Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 82: Anh sẽ phải hối hận đấy
Dư Du Nhiên lớn tiếng nói.

Lúc Đường Mộ Tuyết nhìn thấy Dư Du Nhiên, sắc mặt lập tức thay đồ.

Không phải đã xử lý tốt rồi à? Tại sao Dư Du Nhiên còn xuất hiện ở đây vậy!

Còn làm loạn hôn lễ của cô ta, thậm chí nói ra lời đó nữa!

“Dư Du Nhiên, cô đừng có ở đây nói hươu nói vượn! Là tôi và Trọng Đình đã đính hôn trước, đây là chuyện tất cả mọi người trong thủ đô đều biết!” Đường Mộ Tuyết tức giận nói.

“Đính hôn? Thế nhưng mà, vào lúc Phó Trọng Đình cần cô nhất thì cô lại bỏ đi, là tôi đã gả cho anh ấy, sau đó chăm sóc đến khi anh ấy tỉnh lại, nếu hai người không kết hôn vậy thì cô chẳng là cái gì cả, cô chỉ là thứ tiểu tam, tiểu tam chen vào tình cảm của người khác!”

“Cô… cô... ” Đường Mộ Tuyết thật sự là bị chọc tức không nhẹ.

Những người ở dưới nghe càng cảm thấy quá chấn động.

Hôm nay vẫn còn có các phương tiện truyền thông ở đây nữa đấy!

Bây giờ, mọi thứ đều được đưa tin, chắc chắn ngày mai sẽ lên đầu đề, người dân cả nước đều nhìn vào đó.

“Trọng Đình… Trọng Đình... ” Đường Mộ Tuyết kéo kéo Phó Trọng Đình ở bên cạnh.

Phó Trọng Đình vẫn không nói lời nào.

Mà Dư Du Nhiên, nhìn về phía Phó Trọng Đình, trong hai mắt lấp lánh nước mắt.

“Phó Trọng Đình, hết thảy những chuyện chúng ta vừa mới trải qua ở nước Anh trải, chẳng lẽ anh đã quên rồi sao? Nếu như anh cưới một người phụ nữ không yêu mình, anh sẽ phải hối hận đấy! Phó Trọng Đình! Đừng kết hôn nữa, có được không?” Trong giọng nói của Dư Du Nhiên tràn ngập sự khẩn cầu.

Phó Trọng Đình vẫn không nói gì.

Lúc này, Vương Thúy Phương ở phía dưới đã không nhịn được nữa.

Bà ta lập tức tiến lên, sau đó giữ chặt lấy Dư Du Nhiên.

“Dư Du Nhiên, sao con lại tới đây hả? Rốt cuộc con muốn làm cái quái gì vậy! Mau tranh thủ thời gian cút về nhà cho mẹ!” Vương Thúy Phương nghiêm nghị nói.

Hiện tại bà ta thật sự hận chết Dư Du Nhiên, vậy mà dám đến phá hỏng hôn lễ của Đường Mộ Tuyết.

Dư Du Nhiên không để ý đến Vương Thúy Phương, bây giờ bà ta căn bản không có cách nào quản được coi.

Vương Thúy Phương thấy thế thì lôi kéo Dư Du Nhiên, muốn kéo cô rời khỏi chỗ này.

“Tranh thủ thời gian quay về cho mẹ! Nếu không, mẹ sẽ đánh chết con!” Vương Thúy Phương hung tợn nói.

Dư Du Nhiên hất bà ta ra: “Mẹ đi đi! Chuyện của con không cần mẹ đến quản, ngược lại con đang muốn hỏi mẹ này, hôm nay là ngày con gái của mẹ gả đi à? Mẹ làm gì mà sốt ruột thế?”

Vương Thúy Phương nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi.

Bà ta giang tay cho Dư Du Nhiên một cái tát.

Chát!!!!

“Cái thứ con cái bất hiếu này, tao là đang sợ mày ở đây rồi gây chuyện, mày mau tranh thủ thời gian quay về cho tao, nếu không, tao không có đứa con gái như mày, tao đánh chết mày là được rồi!”

Vương Thúy Phương đánh một bạt tai còn chưa hả giận, muốn tát Dư Du Nhiên lần nữa.

Lúc này, Phó Trọng Đình tiến lên, một phát bắt được tay của Vương Thúy Phương.

“Cậu… ” Vương Thúy Phương thấy người ngăn mình lại là Phó Trọng Đình, lập tức không dám lỗ mãng nữa.

“Nơi này không chứa được bà hung hăng làm càn, cút đi!” Phó Trọng Đình nghiêm giọng nói, nặng nề buông tay Vương Thúy Phương ra.

Dư Tử Ninh bước đến, sau đó lôi Vương Thúy Phương đi.

“Mọi người đừng tin lời nó nói, Dư Du Nhiên con gái tôi bị điên, nó là do đố kỵ! Nó điên rồi! Mấy người đừng tin!” Vương Thúy Phương hét lớn.

Dư Du Nhiên thật sự là cảm thấy rất tức giận, không ngờ rằng Vương Thúy Phương lại nói cô như vậy.

Đường Mộ Tuyết nhìn thấy Phó Trọng Đình vẫn còn bảo vệ Dư Du Nhiên thì cảm thấy bất mãn.

“Mấy người còn đứng đờ ở đó làm gì? Còn không mau kéo người phụ nữ điên khùng này ra ngoài đi, đừng làm ảnh hưởng đến hôn lễ của tôi!” Đường Mộ Tuyết nói với vệ sĩ.

