Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 81: Thẩm Dục, em sẽ không để họ kết hôn đâu!
“Dư Nhiên, tối nay, em định làm gì?” Thẩm Dục hỏi.

“Thẩm Dục, anh đã biết hết, anh cố ý giữ em lại Anh quốc! Đúng hay không?” Dư Du Nhiên run rẩy hỏi.

Cô không thể tin được, bây giờ đến Thẩm Dục cũng lừa cô sao?

“Dư Nhiên, em…. Sao em biết được?” Thẩm Dục hơi đau lòng.

Anh ta cũng chỉ vì muốn tốt cho Dư Du Nhiên thôi!

“Anh không động tới em thì sao em biết được, tại sao anh muốn gạt em! Tại sao, anh biết, em sẽ không để Đường Mộ Tuyết thực hiện được, tại sao anh không nói cho em!”

“Dư Nhiên, em đừng tự lừa dối chính mình, thật ra em còn yêu Phó Trọng Đình, em không để Đường Mộ Tuyết thực hiện được chỉ là cái cớ của em thôi.” Thẩm Dục lớn tiếng nói.

Dư Du Nhiên bị dọa, bản thân cô thực sự như thế sao?

“Dư Nhiên, anh không nói cho em là có nguyên do, lúc Phó Trọng Đình đi, cậu ta bảo anh làm như vậy, thật ra anh cũng muốn giúp em, nhưng chuyện giữa cậu ta với Đường Mộ Tuyết thành kết cục này đã được định sẵn rồi, em không cần chấp nhất thêm nữa, anh không muốn em phải đau khổ, cách báo thù có vô số cách, em không cần phải lựa chọn cách này.”

“Không! Thẩm Dục, em nhất định phải ngăn cản hôn lễ của bọn họ, em không thể để bọn họ kết hôn!” Dư Du Nhiên kiên quyết nói.

Bởi vì cô yêu Phó Trọng Đình!

Sau khi trải qua chuyện này, cô biết, trái tim Phó Trọng Đình có cô.

Phó Trọng Đình cưới Đường Mộ Tuyết chắc chắn là có nguyên nhân đặc thù.

Hơn nữa, dù cô có trả thù hay không, cô cũng không thể để Đường Mộ Tuyết thực hiện được mục đích!

Đường Mộ Tuyết hại cô thảm như vậy!

“Em nhất định phải trở về?” Thẩm Dục hỏi.

“Thẩm Dục, anh giúp em đi, em chắc chắn phải trở về, kiếp này của em, nếu không kiếp này của em không thể tha thứ cho chính mình.”

“Được, Dư Nhiên, anh đồng ý, anh đã nói rồi, chỉ cần em muốn làm thì anh sẽ giúp em, bây giờ chúng ta đi lấy vé máy bay, hẳn vẫn còn kịp.” Thẩm Dục nói.

Anh ta thấy Dư Du Nhiên như vậy, bản thân cũng không đành lòng.

Cuối cùng, Thẩm Dục với Dư Du Nhiên cuối cùng cũng tới kinh đô.

Khi tới kinh đô, Dư Du Nhiên đã thấy báo chí trên TV đang đưa tin hôn sự hôm nay.

Tập đoàn Phó thị liên hôn với tập đoàn Đường thị.

“Dư Nhiên, hôn lễ của Phó Trọng Đình với Đường Mộ Tuyết đang được cử hành trong nhà thờ, nhưng em nhất định phải bình tĩnh, không thể làm ra chuyện quá khích, xúc phạm tới bản thân.” Thẩm Dục nói.

“Thẩm Dục, cảm ơn anh.” Dư Du Nhiên nghẹn ngào nói.

Cặp mắt cô đỏ hồng, dọc theo đường đi luôn uất nghẹn, cô không thể khóc.

“Đây là thiệp mời, anh đã cho người đi lấy, chỉ có một tấm, anh không thể vào được, nên em phải tự mình vào thôi, nhất định phải cẩn thận.” Thẩm Dục nói.

“Vâng.”

Dư Du Nhiên cầm tấm thiệp mời, rồi bước vào trong nhà thờ.

Hôm nay là ngày kết hôn của Phó Trọng Đình và Đường Mộ Tuyết, nên chắc chắn sẽ được trông coi rất nghiêm túc.

Dư Du Nhiên sửa sang lại bản thân một chút, cô chắc chắn không thể vào tham gia hôn lễ với dáng vẻ chật vật.

Dư Du Nhiên đi vào nhà thờ, nhìn thấy bên trong nơi nơi đều trang trí một màu hồng phấn, như thể đang lạc vào biển hoa vậy.

Cảnh này khiến cho đôi mắt cô thật đau đớn.

Ha ha! Phải kết hôn rồi!

Dư Du Nhiên siết chặt ngón tay, cô tuyệt đối không để Đường Mộ Tuyết thực hiện được!

Phó gia với Đường gia, đều là gia đình giàu có trong kinh đô.

Vì vậy có rất nhiều người tới tham gia hôn lễ của bọn họ.

Nhưng, Dư Du Nhiên nhận ra Vương Thúy Phương và Dư Tử Ninh đang đứng ở một góc!!

