[ĐỒNG NHÂN HP] PHÁO HOA VÀ SAO TRỜI

Chương 8: Khóa cổ

Natalie bận việc rất lâu ở văn phòng mới tan tầm, gần đây bận việc về Sturgis Podmore, ông ấy là thành viên của Hội Phượng Hoàng, bị phán sáu tháng tù giam tại Azkaban.

Cô mệt mỏi rã rời quay về số 12 Quảng trường Grimmauld, bất ngờ là Dumbledore với Moody đã ở đó.

Vẻ mặt hai người họ nghiêm túc thảo luận chuyện về Podmore. Dumbledore thấy Natalie vừa về tới, hiền hòa hỏi: "Ở đây thế nào?"

"Còn chưa kịp cảm ơn ngài đó." Natalie cười ngoan ngoãn tựa như cô học sinh giỏi được lòng giáo viên, kéo ghế dựa tới ngồi xuống cạnh Dumbledore.

Sirius ngồi lẻ loi một mình cạnh đó phán đoán, quan hệ giữa Natalie và Dumbledore không tệ.

"Không cần cảm ơn ta, dù sao đây cũng là nhà Sirius mà." Dumbledore nói.

"À, đừng thế chứ." Sirius không kiềm nén được sự trào phúng, trong lời nói có hơi tức giận, "Chuyện tôi có thể làm cũng chỉ là góp một căn nhà thôi."

"Nhưng thế cũng đủ rồi." Natalie nhẹ giọng nói, "Không phải ai cũng được thừa kế một đống di sản lớn từ gia đình như ngài, nếu tôi có thật nhiều tiền, nhất định tôi sẽ không đi làm."

Ánh mắt Moody sắc bén tựa dao găm ném lên người Natalie, Natalie vội vàng sửa miệng: "Ý tôi là nếu không vướn bận công việc thì tôi có thể tập trung hoàn thành nhiệm vụ của Hội Phượng Hoàng rồi."

Dumbledore cười hớn hở, cụ còn rất nhiều việc ở Hogwarts, cụ đứng dậy rồi uống nốt ly trà được bỏ thêm quá nhiều đường mới cảm thấy thỏa mãn chào tạm biệt. Trước khi đi, cụ còn không quên nói: "Thật ra tay nghề pha trà của Kreacher cũng không tệ lắm."

Moody cũng rời đi sau đó.

Đúng lúc này bụng Natalie réo lên một tiếng.

"Tối nay ăn gì?"  Cô hỏi, "Ngài còn chờ tôi nấu cơm đấy à?" Thái độ không khách khí chút nào, bởi vì cô thấy đói bụng lắm rồi.

Sirius cau mày, thái độ Natalie đối xử với anh khác với khi đối xử với Dumbledore và cả Moody. Rõ ràng tối qua anh còn cứu cô khỏi nỗi sợ con nhện đấy.

"Nếu cô dám ăn cơm tôi nấu thì tôi dám nấu thôi." Sirius nói đầy khiêu khích.

"Đương nhiên là tôi dám." Natalie nở nụ cười tươi như nắng sớm, "Vậy làm phiền ngài Black vậy, tôi lên lầu tắm rửa trước nhé."

"Đừng để gặp nhện đó." Bỗng nhiên Sirius xúc động, nói với vẻ khó chịu, "Tôi ở dưới phòng bếp có khi không nghe thấy tiếng thét chói tai của cô đâu."

"Không mượn ngài lo lắng!" Natalie phản kích, "Tôi sẽ nhớ mang theo đũa phép."

Natalie vọt đi tắm, sau khi lau tóc khô thì thay đồ mặc ở nhà, lười nhác đi xuống lầu vùi mình vào sô pha chờ những món ăn của Sirius.

Lúc Sirius ra khỏi phòng bếp thì thấy bức tranh thế này: Mái tóc dài màu nâu của cô đã khô một nửa được thả rối bời, đôi chân mảnh khảnh lộ ra từ ống quần rộng thùng thình, khuỷu tay chống bên mép sô pha còn đầu thì gác vào lòng bàn tay, dường như cô ngủ mất rồi.

Trong thoáng chốc Sirius không biết nên đắp thêm cho cô tấm chăn để cô tiếp tục ngủ, hay là nên gọi cô dậy ăn cơm, nhưng món mì Ý nấu qua loa của anh lại không đáng để cô tỉnh dậy khỏi cơn mộng đẹp của mình.

Trong lòng Sirius thấy hơi chua xót, các thành viên khác của Hội Phượng Hoàng vào sinh ra tử, ngày ngày bận rộn túi bụi, chỉ có anh là bị bắt nhốt ở nhà chẳng làm gì hết.

Thời tiết tháng chín đã bắt đầu se se lạnh, lò sưởi trong phòng vẫn chưa nhóm - Sirius lười tốn sức đi dọn dẹp lại lò sưởi âm tường kia, vì thế anh quyết định đắp thêm cho Natalie một tấm thảm lông rồi để cô ngủ tiếp, thời tiết này mà để bị cảm thì chẳng thoái mái tí nào.

Sirius dùng Bùa triệu hồi làm tấm chăn bay tới, chắc là sạch, anh ngửi thử, còn mùi nước hoa anh xịt vào tủ quần áo mà. Anh cầm chăn tới gần Natalie đang ngủ trên sô pha, không chờ tấm chăn phủ lên người Natalie thì...

Natalie mở bừng mắt, ánh mắt sắc bén, hoàn toàn nhìn không ra nét buồn ngủ, cô đứng dậy khéo léo rồi vòng ra sau lưng Sirius, khóa cổ Sirius lại, phần eo của Sirius bị cong thành một tư thế khó khăn hướng về phía Natalie.

"Buông... Buông ra." Sirius nói đầy khó khăn, đồng thời hai tay cũng dùng sức nắm lấy cổ tay Natalie, hi vọng cô có thể buông ra.

"Thành thật xin lỗi, Sirius." Bây giờ Natalie như mới tỉnh mộng, buông lỏng Sirius ra, lập tức thay đổi thái độ, chắp tay sau lưng đứng trước mặt Sirius. Tấm chăn Sirius vừa lấy đã rơi xuống đất.

"Tôi chỉ phản ứng theo bản năng thôi, thành thật xin lỗi, tôi quên mất ở nhà còn có anh." Natalie cúi thấp đầu, nhỏ giọng nói.

Từ góc độ của Sirius chỉ có thể thấy đỉnh đầu màu nâu của Natalie, mà giọng điệu của cô lại còn mềm mại và ngoan ngoãn như thế, Sirius không nỡ nổi nóng với cô nữa. Anh kéo lỏng nút thắt áo sơ-mi, rộng lượng nói: "Không sao, nếu dậy rồi thì đi ăn cơm đi."

Nhưng trong lòng anh vẫn cảm thấy kỳ lạ. Một phù thủy, nhưng phản ứng đầu tiên vào lúc cảm nhận được nguy hiểm không phải là cầm lấy đũa phép, mà là dùng cách bạo lực của Muggle để giải quyết, nhất định chuyện này có gì đó kỳ lạ.

Natalie chết lặng ăn bữa tối Sirius nấu, khóe môi còn dính một tí nước sốt, trên mặt là dáng vẻ cuộc đời này chẳng còn gì để lưu luyến nữa, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Tôi thấy ngài nấu cũng được đấy."

"Vậy hả? Còn muốn ăn thêm nữa không?" Sirius cười xấu xa. Dù sao anh cũng chưa đụng vào miếng nào.

Vẻ mặt Natalie cứng đờ.

Sirius nhìn Natalie chằm chằm một lúc, Natalie tủi thân nhìn anh, cô đói bụng thật mà. Kẻ lương thiện Sirius quyết định tốt bụng vào phòng bếp bưng bánh waffle mà Kreacher đã nướng xong từ chiều ra.

"Chịu đỡ đi, mì Ý tôi làm cũng chẳng ngon lành gì." Sirius nói thẳng thắn, dẫn đầu lấy một miếng bánh waffle nhét vào, "Lúc tâm trạng Kreacher tốt thì làm món gì ăn cũng ngon."

Natalie thấy dáng vẻ Sirius ăn không giống như đang giả vờ nên cầm một miếng lên, cắn thử một ngụm nhỏ - đúng là ăn rất ngon!

"Đúng là tay nghề của Kreacher tốt thật! Không hổ là gia tinh của nhà Black cổ xưa!" Natalie khen ngợi chân thành.

Sirius nhìn đôi mắt màu xanh xám của Natalie sáng rực do tâm trạng chủ nhân nó vui sướng vì nếm được món ngon, đột nhiên thấy hơi ghen tị với con gia tinh nhận được lời khen chân thành từ tận đáy lòng cô. Anh liếc tới cửa nhà bếp, hiển nhiên con gia tinh được khen ngợi xứng đôi với nhà Black cao quý cổ xưa kia cũng nghe được lời khen tặng này, đắc ý đứng thẳng lưng.

Đúng là Kreacher đã quên chuyện nó từng mắng Natalie là kẻ máu lai, là đứa con gái riêng không có danh dự! Sirius căm giận bất bình nghĩ.

Anh quyết định bắt đầu từ ngày mai sẽ rửa sạch bếp lò, sau đó học nấu ăn.

Chương kế tiếp