Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 69: Cũng Đã Chết Qua Một Lần rồi còn gì!
“Phó Trọng Đình, không có chuyện gì là tôi không dám làm, dù gì thì tôi cũng đã từng chết qua một lần rồi!” Du Dư Nhiên nghiêm túc nói.

Cô từ trước đến giờ chính là người không thích bị ai đe dọa.

Lúc này, Phó Trọng Đình bước lại gần cô, anh hung hăng giơ tay bóp cổ cô: “Du Dư Nhiên, cô không nên chạm tới giới hạn cuối cùng của tôi!”

“Anh có giỏi thì bây giờ bóp chết tôi luôn đi!” Du Dư Nhiên không bị khuất phục, nói.

Phó Trọng Đình đang cực kỳ tức giận, sau khi nghe Du Dư Nhiên nói, anh lại càng tức giận hơn.

Tay lại càng dùng thêm sức.

Ánh mắt của Du Dư Nhiên vẫn nhìn chằm chằm vào Phó Trọng Đình, cô không hề nói dù chỉ một chữ, chứ đừng nói là cầu xin anh buông ra.

Cô đã từng chết qua rồi, còn sợ gì nữa chứ!

Khi Du Dư Nhiên cảm giác như cô không thể nào hô hấp được nữa, thì lúc này Phó Trọng Đình mới chịu buông lỏng tay.

Cơ thể Du Dư Nhiên mềm nhũn, cô ngồi sụp xuống đất.

“Du Dư Nhiên, nếu như sau này tôi mà phát hiện cô lại ở chung một chỗ với người đàn ông khác, thì đừng trách tôi vô tình!” Phó Trọng Đình nghiêm nghị nói.

Phó Trọng Đình có việc phải rời đi.

Trước khi đi, Phó Trọng Đình móc ra một xấp tiền, ném lên đầu của Du Dư Nhiên đang ngồi.

“Không phải cô thích tiền sao? Cho cô!”

Sau khi nói xong, Phó Trọng Đình lập tức đi luôn, không thèm quay đầu lại.

Du Dư Nhiên nhìn những tờ tiền rải đầy dưới đất, trong lòng lại dâng lên sự độc ác.

Phó Trọng Đình, anh đúng là quá đáng!

Anh và Đường Mộ Tuyết, dựa vào cái gì lại có thể đối xử như thế với cô!

Du Dư Nhiên nắm chặt tay mình lại, cô bây giờ cực kỳ muốn báo thù, lý trí của cô sắp biến mất rồi.

Tối hôm nay, Du Dư Nhiên không hề ngủ, cô cứ ngồi đó, suy nghĩ cực kỳ lâu.

...

Sang ngày thứ hai.

Du Dư Nhiên như không có chuyện gì xảy ra, vẫn đi tới công ty.

Lúc đến cửa, cô lại gặp phải Đường Mộ Tuyết.

“Ây da, cô vẫn còn mặt mũi tới công ty cơ à!” Đường Mộ Tuyết nói một cách châm chọc.

“Tôi có làm gì sai mà không còn mặt mũi?”

“Loại hồ ly tinh thích dụ dỗ đàn ông như cô, cũng không biết Trọng Đình đang nghĩ cái gì, lại còn không sa thải cô đi.”

Du Dư Nhiên nghe thấy vậy, liền hiểu rõ.

“Đường Mộ Tuyết, chuyện hôm qua là do cô làm sao?” Du Dư Nhiên hỏi.

Cô đi ăn cơm cùng với Thẩm Dục, bị Đường Mộ Tuyết biết được, vì vậy cô ta liền dẫn Phó Trọng Đình tới nhà hàng đó.

Phó Trọng Đình sao có thể không tức giận được khi nhìn thấy cô đi cùng với Thẩm Dục.

Phó Trọng Đình đúng là con người ngang ngược.

“Ha ha ha... Là chính cô không biết xấu hổ, trách ai được bây giờ?” Đường Mộ Tuyết trông vô cùng đắc ý.

Cô cứ cười đi, trong lòng Du Dư Nhiên đang vô cùng ghét bỏ Đường Mộ Tuyết.

Sau đó, Du Dư Nhiên cười nhẹ nhàng, “Đúng vậy, toàn bộ lời cô nói đều đúng, tôi chính là không biết xấu hổ, vì vậy, tôi không chỉ dụ dỗ Thẩm Dục, mà tôi còn phải dụ dỗ Phó Trọng Đình. Chắc cô không biết Phó Trọng Đình đã bao nuôi tôi đâu nhỉ, tối hôm qua, Phó Trọng Đình còn tới tìm tôi. Mặc dù trông anh ấy rất tức giận, nhưng cô biết không, lúc Phó Trọng Đình tức giận, còn được lâu hơn!”

Đường Mộ Tuyết nghe xong, cả khuôn mặt liền thay đổi.

Phó Trọng Đình là chồng chưa cưới của cô, hai bọn cô cũng sắp kết hôn rồi.

Bây giờ biết được người đàn ông mà cô thích lại ngủ cùng với người phụ nữ khác, cô có thể ngồi yên được sao?

“Du Dư Nhiên! Cô... Cô đúng là đồ không biết tự trọng!”

“Không có tự trọng sao? So với cô là người đã bỏ thuốc Phó Trọng Đình, thì tôi cảm thấy mình vẫn trong sáng lắm. Tóm lại là vẫn tốt hơn người nào đó, dù bị bỏ thuốc, cũng không ai thèm.”

“Cô...” Đường Mộ Tuyết vừa nói xong, liền giơ tay lên, cô phải đánh Du Dư Nhiên mới được.

Du Dư Nhiên vừa định tránh đi thì lúc này, có một người đàn ông đã bắt được bàn tay của Đường Mộ Tuyết.

“Cậu là ai? Cậu biết mình đang làm gì không?” Đường Mộ Tuyết hét lên.

“Tổng giám đốc Đường, chị công khai đánh nhân viên như vậy không ổn chút nào, bị người khác nhìn thấy sẽ hiểu lầm.”

Du Dư Nhiên nhìn sang, hóa ra là Ngụy Lăng Thành.

Sau khi cô quay lại, vẫn chưa gặp qua anh ấy.

“Cậu quan tâm làm gì? Tôi đang đánh người xen vào chuyện tình của tôi! Hơn nữa, tôi là tổng giám đốc, vẫn không có quyền dạy dỗ nhân viên của tôi sao?” Đường Mộ Tuyết lập tức nổi giận.

Bây giờ ngay cả một nhân viên nhỏ cũng dám giúp đỡ Du Dư Nhiên!

“Tổng giám đốc Đường, không thể nói như thế được. Chị phải biết nhân viên thì cũng là người, cũng có danh dự riêng. Nếu như cô ấy làm sai chuyện gì khiến chị không hài lòng, chị hoàn toàn có thể sa thải cô ấy, việc gì chị phải động tay động chân.”

“Cậu... Cậu...” Đường Mộ Tuyết tức đến không thở nồi.

Sau đó, Đường Mộ Tuyết quay sang nói với Du Dư Nhiên: “Du Dư Nhiên, cô cứ chờ đó đi, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”

Đường Mộ Tuyết nói xong, tức giận đi vào bên trong.

Du Dư Nhiên đoán chắc Đường Mộ Tuyết kiểu gì cũng đi tìm Phó Trọng Đình.

Phó Trọng Đình nhất quyết không cho cô nói ra mối quan hệ giữa họ cho Đường Mộ Tuyết biết.

Nhưng mà hôm nay, cô không nhịn được.

Cho dù Phó Trọng Đình có làm gì cô đi nữa, cô cũng không sợ. Cùng lắm thì không giữ anh ta lại bên cạnh cô để báo thù nữa, cô sẽ nghĩ biện pháp khác.

Cô không tin, Phó Trọng Đình thật sự có thể giết chết cô.

“Dư Nhiên, cô đang suy nghĩ gì vậy?” Ngụy Lăng Thành hỏi.

“Không... Không có gì đâu, anh tới đây làm gì vậy?” Du Dư Nhiên hỏi, dù gì Ngụy Lăng Thành cũng là người của tập đoàn chi nhánh công ty này.

Theo lý thuyết, Ngụy Lăng Thành không thể ở đây.

“Tôi tới đây có chút chuyện, còn nữa, lúc trước cô bị mất tích làm sao quay về được vậy. Cũng không nói cho tôi biết một tiếng, cô đúng là vô tâm.”

“Tôi...” Du Dư Nhiên đúng thật không biết nên nói như thế nào.

Có một số chuyện, cô không nói cho Ngụy Lăng Thành biết vẫn tốt hơn.

Không muốn để anh ta lo lắng cho cô.

“Dư Nhiên, nếu bây giờ không muốn nói thì thôi, vậy thì không nói. Tôi chỉ muốn hỏi cô, có phải Phó Trọng Đình đối xử với cô không tốt không?”

Ngụy Lăng Thành lo lắng hỏi.

Dù sao chuyện Phó Trọng Đình sắp kết hôn với Đường Mộ Tuyết là chuyện mà ai cũng biết.

Bây giờ cô trở về, thì tính sao đây!

“Ngụy Lăng Thành, những chuyện này để sau đi, bao giờ có thời gian tôi sẽ kể cho anh nghe. Tôi còn có việc phải đi đây.”

“Được.”

...

Bên này, Đường Mộ Tuyết lập tức đi đến phòng làm việc của Phó Trọng Đình.

Phó Trọng Đình đang cùng Lục Kình Vũ nói chuyện, nhìn thấy Đường Mộ Tuyết đang vô cùng tức giận xông vào, Phó Trọng Đình có chút không vui.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Phó Trọng Đình hỏi.

Thấy vậy, Lục Kình Vũ liền đứng dậy đi ra ngoài.

“Trọng Đình, lúc nãy Du Dư Nhiên nói rằng anh đang bao nuôi cô ta, hai người còn nhiều lần ngủ cùng nhau, tất cả đều là thật sao?” Đường Mộ Tuyết hỏi.

Phó Trọng Đình im lặng không nói gì, thả giấy tờ đang cầm trong tay xuống.

Đường Mộ Tuyết thấy anh không nói gì liền cảm thấy trong lòng nóng như lửa đốt

“Trọng Đình, anh mau nói đi, những gì cô ta nói có thật hay không, anh sắp kết hôn với em rồi, vậy mà anh lại ở bên cô ta, rốt cuộc anh để em ở đâu. Chẳng lẽ, anh thật sự muốn nuôi tình nhân bên ngoài sao?”

Đường Mộ Tuyết nói xong liền khóc.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp