Diễn Đến Thành Thật

Chương 45
Nhìn Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý vẫn đang duy trì khoảng cách bạn bè mà đi vào thang máy đã khiến đám chó săn hối hận không thôi.

"Đệch! Chu Nghiên phát hiện ra chúng ta từ lúc nào vậy?"

"Không bằng cậu hỏi Hứa Trĩ Ý khi nào thì phát hiện chúng ta thì hơn." Mấy người nhìn nhau mà nặng lòng, tất cả đều lần lượt không nói gì.

Hai người này đều là nhân tinh a.

Một trong những tay săn ảnh nói: "Đi theo bọn họ một đường như vậy thì chúng ta khẳng định đã sớm bị phát hiện."

"Vậy bây giờ làm sao bây giờ, chúng ta chụp được rồi, liệu còn phát không?" "Phát cái rắm nhà cậu ấy, chụp được thì nhiều nhưng cái tốt thì không có, vậy phát cái gì.”

"Mẹ nó, một đêm nay liền bỏ như vậy."

“……”

Mấy tên chó săn ngồi trong xe mà oán khí ngút trời. Bọn họ là từ lúc Chu Nghiên và Hứa Trĩ Ý đưa Chương Gia Lương trở về liền đi theo, đi theo vùng ngoại ô lại theo trở về mà lại phải sửng sốt vì không chụp được tin tức gì.

Người kia nói chụp được những ảnh đó không có hành vi thân mật thì làm được gì, ảnh thì lúc nào chả có nhưng cái cần là ảnh có tác dụng mới được. Hơn nữa hiện tại toàn mạng đều biết, ba người bọn họ cùng nhau liên hoan ăn cơm, hai vị tiểu bối đưa trưởng bối về nhà sau đó cùng nhau quay trở lại khách sạn là hợp tình hợp lý rồi còn gì.

Nếu bọn họ đem ảnh chụp khi theo hai người kia về phơi bày ra ngoài thì đánh vào mặt mình không nói, còn có thể bị fan hai nhà và thậm chí người qua đường mắng cho một trận không ngóc đầu lên được. Suy nghĩ tới suy nghĩ lui, bọn họ quyết định tạm thời không phát đống ảnh này ra.

-

Đi vào thang máy, Hứa Trĩ Ý liền nhịn không được nở nụ cười. Chu Nghiên liếc cô: "Buồn cười như vậy?"

Hứa Trĩ Ý gật đầu: "Anh không cảm thấy thế?"

Chu Nghiên: "Cảm thấy."

Anh nhếch nhếch khóe môi, thản nhiên nói: "Bọn họ đang mắng chúng ta phải không?" Hứa Trĩ Ý: "Mặc kệ."

Cô nhìn camera trong thang máy, ánh mắt cong cong: "Vậy nên em cũng không thể để cho bọn họ chụp được cái gì chứ?"

Chu Nghiên suy nghĩ một chút, cũng đúng. Mình không thể phơi bày ra ánh sáng, vậy chỉ có thể ủy khuất đám chó săn lãng phí thời gian một đêm.

Hai người nhìn nhau cười.

Chu Nghiên theo tầm mắt cô nhìn ống kính, khắc chế xúc động muốn nắm tay cô nhưng vẫn không nhịn được liền ôm lấy ngón tay của cô.

"Ở đây cũng có camera …" Hứa Trĩ Ý nhỏ giọng nhắc nhở.

"Mặc kệ." Chu Nghiên trầm giọng nói: "Bọn họ sẽ không nói chuyện chúng ta ra ngoài đâu."

Lại nói, kỳ thật mấy ngày hôm trước hai người đã không khắc chế được mà ở trong thang máy ôm nhau nắm tay.

Hứa Trĩ Ý vốn định giãy dụa, nhưng nghĩ đến ngày mai anh phải về thì lại có chút luyến tiếc. Cô mấp máy môi, nắm chặt tay Chu Nghiên, cảm nhận nhiệt độ trong lòng bàn tay anh.

Trở lại phòng, Chu Nghiên rũ mi nhìn Hứa Trĩ Ý, ngoắc ngoắc khẩu trang còn treo trên mặt cô.

Hứa Trĩ Ý ngửa đầu, chủ động ôm lấy anh: "Chu Nghiên."

Chu Nghiên lên tiếng đáp lời.

"Ngày mai mấy giờ thì anh bay?" Hứa Trĩ Ý nhìn anh.

Chu Nghiên cười: "Chín giờ."

Anh nhéo nhéo hai má cô, thấp giọng nói: "Đi tắm rửa đi ngủ?"

Hứa Trĩ Ý gật đầu: "Được."