Dư Tử Ninh đến tham dự, được Phó Trọng Đình cho phép vào, vẫn chưa đủ kỳ lạ.

Quan trọng là, tại sao Vương Thùy Phương cũng tới đây?

Thấy dáng vẻ của bà ta vội vàng nhìn ra phía trước, dường như đang vô vùng lo lắng và sốt ruột.

Như thể hôm nay con gái của bà ta phải gả cho người khác vậy.

Dư Du Nhiên luôn luôn cảm thấy khó hiểu.

Nhưng bây giờ cô đã bất chấp Vương Thùy Phương.

Chuyện quan trọng nhất trước mắt là hôn lễ của Phó Trọng Đình và Đường Mộ Tuyết.

Lúc này, trên sân khấu vang lên giọng nói của người chủ trì.

Sau đó, Phó Trọng Đình với Đường Mộ Tuyết đi ra từ bên trong, từ từ ra mắt mọi người.

Hôm nay, Đường Mộ Tuyết mặc một chiếc váy cưới màu trắng, bên trên có rất nhiều kim cương điểm xuyến, chiếc váy cưới này hẳn có giá trị rất xa xỉ!

Suy cho cùng thì cô ta vẫn là con gái của Đường gia, Đường gia có rất nhiều tiền.

Phó Trọng Đình đối xử với Đường Mộ Tuyết thực sự rất tốt!

Đường Mộ Tuyết cười rất vui, gương mặt vô cùng hạnh phúc.

Dư Du Nhiên thấy cảnh này cực kỳ đau đớn.

Đối với cô, chuyện này châm chọc tới cỡ nào!

Người đàn ông đã từng đối xử tốt với cô như vậy, bâu giờ lại muốn cưới một người phụ nữ khác.

Dư Du Nhiên siết chặt ngón tay, cắm sâu vào da thịt, cô hồn nhiên chẳng biết.

Chủ trì nói rất nhiều lời, người phía dưới rầm rầm vỗ tay, chỉ có Dư Du Nhiên không hề dao động trong đám đông.

Vương Thúy Phương càng kích động đến nỗi rơi nước mắt.

Mọi người đều nói rằng, Đường Mộ Tuyết với Phó Trọng Đình đúng là một đôi trời đất tạo nên, trai tài gái sắc, quả thực là duyên trời tác hợp.

Tập đoàn Phó thị với tập đoàn Đường thị liên hôn, càng khiến hai bên thông gia buộc chặt lẫn nhau.

“Xin mời chú rể đeo nhẫn cho cô dâu!” Người chủ trì nói.

Sau đó, chỉ thấy Phó Trọng Đình lấy ra một chiếc nhẫn kim cương, đeo lên ngón tay của Đường Mộ Tuyết.

Hôm nay là ngày anh kết hôn, nhưng gương mặt của Phó Trọng Đình không hề vui vẻ.

Không có ai biết, trong lòng anh đang suy nghĩ chuyện gì.

Dư Du Nhiên cố nén nước mắt, vô cùng đau lòng.

Cha xứ bắt đầu tuyên thệ cho đôi tân nhân, cuối cùng, hỏi tất cả mọi người ở đây: “Mọi người ở đây có ai phản đối tiên sinh Phó Trọng Đình và nữ sĩ Đường Mộ Tuyết kết làm vợ chồng hay không?”

Vốn dĩ chỉ hỏi theo thường lệ mà thôi.

Nhưng lúc này, Dư Du Nhiên lớn tiếng nói: “Tôi phản đối!!!”

Lập tức mọi người ồ lên!

Ánh mắt của mọi người tụ tập hết lên Dư Du Nhiên.

“Cô ấy là ai? Tại sao muốn phản đối?”

“À, chẳng phải muốn tới phá quấy sao?”

“Lá gan cũng lớn nhỉ, dám nhiễu loạn hôn lễ.”

“Cô ta điên rồi? Sắp có trò hay rồi đây.”

……..

Thái độ của mỗi người không giống nhau, có người xem kịch vui, có người vui sướng khi thấy người gặp họa.

Tóm lại, tất cả đều chăm chú nhìn Dư Du Nhiên.

Cha xứ cũng trố mắt một chút, ông đã chủ trì cho rất nhiều đôi tân nhân rồi, nhưng chưa lần nào gặp tình huống như vậy!

“Vị tiểu thư này, xin hỏi tại sao ngài muốn phản đối?” Cha xứ hỏi.

“Bởi vì Đường Mộ Tuyết không xứng, cô ta là một người phụ nữ độc ác, cô ta chính là tiểu tam! Tất cả mọi người đều biết, ba năm trước đây, Phó Trọng Đình đã cưới một người phụ nữ, mà người phụ nữ đó chính là tôi, tôi tận tâm tận lực chăm sóc Phó Trọng Đình ba năm, tình cảm của chúng tôi rất sâu nặng, nhưng chỉ vì Đường Mộ Tuyết thấy Phó Trọng Đình ngày càng thăng tiến nên cô ta đã trở thành tiểu tam, phá hủy gia đình chúng tôi, vì vậy, tôi phản đối!”

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp