[ĐỒNG NHÂN HP] PHÁO HOA VÀ SAO TRỜI

Chương 17: Kết thúc

Tháng sáu, trời trong mây tạnh, những tán lá dưới ánh mặt trời chiếu rọi như phát sáng lấp lánh lên. Natalie vui vẻ kéo rèm cửa sổ ra, sáng sớm mỗi ngày tỉnh lại giữa cái ôm của Sirius và ánh mặt trời. Sirius đành vừa buồn bực vừa vui vẻ rời giường chuẩn bị bữa sáng cho Natalie.

Anh phát hiện bạn gái mình rất thích ăn trứng ốp lết.

Natalie vừa uống sữa vừa nói: "Nếu như ngày nào cũng thế này thì tuyệt quá."

Cô buông chén, nghịch ngợm đạp chân Sirius dưới gầm bàn: "Em đi nhé."

"Đừng vội vàng." Sirius lười nhác đứng dậy, dùng ngón cái lau đi vệt sữa bên môi cô.

Natalie chủ động hơn, hôn lên khóe môi Sirius. Cô cười hì hì nói: "Buổi tối chúng ta lại làm chuyện kia nhé."

"Bạn trai em sắp là người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi rồi đấy." Sirius nói khoa trương.

Sau khi trực ban ở văn phòng Natalie tính ra ngoài tuần tra hai vòng, từ sau chuyện Azkaban vượt ngục với quy mô lớn, công việc của Thần Sáng cũng nặng nề hơn.

Trong đám Tử thần Thực tử vượt ngục còn có người cha trên huyết thống của cô, Sirius từng trêu Natalie rằng lúc anh còn ngồi xổm trong tù từng thấy cha vợ tương lai của mình.

Bên này Natalie vừa mới ra khỏi cửa thì giây sau đó đã bị Tonks kéo tay lại. Vì lo lắng nên tóc cô ấy biến thành màu đỏ, dắt Natalie chạy về một hướng.

"Chúng ta phải tới Sở Bảo mật, Harry gặp nguy hiểm, chúng ta phải đi cứu thằng bé!"

Hai người các cô chạy vật vã lên lầu, trên đường hội hợp với đám người Sirius, Remus, Moody và Kingsley. Vẻ mặt Sirius lo lắng, liếc mắt nhìn Natalie một cái: "Không muốn kéo em vào chuyện này."

"Đừng nói nhảm nữa." Natalie nói rõ ràng.

Nếu Harry gặp nguy hiểm, thì mối nguy hiểm đó nhất định đến từ Tử thần Thực tử. Cô đã muốn đánh một trận với bọn chúng từ lâu, cô cũng chưa từng chạm mặt trực tiếp với người cha mà mình chán ghét đó bao giờ.

Bọn họ cùng nhau lao vào Sở.

Sirius nhanh tay nhanh chân nhất, anh vừa thấy Lucius Malfoy dùng đũa phép chỉ vào Harry đã tức điên lao tới, dùng một đấm nện vào mặt Malfoy.

"Cách xa con trai đỡ đầu của tao ra."

Sirius với Malfoy bắt đầu vật lộn, Kingsley đang nghênh chiến với hai gã Tử thần Thực tử, Tonks thì đứng ở chỗ bậc thang dưới lối vào đọc thần chú với Bellatrix.

Natalie nhìn xung quanh, một gã đàn ông râu quai nón nhìn thấy cô thì ngẩn cả người.

"Roth?" Gã ta ngập ngừng nói.

"Rất vinh hạnh khi ngài còn nhớ bà ấy." Natalie mỉm cười nói, nhưng lúc vung đũa phép đọc thần chú thì chẳng qua loa tí nào, từng câu thần chú dừng lại trên người Selwyn.

Selwyn liều mạng chống trả, "Mày là con gái tao với ả ta à?" Gã ta hỏi.

"Tôi thuộc về chính tôi." Natalie ngạo mạn nói, "Stupefy*!"

(*Bùa choáng.)

Selwyn bị câu thần chú cuối cùng đánh trúng.

Natalie cảm thấy hả lòng hả dạ tìm đối thủ kế tiếp, Sirius lại đang đánh nhau với Dolohov, anh chật vật chạy ra khỏi phòng, bây giờ lại tiếp tục vật lộn, vừa mạnh mẽ nhưng cũng tao nhã.

Lúc này, Dumbledore xuất hiện.

Dumbledore nhanh chóng bước xuống bậc thang, đi ngang Neville và Harry. Cụ đi xuống bậc thang cuối cùng, gã Tử thần Thực tử cách cụ gần nhất đã phát hiện ra cụ, kêu toáng lên với đám Tử thần Thực tử khác. Một gã Tử thần Thực tử nhanh chân bỏ chạy, bò lên bậc thang đá đối diện hệt như một con khỉ, câu thần chú của cụ Dumbledore kéo gã ta về một cách dễ dàng, giống như dùng một sợi dây vô hình móc vào gã vậy... Bây giờ chỉ còn hai người vẫn đang chiến đấu kịch liệt, hiển nhiên, ai trong số họ cũng không để ý đến chuyện cụ Dumbledore vừa tới.

Sirius khom người trốn một luồng sáng đỏ từ Bellatrix, anh đang cười nhạo mụ ta.

"Well, cô làm tốt đấy!" Anh cao giọng hô to, giọng nói vang vọng trong cái hang khổng lồ.

Natalie tinh mắt phát hiện Bellatrix muốn nhân cơ hội lúc Sirius còn mải cười to giơ đũa phép lên, không đợi đũa phép của Bellatrix bắn ra tia sáng đỏ, đũa phép của Natalie đã phản ứng theo bản năng rồi.

"Avada Kedavra!"

Cô chưa từng nghĩ tới chuyện mình sẽ dùng câu thần chú chết chóc, xác Bella mềm nhũn, mụ ta ngã xuống trên thềm đá. Sirius kinh hãi nhìn mọi chuyện diễn ra, Natalie ngồi xổm xuống, đũa phép bị cô quăng sang một bên, cả người cô bắt đầu run rẩy.

Tonks cách cô gần nhất, cô ấy nhặt đũa phép của Natalie lên, ôm chặt cổ cô.

"Không sao hết, cậu làm đúng mà, đừng sợ." Tonks dùng loại giọng điệu dịu dàng trước nay chưa từng có để nói.

Sirius cũng chạy tới, anh thế vị trí của Tonks rồi ôm Natalie vào ngực, hôn lên vầng trán lạnh lẽo của cô.

"Làm tuyệt lắm, Na bé bỏng ạ. Cô gái xinh đẹp của tôi đã cứu vớt tôi rồi, nếu cô ta đánh trúng tôi thì em chẳng thể thấy tôi lần nào nữa đâu." Anh nói thoải mái.

Natalie ôm lại Sirius, nức nở: "Chỉ là em chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ dùng lời nguyền giết chóc, em sợ mình sẽ trở thành một kẻ như Selwyn."

"Em vĩnh viễn sẽ không như thế, tôi cam đoan." Sirius nói kiên định.

***

Bộ Pháp thuật thừa nhận chuyện Voldemort trở về, Sirius cũng nhận được lần xét xử thuộc về anh.

Ngày đầu tiên Sirius khôi phục tự do thì lập tức dắt Natalie đến Bộ Pháp thuật đăng ký kết hôn, Natalie cảm thấy thỏa mãn vì mình đã xóa sạch dòng họ Selwyn này, quyết định sau này muốn mọi người gọi cô là bà Black thôi.

***

Trong cuộc tụ họp của Hội Phượng Hoàng.

Snape nói lạnh như băng: "Black, nơi này chẳng còn ai không có đầu óc hơn anh."

Thoạt nhìn Sirius hoàn toàn không tức giận, ngược lại mặt mũi còn mang theo ý cười, đến Remus cũng phải nghi ngờ có phải ông bạn thân của mình uống lộn thuốc rồi hay không.

Natalie giơ tay lên, khoe chiếc nhẫn nằm trên tay cô với mọi người.

"Vẫn chưa kịp nói với mọi người, bây giờ tôi cũng là một Black. Giáo sư Snape thân ái ạ, sau này ngài có châm chọc Sirius thì đừng kéo theo tôi nhé."

***

Sau khi chiến tranh kết thúc, Sirius với Natalie lại bổ sung hôn lễ. Sirius tìm ra một cái vương miện tinh xảo do yêu tinh làm từ trong hầm vàng nhà Black, trên đó được khảm những viên đá quý màu xanh vô cùng xinh đẹp.

"Mặc dù màu này không đẹp bằng màu mắt xanh xám của em, nhưng tôi nghĩ rằng em sẽ thích màu xanh lá tượng trưng cho Slytherin." Sirius nói dịu dàng.

"Cuối cùng ngài cũng chịu nhìn thẳng vào Slytherin rồi à?" Natalie cười nhẹ, cô ngồi trước gương, để mặc cho Sirius nghịch tóc của cô với vương miện.

"Ai bảo tên già Snivellus kia thật sự là gián điệp hai mang chứ, Regulus còn là anh hùng đầu tiên phát hiện ra Trường Sinh Linh Giá." Sirius lười nhác dồn cân nặng cả người lên thân Natalie, "Tôi thấy tự hào về Reg."

"Con của chúng ta có thể lấy tên Regulus Arcturus Black." Natalie nhẹ giọng nói, "Ngài cảm thấy thế nào?"

"Ý em nói là em mang thai?" Sirius kinh ngạc hỏi, anh ôm lấy Natalie từ đằng sau, bàn tay to đặt trên bụng Natalie.

Natalie nhìn thấy một nụ cười toe toét trông rất đần độn trên mặt Sirius phản chiếu trên tấm gương.

"Tôi sắp làm cha rồi?!" Sirius phấn khích chạy quanh phòng, đây là căn nhà anh mới mua sau khi được khôi phục tự do, Harry cũng ở đây, cuối cùng cặp cha con đỡ đầu này cũng thực hiện được giấc mơ sống cùng nhau ở một vùng ngoại ô năm nào.

"Tôi muốn làm cha từ lâu rồi." Sirius chà xát hai tay, "Tôi còn nhớ mới ngày nào Harry còn rất kháu khỉnh, hơn nữa Moony chậm chạp hơn chúng ta nhiều vậy mà cậu ấy đã làm cha trước tôi rồi." Anh chậc lưỡi, "Ông bạn già người sói với vợ điên cuồng quá đi."

Trước khi cử hành hôn lễ, bụng Natalie còn rất phẳng, dáng người cô vẫn cao gầy mảnh khảnh. Sirius thấy lo lắng vì điều đó, nhưng bà Weasley lại bảo vì chưa đến lúc thôi.

"Tôi thấy là do Sirius cảm thấy mình già rồi, nên không muốn để tôi làm cô dâu đẹp nhất thôi... Kiểu gì cũng muốn tôi vác bụng bầu mặc áo cưới." Natalie vừa được Ginny giúp đỡ trang điểm, vừa ngọt ngào kể khổ về Sirius.

"Hôm nay chị rất đẹp." Ginny tán thưởng.

"Còn đẹp hơn cả Fleur." Tonks ngồi trên giường bổ sung thêm.

Hermione cầm váy cưới bước vào, cô ấy với Ginny giúp Natalie thay váy cưới. Sau khi thay xong, Tonks lạnh nhạt nói: "Sirius biết cậu chọn váy cưới kiểu này chưa?"

"Đương nhiên ngài ấy chưa biết rồi... Dù ngài ấy có biết cũng không cản được tôi." Natalie kiêu ngạo nói.

Hôn lễ của Sirius và Natalie được cử hành ở một nhà thờ Muggle nhỏ, đây là yêu cầu của Natalie, cô thật sự muốn một hôn lễ như thế. Phù thủy không có phong tục kết hôn ở giáo đường, nhất là phù thủy thuần huyết. Nhưng làm trái với truyền thống lại là những chuyện Sirius muốn làm.

Anh mặc một bộ tây trang màu trắng, thắt nơ xám, trông rất hợp với màu mắt anh, trong túi áo vest còn cắm một đóa hoa hồng tươi đẹp. Anh đang căng thẳng chờ đợi sự xuất hiện của cô dâu.

Hermione với Ginny là phù dâu, Harry với Ron là phù rể. Ron cảm thấy mình chỉ được kéo tới cho đủ người thôi, đàn ông chưa kết hôn ở Hội Phượng Hoàng ngoài cậu ra thì chỉ còn Harry. Harry cũng mặc tây trang đứng cạnh Sirius, Remus phảng phất nhớ lại dường như khi James kết hôn thì Sirius cũng làm phù rể.

Hành khúc đám cưới từ từ vang lên, cửa nhà thờ mở ra. Vì Natalie không còn người thân nào nên bước người cha dẫn cô dâu tới giao vào tay chú rể được lược bỏ. Natalie chỉ cần xuất hiện rực rỡ trước mặt mọi người, phía sau là Hermione với Ginny cũng mặc lễ phục đi theo.

Không hổ là Natalie, ngay cả chọn áo cưới cô cũng phải chọn bộ váy gợi cảm và tao nhã nhất. Váy cưới trắng muốt, bọc vừa sát theo đường cong của cô để khoe với mọi người vòng eo thon gọn của mình. Cô không chọn váy cưới kiểu công chúa* mà lại chọn kiểu đơn giản nhất, váy cưới được thiết kế xẻ tà, giữa những bước đi lộ ra đôi chân thon dài trắng nuột nà.

(*Kiểu váy cưới xòe, bồng bềnh.)

Sirius nhớ lại lần đầu tiên họ gặp nhau ở quảng trường Grimmauld, Natalie đã thích mặc những kiểu váy xẻ tà thế này rồi. Nhưng anh lại không muốn để người khác biết dáng người xinh đẹp của Natalie chút nào. Anh bước nhanh tới vài bước, đón lấy Natalie.

Remus là người chủ hôn, dưới sự chỉ dẫn của Remus, Sirius và Natalie hoàn thành lời tuyên thệ, thành vợ thành chồng trước mặt bao người.

***

Sau tám tháng kết hôn, Natalie sinh được một bé trai có tóc máu* màu đen và đôi mắt xám, giống Sirius như tượng tạc.

(*Tóc máu là lớp tóc đầu tiên có từ khi còn trong bụng mẹ.)

Dựa theo quyết định trước đó của hai vợ chồng, đứa bé này kế thừa tên của chú nó.

Đến lượt vấn đề về cha đỡ đầu, Sirius lại thấy khó nhằn rồi.

"Vốn định tìm Harry làm cha đỡ đầu cho thằng nhỏ nhưng bị Moony giành trước rồi. Mà để Moony làm cha đỡ đầu của nó, Harry lại là cha đỡ đầu của cậu ấy thì chẳng phải quan hệ loạn cào cào lên hết ư." Anh lại bổ sung, "Mấu chốt ở chỗ Harry cũng là con đỡ đầu của tôi."

Natalie lười nghe Sirius lẩm bẩm, cô vỗ một cái lên mặt Sirius.

"Mời Severus làm cha đỡ đầu cho thằng bé đi, em đã nói với thấy ấy xong rồi."

Sirius nhảy dựng ra khỏi ghế như bị bỏng: "Mời Snivellus là cha đỡ đầu cho con tôi? Sao được chứ?"

"Người ta còn chưa ghét bỏ ngài, ngài lo lắng cái gì?" Natalie lười biếng nói, "Không đồng ý thì đừng hòng lên giường em."

Giữa quyền lựa chọn cha đỡ đầu cho con trai và bà xã thì Sirius quyết đoán chọn cái sau.