dù chất lượng hình ảnh thấp, nhưng cũng có thể nhìn ra cô gái trong ảnh có thân hình mềm mại, mặt đẹp như hoa.
 
Mễ Mị dựa người ra sau, chìm vào ghế sofa mềm mại của quán cafe, đọc xem tin tức lá cải này với vẻ hứng thú.
 
Cô gái bí ẩn này không cần nói, chắc chắn là Nghê Nhất Lâm rồi. Mễ Mị bấm mở một tấm hình ra rồi phóng to, tấm ảnh sau khi phóng to càng vỡ nét hơn, vốn dĩ không nhìn thấy rõ mặt mũi.
 
Nhưng nữ chính không hổ là nữ chính, mặc dù là bị chụp dưới hoàn cảnh tệ như vậy, nhưng từ đường nét mắt mũi trong tấm ảnh này cũng có thể cảm nhận được Nghê Nhất Lâm là một người đẹp quý báu.
 
Tin đồn nhảm mà Kinh Hoằng Hiên nói trong điện thoại là chỉ cái này chứ gì. Cô biết ngay là sự việc không đơn giản như vậy. Hôm qua anh không hề có chút động lòng với sự quyến rũ của nguyên chủ, sau khi nhận được điện thoại của Nghê Nhất Lâm thì lập tức quay người bỏ đi, đây đồng nghĩa với việc đã bắn thành công phát súng đầu tiên của “Tổng giám đốc bá đạo yêu thương tôi”.
 
Quả nhiên, theo như tình tiết quen thuộc của tiểu thuyết máu chó, hôm nay hai nhân vật chính đã lên trang đầu bài báo.
  
Phía sau vẫn còn vài tấm ảnh hai người ở trong xe, góc chụp của những tấm ảnh này lệch đi nhiều, gần như đều chụp Kinh Hoằng Hiên quay lưng về phía ống kính.
 
Kinh Hoằng Hiên nghiêng người thắt dây an toàn cho cô ta. Nghê Nhất Lâm đưa tay vuốt tóc, nhìn cười bên cạnh mơ màng cười. Hai người không biết đang nói gì chuyện gì, Nghê Nhất Lâm nở nụ cười vui vẻ.
 
Chất lượng của tấm ảnh cùng nhau vào chung cư là tệ nhất, nếu không phải đặt chung với những tấm ảnh trước đó, thật không nhìn ra là ai. Phông nền tối đen, trong sự mờ ảo có thể nhìn thấy bọn họ đi vào trong một tòa chung cư.
 
Những bộ ảnh này, ngoại trừ có mấy tấm là lộ hơn nửa gương mặt của Nghê Nhất Lâm ra, không có tấm nào chụp được chính diện của Kinh Hoằng Hiên, rõ ràng nhất chính là tấm giúp Nghê Nhất Lâm mở cửa có lộ ra mắt mày và quai hàm.
 
Nhưng chỉ như vậy cũng đủ nổ tung rồi, bởi vì nhân vật chính của sự việc này là Kinh Hoằng Hiên.
 
‘Kinh Hoằng Hiên, con trai của ông chủ Tập đoàn Tung Thế, Phó Chủ tịch CEO đương nhiệm của Tập đoàn Tung Thế, nhà lãnh đạo doanh nghiệp xuất sắc của năm. Bố là Kinh Lôi Đình, Chủ tịch của Tập đoàn Tung Thế. Tháng tám năm ngoái, anh đã đính hôn với thiên kim của Tập đoàn Lạc Dịch, Mễ Mị, thanh thế lẫy lừng, khung cảnh hoành tráng, được xem là lễ đính hôn thế kỷ hoành tráng và lãng mạn nhất trong những năm gần đây. Tập đoàn Tung Thế được thành lập tại San Francisco, Hoa Kỳ vào thế kỷ trước, bao gồm các nhóm doanh nghiệp quy mô lớn như hậu cần, nhà đất, đầu tư, kỹ thuật sinh thái vâng vâng, tổng tài sản lên đến hàng ngàn tỷ nhân dân tệ, liên tục nằm trong top một trăm những doanh nghiệp lớn mạnh của “Fortune”…’
 
Xuất thân thế này, còn ghê gớm hơn Hoàng Bá Thiên.
 
“Hửm?” Xem tiếp xuống dưới, thế mà còn có lời giới thiệu về cô nữa.
 
‘Mễ Mị, thiên kim Tập đoàn Lạc Dịch, bố là Mễ Trung Dương, Chủ tịch của Tập đoàn Lạc Dịch, mẹ là Tần Dĩnh, chị cả của Chủ tịch đương nhiệm của Tập đoàn Bách Đặc Hi. Tập đoàn Lạc Dịch là chuỗi bán lẻ lớn trên toàn cầu, tổng tài sản lên đến hàng ngàn tỷ nhân dân tệ, liên tục nằm trong top một trăm những doanh nghiệp lớn của “Fortune”…’
 
Xuất thân của nguyên chủ xem ra càng ghê gớm hơn, làm sao đây!
 
Tâm trạng của Mễ Mị hơi phức tạp thoát khỏi trang web. Đáng tiếc, đây là câu chuyện của hoàng tử và cô bé lọ lem.
 
Bây giờ, tiến triển của câu chuyện chắc là bước vào đoạn cao trào nhỏ, nam nữ chính ở trong quán bar bị chụp, nam chính dựa vào thanh thế của mình mà lên khắp các tiêu đề, tin đồn bay đầy trời, nhưng ngay lúc này vợ sắp cưới lại trở về nước.
 
Nữ chính chạy, nam chính đuổi, vợ sắp cưới độc ác bắt đầu đợt tấn công thứ nhất của mình. Nữ chính chịu ấm ức, nam chính đau lòng, rồi lúc này lại xuất hiện một nam phụ gì đó…
 
Kiểu chuyển ngoặt này! Kiểu tình tiết này! Mễ Mị đã tự mình nghĩ ra mấy trăm ngàn chữ tiếp theo, câu chuyện đẹp thế nào, cô lại tồi tệ thế ấy.
 
Không được, mình không chịu nổi kiểu ấm ức này.
 
Em gái phục vụ trong quán cafe vừa đưa xong một món đồ uống, khi đi ngang qua Mễ Mị không kìm được là lén nhìn về phía cô lần nữa.
 
Ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu rọi vào, trong góc của ghế sofa có một người đẹp đang dựa một cách lười biếng, làn da mịn màng trắng nõn như ngọc, chỉ trang điểm nhẹ nhàng ở mắt và lông mày, ngón tay thon dài xinh đẹp khẽ lướt trên điện thoại. Có lẽ là có hơi khát, cô bưng ly nước trắng trên bàn lên, đôi môi khẽ mở, cần cổ thon dài, quai hàm đẹp như trong tranh.
 
Em gái phục vụ che lại lồng ngực đang nhảy như nai con chạy loạn của mình, trở về quầy nước, rồi lại nhìn qua, người đẹp không biết đang nghĩ đến chuyện gì, vẻ mặt lười nhác nhìn bó hoa trên bàn, tản ra sự đau buồn như có như không.
 
Hu hu hu! Sao ngẩn người thôi mà cũng đẹp như vậy, có khi tim em cũng sắp cho chị luôn!
 
Mễ Mị đang oán than cho tương lai bấp bênh của mình, ứng dụng xã hội trong điện thoại hiện lên có người tìm cô. Mễ Mị bấm mở ra thông báo trên màn hình.
 
‘Tố cáo rồi à? Ha.’ 
 
Hửm? Mễ Mị nghi hoặc nhìn tên được ghi chú của người này – Kinh Hồng Phi.
 
Kinh Hoằng Hiên… Kinh Hồng Phi…
 
Phía trên tin nhắn này có lịch sử trò chuyện lác đác của nguyên chủ và Kinh Hồng Phi, tin nhắn gần đây nhất là do nguyên chủ gửi mấy ngày trước: Anh cậu có ở nhà không?
 
Kinh Hồng Phi không trả lời cô.
 
Mễ Mị cau mày, hình như quan hệ của Kinh Hồng Phi và nguyên chủ không tốt lắm.
 
Góc trên cùng bên trái của cuộc đối thoại có hiện chín mươi chín tin nhắn chưa đọc. Mễ Mị tạm thời chưa trả lời Kinh Hồng Phi, mở trang chủ ra xem trước.
 
Đa số tin nhắn đều đến từ một nhóm chat. Những nhóm trò chuyện khác cũng có tin nhắn, nhưng đều bị thiết lập không hiển thị thông báo, như vậy nhóm hiển thị thông báo này chắc là nhóm mà bình thường nguyên chủ hay quan tâm đến rồi.
 
Từ sau khi tối qua ngủ đến bây giờ, thế mà lại có nhiều tin nhắn như vậy. Mễ Mị vuốt mặt một cái, mau chóng lướt xem. Cô bỏ qua những tin nhắn riêng trước, xem coi trong nhóm nói chuyện gì mà lại kích động như vậy, nơi nào có nhiều người thì luôn không thiếu tin tức. Cô bấm mở tin nhắn đầu tiên trong hàng thông báo tin nhắn nhóm, đọc từ trên xuống dưới nhanh như gió.
 
Kết quả chỉ cách vài dòng là lại nhìn thấy link liên kết đến tin tức Kinh Hoằng Hiên và cô gái kia ở quán bar.
 
Tin tức giải trí này đã kinh động đến những cô nàng xinh đẹp giàu có trong giới, nhóm chat mà nguyên chủ vô cùng quan tâm này có tám người, lướt xuống xem nội dung, các ảnh đại diện khác nhau không ngừng oanh tạc, đặt dấu chấm lửng nghi ngờ, còn có người tag cô hỏi xem là chuyện gì. Nhưng lúc đó Mễ Mị đang ngủ nên không hề xuất hiện.
 
Các cô gái trong nhóm chat đều đã từng trải đời, cơ bản là sau khi xem xong mấy tin tức thì đều cảm thấy là tin giả và giật tít. Bởi vì phẩm chất và ngoại hình của Kinh Hoằng Hiên nổi tiếng là tốt, hoàn toàn không phải là kiểu người lăng nhăng, thậm chí còn hơi lạnh nhạt. Trong một năm đính hôn với Mễ Mị đều sóng yên biển lặng, đây là lần đầu tiên anh xuất hiện trên tin tức lá cải.
 
Cho đến khi một thành viên trong nhóm chat gửi một tin nhắn thế này:
 
Carol Phi: Ảnh chụp là thật đó, cô gái đó là bạn tôi.
 
Thiếu Nữ Loli: …Hả?
 
Chú Mèo Hương Cam: Vậy thì thật mẹ nó lúng túng quá, đổ mồ hôi lạnh.jpg
 
JUZI-Tii: @Fan girl của ai đó
 
Thu Líu Lo: @Carol Phi, cậu bị nhũng não à? Anh cậu và bạn cậu?
 
M Tư Qi: Có phải tôi đã bỏ lỡ gì rồi không 0.0
 
Carol Phi: Thật sự là bạn tôi đó, lúc đó trường học có danh sách mấy công ty tốt để thực tập, đã chọn cậu ấy đến công ty nhà tôi thực tập, cứ như vậy mà quen biết anh tôi. Không ngờ anh tôi cũng nhìn trúng cậu ấy. @Fan girl của ai đó
 
Sao câu nói này lại nồng nặc mùi khiêu khích thế? Lại còn cố ý tag cô vào.
 
Ừm… Em gái của nam chính… và nguyên chủ có quan hệ không chỉ là không tốt bình thường…
 
Mễ Mị sờ cằm suy nghĩ. Kinh Hồng Phi không thích nguyên chủ như vậy, sao nguyên chủ lại còn thiết lập nhóm chat này thành đặc biệt quan tâm?
 
Mễ Mị mang theo nghi hoặc mà bấm mở một lượt ảnh đại diện của những người khác trong nhóm. Ngoại trừ nguyên chủ và Kinh Hồng Phi ra, trong sáu người còn lại có bốn người đều nhắn tin cho cô, hai dấu chấm hỏi, một người kinh ngạc, còn có một người an ủi cô.
 
Thu Líu Lo: Đừng quan tâm mấy tin đồn vô căn cứ đó.
 
Thu Líu Lo: Kinh Hồng Phi thật là phiền, chúng ta đang bàn bạc việc đến Monaco chơi mà, không dẫn cô ta theo!
 
Quan hệ của nguyên chủ và cô nàng Thu Thu này khá tốt. Lịch sử trò chuyện trước đó có không ít nội dung về việc cùng nhau đi chơi, trò chuyện, về mỹ phẩm và túi xách này nọ.
 
Ngón tay của Mễ Mị gõ từng cái lên mặt bàn. Xem ra, quan hệ của mỗi người với nhau trong nhóm chat này cũng thật vi diệu, không giống như cô nghĩ, quan hệ cũng không tệ. Sau khi lướt xem lịch sử trò chuyện, có vẻ quan hệ của nguyên chủ và hai em gái khác là tốt nhất, còn những người khác thì cũng tạm, chỉ có Kinh Hồng Phi là gần như không nói chuyện với nhau.
 
“Chậc.”
 
Em gái của nam chính không thích, thậm chí là ghét nguyên chủ, nữ chính lại là bạn thân của Kinh Hồng Phi. Trong ngoài phối hợp, có thể tưởng tượng được tình tiết sau này của cô trắc trở đến mức nào.
 
Tác giả à, còn có kiểu tình tiết gì, cùng ra đi nào.
 
Nếu đã như vậy, cô cũng không cần phải khách sáo với em gái nam chính nữa, ai mà không phải là công chúa nhỏ chứ.
 
Kinh Hồng Phi: Tố cáo rồi à? Ha.
 
Mễ Mị: Liên quan cái rắm gì đến cậu.
 
Đợi một lúc, không có bị điện giật. Hi hi, quả nhiên nguyên chủ cũng rất ghét Kinh Hồng Phi, nếu đã như vậy, sau này cô sẽ kiếm chuyện chọc tức cô ta.
 
Cô thoát ra, tiếp tục lướt nhóm chat.
 
Kinh Hồng Phi tag cô vào những lời này, đã hoàn toàn khiến cả nhóm chat im bặt, ngoại trừ vài dấu chấm than ra thì không còn nội dung gì nữa. Mười tám phút sau tin nhắn đó, người tên Thu Líu Lo quăng lên một đường link.
 
Thu Líu Lo: ‘Tin hot! Tin hot ảnh hậu Ôn Nhiễm từng được bao nuôi lúc còn trẻ!’, @Carol Phi, mẹ cậu đúng không?
 
Phía dưới lại là một hàng dấu chấm than dài…
 
Mễ Mị tò mò bấm vào xem, đại khái là bài viết nói rằng nghi ngờ Ảnh hậu Ôn Nhiễm được bao nuôi lúc còn trẻ, lại còn không chỉ một thương nhân giàu có. Còn minh hoạ bằng mấy tấm hình đã nhiều năm. Dù là ở tiệc rượu, tiệc kinh doanh, hay là đi riêng, Ôn Nhiễm đều có hành vi thân mật với những người đàn ông này. Rất nhiều tấm ảnh đều chụp rõ dáng vẻ của Ôn Nhiễm, vừa nhìn là thấy ngay cùng một người.
 
Có sức thuyết phục nhất là một tấm ảnh được nghi ngờ là chụp trong ga ra xe. Hay tay Ôn Nhiễm đặt lên hai bên vai người đàn ông, người đàn ông nghiêng người, hai người đang say sưa ôm hôn.
 
‘Mười hai năm trước, Ảnh hậu Ôn Nhiễm dẫn theo con gái của chồng trước gả vào nhà họ Kinh giàu có, từ đó về sau thì rơi vào tình trạng nửa ở ẩn, mấy năm nay chỉ diễn mấy bộ phim bom tấn dưới lời mời thịnh tình của các đạo diễn lớn. Năm đó Ảnh hậu Ôn Nhiễm nổi danh một thời, để lại nhiều bộ phim bom tấn, đến nay đều là phim điện ảnh kinh điển…’
 
“Phụt… Khụ khụ khụ!”
 
Khu biệt thự Vọng Nguyệt, nhà họ Kinh.
 
“Bốp!”
 
“Mẹ! Mẹ đánh con?” Kinh Hồng Phi không dám tin mà che má trái của mình. Trước mặt cô ta là một người phụ nữ xinh đẹp, vẻ ngoài dịu dàng, mi thanh mục tú, da sáng ngời như ánh trăng, cả người toát lên sự cao quý trang nhã. Chỉ là lúc này, khí chất của bà ta mang theo chút nghiêm nghị, trong đôi mắt hoa đào tràn đầy lửa giận, bởi vì tức giận mà hàng mày nhíu lại thành nếp nhăn, hằn lên chút dấu vết của tuổi tác.
 
“Con xem chuyện tốt mà con làm kìa, mẹ không đánh con, sau này cũng sẽ có người khác đánh con.”
 
“Con đã làm gì đâu, sao mẹ lại đánh con! Con phải đi nói cho bố biết!”
 
Ôn Nhiễm tức đến vỗ một cái lên mặt bàn, khiến ly trà bên cạnh cũng rung lên, có thể thấy được bà ta đang vô cùng tức giận.
 
“Phi Phi, mẹ con ở trong giới giải trí mấy chục năm, có phóng viên nào mà không quen chứ? Con cho người chụp lén Hoằng Hiên, con tưởng có thể giấu được ai? Con còn có mặt mũi đi tìm Lôi Đình!”
 
Kinh Hồng Phi mở to mắt, lộ ra vẻ mặt hoảng hốt khi bị vạch trần, nhưng cô ta vẫn bướng bỉnh không chịu nhận sai. Vẻ ngoài của cô ta giống Ôn Nhiễm bảy tám phần, cũng là một người đẹp, nhưng vì tuổi tác còn nhỏ, trải nghiệm ít, cộng thêm tính cách bướng bỉnh, nên trông không đẹp động lòng người như Ôn Nhiễm.
 
“Cái con ma bệnh Mễ Mị đó không xứng với anh hai! Hơn nữa bố cũng không thích cô ta, lúc đầu bố đã không đồng ý với cuộc hôn nhân này rồi!” Kinh Hồng Phi hét to một cách tủi thân, nước mắt vòng quanh hốc mắt.
 
Dựa vào đâu, người nhà họ Mễ vì yêu thương Mễ Mị mà có thể đồng ý để cô tuỳ hứng một cách vô điều kiện, đến nhà họ Kinh bày tỏ ý muốn liên hôn. Dựa vào đâu, rõ ràng anh hai không thích Mễ Mị, nhưng vẫn đồng ý! Rõ ràng bố không hài lòng về Mễ Mị, tại sao lại không ngăn cản! Chỉ bởi vì Mễ Mị là cục cưng ngàn vàng nhỏ nhất của nhà họ Mễ sao? Vậy là có thể muốn gì được đó sao? Dựa vào đâu chứ!
 
“Im miệng! Đây không phải là chuyện con nên lo.” Ánh mắt của Ôn Nhiễm mạnh mẽ nhìn Kinh Hồng Phi: “Đừng có viện cớ cho mấy mâu thuẫn nhỏ giữa con gái các con. Tối nay cả nhà chúng ta cùng ăn cơm, con hãy tự mình nhận sai với Hoằng Hiên đi, bên bố con mẹ sẽ giải quyết.”
 
Ôn Nhiễm nói xong, hơi đau đầu mà nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra thì sự hung dữ trên người đã không còn, lại biến thành ảnh hậu cao quý dịu dàng cao ngạo. Sau đó bà ta nhàn nhã xoay người lên lầu.
 
Kinh Hồng Phi cắn răng nghiến lợi, gân xanh trên cần cổ căng lên, bởi vì tức giận mà sắc mặt đỏ bừng, giống như một giây sau sẽ bùng nổ vậy. Đột nhiên điện thoại cô ta vang lên tiếng nhắc nhở có tin nhắn gửi đến.
 
Mễ Mị: Liên quan cái rắm gì đến cậu.
 
Kinh Hồng Phi dùng sức ném điện thoại lên tường.
 
“Cút! Đồ chết yểu! Con khốn!”
Chương kế tiếp