Rửa mặt xong, hai người vùi trong chăn nói chuyện phiếm. Chu Nghiên câu được câu không hôn cô, nắm ngón tay cô thưởng thức mà không làm chuyện gì giày vò người khác. Hai người rất hưởng thụ giờ phút ấm áp này bởi nó luôn có loại cảm giác năm tháng yên tĩnh. Hứa Trĩ Ý quả thật rất buồn ngủ nhưng vừa nghĩ tới Chu Nghiên ngày mai phải đi rồi, cô liền có rất nhiều lời muốn nói.

Đến cuối cùng, thanh âm của cô càng ngày càng nhỏ càng ngày càng nhẹ, Chu Nghiên dỗ cô hai câu, cô hoàn toàn mê man.

Nhìn khuôn mặt đang ngủ trong lòng, trong con ngươi Chu Nghiên hiện lên một tia cười. Đặt một nụ hôn lên môi Hứa Trĩ Ý, anh siết chặt cánh tay, ôm lấy cô cùng nhau ngủ. Có đối phương ở bên cạnh, bọn họ luôn có thể ngủ rất ngon.

-

Hôm sau, Chu Nghiên liền trở về Bắc Thành. Sau khi người đi, cuộc sống của Hứa Trĩ Ý vẫn như thường lệ, đoàn làm phim và khách sạn hai giờ một đường sinh hoạt. Cô dành nhiều thời gian hơn trên phim trường và đương nhiên cũng không quên rèn luyện để giữ dáng, mà Chu Nghiên bên kia đang bàn bạc kịch bản mới để chuẩn bị cho việc bế quan huấn luyện trước khi vào tổ.

Bộ phim mới của anh là một nhân vật quân nhân, một quân nhân tương đối đặc biệt nên cần phải vượt qua các phương diện tố chất thân thể. Ngoài ra, còn phải có bộ dáng quân nhân.

Chu Nghiên là một người có yêu cầu rất cao đối với bản thân, cân nhắc đến phim mới còn phải mấy tháng nữa mới khởi quay, bởi vậy dưới tình huống các phương diện cho phép, anh xin vào đội để được huấn luyện cùng các quân nhân, không cần có bất kỳ đối đãi khác biệt nào.

Hai người đều trở nên càng ngày càng bận rộn, thời gian có thể dính vào nhau giảm bớt nhưng không hiểu sao, Hứa Trĩ Ý rất thích trạng thái hiện tại của bọn họ, so với trước càng thích hơn.

Chớp mắt một cái, Hứa Trĩ Ý đã vào tổ được bốn tháng.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, mỗi ngày quay phim thì thay quần áo là một việc khó khăn. Hôm nay là ngày đóng máy của Đàm Tuấn Lương.

Sau khi nam thứ của hắn đóng máy thì mấy ngày nữa "Xuân sinh" cũng sẽ đóng máy. Cuối cùng còn lại thì chỉ có một mình Hứa Trĩ Ý, phần diễn của cô là nhiều nhất, từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, cô đều phải ở đây.

Cảnh cuối cùng của Đàm Tuấn Lương là quay cùng với Hứa Trĩ Ý. Quay xong, Viên Minh Chí hô một tiếng: "Qua rồi."

Anh ấy từ trước máy theo dõi đứng lên, cười nói: "Chúc mừng Tuấn Lương đóng máy." "Thầy Đàm đóng máy vui vẻ."

"Thầy Đàm vất vả rồi."

Nhân viên công tác hô.

Đàm Tuấn Lương cười cười nhận lấy hoa của phó đạo diễn tặng cho hắn, khom lưng cúi đầu: "Cảm ơn, mọi người vất vả rồi."

Chụp xong ảnh chụp chung của K. Green, Hứa Trĩ Ý trở về phòng thay quần áo. Đàm Tuấn Lương đóng máy, phần diễn hôm nay của cô cũng kết thúc.

Lúc đi ra, cô thật trùng hợp đụng phải Đàm Tuấn Lương.

"Hứa Trĩ Ý."

Bước chân Hứa Trĩ Ý hơi chậm lại, ngước mắt nhìn hắn: "Thầy Đàm, làm sao vậy?" Đàm Tuấn Lương nhìn cô, nhẹ giọng nói: "Cùng nhau ăn một bữa cơm không?" "Bữa ăn khuya." Có thể là lo lắng Hứa Trĩ Ý cự tuyệt, Đàm Tuấn Lương bổ sung một câu: "Mọi người cũng sẽ đi, cô đi không?"

Anh cười cười: "Ngày mai tôi sẽ trở về, lần sau cũng không biết còn có thể gặp được ở một đoàn làm phim hay không."

Hứa Trĩ Ý gật đầu, cười khanh khách nói: "Được."

Cô nhìn về phía Bồ Hoan ở một bên: "Quà đâu?"

Mỗi một diễn viên đóng máy trong đoàn phim, cô đều có chuẩn bị quà tặng. Bồ Hoan đưa cho cô, Hứa Trĩ Ý đưa cho Đàm Tuấn Lương, nghiêm túc nói: "Thầy Đàm, đóng máy vui vẻ."

Đàm Tuấn Lương ngẩn ra, cụp mắt ngẩn người nhìn cô một lúc lâu mới ôn hòa nói: "Cám ơn."

“……”

-

Trên đường đi ăn khuya, Hứa Trĩ Ý từ chối đi chung xe với Đàm Tuấn Lương. Cô dẫn theo vài nhân viên công tác để nghe bọn họ ở trong xe nói chuyện phiếm. Điện thoại di động rung rung, là tin nhắn của Bồ Hoan gửi tới.

Bồ Hoan:「 Chị Ý! Em thấy ánh mắt thầy Đàm nhìn chị hình như không đúng lắm, hắn không phải là muốn thổ lộ với chị vào đêm nay chứ."

Hứa Trĩ Ý: "Đừng có miệng quạ đen, đem tin tức này rút về cho chị."

Bồ Hoan: "…. Như thế nào lại là miệng quạ đen."

Hứa Trĩ Ý: "Chu Nghiên là một bình dấm chua, người khác thổ lộ với chị anh ấy cũng sẽ ghen."

Nhìn thấy lời này, Bồ Hoan yên lặng rút lại lời nói của cấp trên. Cô sờ sờ chóp mũi, trong lòng cảm thấy có chút lo lắng.

Nói thật, cho dù Bồ Hoan không nói thì Hứa Trĩ Ý cũng có thể cảm giác được. Lúc trước cô vẫn luôn cảm thấy là ảo giác của mình bởi vì Đàm Tuấn Lương đối với cô rất tốt, nhưng cảm xúc hắn cũng điều chỉnh rất giỏi, không biểu hiện quá rõ ràng. Hơn nữa, cơ hội gặp mặt riêng tư của Hứa Trĩ Ý cũng không nhiều, nhiều nhất là ở phòng tập thể hình nên thỉnh thoảng hắn cũng sẽ nói với Hứa Trĩ Ý một chút trọng điểm tập thể hình.

Bởi vì số lần nhiều nên Hứa Trĩ Ý nhạy cảm nhận ra có điểm không thích hợp, sau đó cũng không đến phòng tập thể hình rèn luyện, chỉ ở trong phòng mình tập yoga. Nhưng vừa rồi Hứa Trĩ Ý mới dám xác định, Đàm Tuấn Lương hình như có chút ý tứ với cô. Nghĩ đến đây, Hứa Trĩ Ý cũng cảm thấy có chút đau đầu.

Đàm Tuấn Lương không thổ lộ không nói gì còn tốt, nói xong, Hứa Trĩ Ý cảm thấy sau này chạm mặt sẽ rất xấu hổ. Không cần suy nghĩ cũng biết, cô nhất định sẽ cự tuyệt Đàm Tuấn Lương.

Nghĩ đến đây, Hứa Trĩ Ý mở cuộc trò chuyện với Chu Nghiên, lần cuối hai người họ liên lạc là ba ngày trước, Chu Nghiên lấy điện thoại di động nói chuyện với cô năm phút đồng hồ.

Nhìn cuộc đối thoại của bọn họ, Hứa Trĩ Ý sâu kín thở dài, cô rối rắm vài giây xem có nên gửi tin nhắn cho Chu Nghiên không, nhưng sau khi gõ xuống văn tự, lại yên lặng xóa bỏ.

"Quên đi, bạn trai đang làm việc, mình không thể đi quấy rầy."

……

Nơi ăn khuya cách khách sạn cũng rất gần nên Đàm Tuấn Lương đặt một phòng riêng rất lớn có thể chứa được một đám người bọn họ. Sau khi đi vào, Hứa Trĩ Ý tìm một góc nhỏ ngồi xuống im lặng ăn cái gì đó.

Mùi vị nướng rất ngon, Hứa Trĩ Ý không nhịn được con sâu tham ăn trong bụng, ăn thêm hai xiên. Đang ăn, Bồ Hoan ở bên tai sâu kín nhắc nhở: "Chị, nếu như em không nhầm thì có thể chị béo lên vài cái nọng, chị đây là muốn chạy mười km cho ngày mai sao?" Hứa Trĩ Ý: "......"

Cô đang muốn buông đồ nướng trong tay xuống, bên tai truyền đến tiếng cười của người đàn ông: "Thỉnh thoảng ăn một lần cũng không sao, thịt cũng không mọc nhanh như vậy."

Hứa Trĩ Ý giương mắt, là Đàm Tuấn Lương.

"Cô Hứa." Đàm Tuấn Lương cười cười, cầm trong tay một ly rượu: "Uống một ly?" Hứa Trĩ Ý không cự tuyệt. Uống xong, Đàm Tuấn Lương ngồi xuống bên cạnh cô. Hứa Trĩ Ý như ngồi trên đống lửa, mắt nhìn Bồ Hoan ở bên kia. Bồ Hoan còn chưa kịp đáp lại ánh mắt của nàng, thanh âm Đàm Tuấn Lương lại vang lên: "Hứa Trĩ Ý." Hứa Trĩ Ý "A" một tiếng, quay đầu: "Thầy Đàm, anh nói đi."

