[ĐỒNG NHÂN Twilight] Hi, My Singer

Chương 3.
Mấy ngày tiếp theo, tôi canh điện thoại di động và cửa nhà trong lo sợ. Tôi sợ bố sẽ đến nhà tôi, và bắt tôi phải đến công ty của ông làm việc. Nhưng có lẽ là do tôi suy nghĩ nhiều rồi. Có vẻ bố tôi đã tức giận đến không thèm để ý đến tôi nữa.

Tôi nhìn đồng hồ. Màn hình hiển thị 08:30 phút sáng. Thấy đã đến lúc phải đi rồi, tôi kéo vali đi ra cửa căn hộ rồi nhìn lại một lượt từng ngóc ngách trong phòng. Tôi than nhẹ một câu, giọng nói mỏng tang như hoà vào trong không khí :

"Tạm biệt, ngày nào đó tao sẽ trở về".

******

Đến phút cuối cùng khi rời đi, tôi vẫn không chờ được có ai đó sẽ đến tiễn. Tôi cười khổ một tiếng, dứt khoát quay đầu bước lên máy bay. Coi như không còn gì luyến tiếc.

*******

Trở về từ hồi ức, cát mịn dưới chân tôi vẫn nóng bỏng như cũ. Tôi thả nhẹ bước chân dẫm lên chúng, cảm giác bỏng rát dưới chân khiến tôi thích thú.

"Lần đầu tiên tôi gặp người đi trên cát vào ban ngày mà còn thích thú như vậy".

Tôi giật mình quay đầu, chiếc mũ mềm rộng vành tôi đang đội vì sự chuyển động đột ngột của tôi mà rơi xuống lớp cát vàng.

"Cô là người châu Âu sao? Lần sau đừng hậu đậu như vậy". Bàn tay rắn chắc với nước da màu đồng nhặt lên chiếc mũ của tôi. Tôi từ từ di chuyển tầm mắt, và tôi đã bị sốc. Thực sự đã bị sốc ,người Hy Lạp ai cũng đẹp vậy sao?

Tôi gật gật đầu lịch sự cầm lại chiếc mũ rồi lại đội lên, cầm chiếc dây ruy băng buộc thành chiếc nơ dưới cằm để đảm bảo nó sẽ không rơi xuống nữa. Làm xong tất cả tôi mới tò mò nhìn lên người đàn ông này.

Con mẹ nó quả thật là đẹp trai mù mắt. Chiếc mũi cao cùng đôi mắt sâu, đồng tử màu nhạt như có thể hút hồn người đối diện. Mái tóc đen hơi xoăn xoăn cùng làn da ngăm làm anh ta thoạt nhìn rất năng động. Anh ta chỉ mặc đúng chiếc áo trắng và quần bò nhưng ở trên người anh ta như thể đó là hàng hiệu mấy ngàn đô của nhà mốt nổi tiếng.

Thôi được, quả thật có hơi lố nhưng con người tôi rất thích cái đẹp, có thể nói tôi là một nô lệ của chủ nghĩa ngoại hình.

Người trước mặt vẫn đang mỉm cười nhìn tôi. Tôi kéo kéo khoé miệng, dùng thứ tiếng Anh phổ thông nhất chậm rãi hỏi :

"Anh là người Hy Lạp sao?".