Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 66: Tôi sẽ trở về
“Cô sao thế? Ngạc nhiên lắm à? Tôi là thư ký mới của tổng giám đốc đấy.”

“Thư ký? Chuyện này… Chuyện này sao có thể chứ! Tại sao Trọng Đình lại để cô làm việc đến bên người được?” Đường Mộ Tuyết quả thực không thể tin được.

Cô ta không nghĩ tới, Dư Du Nhiên lại nhanh tay như vậy, lập tức đã chạy đến bên cạnh Phó Trọng Đình rồi.

Bên cạnh Phó Trọng Đình xuất hiện một người phụ nữ như vậy, Đường Mộ Tuyết lập tức trở nên căng thẳng và sợ hãi.

“Có gì mà không thể chứ.” Dư Du Nhiên vừa cười vừa nói, sau đó dẫn đầu đi vào văn phòng.

“Dư Du Nhiên, cô đứng lại đó cho tôi! Cô mau rời khỏi Trọng Đình đi, không bao giờ được phép lại gần anh ấy.” Đường Mộ Tuyết lập tức liền nổi giận.

“Làm gì mà gấp gáp như thế chứ?”

“Cô nhất định phải cướp Trọng Đình của tôi thì mới hài lòng sao? Dư Du Nhiên, sao mà cô có thể vô sỉ như vậy hả!”

“Đúng rồi, tôi chính là một kẻ vô sỉ đấy, nhưng mà Đường Mộ Tuyết à, có thể nào thì tôi cũng không thể làm được như cô đâu, mất hết cả tính người. Cô có thể bán tôi tới Châu Phi, khiến cho tôi nhận đủ đau khổ ở nơi đó vậy chẳng lẽ tôi lại không thể làm thế này sao?”

“Cô... ” Đường Mộ Tuyết định giơ tay ra cho Dư Du Nhiên một cái tát.

Dư Du Nhiên lập tức nắm lấy cổ tay của cô ta.

“Đường Mộ Tuyết, cô đã làm những gì với tôi, tôi cũng sẽ trả lại đủ hết cho cô!” Dư Du Nhiên sắc bén nói.

Sau đó cô lập tức buông tay Đường Mộ Tuyết ra.

Lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân, chắc là Phó Trọng Đình và mọi người đã họp xong.

Dư Du Nhiên cầm lấy ly cà phê trên bàn, đưa lên đầu của mình rồi đổ xuống.

Đường Mộ Tuyết lập tức sửng sốt: “Cô… cô muốn làm cái gì?”

Cả người Dư Du Nhiên chật vật, sau đó nhếch miệng cười rạng rỡ với cô ta.

Lúc này, cửa phòng làm việc mở ra.

Phó Trọng Đình và Lục Kình Vũ vừa bước vào liền trông thấy Dư Du Nhiên cả đầu đầy cà phê, dáng vẻ cực kỳ chật vật.

“Trọng Đình… ” Đường Mộ Tuyết kêu lên.

“Em đang làm cái gì thế?” Phó Trọng Đình hỏi.

“Trọng Đình, là cô ta muốn hãm hại em, chính là cô ta tự mình làm đấy, chuyện này không liên quan đến em, anh đừng bị cô ta lừa gạt.”

“Ha ha ha? Đường Mộ Tuyết, cho dù cô không muốn tôi ở lại đây thì cũng không đến mức dùng cách này nhục mạ tôi đâu!“ Dư Du Nhiên lạnh lùng nói.

“Dư Du Nhiên, rõ ràng là do tự cô làm, cô muốn vu oan cho tôi thì có!” Đường Mộ Tuyết không ngờ rằng Dư Du Nhiên lại có thể làm ra chuyện này.

Bây giờ cô đến cả loại chuyện này cũng nghĩ ra được, thật đúng là đã đánh giá thấp cô rồi.

“Đủ rồi đấy! Mộ Tuyết, cô ấy là do anh thuê đến, tại sao em lại đối xử với cô ấy như thế này hả?” Phó Trọng Đình lớn tiếng quát Đường Mộ Tuyết.

“Trọng Đình... Anh... Thật sự không phải em làm mà... Không phải...”

“Đây còn chẳng phải là tác phong thường ngày của em sao? Lúc trước Tiểu Nhiếp làm thư ký của anh, cũng chỉ vì khoác một chiếc áo cho anh mà em liền đỏ nước sôi lên lên trên cơ thể người ta, bây giờ lại còn làm lại trò cũ này.”

“Trọng Đình! Thật sự không phải là em mà... Là cô ta... ” Đường Mộ Tuyết cảm thấy rất đau lòng.

Thật sự không nghĩ tới có một ngày cô ta cũng phải chịu cảnh bị vu oan này.

Phó Trọng Đình nói Đường Mộ Tuyết xong, sau đó nói với Dư Du Nhiên: “Tranh thủ thời gian xuống dưới sửa soạn lại một chút đi!”

“Vâng.” Dư Du Nhiên cung kính ra ngoài.

Trước khi đi còn đắc ý nhìn Đường Mộ Tuyết một cái, khiến Đường Mộ Tuyết tức đến muốn phát điên lên rồi.

Sau khi Dư Du Nhiên ra ngoài, Đường Mộ Tuyết còn đang tức giận.

“Thôi, mới sáng sớm, đừng nóng giận nữa.” Phó Trọng Đình nói.

“Trọng Đình, tại sao anh lại không chịu tin tưởng em? Em đã nói không phải do em làm, vậy mà anh lại bênh vực cho cô ta.”

“Mộ Tuyết, chúng ta là những người muốn kết hôn với nhau, em có thể mỗi ngày đừng đối xử với người bên cạnh anh như vậy nữa được không?”