Đàm Tuấn Lương hơi dừng lại, nhìn cô: "Cô rất sợ tôi?"

"Không có a." Hứa Trĩ Ý cười cười: "Tôi nói đùa đấy."

Ánh mắt Đàm Tuấn Lương thâm thúy nhìn cô, kéo khóe môi: "Thật sao?" Hứa Trĩ Ý gật đầu. Thật sự không sợ mà chỉ là cảm thấy xấu hổ.

Im lặng một lúc, Đàm Tuấn Lương bỗng nhiên mở miệng: "Có thể dành cho tôi vài phút được không?"

Hứa Trĩ Ý sửng sốt. Đàm Tuấn Lương nói: "Đi ra ngoài nói chuyện?"

Hứa Trĩ Ý khó xử: "Thầy Đàm."

Cô im lặng một lát, ngước mắt nhìn về phía hắn nói: "Xin lỗi."

Nghe được lời này của cô, nụ cười trên mặt Đàm Tuấn Lương liền trở nên cứng lại: "Cô biết tôi muốn nói cái gì?"

Hứa Trĩ Ý còn chưa lên tiếng trả lời, Đàm Tuấn Lương tự mình nói: "Cũng đúng, cô thông minh như vậy, khẳng định biết tôi thích cô."

“……”

Hứa Trĩ Ý trầm mặc. Đàm Tuấn Lương mím môi dưới, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm hỏi: "Một chút cũng không cân nhắc?"

Hứa Trĩ Ý "Ừ" một tiếng, cùng hắn đối diện giây lát, nhẹ giọng nói: "Tôi thích Chu Nghiên."

Cô tạm thời không có biện pháp nói cho những người này biết mình và Chu Nghiên đang yêu nhau nhưng chuyện thích Chu Nghiên, cô không sợ nói cho bọn họ biết và cũng không sợ bọn họ truyền ra ngoài.

Cô Hứa Trĩ Ý, chính là thích Chu Nghiên.

Đàm Tuấn Lương kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ nghe thấy đáp án như vậy. Hắn há miệng thở dốc, thật lâu sau mới nói: "Chu lão sư......"

"Anh biết không?" Nghe vậy, Hứa Trĩ Ý vẫn cười: "Có thể biết, cũng có thể không biết." Đàm Tuấn Lương không phải là người không biết chừng mực, hắn gật gật đầu, hiểu rõ nói: "Xin lỗi."

Hứa Trĩ Ý cong môi, cụng ly với người đàn ông vừa bị cô từ chối: "Hy vọng anh Đàm hiểu, rất cảm ơn sự yêu thích của anh."

Đàm Tuấn Lương mỉm cười, nhún vai nói: "Cô đang gắn thẻ người tốt cho tôi đấy à?" “…… Cũng không tính đi." Hứa Trĩ Ý sờ sờ chóp mũi: "Con người khi thích một ai đó thì rất khó để che giấu, không phải sao? Với lại, có thích một người hay không thì sao có thể khống chế được."

Đàm Tuấn Lương ngẩn ra: "Cô thích anh ấy từ rất sớm?"

Hứa Trĩ Ý chần chờ một lát nhưng vẫn gật đầu nghiêm túc trả lời: "Ừ, thích từ rất lâu rồi.”

Thiếu nữ chớp mắt rung động không biết từ khi nào biến thành động tâm, kéo dài rất nhiều rất nhiều năm, cho đến tận bây giờ vẫn thích như trước.

Đáp án này của Hứa Trĩ Ý vừa thốt ra đã giúp Đàm Tuấn Lương không hỏi đến cùng nữa. Hai người lại uống một chén, Đàm Tuấn Lương lúc này mới đứng dậy rời đi. Ăn khuya xong trở về khách sạn, lúc xuống dưới lầu, Đàm Tuấn Lương nhìn Hứa Trĩ Ý: "Không muốn qua thổ lộ với thầy Chu sao?"

Hắn vừa mới cân nhắc một chút, cảm giác Chu Nghiên đối với Hứa Trĩ Ý hình như cũng có chút ý tứ. Nghe vậy, Hứa Trĩ Ý cười tươi, ánh mắt cô sáng lên như sao trời. Đàm Tuấn Lương suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy gợi ý của mình khá đúng.

"Xin lỗi." Hứa Trĩ Ý lắc đầu: "Không có việc gì, tôi đi về trước, chúc thầy Đàm tiền đồ vô lượng."

Đôi mắt cô sáng ngời, rực rỡ như ngôi sao. Đàm Tuấn Lương đáp: "Cảm ơn vì lời chúc, cô cũng vậy."

Nhìn Hứa Trĩ Ý đi xa, Đàm Tuấn Lương giơ tay xoa xoa huyệt thái dương nhìn về phía trợ lý đi theo phía sau mình, giọng nói trầm thấp nói: "Chúng ta cũng đi thôi." Trợ lý ngoan ngoãn gật đầu. Thầy Đàm vừa mới thất tình, vẫn nên ít nói chuyện thì tốt hơn.

-

Hứa Trĩ Ý cho rằng không cho Đàm Tuấn Lương ôm, vậy thì cho dù cô và Đàm Tuấn Lương bị chụp được cũng sẽ không khiến sự việc trở nên quan trọng. Ai ngờ cư dân mạng lại có đầu óc tưởng tượng lớn đến mức khiến con người ta cảm thấy sợ hãi.

Cô chẳng qua chỉ là ở cửa khách sạn cười nói với Đàm Tuấn Lương hai ba câu thôi mà rơi vào trong mắt cư dân mạng cùng paparazzi, hai người bọn họ lại trở thành đàm tiếu vui vẻ, thân mật khăng khít là sao.

Khi Tiêu Văn Thiến gọi điện thoại cho cô nói cô và Đàm Tuấn Lương lên hot search, Hứa Trĩ Ý còn có chút mơ hồ. Mỗi ngày cô đều làm ổ ở đoàn làm phim, có thể có cái gì hot search có thể lên. Cho đến khi leo lên weibo nhìn thấy video và ảnh chụp được đưa ra ánh sáng, Hứa Trĩ Ý liền cảm thấy đau đầu.

Tiêu Văn Thiến còn đang nói chuyện điện thoại với cô: "Đây là tình huống gì?" Hứa Trĩ Ý: "Chỉ là hàn huyên hai câu."

Cô nằm sấp trên giường, bất đắc dĩ nói: "Không có chuyện gì, chị bảo phòng làm việc trực tiếp làm sáng tỏ là được."

Tiêu Văn Thiến: "Được."

Cô thì thầm: "Đàm Tuấn Lương có suy nghĩ gì khác với em phải không? Chị xem trong video ánh mắt hắn nhìn em không đúng lắm a."

Hứa Trĩ Ý kinh ngạc: "Cái này mà chị cũng có thể nhìn ra được?"

"Đương nhiên rồi." Tiêu Văn Thiến vẻ mặt kiêu ngạo: "Em tưởng người đại diện của em là người ăn chay à, vấn đề này chị già hơn em nhiều."

Hứa Trĩ Ý cũng không dám đáp lại nhưng cô xem video hai lần, cũng không phát hiện có gì không đúng, nhưng mà giờ phút này cư dân mạng ngược lại lại ăn dưa ăn nóng bỏng. Mọi người nhao nhao nói, tình cảm của Hứa Trĩ Ý và Đàm Tuấn Lương đã bị phơi bày ra ánh sáng, vừa ý đã được.

Nhìn thấy những lời này, Hứa Trĩ Ý nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải. "Anh vốn muốn thổ lộ với em, nhưng bị em giành trước." Ở trước mặt Tiêu Văn Thiến, Hứa Trĩ muốn thành thật.

Nghe vậy, Tiêu Văn Thiến mở to mắt nhìn: "Em giành trước cái gì? Tranh thủ thổ lộ trước? Em không cần Chu Nghiên nữa?"

“……”

Hứa Trĩ Ý dở khóc dở cười: "Chị Thiến, thu lại đầu óc của chị đi."

Tiêu Văn Thiến hiểu ra: "Ồ. Vậy em nói em giành trước là có ý gì?"

Hứa Trĩ Ý nằm trên giường, nhìn trần nhà nói: "Em giành trước thổ lộ với Chu Nghiên." Tiêu Văn Thiến trầm mặc ba giây, chần chờ nói: "Ý em là, Đàm Tuấn Lương vốn muốn thổ lộ với em nhưng em giành nói cho anh ta biết trước, người mà em thích là Chu Nghiên?" Hứa Trĩ Ý "Ừ" một tiếng: "Chị Thiến thật thông minh."

Tiêu Văn Thiến nghe được lời trêu chọc này của cô, hít một hơi bình tĩnh lại bởi vì cô cảm thấy bản thân thiếu chút nữa không lên tiếng: "Em cứ vậy mà lại đem mọi chuyện của hai đứa giấu nhiều năm như thế nói với tên kia. Em cũng không sợ Đàm Tuấn Lương nói với truyền thông đưa em với Chu Nghiên ra ánh sáng?"

"Anh ta sẽ không." Hứa Trĩ Ý giải thích: "Tốt xấu gì chúng ta cũng cùng nhau quay phim mấy tháng, diễn viên và nhân viên của đoàn làm phim <> đều không tệ, sẽ không nói ra."

Tiêu Văn Thiến: "Em chắc chứ?" chắc chứ.

Hứa Trĩ Ý nói: "Thôi không nói cái này nữa, chị mau mau đi đăng weibo làm sáng tỏ trước đi, tốt nhất trước khi Chu Nghiên không phát hiện làm sáng tỏ, bằng không em nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch."

Tiêu Văn Thiến: "Em nhảy Hoàng Hà khẳng định rửa không sạch a, nước Hoàng Hà đục ngầu như vậy, em rửa như thế nào."

Hứa Trĩ Ý: "?"

-

Năm phút đồng hồ sau, khi cư dân mạng đang thảo luận sôi nổi về mối quan hệ giữa Hứa Trĩ Ý và Đàm Tuấn Lương, thì phòng làm việc của Hứa Trĩ Ý đã đăng weibo làm sáng tỏ.

[ Phòng làm việc của Hứa Trĩ Ý V: Giả nha. ]

Đáp lại rất có cá tính trẻ con, lời ít mà ý nhiều. Phòng làm việc không muốn nói thêm gì, Hứa Trĩ Ý cũng vậy, cô chỉ muốn yên tĩnh ở đoàn làm phim chuyển gạch, không muốn có scandal lung tung.

Phòng làm việc vừa đáp lại fan liền cao hứng.

"Tôi biết ngay chị Ý nhà tôi sẽ không phải người như thế mà!!

"Nói thật, chị ấy cho dù có tình cảm thì cũng là cùng Chu Nghiên, ngoại trừ Chu Nghiên là anh rể thì ai tôi cũng không nhận."

"Có một số paparazzi cùng một số người trên mạng thật không có mắt a, chị gái cùng thầy Đàm chỉ là ở cửa khách sạn nói dăm ba câu, nở nụ cười mà thôi, ngay cả ôm cũng không có mà lại có thể nói rằng hai người kia đang yêu đương cuồng nhiệt, con mẹ nó, ai yêu đương cuồng nhiệt mà lại là bộ dáng kia a, tôi đội quần hộ cái người đăng tin luôn." "Tình yêu cuồng nhiệt cách một mét, não chó săn thật trâu bò a."

"Có một số tài khoản vì kiếm tiền mà bất chấp luôn, thật sự không có mắt."

"Vẻ đẹp của mỹ nhân a!! Ô ô ô, chị gái thật đẹp, trong video tuy rằng xem rất nhiều nhưng vẫn tôi thấy vẫn rất đẹp."

"Khí chất của lão bà nhà anh Nghiên thật tuyệt nha."

……

Sau khi phòng làm việc của Hứa Trĩ Ý đáp lại không lâu, phòng làm việc của Đàm Tuấn Lương cũng có đáp lại. Hai người chỉ là trao đổi bình thường, không có scandal gì khác. Họ chỉ là bạn bè.

Đương nhiên, cũng có người không tin. Rất nhiều nghệ sĩ trong giới cho dù là bị chụp ảnh ôm nhau hay lén lút cùng nhau liên hoan vân vân thì đáp lại cũng đều là nói bạn bè. Giới hạn của cái danh từ bạn này cũng rất rộng, ai biết bạn ở đây là loại bạn nào, nhưng những suy đoán này Hứa Trĩ Ý không quản được và cũng sẽ không đi quản. Cô cảm thấy bản thân chỉ cần làm tốt việc của mình là được.

-

Vài ngày sau, Đoạn Chu cũng đóng máy. Trước khi đi, Đoạn Chu nhìn Hứa Trĩ Ý, nói đùa: "Hai chúng ta đứng xa một chút nói chuyện đi."

Hứa Trĩ Ý: "......"

Đoạn Tru sờ sờ cổ, trêu tức: "Tôi sợ sẽ cùng cô lên hot search mất, chờ người nào đó từ bộ đội trở về sẽ diệt khẩu tôi."

Hứa Trĩ Ý dở khóc dở cười: "Nào có khoa trương như vậy."

Đoạn Chu: "Có."

Anh nhìn Hứa Trĩ Ý: "Cô không biết tên đó hẹp hòi như thế nào đâu."

Hứa Trĩ Ý buồn cười, tò mò hỏi: "Nhỏ mọn cỡ nào?"

Đoạn Chu hơi dừng lại, nhướng nhướng mày: "Cái này thì cô phải từ từ đi phát hiện mới được, tôi một lời không nói hết."

Cùng Hứa Trĩ Ý đùa giỡn hai câu, Đoạn Chu nói: "Cố gắng lên, sau khi đóng máy sẽ có thời gian tụ tập."

Hứa Trĩ Ý lên tiếng trả lời: "Thầy Đoàn đóng máy vui vẻ."

"Cảm ơn."

Sau khi Đoạn Chu đi, cuộc sống trên phim trường của Hứa Trĩ Ý lại trở nên nhàm chán. Chủ nhật hôm nay Chu Nghiên hành tung bất định gọi điện thoại cho cô. Trong điện thoại, ai cũng không đề cập đến chuyện Hứa Trĩ Ý và Đàm Tuấn Lương lên hot search, Hứa Trĩ Ý không đề cập tới là bởi vì cô không muốn làm cho Chu Nghiên ngột ngạt, mà Chu Nghiên không đề cập tới thì cô không xác định được là anh không biết hay là đang yên lặng ghi chép cho cô, chuẩn bị trở về cho cô biết tay.

"Em còn bao lâu nữa mới đóng máy?" Giọng Chu Nghiên trầm thấp, nghe vừa tê dại vừa gợi cảm.

Hứa Trĩ Ý xoa xoa lỗ tai của mình, cuộn mình ở trên giường lẩm bẩm: "Còn phải hơn nửa tháng nữa.”

Cô nói: "Bên anh thì sao, còn bao lâu nữa mới kết thúc?"

Chu Nghiên thành thật báo cho cô người yêu của mình biết: "Nếu anh đoán không lầm phải sang năm mới trở về được."

Hứa Trĩ Ý hiểu: "Cố lên thầy Chu."

Cô cong môi cười: "Sau này nếu được em có thể nói với người khác rằng em có bạn trai là quân nhân rồi không?"

Chu Nghiên nhíu mày: "Thích quân nhân?"

"Thích a." Hứa Trĩ Ý nói: "Khi còn bé em sùng bái quân nhân nhất."

Bảo vệ quốc gia, không ai không sùng bái không thích bọn họ.

Chu Nghiên cũng biết cô thích quân nhân, anh cong môi dưới, nhẹ giọng nói: "Anh vẫn còn kém rất xa."

Anh không kiêu ngạo, tự mình hiểu lấy rằng so sánh với quân nhân chân chính thì anh quả thật còn kém quá xa.

"Vậy em mặc kệ. Hứa Trĩ Ý nhỏ giọng, chỉ vào lồng ngực bên trái, nơi mà trái tim đang loạn nhịp vì người ở đầu dây bên kia: "Anh ở đây là tốt nhất với em rồi." Chu Nghiên trầm thấp cười, ánh mắt thâm thúy: "Bạn học Tiểu Hứa."

"Hả?"

"Nhớ anh không?" Chu Nghiên hỏi.

"Có nhớ." Hứa Trĩ Ý vô cùng thành thật: "Anh thì sao."

Chu Nghiên cố ý trêu chọc cô: "Anh cái gì?"

Hứa Trĩ Ý hừ nhẹ: "Có nhớ em không?"

Chu Nghiên: "Nhớ."

Thường xuyên suy nghĩ đến em nữa chứ không chỉ đơn giản là nhớ nữa rồi. Nhận được câu trả lời của anh, Hứa Trĩ Ý hài lòng. Mượn chút thời gian này, cô nói với Chu Nghiên sắp xếp công việc kế tiếp.

"Xuân Sinh" nửa tháng sau sẽ đóng máy, kế tiếp cô sẽ quay kịch bản điện ảnh lần trước Chương Gia Lương đề cử cho cô, một bộ phim văn nghệ hí khúc, kịch bản viết rất thú vị nhưng cái quan trọng chính là cô phải học hí khúc.

Hơn nữa thù lao đóng phim quả thật không cao, các loại điều kiện cũng có hạn. Nghe cô nói như vậy, Chu Nghiên hỏi: "Thích kịch bản kia không?"

"Thích." Hứa Trĩ Ý nói: "Không thích thì em sẽ không nhận."

Cô nhận kịch bản, từ trước đến nay không xem thù lao đóng phim.

Chu Nghiên: "Vậy thì đi quay thôi."

Anh luôn ủng hộ cô vô điều kiện: "Đến lúc đó anh sẽ đến thăm ban cho em." Nghe vậy, Hứa Trĩ Ý cười: "Đến lúc đó thì có khả năng anh cũng phải vào tổ, làm sao thăm ban cho em đây?"

Chu Nghiên trầm mặc một lúc lâu, nói: "Bộ phim tiếp theo, tranh thủ cùng nhau quay." Hứa Trĩ Ý nhếch môi, nhẹ giọng đáp ứng: "Được."

……

-

Hai mươi ngày sau, toàn bộ cảnh quay "Xuân sinh" của Hứa Trĩ Ý đã quay xong một cách hoàn hảo, toàn bộ đoàn làm phim đóng máy.

Buổi chiều ngày đóng máy, Hứa Trĩ Ý cùng đoàn làm phim <> của mình không ngoài ý muốn lên hot search. Không ít fan kích động không thôi, chúc mừng cô đóng máy và nói chờ mong phim truyền hình phát sóng. Đồng thời, bọn họ cũng cao hứng, rốt cục có thể nhìn thấy Hứa Trĩ Ý.

Nếu may mắn, họ còn có thể nhìn thấy hình ảnh Hứa Trĩ Ý tham gia các hoạt động. Trên đường trở về, Hứa Trĩ Ý đã lâu không đăng weibo.

[ Hứa Trĩ Ý V: K. Green vui vẻ. ]

Weibo của cô vừa ra, fan chen chúc tới.

「 Mẹ ơi!! Lão bà của anh Nghiễn rốt cục muốn rời núi!!" Lão bà rời núi, lão công đâu rồi@ Chu Nghiên! Ô ô ô chị Ý đóng máy vui vẻ!! Chờ mong phát sóng!! A a chị nhớ nghỉ ngơi cẩn thận nha!」

……

Nhìn bình luận của fan, trong con ngươi Hứa Trĩ Ý chứa đầy ý cười. Cô thật may mắn khi có nhiều người hâm mộ thích ủng hộ mình như vậy. Đang nhìn thì Thịnh Đàn gọi điện thoại tới.

"Cậu đóng máy rồi?"

Hứa Trĩ Ý cười: "Không phải cậu đã xem weibo rồi sao?"

Thịnh Đàn hừ hừ: "Vậy thì tớ cũng phải khách sáo hỏi một chút, hôm nay có về không?" Hứa Trĩ Ý: "Có về."

Thịnh Đàn vui mừng: "Không có sắp xếp gì khác chứ?"

Hứa Trĩ Ý nghe lời này của cô bạn nhà mình, mơ hồ cảm thấy không đúng lắm. Cô suy nghĩ một chút, tò mò hỏi: "Sao vậy?"

"Tớ đến sân bay đón cậu nhé." Thịnh Đàn nói.

Hứa Trĩ Ý: "Vô sự hiến ân cần." (Chị Ý đang chê chị Đàn là rảnh rỗi không có việc làm ấy ಡ ͜ʖ ಡ)

Thịnh Đàn: "Vậy đúng là tớ có việc thật."

Hứa Trĩ Ý bị lời của nàng làm nghẹn họng, dở khóc dở cười: "Nói đi, có chuyện gì cần bổn cô nương hỗ trợ."

"Cái kia, ngày kia sinh nhật chồng tớ đó, cậu biết không." Thịnh Đàn cẩn thận nói. Mí mắt Hứa Trĩ Ý giật giật khiến cô cảm thấy có loại dự cảm không tốt lắm: "Cậu muốn tớ cùng cậu tổ chức sinh nhật cho Thẩm Chính Khanh?"

Thịnh Đàn "Oa" một tiếng: "Cậu thật sự là quá thông minh, đến nhà tớ rồi cùng tớ bố trí đi bạn học Tiểu Hứa."

Hứa Trĩ Ý: "Tớ không muốn ăn cẩu lương đâu."

Nghe vậy, Thịnh Đàn mỉm cười, nghiến răng: "Lần trước nếu không lầm thì có phải tớ cũng được ăn cẩu lương do cậu và Chu Nghiên phát nhỉ?"

Hứa Trĩ Ý: "……”

''Đúng mà."

Thịnh Đàn: "Cậu không được phép từ chối lời mời của tớ, gửi tin nhắn chuyến bay cho tớ mau lên, tớ đi đón cậu."

Hứa Trĩ Ý biết bản thân đâm lao thì phải theo lao liền bất đắc dĩ đáp ứng: "Được rồi, nhưng cậu đón tớ đến nhà cậu, chồng cậu không có ở nhà à?"

"Đúng vậy."

Thịnh Đàn hùng hồn nói: "Anh ấy đi công tác rồi, ngày kia mới trở về." Hứa Trĩ Ý không còn lời nào để nói liền cúp điện thoại, sau đó gửi thông tin chuyến bay cho Thịnh Đàn.

Thịnh Đàn nhắc nhở cô: "Nhớ mua quà cho chồng tớ!"

"Mua cái nào cho tớ dùng được ấy."

Hứa Trĩ Ý: "Không phải là sinh nhật chồng cậu sao?"

Thịnh Đàn: "Sinh nhật chồng tớ, làm cho tớ vui vẻ thì sinh nhật anh ấy sẽ càng vui vẻ hơn, có hiểu không?"

Hứa Trĩ Ý: "."

The Calantha

Team dịch said: Mong mọi người ủng hộ team dịch nha nha nhaaa, mọi người thấy hay hãy tim nhiệt tình ạ, bên team mình có page The Calantha mọi người có gì thắc mắc thì liên hệ, muốn đào bộ nào thì liên hệ ạaaaaa, còn thấy truyện hay xin cmt đánh giá 5 sao thiệt nhiều, tim nhiều nhen, cảm ơn lòng tốt của các thiên thần cuti.

Chương kế tiếp