Đại Ma Vương Xin Tha Mạng

Chương 37: Kéo bè kéo cánh
Từ khi Lữ Thụ phát hiện mình tu hành ban ngày là công năng bán tự động, liền không gián đoạn, cũng không biết ngọn lửa trong lòng sẽ xảy rabiến hóa gì, cho nên chỉ có thể chậm rãi chờ đợi.

Trong giờ học ban ngày, Lữ Thụ cũng không có dáng vẻ lúc nào cũng ngủ, thay vào đó, cậu chú ý hơn đến một số thông tin từ thế giới bên ngoài, hôm nay xuất hiện một chuyện khá là có ý nghĩa: nước ngoài có phần tử phạm tội thức tỉnh rồi, giết hai người, sau đó bị ba Người Thức Tỉnh bắn chết ngay tại chỗ, hơn nữa còn không hề cố kỵ bên cạnh còn có người bình thường đang quan sát.

Mặc dù không biết đây có phải là sự thật hay không, cũng chưa thấy hội Cơ Kim cập nhật video về vụ việc này, nhưng nếu nó là sự thật, có nghĩa là ít nhất ở nước ngoài, đã có những Người Thức Tỉnh công khai hành động.

Những điều này chưa từng nghe trước đây, vô cùng mới.

Lữ Thụ không có bất kỳ nguồn thông tin cao cấp nào, vì vậy cậu chỉ có thể biết dáng vẻ của thế giới bên ngoài đến cùng là như thế nào từ những thông tin không biết thật hay giả này.

Cậu đột nhiên cảm thấy nếu có một trang web có thẩm quyền đăng tin tức về Người Thức Tỉnh mỗi ngày thì hay rồi, đến lúc đó mọi người liền có thể biết được chuyện gì đang xảy ra trên thế giới lúc này.

Nhưng loại chuyện như thế này thì không sao, thật nếu có một trang web như vậy thì thu phí quảng cáo cũng thu đến mền cả tay? Đối với một học sinh trung học như Lữ Thụ, cách duy nhất để kiếm tiền là thu phí quảng cáo, ngoài ra không còn khả năng nào khác...

Nhưng câu hỏi đặt ra là ai có thể làm được? Điều này đòi hỏi nguồn nhân lực và vật lực rất lớn để thu thập tin tức, có người nói rằng báo chí nước ngoài đã bắt đầu đưa tin công khai về Người Thức Tỉnh, tuy nhiên ở Trung Quốc thì việc này vẫn khá im ắng và chính sách của mỗi nước là khác nhau.

Ban ngày Lữ Thụ muốn tìm thêm chút cảm xúc tiêu cực từ bạn học, nhưng khổ nỗi vẫn luôn không có cơ hội, vẫn là hôm qua kiếm quá nhiều, điều này khiến mọi người cảm thấy có chút đau trứng, ngay cả Diệp Linh Linh bây giờ cũng ngồi ủ rũ không nói lời nào.

Những học sinh không được chọn vào lớp Đạo Nguyên cũng hơi ủ rũ, sau cùng, nhìn những người khác chơi cao vút trong khi bản thân vẫn phải chăm chỉ học tập để đối mặt với kỳ thi tuyển sinh đại học, họ sẽ cảm thấy đau lòng không thể giải thích được.

Lữ Thụ cảm thấy rằng mình nên hòa nhập với các bạn cùng lớp và giúp họ làm sôi động bầu không khí, người trẻ tuổi ai lại suốt ngày tinh thần sa sút như vậy chứ?

Vì vậy, cậu đã gửi một vòng kết nối bạn bè:

Hôm qua tôi đã nhìn thấy một Người Thức Tỉnh, khả năng của cô ấy có thể rất hữu ích cho mọi người, bây giờ tôi sẽ dạy cho mọi người những kỹ năng

.

.

.

.

.

.

Năng lượng Ba la la, Sa la la, tiểu ma tiên! Biến hình!

Tất cả các bạn cùng lớp trong vòng bạn bè đều sững sờ khi nhìn thấy điều này, đây con mẹ nó tiểu ma tiên là cái Người Thức Tỉnh quỷ gì chứ, fuck!

Cậu vẫn là một người bình thường sao? Cậu đã đánh thức dị năng của người ghê tởm của vòng tròn bạn bè rồi đó đại ca!

Mọi người khi nhìn thấy câu đầu tiên hai mắt còn sáng lên, trong lòng còn tưởng lẽ nào thực sự có kỹ năng có thể truyền thụ sao, khiến cho mọi người trực tiếp thức tỉnh rồi.

Sau đó, nhấp vào văn bản đầy đủ quả nhiên nhìn thấy một vật không thể nhìn thẳng!

Con mẹ nó cậu có phải là bị bệnh rồi không

"Từ Diệp Linh Linh..."

Lần này, Lữ Thụ đã đạt được gần hai nghìn điểm cảm xúc tiêu cực, bao gồm cả Lữ Tiểu Ngư và Diệp Linh Linh vào buổi sáng, con số này là hơn ba nghìn.

Lữ Thụ cảm thấy hệ thống này của cậu quá phù hợp với cậu, hoàn toàn là thiết kế riêng cho cậu! Mạnh đến vô địch!

Lúc này, Lý Tề từ lớp 7 đột nhiên đi đến cửa lớp và cười nói: N gười được chọn vào lớp Đạo Nguyên trong lớp các cậu ra ngoài một chút."

Mọi người nhìn nhau, chuyện gì đã xảy ra? Lý Tề đến lớp để tìm các học sinh Đạo Nguyên khác để làm gì?

Bây giờ trong số tất cả những người được chọn vào lớp Đạo Nguyên, chỉ có Lý Tề là Người Thức Tỉnh thực sự, lời nói của cậu ta vẫn khá có trọng lượng, và chưa kể đến hiện tại, thậm chí trước đây, Lý Tề là một học sinh đã hòa nhập vào lứa tuổi của cậu ta, mức độ nổi tiếng của cậu ta tương đối cao một chút.

Khi lớn lên sẽ nghĩ rằng những kẻ bừa bãi trong trường đều là những thứ linh tinh vớ vẩn, không thể mang lại tiền, cũng chẳng đem lại thanh danh tốt đẹp gì, nhưng hiện tại vẫn cảm thấy bên trong phong quang cũng có chút mặt mũi.

Suy nghĩ của những người trẻ tuổi tương đối đơn giản, họ thích sử dụng bạo lực để trực tiếp giải quyết vấn đề .

Nếu nói chuyện bạo lực học đường hiện nay còn nhiều, đó là một số đứa trẻ thiếu kỷ luật, chưa hình thành tam quan, cảm thấy bản thân như vậy là rất lợi hại.

Vẻ mặt của Lưu Lí có chút thay đổi, trước đây cậu ta chưa bao giờ bị gọi như thế này, có cảm giác như thể bị gọi ra đánh...

Đó không phải là cách bọn khốn trong trường đánh người sao? Ai ai ai mau ra đây một chút, sau đó kéo người ra vào nhà vệ sinh đánh một trận như tử hay là gì đó...

Lữ Thụ không ngại, lúc này thực lực của chính mình đã vượt xa thực lực của Lý Tề sau khi thắp sáng ngôi sao thứ năm, hơn nữa nghe người ta nói Lý Tề lần đầu tiên thức tỉnh chữ cũng không biết viết, vởi vì không thể khống chế tốt được lực lượng.

Nhưng Lữ Thụ ngay từ đầu đã không có vấn đề này, cậu hoàn toàn cảm thấy khống chế được.

Vì vậy, với sự tự tin, Lữ Thụ không quan tâm lắm đến việc Lý Tề đang tìm bản thân để làm gì, đây là cơ hội để cậu quan sát cận cảnh Người Thức Tỉnh.

Ngay lúc Lưu Lí, Viên Lĩnh Khởi và Lý Thanh Ngọc vẫn còn đang chơi liều, Lữ Thụ đã bước ra ngoài, không biết vì sao, Lý Tề luôn cảm thấy Lữ Thụ nhìn mình có chút không đúng...

Sau khi đám người Lưu Lí đi ra, Lý Tề dựa vào tường, cười nhìn đánh giá bốn người bọn họ: "Mọi người đều đã được chọn vào lớp Đạo Nguyên, e rằng các bạn còn không biết, lần này là trường chúng ta, trường hợp vào lớp Đạo Nguyên thậm chí không bằng một phần hai mươi, vì vậy mọi người trong một trường học phải đoàn kết, các cậu có thể thêm WeChat của tôi, chốc nữa tôi sẽ tạo một nhóm. "

Lữ Thụ suýt chút nữa bật cười thành tiếng, đây con mẹ nó là chiêu cũ với Lưu Lí, chỉ là ý khí của Người Thức Tỉnh người ta vẫn cao hơn một chút, tầm nhìn của bọn họ là toàn trường, cũng chính là lung lạc bạn cùng lớp...

Nếu Lữ Thụ nghĩ, vào lớp Đạo Nguyên có lẽ không phức tạp như vậy, cho dù có muốn kéo bè kéo cánh, áo khoác đen người ta có cho phép không?

Vốn dĩ ai cũng thuộc “nhân tố bất ổn”, nếu cố kết thành băng nhóm thì chắc chắn sẽ không tốt.

Vốn dĩ Lữ Thụ còn tưởng rằng Lưu Lí sẽ khuất phục trước giá trị võ lực của Lý Tề, dù sao người ta cũng là Người Thức Tỉnh, tôn trọng một chút đi mà, kết quả Lưu Lí xoay người liền trở về lớp: “ Chuyện thêm vào nhóm thôi đi vậy. "

Lý Tề cười cười, không nói gì, quay sang Viên Linh Khởi, Lý Thanh Ngọ và Lữ Thụ nói: "Còn các câu thì sao?"

Lữ Thụ thật sự không quan tâm, đối với cậu nhóm càng nhiều cũng không phải là càng tốt!

Sau khi thêm vào lại thêm bạn bè, sau này gửi vào nhóm bạn bè liền có càng nhiều người có thể nhìn thấy!

Số người trong vòng bạn bè và WeChat là nền tảng cho tài sản của Lữ Thụ, Lữ Thụ từ lâu đã nhận ra rằng muốn phát triển nhanh chóng, cậu dựa vào cái gì? Chính là dựa vào người đó!

Trước đây luôn cảm thấy có người nói hướng người ta có chút sai lầm, nhưng bây giờ Lữ Thụ nhận ra điều đó hoàn toàn không sai.

Lữ Thụ đột nhiên cảm thấy cảnh giới tư tưởng của mình đã lên một tầng cao hơn...

Có lẽ Lý Tề không biết mình đã lôi kéo được tuyển thủ như thế nào vào nhóm...

Chương kế tiếp