“Người bên cạnh sao? Trọng Đình, em vẫn chưa hỏi anh đấy, rốt cuộc anh để Dư Du Nhiên bên cạnh để làm gì? Chẳng lẽ anh muốn nối lại tình cũ với cô ta sao?”

“Em nghĩ nhiều rồi, chỉ là anh nể tình quan hệ trước kia nên mới cho cô ấy một công việc thôi.”

“Nếu anh là vì áy náy nên muốn cho cô ta công việc thì anh có thể để cho cô ta đến làm ở những bộ phận khác, tại sao phải để cô ta lại ở bên cạnh anh, hay là anh vẫn còn muốn suy tính gì nữa.”

“Anh giữ ai ở bên chẳng phải đều giống nhau sao? Tiểu Nhiếp lúc trước cũng không thấy em đối xử với người ta như vậy.”

“Em...” Đường Mộ Tuyết lập tức không biết phản bác lại gì.

Nữ thư ký tên tiểu Nhiếp lúc trước là do cô ta lo lắng sẽ câu dẫn Phó Trọng Đình nên mới cố ý gây khó dễ với cô ta, cuối cùng còn chèn ép người ta phải từ chức.

“Mộ Tuyết, anh còn phải đi gặp một khách hàng nữa, em cứ làm việc của mình nhé!”

Đường Mộ Tuyết không cam lòng bước ra ngoài.

Bây giờ Dư Du Nhiên xuất hiện ở bên cạnh Phó Trọng Đình khiến cô ta không giây phút nào mà không lo lắng.

Nếu sớm biết như thế này thì lúc trước không nên tra tấn mà phải trực tiếp kết liễu cô ta, coi như bỏ bớt một tai hoạ.

Bây giờ cô ta thấy cực kỳ hối hận mà!

Rời khỏi văn phòng của Phó Trọng Đình.

Trợ lý của Đường Mộ Tuyết đi tới và nói rằng có người đang tìm cô ta ở bên ngoài.

Đường Mộ Tuyết ra xem, vậy mà là Vương Thúy Phương.

Cô ta giật nảy mình!

Nhanh chóng kéo Vương Thúy Phương đến một chỗ không người.

“Sao bà lại tới đây?” Đường Mộ Tuyết hỏi.

“Mộ Tuyết, tôi thấy lo lắng cho cô nên tới xem một chút.”

“Hừ! Có cái gì tốt mà xem chứ, còn không phải đều do Dư Du Nhiên hại sao. Bây giờ cô ta ở trong công ty, lại còn chạy đến bên cạnh Trọng Đình nữa. Không phải tôi đã dặn bà phải trông chừng cô ta cho kỹ sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”

Vương Thúy Phương có vẻ xấu hổ: “Mộ Tuyết à, tôi cũng muốn thế lắm, nhưng mà Dư Du Nhiên đã không phải là Dư Du Nhiên trước kia nữa, hình như nó đã phát hiện ra gì đó, bây giờ căn bản không nghe lời tôi nữa, tôi cũng không còn biết phải làm gì!”

“Đều tại các người hết, tôi mặc kệ, nếu như Dư Du Nhiên phá hỏng hôn lễ của tôi và Trọng Đình thì tôi nhất định sẽ không để yên cho mấy người đâu.”

Đường Mộ Tuyết tức giận nói.

“Mộ Tuyết, rất xin lỗi, tôi nhất định sẽ nghĩ cách ngăn nó lại, có điều, hôm nay tôi đến đây là có chuyện muốn nói với cô. Dư Du Nhiên trở về từ Châu Phi là vì một người, Thẩm Dục.”

“Thẩm Dục? Anh ta là ai? Vì sao đến bây giờ tôi chưa từng nghe qua?”

“Thẩm Dục là mối tình đầu của Dư Du Nhiên, lúc trước tôi đã phản đối không cho hai người bọn họ ở bên nhau, không nghĩ tới, lần này ở Châu Phi, vậy mà lại để nó gặp lại Thẩm Dục… ”

Vương Thúy Phương kể hết mọi chuyện trước kia của Dư Du Nhiên và Thẩm Dục cho Đường Mộ Tuyết nghe.

Đường Mộ Tuyết nghe xong, trong lòng đã nảy ra một ý.

Không nghĩ tới Dư Du Nhiên có quá khứ như vậy!

“Được rồi, chuyện bà nói tôi cũng đã ghi nhớ, bà mau đi đi, đừng để người khác phát hiện, nhất là Dư Du Nhiên, bây giờ cô ta ở trong công ty. Sau này nếu không có chuyện gì thì đừng đến tìm tôi, miễn cho gây nên nghi ngờ. Quan hệ giữa tôi và bà không được phép lộ ra ngoài một chữ, nếu không thì đừng trách tôi vô tình.”

“Vâng vâng vâng, tôi biết rồi mà.” Vương Thúy Phương tranh thủ thời gian nhẹ gật đầu, nhưng bộ dáng của bà ta thì cứ như đang muốn nói lại thôi, hình như có lời muốn nói.

“Còn có chuyện gì à?“

“Mộ Tuyết, gần đây cô... Không, không phải, là Dư Hoa Minh, ông ta lại đi cá cược, hiện tại trong nhà cũng không có tiền gì...”

“Tôi sẽ cho người chuyển tiền đến thẻ của bà, còn nữa, đừng để ông ta cá cược, đánh bạc chính là hại người, cho dù tôi là núi vàng núi bạc thì một ngày nào đó cũng sẽ bị ông ta bòn rút hết, đừng để đến lúc đó rồi oán hận tôi đã mặc kệ ống ta.” Đường Mộ Tuyết nói.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp