Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 65: Thư ký riêng
“Dư Du Nhiên, hôm nay tôi gọi cô đến không phải vì nói đến những chuyện đã qua đâu, cô yên phận chút cho tôi đi.”

Dư Du Nhiên nhẹ nhàng mỉm cười.

Anh đã đồng ý để cho cô làm thư ký riêng, thì làm cô làm sao lại có thể yên phận trong thời gian này được chứ?

“Được thôi, anh gọi tôi đến có chuyện gì vậy?” Dư Du Nhiên nói, sau đó hai tay ôm lấy cổ của Phó Trọng Đình.

“Đây là công ty, cô chú ý một chút đi.”

“Sao bây giờ lại đứng đắn như thế, nhưng đêm qua anh không phải như vậy nha.”

Phó Trọng Đình dùng một tay đẩy Dư Du Nhiên ra, lười đôi co với cô.

“Dư Du Nhiên, cô suy nghĩ lại cho kỹ, làm thư ký riêng của tôi cũng không phải là một chuyện dễ dàng, bây giờ cô hối hận thì vẫn còn kịp đấy.”

Phó Trọng Đình cảnh cáo.

“Yên tâm đi, tôi làm được.“

“Tốt, cô ra ngoài đi, những việc thư ký cần phải làm thì Lục Kình Vũ sẽ nói cho cô.”

“Anh tự mình nói với tôi không phải sẽ tốt hơn sao?”

Sắc mặt Phó Trọng Đình khẽ biến, hung tợn trừng cô một cái.

Dư Du Nhiên cười dịu dàng rồi đi ra ngoài.

Lúc xoay người ra cửa thì đã cười đến chảy nước mắt.

Không biết từ lúc nào, quan hệ giữa cô và Phó Trọng Đình đã biến thành thế này.

Sau đó, Lục Kình Vũ bước đến và nói với cô về những việc mà một thư ký phải làm.

Dư Du Nhiên cẩn thận lắng nghe, nhưng không ngờ rằng vị trí này lại nhiều việc như thế.

Không phải chăm sóc cuộc sống sinh hoạt cho tổng giám đốc thì là đưa cà phê, pha trà rồi chờ đã,... còn phải nghe điện thoại nữa.

Nói trắng ra thì chính là làm người hầu cho Phó Trọng Đình.

Tùy tiện cho anh sai việc vặt như thế nào cũng được.

Nhưng mà để có thể đả kích Đường Mộ Tuyết thì là chuyện gì, cô cũng đều chịu đựng được.

Bây giờ Dư Du Nhiên đang đi làm ở tập đoàn Phó Thị, lại còn có thể ở cùng một chỗ với Ngô Tâm Di.

Dư Du Nhiên chuẩn bị đi kiếm Ngô Tâm Di nói chuyện phiếm.

Tại lâu một nơi Ngô Tâm Di làm việc.

Ngay khi Dư Du Nhiên xuống tới nơi thì đột nhiên trông thấy Phó Trọng Hiên.

Từ sau khi cô trở về thì chưa từng nhìn thấy Phó Trọng Hiên, nếu không phải lần này tiến vào tập đoàn Phó Thị thì thật sự cũng không gặp lại anh ta.

Ban đầu cô cũng không muốn tiến lên chào hỏi nhưng mà lúc cô chuẩn bị rời đi thì bất chợt trông thấy Dư Tử Ninh.

Dư Du Nhiên lập tức lấy làm kinh hãi.

Sao Dư Tử Ninh và Phó Trọng Hiên lại ở cùng nhau vậy!

Mà lúc Dư Tử Ninh bước lên thì kéo tay của Phó Trọng Hiên, hai người cùng nhau đi vào công ty.

Dư Du Nhiên rốt cuộc không nhịn được nữa, lập tức bước ra ngoài.

Khi Phó Trọng Hiên nhìn thấy Dư Du Nhiên thì lập tức trố mắt kinh ngạc.

“Du... Du Nhiên, em... em trở về rồi à? Mấy ngày trước anh có nghe nói là em đã quay về, anh còn tưởng là nói đùa nữa chứ?” Trên mặt Phó Trọng Hiên có vài phần kinh hỉ.

Bây giờ Dư Du Nhiên không rảnh quan tâm đến Phó Trọng Hiên, toàn bộ ánh mắt của cô đều đặt lên người Dư Tử Ninh.

“Tử Ninh, bây giờ em đi trước đi, anh có chuyện muốn nói với chị gái của em.” Phó Trọng Hiên để Dư Tử Ninh đi.

Co lẽ Dư Tử Ninh cũng cảm thấy có chút xấu hổ nên lập tức chạy trốn.

Dư Du Nhiên muốn tiến lên nhưng lại bị Phó Trọng Hiên gọi lại.

“Du Nhiên, anh có chuyện này muốn nói với em.” Phó Trọng Hiên nói.

“Trùng hợp thật, tôi cũng có chuyện này muốn hỏi anh, anh ở bên Tử Ninh có thấy tốt hơn không?”

“Du Nhiên, thật ra kể từ khi em biến mất, anh cũng đã tìm em khắp nơi, lúc ấy Tử Ninh cũng rất lo lắng cho em, vậy nên bọn anh đã quen biết nhau vào lúc đó, rồi trở thành người yêu”

“Vậy nên sau đó anh liền ở bên nó sao?”

“Du Nhiên, em đừng hiểu lầm...”

“Không, anh nghĩ nhiều rồi, tôi không hiểu lầm cái gì hết, tôi cũng không thèm quan tâm. Nhưng điều tôi để ý chính là, anh có thật sự thích Dư Tử Ninh không?”

“Anh... Thật ra anh vẫn luôn xem cô ấy là em, chỉ cần nhìn thấy cô ấy thì anh luôn cảm thấy em vẫn còn ở đó.” Phó Trọng Hiên nói.

Dư Du Nhiên châm chọc cười.

Tình cảm của đàn ông quả thật không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Lúc trước Phó Trọng Đình cũng nói yêu cô, thế nhưng khi cô vừa mất tích thì cũng lập tức xoay người muốn kết hôn cùng Đường Mộ Tuyết, thái độ hiện tại đối với cô vậy mà vẫn là kiểu này.

Còn cả Phó Trọng Hiên nữa, hiện tại quay người lại thích Dư Tử Ninh, thật sự là nực cười mà!

“Du Nhiên, em đừng như vậy, thật ra trong lòng anh luôn thích em...” Phó Trọng Hiên vội vã muốn giải thích.

“Đủ rồi! Phó Trọng Hiên, nếu như anh thật sự thích Tử Ninh thì nên đối xử tốt với nó, dù sao Tử Ninh cũng là em gái của tôi, nếu như anh đã không thích thì xin đừng làm nó tổn thương.”

“Du Nhiên…” Phó Trọng Hiên còn muốn nói gì nữa nhưng Dư Du Nhiên đã rời đi.

Sau đó cô đi tìm Ngô Tâm Di, lúc Ngô Tâm Di thấy Dư Du Nhiên, ngoại trừ kinh hỉ thì hết lòng an ủi cô.

“Du Nhiên à, cậu cũng đừng đau lòng, Phó Trọng Hiên cũng chính là cái như thế đấy. Sau khi cậu mất tích thì tớ vẫn luôn nhìn chằm chằm bọn họ. Thật ra lúc mới đầu, Phó Trọng Hiên cũng không để ý đến Dư Tử Ninh đâu, nhưng mà cô em gái kia của cậu…”

Ngô Tâm Di kể đến đây thì không tiếp tục nữa.

“Em gái của tớ thì sao?”

“Cô em gái kia của cậu ấy à... lại không phải là một ngọn đèn cạn dầu. Người trong công ty đều nói cô ta rất có thủ đoạn, lập tức đã câu được phó tổng vào tay. Bây giờ mặc dù không nói rõ ra, nhưng cũng không phải là bí mật gì. Tất cả mọi người đều biết Dư Tử Ninh là bạn gái của Phó Trọng Hiên. Hai người bọn họ sớm chiều bên nhau. Dư Tử Ninh bám vào Phó Trọng Hiên, bây giờ còn tiến vào tập đoàn Phó Thị đi làm kìa.”

Dư Du Nhiên không biết giữa bọn họ xảy ra những chuyện gì, nhưng biết rằng hiện tại, chắc chắn mình cũng không muốn dây vào.

“Du Nhiên à, sao đột nhiên cậu lại quay trở lại tập đoàn Phó Thị vậy? Bây giờ cậu làm việc ở bộ phận nào thế? Sau này nếu rảnh rỗi thì tớ sẽ đến tìm cậu.”Ngô Tâm Di lại hỏi.

“Hiện tại tớ đang làm thư ký riêng bên người Phó Trọng Đình.”

“Hả?” Ngô Tâm Di kinh hãi.

Cô ấy không nghĩ tới, Dư Du Nhiên vậy mà lại đi làm thư ký cho Phó Trọng Đình.

“Du Nhiên à, cậu thật sự muốn ganh nhau với Đường Mộ Tuyết đến cùng sao?”

“Đương nhiên, tớ sẽ không để cho cô ta được sống yên ổn đâu.”

“Nếu đó là lựa chọn của cậu, vậy thì người làm bạn như tớ nhất định sẽ ủng hộ hết mình. Cậu cứ yên tâm đi, nếu có gì cần giúp đỡ thì cứ thoải mái nói với tớ, tớ cam đoan sẽ hỗ trợ nhiệt tình.” Ngô Tâm Di cực kỳ trượng nghĩa.

“Được, cảm ơn cậu nhé Tâm Di.”

Sau khi Dư Du Nhiên từ chỗ của Ngô Tâm Di quay về thì chuẩn bị trở về cương vị công tác của mình, rời đi quá lâu cũng không hay lăm.

Vị trí thư ký này, lúc bận rộn thì sẽ quay cuồng không hết việc, còn khi không bận rộn thì cũng rất nhàn rỗi.

Dư Du Nhiên nhanh chóng xem qua những việc mình cần phải làm một chút, còn có một số tài liệu nữa, cũng phải kịp thời chuẩn bị cho Phó Trọng Đình.

Mặc dù cô có cây đại thụ như Phó Trọng Đình, nhưng bản thân cô cũng không muốn để người khác mượn cớ nói gì mình nên sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành tốt công việc được giao.

“Xin chào cô Đường, tổng giám đốc đang họp, một lát nữa sẽ quay lại.”

“Được rồi, vậy tôi sẽ đợi anh ấy trong phòng làm việc.” Đường Mộ Tuyết nói.

Dư Du Nhiên nghe thấy thì nghĩ, bây giờ cô ta đến sao, thật đúng lúc!

Dư Du Nhiên bưng một cốc cà phê cũng đi vào văn bản của Phó Trọng Đình.

Ngay lúc Đường Mộ Tuyết nhìn thấy Dư Du Nhiên thì lập tức giật nảy người.

“Dư Du Nhiên, là cô à! Tại sao cô lại ở đây?” Đường Mộ Tuyết kinh ngạc trợn tròn mắt.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp