Đại Ma Vương Xin Tha Mạng

Chương 49: Sao mọi người không nói chuyện
Kỳ thực, càng khoe khoang cái gì, trong lòng lại càng thiếu cái đó, những lời này cũng có lý đó, bình thường khoe khoang chính là vì cảm giác tồn tại cảm cùng cảm giác về sự ưu việt của bản thân, người giàu có chân chính đa phần sẽ không cố ý đi khoe của, đại khái chính là cái đạo lý này.

Trọng điểm trong lời nói là, cố ý đi khoe.

Nhưng mà Lữ Thụ nói, càng khoe khoang cái gì, thì càng nói rõ người ta có cái đó, những lời này cơ bản là không phải đạo lý lớn gì... mà là một câu nói thật cmn lòng đó!

Lý Tề lập cái nhóm này, trưởng nhóm bởi vì mình chính gặp tư chất cấp F mà bị đả kích không ra ngoài nói, Lưu Lí không giải thích được gia nhập cái nhóm này, Lý Thanh Ngọc đã bởi vì chuyện khuyên lui mà rời khỏi nhóm rồi.

Thế nên người quen thuộc Lữ Thụ thật ra cũng chỉ có hai người Lưu Lí và Viên Lĩnh Khởi đang tham gia nói chuyện phiếm, sau khi Lữ Thụ phát tin tức này xong, hai người bỗng nhiên có cảm giác quen thuộc khó hiểu, nhớ tới bóng ma từng bị đại ma vương độc miệng thống trị trong nhóm…

[Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Hứa Nguyên +141…]

[Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Viên Lĩnh Khởi…]

Những người này cơ bản đều là bạn học có cấp bậc tư chất tương đối thấp, mọi người vừa có cảm giác cùng chung mối thù, nghĩ mọi người chỉ muốn ôm thành đoàn, người khác cho dù có cấp bậc tư chất cao thì thế nào, kết quả Lữ Thụ vừa đưa tay chính là một kích trí mạng, khiến cho trong nhóm nhất thời không còn ai nói chuyện nữa.

Bản thân bạn học có tư chất cao thì đương nhiên sẽ không chú ý tới lời này, nhưng toàn trường mới có mấy cấp B chứ?

Đương nhiên, cũng không phải tất cả tư chất thấp đều chú ý, cái này thuộc về vấn đề tỉ lệ.

Nhưng phải biết là, đây là nội bộ nhóm Người Thức Tỉnh dự bị thuộc về trường ngoại ngữ Lạc thành đó, hơn bảy mươi người lận, trong nháy mắt họ đã tăng cho Lữ Thụ hơn 3000 giá trị cảm xúc tiêu cực!

Lữ Thụ vừa đi trên đường đi học, vừa hai mắt lóe sáng sáng nhìn chằm chằm nhóm chat, nếu như mọi người trò chuyện tiếp như thế, mình chốc lát sau là đột phá tầng tinh vân thứ nhất được rồi.

Nhưng mà... không ai tán gẫu…

Lữ Thụ nhắn tin: “Sau mọi người không nói gì thế, trò chuyện đi, high lên đi!”

Trong nhóm lúc đó đã có người đi nhẹ luôn, má nó, mày nói tới mức kết thúc chủ đề luôn rồi, tụi tao còn nói cái quần què gì nữa giờ?! Vì sao tụi tao không nói chuyện phiếm, trong lòng mày không biết cái mịa gì à?!

[Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Viên Lĩnh Khởi +47…]

Đây cũng là một lớp thu nhập giá trị cảm xúc tiêu cực, khiến mới sáng sớm giá trị cảm xúc tiêu cực của Lữ Thụ đã vượt qua con số 13000, đây là đợt thu nhập giá trị cảm xúc tiêu cực nhanh nhất của Lữ Thụ từ trước tới nay!

Lữ Thụ thấy lớp giá trị cảm xúc tiêu cực ấy mà sửng sốt một hồi lâu không nói gì, nói thật ất chính cậu đều không nghĩ tới mình chỉ đang bảo mọi người trò chuyện thôi, như vậy thế mà cũng sẽ sản sinh giá trị cảm xúc tiêu cực…

Ha ha, các bạn học thật là đáng yêu!

Bây giờ suy nghĩ một chút, tuy rằng đậu phụ thối được tính là vũ khí sát thương quy mô lớn của mình, giống như là một đòn sát thủ, thế nhưng sau khi đột phá từng tầng tinh vân tiếp theo, không biết phải tiêu hao bao nhiêu quả ngôi sao nữa, vừa rồi mình không có bí phương của đậu phụ thối, không có cách nào khác mở ra đại lí, thế nên vẫn phải kiên trì phương châm chiến lược lấy con người làm căn bản mới được.

Tới lớp, chuyện thứ nhất Lữ Thụ làm chính là lôi kéo bạn ngồi cùng bàn Khương Thúc Y: “Nhóm Người Thức Tỉnh dự bị trường các cậu có lập nhóm không, hoặc là trường học các cậu có nhóm chat gì không, thêm tớ vào nhóm đi?”

Khương Thúc Y theo bản năng đã cảm thấy không thích hợp, cảm giác chỉ cần thêm Lữ Thụ vào trong nhóm, có khi sẽ xảy ra thảm họa nào đó mất, vì vậy cậu ta quả quyết cự tuyệt!

Lữ Thụ chép miệng, không phải mình muốn vô nhóm thôi sao?

Không biết vì sao, các bạn học trong lớp đều cảm thấy Khương Thúc Y không dễ ở chung cho lắm, người có hơi lạnh lùng, nhưng Lữ Thụ lại thấy vẫn tốt mà, ít nhất vẫn có thể nói chuyện phiếm bình thường được.

Hai ngày này mọi người cũng cũng bắt đầu chậm rãi biết được giới tính chân thật của Khương Thúc Y, hồi tưởng lại hành vi xin điện thoại, xin thêm bạn tốt của mình trước đó, quả thực cay mắt mà…

Có điều mọi người cũng phát hiện, tính cách của Khương Thúc Y này có hơi cổ quái, toàn bộ trong ban, hình như cũng chỉ trò chuyện được với Lữ Thụ mà thôi, những người khác trên cơ bản đều là nói một hai câu rồi tống cổ đi luôn.

Thật ra trong lòng Khương Thúc Y rất rõ ràng, mặc dù tính cách của bạn cùng bàn Lữ Thụ của mình có hơi lảm nhảm, nhưng mấu chốt ở chỗ, ở cùng với người này trong thời gian dài sẽ có cảm giác rất là tự nhiên.

Loại cảm giác này rất quái lạ, rất giống như bạn nói cái gì cậu ta cũng sẽ không để ý cho lắm, chỉ cần cậu ta nói lời nào bạn không ngại, là mọi người có thể làm bạn…

Chỉ là… có rất ít người có thể không ngại mà thôi…

Buổi trưa lúc ăn cơm Lữ Thụ lấy ra cà mèn, bên trong là khoai tây sợi xào dấm và nửa hộp cơm, phải nói khoai tây sợi xào dấm là món mà Lữ Thụ nấu ngon nhất, rất nhiều người xào khoai tây sợi, cứ hay thắc mắc tại sao mình không làm được vị chua như trong tiệm cơm, cho dù có cho bao nhiêu dấm chua cũng không làm ngon được.

Trong việc này cũng có một kỹ xảo, muốn làm ra cái vị chua thoải mái đó, thì phải thêm dấm chua vào nước ngâm khoai tây sau khi đã thái sợi, cứ ngâm như vậy, nửa phút là có vị như ở tiệm cơm.

Không thể không nói đồ ăn trong nước thực sự là bác đại tinh thâm, có nhiều thứ thật ra vừa chỉ phát là rõ ngay, nhưng nếu không ai chỉ ra cho, đúng là bạn không thể làm ra mùi vị đó được thật.

Lữ Thụ vừa ăn vừa cân nhắc, nếu như bây giờ mình quả thật có thể dựa vào đậu phụ thối mỗi ngày kiếm hơn 100 tệ, thậm chí mấy trăm tệ, vậy thì mình nên tiêu thế nào?

Ngày Quốc tế Lao động mang Tiểu Ngư đi ra ngoài chơi một chút? Hay là đợi tới nghỉ hè?

Lữ Tiểu Ngư từ lúc chào đời vẫn luôn chưa ra khỏi Lạc thành, Lữ Thụ luôn muốn mang cô bé đi lấp đầy tiếc nuối này, trước đây không có điều kiện đó, nhưng bây giờ đã có rồi đó.

Lữ Thụ muốn đi chơi vào ngày 1 tháng 5, đi quá xa không có lợi cho lắm, dù sao vào tuần lễ vàng khắp nơi đều là người, cũng khắp nơi đều là người muốn làm thịt người, ngược lại là nghỉ hè tốt hơn một chút.

Lúc nghỉ hè Lạc thành nóng muốn chết, nhưng Lữ Tiểu Ngư thích nhất hồ muối Chaka tỉnh Thanh Hồ, bên kia rất mát mẻ, thích hợp cho đi nghỉ hè nhất.

Tối về rồi cùng Lữ Tiểu Ngư thương lượng một chút, làm ra một kế hoạch luôn.

Mặc dù có tiền, hai người cũng phải sống chi li tí, dù sao, bọn họ không có cái gì khác để dựa vào.

Lữ Thụ vẫn kiên trì tu hành vào ban ngày, chỉ là mặc dù ánh sáng tích lũy ở trong tim mình khi ánh sáng mặt trời xuyên qua cơ thể vẫn đang không dừng dung nhập ngọn lửa, nhưng không thấy ngọn lửa có biến hóa đặc biệt nào rõ ràng.

Nhưng thành quả khi tu hành vào buổi tối tương đối rõ rệt, đêm qua Lữ Thụ lại là một đêm chưa ngủ, cảm giác này rất kỳ quái, trước kia ngày ngày buồn ngủ chính là một loại thường thức, mùa đông tỉnh ngủ rời giường nhất định phải đánh nhau một hồi cùng với ổ chăn, hiện tại bỗng nhiên cũng không cần giấc ngủ, luôn cảm thấy là lạ sao ấy.

Cả đêm tu hành tương đương với hai quả ngôi sao, mà tiến độ thắp sáng ngôi sao thứ sáu, cũng hoàn thành một phần tư, buổi tối hôm nay cố nên trực tiếp trao đổi quả ngôi sao để hoàn thành tu hành ngôi sao thứ sáu không ta?

Lữ Thụ nghĩ việc này cũng được đó.

Chỉ là không rõ lắm, rốt cuộc lúc nào lớp Đạo Nguyên mới bắt đầu truyền thụ công pháp tu hành? Ngày này kiểu gì cũng sẽ đến, chẳng qua bây giờ xem kế hoạch của đối phương, hình như là đang ở giai đoạn thống nhất tư tưởng.

Chiêu số giết gà dọa khỉ, giết một người răn trăm người như vậy đã dùng rồi, cho dù còn có người để lộ bí mật, sợ rằng cũng không nhiều.

Tiếp đó sẽ dùng tới kịch bản gì đây?

Chương kế tiếp