[ĐỒNG NHÂN HP] PHÁO HOA VÀ SAO TRỜI

Chương 9: Sách dạy nấu ăn và pizza

Tonks rất kinh ngạc, vì Sirius đang thong thả yêu cầu cô ấy mua mấy cuốn sách dạy nấu ăn về.

"Chú không biết mình còn bị nhốt ở đây bao lâu nữa, cải thiện chất lượng cuộc sống là chuyện hiển nhiên." Sirius nói, đôi mắt màu xám đậm đầy chân thành.

"Hay cháu về chỗ mẹ lấy mấy cuốn nhé?" Tonks hỏi dò.

Nhớ đến cô chị họ Andromeda thích nhất khi còn nhỏ, dù bây giờ chị ấy đã là bà Tonks nhưng chị ấy cũng từng mang họ Black đó. Vì sự kiêu ngạo của một người đàn ông quấy rối nên Sirius lắc đầu quyết đoán: "Không cần! Cháu phải tới hiệu sách mua!"

Tonks mê mang mang mấy cuốn dạy nấu ăn tới vào một buổi họp Hội, gắp đúng Natalie vừa trở về.

"Cậu cầm cái gì đó?" Natalie nhỏ giọng hỏi, để ý không làm mấy bức tranh bị giật mình.

"Chủ nhà cậu bảo tớ mua đấy." Tonks đưa mấy quyển sách trong tay cho Natalie, hai người ngồi trên sô pha phòng khách ở lầu hai, Natalie không thèm giữ hình tượng đá đôi giày cao gót trên chân ra, nghiêng người dựa vào sô pha.

"Ngài ấy muốn mua sách dạy nấu ăn?" Natalie không kiềm được nâng cao lên, sau đó cô nâng một cuốn lên che mặt, bả vai run rẩy liên tục chứng tỏ bây giờ cô đang cười rất vui vẻ.

"Cậu cười cái gì?" Tonks hỏi đầy nghi ngờ.

Trực giác nói với cô ấy, giữa hai người này có gì đó không thích hợp, nhưng càng ngày càng nhiều người tới đây, hàng tuần Hội Phượng Hoàng đều có cuộc họp cố định, đến giáo sư Snape cũng tới rồi.

Bàn dài trong phòng bếp dưới đất nay đã đầy người ngồi, Sirius vẫn ngồi ở một đầu, bên cạnh anh là Remus, một bên khác là Kingsley, ông Weasley và bà Weasley ngồi hai bên Moody, Snape thà rằng ngồi giữa Bill với Mundungus còn hơn là ngồi cạnh Sirius.

Thật ra Natalie muốn ngồi cạnh Sirius nhưng cô tự biết mình không có thân phận lẫn dũng khí đó, nhiều người nhìn thế mà. Cô đẩy Tonks ngồi cạnh Remus, sau đó cô ngồi xuống bên trái Tonks, đối diện là Bill.

Bill cười với cô: "Gần đây thế nào?"

"Cũng tạm, văn phòng Thần Sáng cũng không có gì... Dù có cũng bị giấu hết rồi." Natalie nói với vẻ mặt đầy khinh thường.

Tonks với Bill cười ha hả, Remus cũng cười theo.

"Gringotts thì sao? Có phải thú vị lắm không?" Natalie tò mò hỏi, "Hồi trước tôi cũng tính đến Gringotts tìm việc đó, nhưng bọn họ không muốn nhận nữ phù thủy lắm."

"Mất một nữ phù thủy như cô nhất định là tổn thất của họ, bây giờ ở London chẳng có gì thú vị hết, hồi trước ở Ai Cập, tụi tôi còn đi Kim Tự Tháp nữa cơ." Bill nói hài hước.

Tầm mắt Bà Weasley liên tục đảo quanh người Bill với Natalie, Sirius cũng nhịn không được nhìn Natalie, cô với Bill tán gẩu vui vẻ quá nhỉ.

Sirius hắng giọng một cái.

Mundungus báo cáo tình báo anh ta mang tới, Harry Potter với các học sinh khác gặp mặt ở Quán Đầu Heo, quyết định thành lập một nhóm học tập Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám, đối đầu với cán bộ cao cấp Umbridge do Bộ Pháp thuật phái tới.

"Tôi gặp bà Umbridge kia rồi, bà ta bị nhiều người ghét miễn bàn." Tonks bất mãn lầu bầu, "Bà ta mà làm giáo sư tốt được chỗ nào chứ."

"Không phải giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám trước giờ đều vậy hả? Ngoài giáo sư Lupin ra." Natalie tiếp lời, "Năm đó đến lượt tôi lên lớp bảy."

"Tớ lại chưa từng gặp ai tốt hết." Tonks lầm bầm lầu bầu.

Remus có hơi ngượng ngùng nói: "Nói về chuyện Harry trước đi."

"Về Potter... Còn gì cần nói nữa hả? Thằng nhóc đó đang tự chui đầu vào lưới, đưa nhược điểm của mình vào tay Umbridge, trêu chọc người Bộ Pháp thuật phái tới, hừ." Snape nói lạnh như băng.

Gần như tất cả mọi người ở đây đều lộ ra vẻ không đồng ý.

"Chẳng lẽ anh cho rằng bọn nhỏ không nên làm gì cả, mấy câu thần chú cũng không nên học à?" Sirius lớn tiếng phản bác.

"Vậy chẳng phải đúng lúc giống anh à?" Snape châm chọc, "Cả ngày chẳng cần làm gì..."

"Snivellus, ngậm cái mồm bẩn thỉu của anh vào!" Sirius muốn nhảy dựng lên ghế, anh lại bị chọc trúng chỗ đau.

Remus giữ chặt cậu bạn thân của mình, lấy ly cà phê nhét vào tay Sirius, để anh bình tĩnh lại.

Snape còn ngại không đủ, ngài ấy nói: "Đúng là giống vợ chồng già ghê."

Tonks vốn bị giáo sư Snape làm sợ tới mức rụt bả vai, hiển nhiên là nhớ tới mấy tiết Độc dược chẳng mấy vui vẻ hồi trước, nhớ lại bóng ma tâm lý. Giờ phút này nghe thấy Snape miêu tả Sirius với Remus là vợ chồng già, nhịn không được nhìn chằm chằm hai người bọn họ - Natalia cũng nhịn không được mà nhìn chăm chú.

Cô vẫn luôn tôn kính chủ nhiệm nhà Slytherin bọn họ, nhưng cô còn chưa biết giữa Snape với Sirius lại có thù oán sâu nặng tới mức này. Lúc cô học năm nhất luôn bị người ta bắt nạt, có một lần bị nhốt ngoài phòng sinh hoạt chung, đúng lúc bắt gặp Snape vừa đi tuần tra về.

Natalie cho là mình xong đời rồi, nhất định sẽ bị trừ điểm, sau đó bị đám Slytherin khác cười nhạo và trêu cợt gấp đôi.

Nhưng Snape chỉ nói là: "Bọn họ bắt nạt trò thì trò không biết đánh lại à? Không biết dùng pháp thuật thì nắm đấm của trò mọc chơi cho vui hả?"

Từ đó về sau, không còn người nào ở Slytherin dám chọc vào Natalie Roth, bởi vì bọn họ đánh không lại cô. Đồng thời, trên phương diện học tập, cô cũng vươn lên đứng đầu.

Về chuyện nhóm học tập Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám cuối cùng cũng không thảo luận được tới nơi tới chốn, Snape hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi, Kingsley với Tonks về nhà ăn cơm, cả nhà Weasley cũng ra về.

Trước khi đi bà Weasley còn nói với Sirius: "Cậu có thể liên lạc với bọn nhỏ được không? Tôi hi vọng cậu có thể chuyển lời cho Ron, bây giờ nghĩ tới mấy chuyện này còn quá sớm... Tôi hi vọng bọn nhỏ có thể tốt nghiệp an toàn, còn nữa, tôi hi vọng cậu có thể chuyển lời cho Hermione với Harry là, mặc dù tôi không có tư cách quản bọn chúng, nhưng tôi chỉ muốn tốt cho chúng thôi... Khoảng thời gian này lập nhóm học tập không an toàn tí nào."

Sirius mất kiên nhẫn nhướn mày, nhưng anh vẫn đồng ý. Bà Weasley vẫn chưa yên tâm, bà buộc Sirius thề mới bằng lòng rời đi.

Remus với nhà Weasley chân trước chân sau rời khỏi, cả trụ sở chỉ còn lại hai người bọn họ.

Natalie thấy Sirius ngồi trên ghế rầu rĩ không vui, dỗ dành anh: "Tôi đi nhà hàng bên ngoài, mua tí pizza về ăn nhé?"

"Pizza? Pizza là gì?" 

Natalie trợn tròn mắt, phù thủy xuất thân từ gia đình phù thủy thuần huyết không biết cái gì là pizza hết hả? Cô vò vạt áo, thử tìm cách giải thích: "Đại khái là một loại bánh nướng."

"Được, tôi muốn ăn." Sirius nói rõ ràng, "Có thịt bò không?"

"Có..."

Dường như nhìn thấu dáng vẻ mất tự nhiên của Natalie, Sirius tốt bụng hỏi cô: "Cô còn tiền của Muggle không?" Còn không chờ Natalie trả lời anh đã dùng Bùa triệu hồi mang ví tiền của mình tới, đưa Natalie một đống Galleons.

Loại cảm giác này cũng không tốt đẹp gì cho cam, Natalie biết cô rất nghèo, mà Sirius lại là người thừa kế nhà Black vô cùng giàu có... Nhưng cô thích Sirius, không vì ham muốn gia tài của anh.

"Cầm đi." Sirius trực tiếp kéo Natalie đến trước mặt mình, nhét Galleons vào túi áo khoác của cô, ngón tay như vô tình chạm vào vòng eo cô.

"Qúy cô Roth ở cùng tôi vất vả biết bao nhiêu, từng đó là thù lao tôi đưa cô đấy." Sirius cười hì hì nói.

Chương kế tiếp