Nhưng khi vệ sĩ lên thấy Phó Trọng Đình không nói gì thì cũng đứng yên một bên.

“Du Nhiên, quay về đi!” Phó Trọng Đình nhẹ nhàng nói với Dư Du Nhiên.

“Phó Trọng Đình... Nếu như anh nhất quyết kết hôn cùng Đường Mộ Tuyết, vậy thì, anh sẽ phải hối hận!” Dư Du Nhiên nói từng chữ từng câu.

“Du Nhiên, chuyện mà tôi đã quyết định thì không muốn thay đổi.”

“Ha ha ha!” Dư Du Nhiên cười, cười rất bi thương.

“Chuyện đó... Du Nhiên, dì biết, trong lòng con cảm thấy không dễ chịu, thế nhưng mà... Dì hi vọng con đừng gây náo loạn cho hôn lễ của Mộ Tuyết nữa, được không?” Lúc này, Phương Viện Viện bước tới dịu dàng khuyên nhủ Dư Du Nhiên.

Vốn dĩ lúc này Dư Du Nhiên muốn nổi giận, nhưng khi đối mặt Phương Viện Viện, thật sự cô không làm được.

“Dì à, thật xin lỗi, thật xin lỗi, dì chắc là không biết, con gái của dì đã làm ra những chuyện gì. Cô ta vì muốn có được Phó Trọng Đình, xen vào tình cảm giữa bọn con vậy mà dám lên kế hoạch cho vụ tai nạn xe cộ, để con bị xe đụng rơi xuống sông, còn đưa con tới Nam Phi, muốn giết con ở đó, tâm tư của của cô ta thật sự rất ác độc! Dì mãi mãi cũng không có hiểu được về con người chân thật của gái của dì đâu!”

“Con… con nói cái gì vậy? Chuyện này... Chuyện này sao có thể… ” Phương Viện Viện hoàn toàn chấn kinh.

Bà ấy không nghĩ tới, con gái của mình làm sao có thể ác độc đến như thế.

Quả thực không thể tin được mà!

Một đám người sau khi nghe những lời vạch trần này cũng vô cùng kinh ngạc.

Hình tượng của Đường Mộ Tuyết, dường như đã vỡ tan tành...

“Mẹ, mọi người, tất cả mọi người đừng nghe cô ta nói hươu nói vượn! Đừng nghe! Con không làm như thế, là do cô ta đố kỵ nên mới thêu dệt vô cớ!” Đường Mộ Tuyết nhảy ra giải thích.

“Thêu dệt vô cớ? Đường Mộ Tuyết, tôi đã biến mất hơn nửa năm, đột nhiên lại quay về, chẳng lẽ đều là giả sao?”

“Dư Du Nhiên, cô không có chứng cứ thì đừng có ở đây nói xấu tôi, có ai không! Mấy người đứng lo lắng cái gì, còn không nhanh ném cô ta ra ngoài cho tôi!”

Lúc này vệ sĩ đi lên thấy tình hình không ổn nên muốn tiến lại khống chế Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên lấy trong túi ra một lưỡi dao.

“Ai cũng không được phép tới đây, nếu không, tôi sẽ tưới máu ở chỗ này!” Dư Du Nhiên cầm lưỡi dao, đặt lên cổ tay của mình.

Vệ sĩ thấy thế, lập tức không dám bước lên nữa.

“Đừng nghe cô ta nói vớ vẩn! Không cần phải nghe! Mấy người mau lên hết đi, cô ta chỉ giả vờ thôi! Cô ta không dám tự sát!” Đường Mộ Tuyết lớn tiếng quát.

Lúc này, Phó Trọng Đình nói: “Không ai được phép tiến lên!”

Mọi người lui về phía sau một bước.

Tình huống hiện tại là cảnh giằng co mãi không xong, bố của Đường Mộ Tuyết, Đường Bách Xuyên đã cho người di tản tất cả khách mời ra ngoài.

Bây giờ ở trong giáo đường cũng không có còn lại bao nhiêu người nữa.

Bà nội dường như cũng rất thất vọng, sau đó cũng sớm rời khỏi nơi này.

“Dư Du Nhiên, thứ tiện nhân này, cô có muốn chết cũng đừng làm bẩn chỗ này!“ Trần Tuệ đi tới, lạnh lùng nói.

Bà ta thật sự là chán ghét cô đến chết.

Nếu không phải vì Dư Du Nhiên thì hôn lễ này đã sớm kết thúc viên mãn rồi.

Hiện tại ngược lại là hay rồi, náo loạn ra trò cười lớn như vậy!

“Dù tôi có chết cũng không để cho các người được như ý nguyện!” Dư Du Nhiên đáp trả gay gắt.

“Cô… Cô... ” Trần Tuệ bị chọc tức không nhẹ!

Phó Chính Khôn cũng không biết làm gì, sau đó nói với Phó Trọng Đình: “Trọng Đình, dạng phụ nữ như thế này đấy, tự con nhìn đi! Tóm lại, bất kể là ai thì bố cũng sẽ không để con ở cùng cô ta!”

“Du Nhiên, đặt dao xuống đi, có được không?” Phó Trọng Đình kiên nhẫn nói.

Anh thật sự lo Dư Du Nhiên sẽ làm tổn thương đến chính mình, đến lúc đó thì trong lòng anh sẽ cảm thấy khó chịu.

“Phó Trọng Đình, tôi hỏi anh một lần cuối cùng, rốt cuộc anh có muốn kết hôn cùng cô ta không?” Dư Du Nhiên hỏi.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp